Rượt Đuổi
Yên Hỏa Thành Thành
2024-11-04 06:12:06
Đại Ca giống như có vẻ xấu hổ.
Sách của hắn ta bay lên, chậm rãi hiện ra một hàng chữ:
[Việc nhỏ này giao cho mọi người, tôi rất yên tâm.]
Laura lấy ra một chiếc kính viễn vọng đồng thau từ trong túi đeo vai, thì thầm: "Kính viễn vọng, hãy cho ta xem một chút người nào đang đuổi theo bọn ta."
Cô bé giơ kính viễn vọng lên, tùy ý nhìn về một phương hướng.
Diệp Phi Ly không hiểu hỏi: "Bệ hạ của tôi, phương hướng người nhìn..."
"Xuỵt!"
Laura ra hiệu hắn ta bình tĩnh không được nôn nóng.
Cô bé giơ kính viễn vọng nhìn một hồi, nói nhanh: "Người điều khiển phi thuyền chính là Hội trưởng Hiệp hội Phi Thuyền của chín trăm triệu tầng thế giới - chiếc thuyền này của ông ta được mọi người công nhận là nhanh nhất."
"Trên thuyền có mấy chục người có năng lực đi thuyền, đã bắt đầu thay phiên nhau dùng năng lực của bọn họ để gia tăng tốc độ phi thuyền."
"Nếu như chúng ta tiếp tục dùng tốc độ bình thường di chuyển, sợ rằng chỉ cần nửa ngày là sẽ bị đuổi kịp."
Nói xong, Laura thu kính viễn vọng, ngẩng đầu nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Hắn gật đầu nói: "Biết rồi, chúng ta không có thuyền tốc độ nhanh sao?"
Laura giải thích: "Bởi vì em là nữ vương, cho nên phi thuyền của em về cơ bản đều rất đẹp, cũng vô cùng an toàn - đáng tiếc là ở trước mặt con quái vật kia, những biện pháp an toàn này tựa như không tồn tại."
"Bởi vì chú trọng an toàn, cho nên thật ra tốc độ của phi thuyền nữ vương Kinh Cức không hề nhanh?" Cố Thanh Sơn cười nói.
Laura lộ ra một nụ cười xấu xa, để tay vào bên trong túi đeo vai.
"Phi thuyền mà hoàng thất của vương thất mua đương nhiên phải đặt yếu tố an toàn lên hàng đầu, nhưng do chính em mua mà —— "
Cô bé lấy ra một tờ giấy phong ấn không gian, ném lên trên trời.
Tờ giấy phong ấn nổ tung.
Một phi thuyền đầu đạn màu đỏ dáng thuôn xuất hiện trước mặt mấy người.
Trương Anh Hào huýt sáo.
Chiếc phi thuyền này nhìn cực kỳ đẹp.
Laura nói: "Không có bất kỳ thiết kế phòng ngự nào, chuyên chú vào tốc độ, do năm Hội trưởng đứng đầu Hiệp hội Phi Thuyền của chín trăm triệu tầng thế giới chung sức cùng làm, tốn thời gian một năm mới hoàn thành."
Trương Anh Hào hỏi: "Tốc độ như thế nào?"
Laura nhún vai nói: "Nhanh hơn gấp đôi so với chiếc thuyền kia của bọn họ - thỉnh thoảng em có thi đấu với một số người cùng tuổi, kết quả đều là em thắng."
"Nếu như vậy, mỗi lần em dùng nó thi đấu, tính an toàn không được bảo đảm." Cố Thanh Sơn trầm ngâm nói.
Laura đương nhiên nói: "Khi đó chín trăm triệu tầng thế giới cũng không có quái vật như Linh Hồn Tiêm Khiếu Giả, mà em có thể kêu gọi cổ thụ Kinh Cức bất cứ lúc nào, cho nên không có cái gì có thể tạo thành nguy hiểm đối với em."
"Em rất ưa thích chơi phi thuyền sao?" Trương Anh Hào hỏi.
"Đúng vậy, cho dù là sưu tập hay là đua tốc độ bay, đều có thể giảm bớt áp lực."
Nói đến chuyện đua phi thuyền, Laura vui vẻ đếm đầu ngón tay nói: "Lúc ấy chiếc phi thuyền kia vừa được chế tạo ra, em đã biết rồi. Sau đó em lập tức triệu tập rất nhiều thợ chế tạo phi thuyền có tay nghề cao siêu chế tạo phi thuyền cho em."
"Nhưng mà em là nữ vương Kinh Cức, em sẽ không để cho người khác thắng em khi đua đâu."
"Trên tay của em có tổng cộng năm chiếc phi thuyền có tốc độ nhanh hơn phi thuyền của bọn họ, giá của mỗi chiếc có thể mua được mấy thế giới."
Vẻ mặt của Laura rất tự nhiên, giọng nói khi chuyện tựa như đang bàn tán về món đồ chơi yêu thích.
Căn bản không nhìn ra là cô bé đang khoe khoang cái gì.
Đối với cô bé mà nói, đây chỉ là một sở thích, là một cách để cô bé tiêu khiển.
Không cần khoe khoang và ganh đua so sánh.
—— Bởi vì từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể đọ được với cô bé ở phương diện này.
Cố Thanh Sơn nói: "Tốt, việc hiện tại chúng ta cần lo lắng chính là, bọn chúng có quá nhiều người có thể gia tăng tốc độ của phi thuyền, đây là sự uy hiếp duy nhất."
Diệp Phi Ly vỗ ngực nói: "Yên tâm, việc này cứ giao cho chúng tôi là được."
"Ừa, tranh thủ thời gian lên đường đi." Trương Anh Hào cũng nói.
Lúc này Đại Ca đã khôi phục lại một chút, miễn cưỡng có thể bước đi, bốn người liền lên phi thuyền.
Không gian bên trong phi thuyền cũng không lớn, ian chỉ có mười mấy mét vuông để cho mọi người hoạt động, kém xa phi thuyền nữ vương Kinh Cức.
Hoàn toàn có thể nhìn ra, chiếc phi thuyền này vì chạy theo tốc độ, đã bỏ qua rất nhiều công năng nên có.
Laura ngồi trên ghế lái, thành thạo điều khiển phi thuyền.
Phi thuyền phát ra tiếng ầm ầm, xuất phát từ phi thuyền nữ vương Kinh Cức đã bị tàn phá, phóng lên cao. Nó dùng tốc độ cực nhanh chui vào dòng chảy hỗn loạn của hư không, dần dần đi xa.
Thời gian trôi qua.
Laura lại rút chiếc kính viễn vọng đồng thau ra nhìn phía sau, nói: "Trong số họ có hai người là giỏi thật sự. Mỗi lần đến phiên hai người này điều khiển phi thuyền, sẽ khiến cho khoảng cách giữa bọn họ và chúng ta bị rút ngắn."
Trương Anh Hào nói đầu tiên: "Vậy chúng ta cũng nên có hành động rồi."
Anh ta đưa tay ra, bắt đầu rút thẻ bài trong hư không.
Rất nhanh, năm thẻ bài đã được anh ta nắm trong tay.
"A... Tôi xem một chút, có rồi."
Anh ta rút một thẻ bài ra, đặt lên trên sàn nhà.
Đây là một thẻ bài có chữ cổ màu tối, trên mặt thẻ bài có vẽ lấy một đôi cánh đang treo lơ lửng giữa bầu trời.
Diệp Phi Ly hiếu kỳ hỏi: "Lẽ nào anh định dùng thẻ bài để gia tăng tốc độ phi thuyền?"
Trương Anh Hào nói: "Đây là đôi cánh phá lưới trong bộ bài Kẻ Ám Sát, có thể giúp gia tăng tốc độ di chuyển của bất kỳ phương tiện vận chuyển nào."
Anh ta đặt bàn tay lên trên thẻ bài, đột nhiên truyền sức mạnh vào.
Thẻ bài lập tức biến mất khỏi mặt sàn.
Phi thuyền lập tức bắt đầu tăng tốc!
Laura điều khiển phi thuyền, hai mắt liếc nhìn thiết bị đo vận tốc.
"Tăng lên 50% tốc độ, lợi hại quá!"
Cô bé hưng phấn lớn tiếng khen ngợi.
"Nhưng mà thời gian duy trì không dài, hiệu quả của thẻ bài này ước chừng có thể kéo dài mười phút, sau đó cần phải nghỉ ngơi." Trương Anh Hào nói.
"Mười phút? Cũng không tệ, có thể giúp chúng ta kéo ra một chút khoảng cách." Laura nói.
Diệp Phi Ly khoanh tay nói: "Thực sự không tệ, tôi còn tưởng rằng người thật sự có thể giúp đỡ sẽ là tôi cơ."
Cố Thanh Sơn cười nói: "Thẻ bài luôn ẩn chứa một ít quy tắc tổ hợp kỳ diệu. Phi Ly, cậu ở trong chín trăm triệu tầng thế giới, sẽ nhìn thấy rất nhiều sự việc kỳ quái, đừng dùng con mắt lúc trước để đánh giá sự vật."
"Xin được lĩnh giáo." Diệp Phi Ly gật đầu nói.
Mười phút trôi qua rất nhanh.
Phi thuyền dần dần trở lại tốc độ lúc ban đầu.
Diệp Phi Ly nói: "Bây giờ đến lượt tôi."
Hắn ta rút Vong Xuyên Ly Hồn Câu ra, nói nhỏ: "Tùy Hành giả, ta cần sức mạnh của các ngươi."
Trên móc câu dài dấy lên ánh sáng lờ mờ, những ánh sáng này dần dần thoát ly trường câu, tự mình ngưng tụ thành hình thể hơi mờ.
"Đây là... Quỷ hồn?" Cố Thanh Sơn kinh ngạc hỏi.
"Đúng vậy, bọn họ đều là những người vừa mới chết không lâu, mượn nhờ sức mạnh của tôi giúp bọn họ đạt được nguyện vọng khi còn sống, nhưng lại không muốn quên hết tất cả để đi đầu thai, ngược lại mong muốn đi theo tôi." Diệp Phi Ly nói.
Đường nét thân hình của mấy chục quỷ hồn dần dần rõ ràng.
Bọn họ cùng hành lễ với Diệp Phi Ly.
"Bởi vì những quỷ hồn này đều rất đặc biệt, ít nhiều gì cũng có một số bản lĩnh độc nhất vô nhị, cho nên tôi cũng bằng lòng mang theo bọn họ, tạm thời có thêm một ít trợ thủ." Diệp Phi Ly nói.
Hắn ta đưa tay ra, chỉ chỉ vào một quỷ hồn ở trong đó.
"Cát Mẫu, tôi nhớ năng lực của cậu là Vạn Vật Nhẹ Nhàng, cậu phụ trách làm giảm trọng lượng của phi thuyền này xuống một chút."
"Những người khác đi ra bên ngoài phi thuyền, nghĩ biện pháp giúp chiếc phi thuyền này bay nhanh hơn một chút."
Diệp Phi Ly nói xong, những quỷ hồn kia liền giải tán lập tức, bắt đầu hành động theo mệnh lệnh của Diệp Phi Ly.
Phi thuyền bắt đầu gia tăng tốc độ lần nữa.
Laura nhìn chằm chằm vào thiết bị tính tốc độ, nói: "Tốc độ tăng lên 20% - Bá tước của em, năng lực này của anh có thể kéo dài được bao lâu?"
Sách của hắn ta bay lên, chậm rãi hiện ra một hàng chữ:
[Việc nhỏ này giao cho mọi người, tôi rất yên tâm.]
Laura lấy ra một chiếc kính viễn vọng đồng thau từ trong túi đeo vai, thì thầm: "Kính viễn vọng, hãy cho ta xem một chút người nào đang đuổi theo bọn ta."
Cô bé giơ kính viễn vọng lên, tùy ý nhìn về một phương hướng.
Diệp Phi Ly không hiểu hỏi: "Bệ hạ của tôi, phương hướng người nhìn..."
"Xuỵt!"
Laura ra hiệu hắn ta bình tĩnh không được nôn nóng.
Cô bé giơ kính viễn vọng nhìn một hồi, nói nhanh: "Người điều khiển phi thuyền chính là Hội trưởng Hiệp hội Phi Thuyền của chín trăm triệu tầng thế giới - chiếc thuyền này của ông ta được mọi người công nhận là nhanh nhất."
"Trên thuyền có mấy chục người có năng lực đi thuyền, đã bắt đầu thay phiên nhau dùng năng lực của bọn họ để gia tăng tốc độ phi thuyền."
"Nếu như chúng ta tiếp tục dùng tốc độ bình thường di chuyển, sợ rằng chỉ cần nửa ngày là sẽ bị đuổi kịp."
Nói xong, Laura thu kính viễn vọng, ngẩng đầu nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Hắn gật đầu nói: "Biết rồi, chúng ta không có thuyền tốc độ nhanh sao?"
Laura giải thích: "Bởi vì em là nữ vương, cho nên phi thuyền của em về cơ bản đều rất đẹp, cũng vô cùng an toàn - đáng tiếc là ở trước mặt con quái vật kia, những biện pháp an toàn này tựa như không tồn tại."
"Bởi vì chú trọng an toàn, cho nên thật ra tốc độ của phi thuyền nữ vương Kinh Cức không hề nhanh?" Cố Thanh Sơn cười nói.
Laura lộ ra một nụ cười xấu xa, để tay vào bên trong túi đeo vai.
"Phi thuyền mà hoàng thất của vương thất mua đương nhiên phải đặt yếu tố an toàn lên hàng đầu, nhưng do chính em mua mà —— "
Cô bé lấy ra một tờ giấy phong ấn không gian, ném lên trên trời.
Tờ giấy phong ấn nổ tung.
Một phi thuyền đầu đạn màu đỏ dáng thuôn xuất hiện trước mặt mấy người.
Trương Anh Hào huýt sáo.
Chiếc phi thuyền này nhìn cực kỳ đẹp.
Laura nói: "Không có bất kỳ thiết kế phòng ngự nào, chuyên chú vào tốc độ, do năm Hội trưởng đứng đầu Hiệp hội Phi Thuyền của chín trăm triệu tầng thế giới chung sức cùng làm, tốn thời gian một năm mới hoàn thành."
Trương Anh Hào hỏi: "Tốc độ như thế nào?"
Laura nhún vai nói: "Nhanh hơn gấp đôi so với chiếc thuyền kia của bọn họ - thỉnh thoảng em có thi đấu với một số người cùng tuổi, kết quả đều là em thắng."
"Nếu như vậy, mỗi lần em dùng nó thi đấu, tính an toàn không được bảo đảm." Cố Thanh Sơn trầm ngâm nói.
Laura đương nhiên nói: "Khi đó chín trăm triệu tầng thế giới cũng không có quái vật như Linh Hồn Tiêm Khiếu Giả, mà em có thể kêu gọi cổ thụ Kinh Cức bất cứ lúc nào, cho nên không có cái gì có thể tạo thành nguy hiểm đối với em."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Em rất ưa thích chơi phi thuyền sao?" Trương Anh Hào hỏi.
"Đúng vậy, cho dù là sưu tập hay là đua tốc độ bay, đều có thể giảm bớt áp lực."
Nói đến chuyện đua phi thuyền, Laura vui vẻ đếm đầu ngón tay nói: "Lúc ấy chiếc phi thuyền kia vừa được chế tạo ra, em đã biết rồi. Sau đó em lập tức triệu tập rất nhiều thợ chế tạo phi thuyền có tay nghề cao siêu chế tạo phi thuyền cho em."
"Nhưng mà em là nữ vương Kinh Cức, em sẽ không để cho người khác thắng em khi đua đâu."
"Trên tay của em có tổng cộng năm chiếc phi thuyền có tốc độ nhanh hơn phi thuyền của bọn họ, giá của mỗi chiếc có thể mua được mấy thế giới."
Vẻ mặt của Laura rất tự nhiên, giọng nói khi chuyện tựa như đang bàn tán về món đồ chơi yêu thích.
Căn bản không nhìn ra là cô bé đang khoe khoang cái gì.
Đối với cô bé mà nói, đây chỉ là một sở thích, là một cách để cô bé tiêu khiển.
Không cần khoe khoang và ganh đua so sánh.
—— Bởi vì từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể đọ được với cô bé ở phương diện này.
Cố Thanh Sơn nói: "Tốt, việc hiện tại chúng ta cần lo lắng chính là, bọn chúng có quá nhiều người có thể gia tăng tốc độ của phi thuyền, đây là sự uy hiếp duy nhất."
Diệp Phi Ly vỗ ngực nói: "Yên tâm, việc này cứ giao cho chúng tôi là được."
"Ừa, tranh thủ thời gian lên đường đi." Trương Anh Hào cũng nói.
Lúc này Đại Ca đã khôi phục lại một chút, miễn cưỡng có thể bước đi, bốn người liền lên phi thuyền.
Không gian bên trong phi thuyền cũng không lớn, ian chỉ có mười mấy mét vuông để cho mọi người hoạt động, kém xa phi thuyền nữ vương Kinh Cức.
Hoàn toàn có thể nhìn ra, chiếc phi thuyền này vì chạy theo tốc độ, đã bỏ qua rất nhiều công năng nên có.
Laura ngồi trên ghế lái, thành thạo điều khiển phi thuyền.
Phi thuyền phát ra tiếng ầm ầm, xuất phát từ phi thuyền nữ vương Kinh Cức đã bị tàn phá, phóng lên cao. Nó dùng tốc độ cực nhanh chui vào dòng chảy hỗn loạn của hư không, dần dần đi xa.
Thời gian trôi qua.
Laura lại rút chiếc kính viễn vọng đồng thau ra nhìn phía sau, nói: "Trong số họ có hai người là giỏi thật sự. Mỗi lần đến phiên hai người này điều khiển phi thuyền, sẽ khiến cho khoảng cách giữa bọn họ và chúng ta bị rút ngắn."
Trương Anh Hào nói đầu tiên: "Vậy chúng ta cũng nên có hành động rồi."
Anh ta đưa tay ra, bắt đầu rút thẻ bài trong hư không.
Rất nhanh, năm thẻ bài đã được anh ta nắm trong tay.
"A... Tôi xem một chút, có rồi."
Anh ta rút một thẻ bài ra, đặt lên trên sàn nhà.
Đây là một thẻ bài có chữ cổ màu tối, trên mặt thẻ bài có vẽ lấy một đôi cánh đang treo lơ lửng giữa bầu trời.
Diệp Phi Ly hiếu kỳ hỏi: "Lẽ nào anh định dùng thẻ bài để gia tăng tốc độ phi thuyền?"
Trương Anh Hào nói: "Đây là đôi cánh phá lưới trong bộ bài Kẻ Ám Sát, có thể giúp gia tăng tốc độ di chuyển của bất kỳ phương tiện vận chuyển nào."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh ta đặt bàn tay lên trên thẻ bài, đột nhiên truyền sức mạnh vào.
Thẻ bài lập tức biến mất khỏi mặt sàn.
Phi thuyền lập tức bắt đầu tăng tốc!
Laura điều khiển phi thuyền, hai mắt liếc nhìn thiết bị đo vận tốc.
"Tăng lên 50% tốc độ, lợi hại quá!"
Cô bé hưng phấn lớn tiếng khen ngợi.
"Nhưng mà thời gian duy trì không dài, hiệu quả của thẻ bài này ước chừng có thể kéo dài mười phút, sau đó cần phải nghỉ ngơi." Trương Anh Hào nói.
"Mười phút? Cũng không tệ, có thể giúp chúng ta kéo ra một chút khoảng cách." Laura nói.
Diệp Phi Ly khoanh tay nói: "Thực sự không tệ, tôi còn tưởng rằng người thật sự có thể giúp đỡ sẽ là tôi cơ."
Cố Thanh Sơn cười nói: "Thẻ bài luôn ẩn chứa một ít quy tắc tổ hợp kỳ diệu. Phi Ly, cậu ở trong chín trăm triệu tầng thế giới, sẽ nhìn thấy rất nhiều sự việc kỳ quái, đừng dùng con mắt lúc trước để đánh giá sự vật."
"Xin được lĩnh giáo." Diệp Phi Ly gật đầu nói.
Mười phút trôi qua rất nhanh.
Phi thuyền dần dần trở lại tốc độ lúc ban đầu.
Diệp Phi Ly nói: "Bây giờ đến lượt tôi."
Hắn ta rút Vong Xuyên Ly Hồn Câu ra, nói nhỏ: "Tùy Hành giả, ta cần sức mạnh của các ngươi."
Trên móc câu dài dấy lên ánh sáng lờ mờ, những ánh sáng này dần dần thoát ly trường câu, tự mình ngưng tụ thành hình thể hơi mờ.
"Đây là... Quỷ hồn?" Cố Thanh Sơn kinh ngạc hỏi.
"Đúng vậy, bọn họ đều là những người vừa mới chết không lâu, mượn nhờ sức mạnh của tôi giúp bọn họ đạt được nguyện vọng khi còn sống, nhưng lại không muốn quên hết tất cả để đi đầu thai, ngược lại mong muốn đi theo tôi." Diệp Phi Ly nói.
Đường nét thân hình của mấy chục quỷ hồn dần dần rõ ràng.
Bọn họ cùng hành lễ với Diệp Phi Ly.
"Bởi vì những quỷ hồn này đều rất đặc biệt, ít nhiều gì cũng có một số bản lĩnh độc nhất vô nhị, cho nên tôi cũng bằng lòng mang theo bọn họ, tạm thời có thêm một ít trợ thủ." Diệp Phi Ly nói.
Hắn ta đưa tay ra, chỉ chỉ vào một quỷ hồn ở trong đó.
"Cát Mẫu, tôi nhớ năng lực của cậu là Vạn Vật Nhẹ Nhàng, cậu phụ trách làm giảm trọng lượng của phi thuyền này xuống một chút."
"Những người khác đi ra bên ngoài phi thuyền, nghĩ biện pháp giúp chiếc phi thuyền này bay nhanh hơn một chút."
Diệp Phi Ly nói xong, những quỷ hồn kia liền giải tán lập tức, bắt đầu hành động theo mệnh lệnh của Diệp Phi Ly.
Phi thuyền bắt đầu gia tăng tốc độ lần nữa.
Laura nhìn chằm chằm vào thiết bị tính tốc độ, nói: "Tốc độ tăng lên 20% - Bá tước của em, năng lực này của anh có thể kéo dài được bao lâu?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro