Cuộc chiến của...
Yên Hỏa Thành Thành
2024-11-04 06:12:06
Xung quanh cô ta tản phát ra hàn ý lạnh lẽo, trong tay cầm một cái khiên tinh xảo.
“Không ngờ còn có người có thể triệu hồi ta, thật là một việc khiến người khác bất ngờ.”
Nữ tử khẽ cười.
Lúc này thiếu nữ đem lá bài màu đỏ tung ra.
Hạt ma nữ hoàng đưa tay ra bắt.
Ngay lập tức, một trường thường xung quanh vây đầy ánh sáng màu đỏ bị cô ta nắm chặt trong tay.
Một tay cô ta cầm khiên, một tay cầm thương, xông thẳng về phía của Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nhìn thanh trường thương đó, sắc mặt dừng dừng ngưng trọng.
Từ thanh trường thương, hắn cảm nhận được sự sắc bén trong đó.
Hắn giơ thanh Thi Hoàng đao lên.
Đúng vào lúc này, thiếu nữ khẽ động.
Cô ta rút ra lá bài thứ nhất, để người thiếu niên trên lá bài nhắm chuẩn vào Cố Thanh Sơn.
“Giam cầm binh khí - trường đao.”
Chỉ một thoáng, Thi Hoàng đao trong tay Cố Thanh Sơn đã biến mất, và xuất hiện bên trong lá bài.
Thiếu niên trong lá bài một tay cầm cung, một tay cầm đao, lưng đeo một thùng tên.
Đến lúc này, Đao cung của Cố Thanh Sơn đều đã bị lá bài giam cầm.
Mắt thấy Hạt ma nữ vương sắp đến gần, Cố Thanh Sơn lắc mình bay lùi lại.
Thanh Chân xích ma hương quá đáng sợ rồi, hắn sẽ không tự đại đến mức tay không ra đỡ.
“Tiểu đệ đệ, đừng chạy.” Hạt ma nữ vương khẽ cười nói.
Cô ta bay với tốc độ nhanh hơn.
Chỉ một lúc, Cố Thanh Sơn đã không còn chỗ trốn.
Cố Thanh Sơn nắm chắc thời gian, đưa tay niệm một pháp quyết, linh lực hệ Lôi toàn thân thúc vào trong pháp quyết.
Ở trước người hắn đột nhiên xuất hiện ba cái động.
Ầm!
Ba đoàn lôi quang lớn nhỏ xuất hiện, trực tiếp công kích Hạt ma nữ.
Lôi pháp, loạn lôi!
Hạt ma nữ lập tức dừng lại, nhấc tấm khiên trong tay lên.
Ba đoàn lôi quang mang tính hủy diệt đó gặp phải cái khiên, đột nhiên biến mất.
Cách 100 mét bên ngoài đám người, ba đoàn lôi quang tụ lại xuất hiện, va chạm vào gò cát.
Ầm!
Dưới ánh trăng lạnh lẽo, cát đá cuốn lên bay đầy trời.
Cố Thanh Sơn lùi lại.
Trong u tối, hắn đột nhiên cảm giác được một loại nguy hiểm nào đó.
Cố Thanh Sơn mạnh mẽ ngẩng đầu.
Chỉ thấy thiếu niên toàn thân đều có trang bị đó đã xông xuống.
Thiếu niên đã đợi rất lâu, cuối cùng đã bắt được cơ hội tuyệt diệu này.
Lúc này, bên dưới hắn, kẻ địch đó vừa mới thi triển xong thuật pháp, bàn tay trống không, vốn không có biện pháp ngăn cản chính mình.
“Không muốn chết thì đầu hàng.”
Thiếu niên giơ thanh loan đao, lớn tiếng nói.
Dứt lời.
Hắn đã đến trên đỉnh đầu của Cố Thanh Sơn.
Thời gian ngưng lại trong nháy mắt.
Cả người Cố Thanh Sơn đột nhiên dâng lên một hơi thở hồng hoang.
Hắn hóa thành một đạo hắc ảnh, xông thẳng lên trời, dùng tư thế mạnh mẽ nhất va chạm vào thiếu niên.
Thiếu niên vung đao chém, trong lúc va chạm và cơ thể củ Cố Thanh Sơn lại bị một sức lực vô hình nào đó bật ra.
Cả người Cố Thanh Sơn bỗng nhiên xuất hiện một đạo hư ảnh.
Đó là một cô gái mặt người mình rắn, tràn đây uy nghiêm và khí thế.
Đông!
Một tiếng va chạm nặng nề vang vọng khắp bốn phía,
Thần Kỹ, Bất Châu Sơn Đoạn!
Trải qua cú va chạm này, thiếu niên trực tiếp hóa thành làn sương biến mất.
Cố Thanh Sơn thân người như rồng, xông thẳng lên bầu trời đêm.
Gió đêm xào xạc.
Cố Thanh Sơn bay lên trời cao, nhìn xuống phía dưới.
Thiếu nữ đó đang ngẩng đầu nhìn hắn.
Ánh mắt của hai người chạm vào nhau.
Đôi mắt của Cố Thanh Sơn bình tĩnh.
Trong mắt của thiếu nữ ngược lại lộ ra vẻ lo lắng khó hiểu.
Hạt ma nữ vương nhìn thấy chiêu thức Bất Châu Sơn Đoạn đó, đã dừng lại cước bộ, chậm rãi mở miệng: “Chiêu thức này đúng thật là có chút lai lịch, nhưng mà căn cơ võ đạo của người này không vững, không thể phát huy được toàn bộ uy lực của chiêu thức này……”
“Hạt ma tỷ tỷ, mau giúp tôi bắt hắn!” Thiếu nữ gấp giọng nói.
“Được.”
Hạt ma nữ vương một tay cầm khiên, một tay nắm Chân Xích Ma Thương, xông thẳng lên trời.
Thiếu nữ hai tay liên tục rút bài, lúc này tay của cô ta đã cầm đầy lá bài.
Vào lúc cô ta chuẩn bị rút bài lần nữa.
Một thanh kiếm mang theo hàn ý lạnh thấu xương, từ phía sau cô ta đưa ra, nhẹ nhàng đặt trên cổ của cô.
Trường kiếm như sương.
Cố Thanh Sơn tay cầm Trường kiếm, đã đứng sau lưng cô ta.
“Anh!” Thiếu nữ kinh ngạc nói.
Cố Thanh Sơn nhẹ đè thanh kiếm xuống.
Thiếu nữ lập tức không dám nói chuyện.
Cô ta đột nhiên bật khóc.
“Anh muốn giết tôi sao?”
Thiếu nữ khóc nức nở hỏi.
“Không, tôi chỉ cảm thấy kỳ lạ.” Cố Thanh Sơn nói.
Nhờ sự giúp đỡ từ sự đặc thù của cảnh giới Thiên Kiếp, mỗi lần trước khi chết, trong lòng hắn sẽ cảm nhận được gì đó, đây là linh giác đặc biệt mệnh kiếp ban cho hắn.
Nhưng mà trong lúc giao thủ vừa rồi, hắn không hề cảm nhận được chút động tĩnh nào của mệnh kiếp.
Kết hợp với lời nói cử chỉ của thiếu nữ, cô ta sở hữu lá bài mạnh mẽ như vậy, nhưng lại không hề có sát ý với mình.
Bất kể là giam cầm binh khí, hay là sử dụng hình nhân hệ ám linh chiến đấu, lại hoặc là triệu hồi Hạt ma nữ vương, thậm chí là Chân xích Ma Thương, tùy tiện thả một thứ ra, cũng đều là sự tồn tại cực mạnh.
Cô ta cứ nói là muốn đồ trên người mình.
Bản thân là một kẻ nghèo kiết xác, có thứ gì cô ta nhìn trúng chứ?
“Giải tán tất cả lá bài của cô, chúng ta nói chuyện.” Cố Thanh Sơn nói.
Thiếu nữ làm theo lời hắn.
Tất cả lá bài và vật triệu hồi đều biến mất.
Chỉ duy nhất Hạt ma nữ vương kia không lập tức rời đi.
Cô ta từ trên không đáp xuống, đứng trên sa mạc, lặng lặng nhìn một màn trước mặt.
“Yên tâm, bây giờ khế ước của tôi và lá bài đã kết thúc, tôi chỉ là có chút hiếu kỳ, cho nên ở lại xem thử.” Cô ta cười khẽ nói.
Cố Thanh Sơn liếc nhìn cô ta.
Sự tồn tại lớn mạnh như vậy, ngay từ lúc bắt đầu đã không hề tận tâm tận lực gì.
Nghe nói vật lá bài triệu hồi và Tập Bài Sư tâm ý tương thông, sẽ chiến đấu theo suy nghĩ của Tập Bài Sư.
Hạt ma nữ vương khi chiến đấu lại rất ung dung, e là bởi vì thiếu nữ cũng không có ý chí chiến đấu mãnh liệt gì.
Cố Thanh Sơn mặc kệ cô ta, ngược lại hỏi thiếu nữ: “Ngay từ lúc bắt đầu cô đã để ý tôi, cho nên đặc biệt mời tôi gia nhập đội ngũ?”
“Đúng vậy.” Thiếu nữ ngoan ngoãn trả lời.
“Cô đã muốn cướp bóc tôi từ sớm?”
“Ừm.”
“Nhưng tôi không có tiền, tại sao cô lại chọn người như tôi để cướp?”
“Không phải tôi muốn cướp tiền của anh.” Thiếu nữ vội vàng nói.
“Vậy cô muốn cái gì? “Cố Thanh Sơn hỏi.
Thiếu nữ gục đầu xuống, bả vai hơi hơi run, nước mắt trong suốt không ngừng theo gió rơi xuống sa mạc.
Tất cả đều xong rồi, bản thân khó khăn lắm mới ra ngoài một chuyến, may mắn gặp được một tia hi vọng, cuối cùng vẫn là kết cục tuyệt vọng như cũ.
Thiếu nữ chán nản nói: “Tôi chỉ là…muốn lá bài trên người anh.”
Bài?
Cố Thanh Sơn ngẩng người.
Hắn rút ra một lá bài.
Lá bài màu đỏ tươi, trên đó có một con quái vật nguy nga như ngọn núi, hai mắt dựng thẳng, có mọc một đôi cánh đen kịt.
Ở sau lưng quái vật, là một biển quái vật không thể đếm hết được.
Bọn họ đứng thẳng hàng chỉnh tề ở một bên, tay cầm vũ khí, khắp người tỏa ra sát khí.
Lá bài chiến tranh: Huyết Hải Quân Thần.
Cố Thanh Sơn cầm lá bài, trong mắt đột nhiên xuất hiện từng dòng chữ nhỏ màu vàng.
[Lá bài chiến tranh: Huyết Hải Quân Thần.]
[Ngài sở hữu lá bài này.]
[Bởi vì nguyên nhân nào đó, Huyết hải quân thần chủ động ký khế ước với ngài, nghe theo mệnh lệnh và hiệu triệu của ngài.]
Lúc Tô Tuyết Nhi còn ở Abruzzo, đã lấy lá bài đoán trước vận mệnh trong tay Cố Thanh Sơn đi, rồi giao lại lá bài này cho Cố Thanh Sơn.
Tô Tuyết Nhi nói, dùng lá bài này thế chấp lá bài dự đoán vận mệnh mà cô ấy đã lấy đi.
Thực ra lúc Cố Thanh Sơn nhận lá bài này, đã bị động ký khế ước triệu hồi với Huyết Hải Quân Thần.
Đây là một loại bảo vệ của Tô Tuyết Nhi đối với Cố Thanh Sơn.
Cô ấy sợ bản thân không có ở đây, Cố Thanh Sơn vẫn sẽ đối mặt với nguy hiểm gì đó, cho nên đã đưa lá bài mạnh nhất của mình cho Cố Thanh Sơn, và giúp hắn cưỡng chế ký kết khế ước với Huyết Hải.
“Cái cô muốn, là lá bài này sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Không ngờ còn có người có thể triệu hồi ta, thật là một việc khiến người khác bất ngờ.”
Nữ tử khẽ cười.
Lúc này thiếu nữ đem lá bài màu đỏ tung ra.
Hạt ma nữ hoàng đưa tay ra bắt.
Ngay lập tức, một trường thường xung quanh vây đầy ánh sáng màu đỏ bị cô ta nắm chặt trong tay.
Một tay cô ta cầm khiên, một tay cầm thương, xông thẳng về phía của Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nhìn thanh trường thương đó, sắc mặt dừng dừng ngưng trọng.
Từ thanh trường thương, hắn cảm nhận được sự sắc bén trong đó.
Hắn giơ thanh Thi Hoàng đao lên.
Đúng vào lúc này, thiếu nữ khẽ động.
Cô ta rút ra lá bài thứ nhất, để người thiếu niên trên lá bài nhắm chuẩn vào Cố Thanh Sơn.
“Giam cầm binh khí - trường đao.”
Chỉ một thoáng, Thi Hoàng đao trong tay Cố Thanh Sơn đã biến mất, và xuất hiện bên trong lá bài.
Thiếu niên trong lá bài một tay cầm cung, một tay cầm đao, lưng đeo một thùng tên.
Đến lúc này, Đao cung của Cố Thanh Sơn đều đã bị lá bài giam cầm.
Mắt thấy Hạt ma nữ vương sắp đến gần, Cố Thanh Sơn lắc mình bay lùi lại.
Thanh Chân xích ma hương quá đáng sợ rồi, hắn sẽ không tự đại đến mức tay không ra đỡ.
“Tiểu đệ đệ, đừng chạy.” Hạt ma nữ vương khẽ cười nói.
Cô ta bay với tốc độ nhanh hơn.
Chỉ một lúc, Cố Thanh Sơn đã không còn chỗ trốn.
Cố Thanh Sơn nắm chắc thời gian, đưa tay niệm một pháp quyết, linh lực hệ Lôi toàn thân thúc vào trong pháp quyết.
Ở trước người hắn đột nhiên xuất hiện ba cái động.
Ầm!
Ba đoàn lôi quang lớn nhỏ xuất hiện, trực tiếp công kích Hạt ma nữ.
Lôi pháp, loạn lôi!
Hạt ma nữ lập tức dừng lại, nhấc tấm khiên trong tay lên.
Ba đoàn lôi quang mang tính hủy diệt đó gặp phải cái khiên, đột nhiên biến mất.
Cách 100 mét bên ngoài đám người, ba đoàn lôi quang tụ lại xuất hiện, va chạm vào gò cát.
Ầm!
Dưới ánh trăng lạnh lẽo, cát đá cuốn lên bay đầy trời.
Cố Thanh Sơn lùi lại.
Trong u tối, hắn đột nhiên cảm giác được một loại nguy hiểm nào đó.
Cố Thanh Sơn mạnh mẽ ngẩng đầu.
Chỉ thấy thiếu niên toàn thân đều có trang bị đó đã xông xuống.
Thiếu niên đã đợi rất lâu, cuối cùng đã bắt được cơ hội tuyệt diệu này.
Lúc này, bên dưới hắn, kẻ địch đó vừa mới thi triển xong thuật pháp, bàn tay trống không, vốn không có biện pháp ngăn cản chính mình.
“Không muốn chết thì đầu hàng.”
Thiếu niên giơ thanh loan đao, lớn tiếng nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dứt lời.
Hắn đã đến trên đỉnh đầu của Cố Thanh Sơn.
Thời gian ngưng lại trong nháy mắt.
Cả người Cố Thanh Sơn đột nhiên dâng lên một hơi thở hồng hoang.
Hắn hóa thành một đạo hắc ảnh, xông thẳng lên trời, dùng tư thế mạnh mẽ nhất va chạm vào thiếu niên.
Thiếu niên vung đao chém, trong lúc va chạm và cơ thể củ Cố Thanh Sơn lại bị một sức lực vô hình nào đó bật ra.
Cả người Cố Thanh Sơn bỗng nhiên xuất hiện một đạo hư ảnh.
Đó là một cô gái mặt người mình rắn, tràn đây uy nghiêm và khí thế.
Đông!
Một tiếng va chạm nặng nề vang vọng khắp bốn phía,
Thần Kỹ, Bất Châu Sơn Đoạn!
Trải qua cú va chạm này, thiếu niên trực tiếp hóa thành làn sương biến mất.
Cố Thanh Sơn thân người như rồng, xông thẳng lên bầu trời đêm.
Gió đêm xào xạc.
Cố Thanh Sơn bay lên trời cao, nhìn xuống phía dưới.
Thiếu nữ đó đang ngẩng đầu nhìn hắn.
Ánh mắt của hai người chạm vào nhau.
Đôi mắt của Cố Thanh Sơn bình tĩnh.
Trong mắt của thiếu nữ ngược lại lộ ra vẻ lo lắng khó hiểu.
Hạt ma nữ vương nhìn thấy chiêu thức Bất Châu Sơn Đoạn đó, đã dừng lại cước bộ, chậm rãi mở miệng: “Chiêu thức này đúng thật là có chút lai lịch, nhưng mà căn cơ võ đạo của người này không vững, không thể phát huy được toàn bộ uy lực của chiêu thức này……”
“Hạt ma tỷ tỷ, mau giúp tôi bắt hắn!” Thiếu nữ gấp giọng nói.
“Được.”
Hạt ma nữ vương một tay cầm khiên, một tay nắm Chân Xích Ma Thương, xông thẳng lên trời.
Thiếu nữ hai tay liên tục rút bài, lúc này tay của cô ta đã cầm đầy lá bài.
Vào lúc cô ta chuẩn bị rút bài lần nữa.
Một thanh kiếm mang theo hàn ý lạnh thấu xương, từ phía sau cô ta đưa ra, nhẹ nhàng đặt trên cổ của cô.
Trường kiếm như sương.
Cố Thanh Sơn tay cầm Trường kiếm, đã đứng sau lưng cô ta.
“Anh!” Thiếu nữ kinh ngạc nói.
Cố Thanh Sơn nhẹ đè thanh kiếm xuống.
Thiếu nữ lập tức không dám nói chuyện.
Cô ta đột nhiên bật khóc.
“Anh muốn giết tôi sao?”
Thiếu nữ khóc nức nở hỏi.
“Không, tôi chỉ cảm thấy kỳ lạ.” Cố Thanh Sơn nói.
Nhờ sự giúp đỡ từ sự đặc thù của cảnh giới Thiên Kiếp, mỗi lần trước khi chết, trong lòng hắn sẽ cảm nhận được gì đó, đây là linh giác đặc biệt mệnh kiếp ban cho hắn.
Nhưng mà trong lúc giao thủ vừa rồi, hắn không hề cảm nhận được chút động tĩnh nào của mệnh kiếp.
Kết hợp với lời nói cử chỉ của thiếu nữ, cô ta sở hữu lá bài mạnh mẽ như vậy, nhưng lại không hề có sát ý với mình.
Bất kể là giam cầm binh khí, hay là sử dụng hình nhân hệ ám linh chiến đấu, lại hoặc là triệu hồi Hạt ma nữ vương, thậm chí là Chân xích Ma Thương, tùy tiện thả một thứ ra, cũng đều là sự tồn tại cực mạnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô ta cứ nói là muốn đồ trên người mình.
Bản thân là một kẻ nghèo kiết xác, có thứ gì cô ta nhìn trúng chứ?
“Giải tán tất cả lá bài của cô, chúng ta nói chuyện.” Cố Thanh Sơn nói.
Thiếu nữ làm theo lời hắn.
Tất cả lá bài và vật triệu hồi đều biến mất.
Chỉ duy nhất Hạt ma nữ vương kia không lập tức rời đi.
Cô ta từ trên không đáp xuống, đứng trên sa mạc, lặng lặng nhìn một màn trước mặt.
“Yên tâm, bây giờ khế ước của tôi và lá bài đã kết thúc, tôi chỉ là có chút hiếu kỳ, cho nên ở lại xem thử.” Cô ta cười khẽ nói.
Cố Thanh Sơn liếc nhìn cô ta.
Sự tồn tại lớn mạnh như vậy, ngay từ lúc bắt đầu đã không hề tận tâm tận lực gì.
Nghe nói vật lá bài triệu hồi và Tập Bài Sư tâm ý tương thông, sẽ chiến đấu theo suy nghĩ của Tập Bài Sư.
Hạt ma nữ vương khi chiến đấu lại rất ung dung, e là bởi vì thiếu nữ cũng không có ý chí chiến đấu mãnh liệt gì.
Cố Thanh Sơn mặc kệ cô ta, ngược lại hỏi thiếu nữ: “Ngay từ lúc bắt đầu cô đã để ý tôi, cho nên đặc biệt mời tôi gia nhập đội ngũ?”
“Đúng vậy.” Thiếu nữ ngoan ngoãn trả lời.
“Cô đã muốn cướp bóc tôi từ sớm?”
“Ừm.”
“Nhưng tôi không có tiền, tại sao cô lại chọn người như tôi để cướp?”
“Không phải tôi muốn cướp tiền của anh.” Thiếu nữ vội vàng nói.
“Vậy cô muốn cái gì? “Cố Thanh Sơn hỏi.
Thiếu nữ gục đầu xuống, bả vai hơi hơi run, nước mắt trong suốt không ngừng theo gió rơi xuống sa mạc.
Tất cả đều xong rồi, bản thân khó khăn lắm mới ra ngoài một chuyến, may mắn gặp được một tia hi vọng, cuối cùng vẫn là kết cục tuyệt vọng như cũ.
Thiếu nữ chán nản nói: “Tôi chỉ là…muốn lá bài trên người anh.”
Bài?
Cố Thanh Sơn ngẩng người.
Hắn rút ra một lá bài.
Lá bài màu đỏ tươi, trên đó có một con quái vật nguy nga như ngọn núi, hai mắt dựng thẳng, có mọc một đôi cánh đen kịt.
Ở sau lưng quái vật, là một biển quái vật không thể đếm hết được.
Bọn họ đứng thẳng hàng chỉnh tề ở một bên, tay cầm vũ khí, khắp người tỏa ra sát khí.
Lá bài chiến tranh: Huyết Hải Quân Thần.
Cố Thanh Sơn cầm lá bài, trong mắt đột nhiên xuất hiện từng dòng chữ nhỏ màu vàng.
[Lá bài chiến tranh: Huyết Hải Quân Thần.]
[Ngài sở hữu lá bài này.]
[Bởi vì nguyên nhân nào đó, Huyết hải quân thần chủ động ký khế ước với ngài, nghe theo mệnh lệnh và hiệu triệu của ngài.]
Lúc Tô Tuyết Nhi còn ở Abruzzo, đã lấy lá bài đoán trước vận mệnh trong tay Cố Thanh Sơn đi, rồi giao lại lá bài này cho Cố Thanh Sơn.
Tô Tuyết Nhi nói, dùng lá bài này thế chấp lá bài dự đoán vận mệnh mà cô ấy đã lấy đi.
Thực ra lúc Cố Thanh Sơn nhận lá bài này, đã bị động ký khế ước triệu hồi với Huyết Hải Quân Thần.
Đây là một loại bảo vệ của Tô Tuyết Nhi đối với Cố Thanh Sơn.
Cô ấy sợ bản thân không có ở đây, Cố Thanh Sơn vẫn sẽ đối mặt với nguy hiểm gì đó, cho nên đã đưa lá bài mạnh nhất của mình cho Cố Thanh Sơn, và giúp hắn cưỡng chế ký kết khế ước với Huyết Hải.
“Cái cô muốn, là lá bài này sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro