Dạy dỗ bất thành
Nguyệt Cầm Ỷ Mộng
2024-01-24 07:36:42
“Dạ…”
Thiếu niên liền rụt cổ lại, còn không quên oan ức dẩu môi nhìn hắn.
“…”
Mẹ hắn đúng là tự làm tự chịu mà!!
Ai mượn hắn tay nhanh hơn não, nói một đằng làm một nẻo đem con cừu nhỏ này mang về, giờ thì hay rồi.
Hắn lại không thấy thiếu niên trộm cúi đầu nhếch lên khóe môi một cách ranh mãnh nhưng lại hoạt náo như tinh linh.
“Tóm lại là khi tôi không nói thì em không được tự ý làm như vậy.”
Hắn vừa nói đến đây đã thấy thiếu niên không tiếng động phản đối.
“Cái mỏ kia là ý gì hả!?”
Tạ đại gia liền rướn người qua đưa tay bóp cái mỏ đang vểnh lên của cậu, còn không quên hung dữ hỏi.
Nhưng thiếu niên đã biết hắn miệng cọp lòng mềm, làm gì có sợ hắn. Cho nên cậu mặc cho hắn ngắt môi, ú ớ nói: “Em ông uốn…”
Tạ Nghiêu bị cậu đáng yêu như vậy chọc cười, từ bi đem cái miệng cậu thả ra.
Kết quả thiếu niên liền được nước làm tới, quá khứ vốn thiếu thốn tình thương liền khiến cậu vừa gặp được liền muốn đòi nhiều hơn, không hề có chút do dự nào, cho dù có e thẹn.
Hứa Dương vừa được thả ra liền chạy qua cái bàn ngăn cách giữa họ, nhào vào lòng người đàn ông còn đang ngây người vì hành động của cậu vừa lớn mật ngồi lên đùi hắn, ôm cổ hắn nhấn mạnh lần nữa: “Em không muốn!”
“Em…”
Tạ Nghiêu ngớ người.
“Em muốn trở thành người gần gũi nhất của chú!”
Thiếu niên dõng dạc tuyên bố, còn không đợi cho hắn phản ứng đã ịn môi nhỏ lên môi mỏng hơi lạnh của hắn.
Đây không tính là lần đầu tiên Hứa Dương chủ động thân mật với hắn, nhưng như lần đầu, độ rung động trong lòng Tạ đại gia vẫn lớn như vậy. Đặc biệt là khi vừa mới được đứa nhỏ này thổ lộ nội tâm đầy khát vọng của cậu.
Đó là thứ khát vọng không phải muốn bác bỏ là làm được.
Hay trong thâm tâm của Tạ Nghiêu chưa từng muốn làm vậy.
Mà thiếu niên còn chưa trải sự đời chỉ biết hôn một các thuần khiết như vậy, môi chạm môi xong liền thả ra, ngượng ngùng cúi đầu nói: “Tuy rằng em không biết phải làm gì mới khiến chú yêu thích, nhưng mà em có thể học, em sẽ cố gắng.”
“…”
Chuyện này đáng để cố gắng lắm hả?
Đúng là nghé con không sợ cọp. Không giáo huấn một trận là không biết sợ mà.
Đáy mắt hắn lóe lên một tia thâm trầm.
“Hôn là phải như này.”
Hắn nói xong liền bất thình lình siết chặt thiếu niên trên đùi, giữ chặt gáy của cậu mà áp môi xuống.
“Ưm…”
Thiếu niên bị bất ngờ liền mở to hai mắt, hàm hồ phát ra một tiếng nức nở yếu ớt nhưng chấn động nhân tâm.
Cậu chỉ biết giữ chặt lấy vạt áo trước ngực người đàn ông, dần dần mềm nhũn trước thế công như vũ bão của hắn.
Ban đầu chỉ là đôi môi bị mút đến sưng lên, sau đó là răng môi bị cạy mở, đầu lưỡi bị quấn lấy, Cả khoang miệng nhạy cảm đều bị liếm qua một lần, tiếng nước sắc tình vang lên đầy ám muội trong phòng khách.
Thiếu niên chưa trải sự đời bị nụ hôn sâu này làm cho luống cuống, chỉ biết bị động bị người đòi hỏi, nội tâm lại chấn động mãnh liệt.
Thì ra còn có thể hôn như vậy sao…
Hứa tiểu cừu ngây ngô nghĩ, sau đó liền ngốc nghếch chủ động duỗi đầu lưỡi ra, đi đụng chạm với kẻ xâm nhập trái phép nọ.
Bản thân không hề viết hành động của mình có bao nhiêu chết người. Mà không, nếu cậu biết có khi còn lấn lướt hơn.
“!”
Chỉ là người đàn ông nào đó đang nghĩ dạy dỗ cho cậu một chút vốn còn đang mê muội vì ngọt ngào như trong tưởng tượng bị cậu liếm một cái toàn thân liền chấn động, phút chốc không kịp nghĩ ngợi liền đẩy mạnh thiếu niên trong ngực ra.
Con cừu nhỏ bị hắn đẩy, vốn toàn thân đều đang mềm nhũn mém thì ngã xuống đất. May mà Tạ đại gia vẫn còn tỉnh táo đem cậu giữ lại kịp lúc.
Nhưng ngay sau đó hắn liền đem cậu ném qua một bên, xoay người đi thẳng vào phòng.
Điệu bộ gấp gáp cứ như đi đầu thai.
Hứa Dương ngây người trên ghế một hồi, đợi cậu tiêu hóa được những gì vừa xảy ra liền không nhịn được nhộn nhạo trong lòng mà cuộn người lại hức hức mấy tiếng. Ai không biết còn nghĩ cậu bị bắt nạt đến khóc lên, chỉ có nhìn thấy dáng vẻ của cậu lúc này mới hiểu, thiếu niên từ đuôi mắt tới đầu mày đều là xuân tình tràn lan, mị hoặc nhân tâm đến cỡ nào.
Thiếu niên ngơ ngác nghĩ: Mình thích chú ấy.
Thật sự.
Chú ấy hôn thật dễ chịu.
Thiếu niên xuân tâm nhộn nhạo vừa nghĩ vừa lăn lộn vài cái, mém thì ngã xuống ghế sofa nhưng trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn vẫn không ngớt nụ cười ngọt ngào như mật.
Trái ngược Tạ đại gia nào đó vừa chạy trốn bởi cử chỉ lớn mật của con cừu nhỏ không biết hành động mà mình làm đã phản tác dụng. Con cừu nhỏ kia đã sớm bị làm hư, không thể đi theo con đường ngay thẳng nữa.
Mà một nửa tránh nhiệm là ở hắn.
Nhưng ai đó nhất định là không chịu nhận rồi. Hắn vừa vào phòng liền điên cuồng xỉ vả lão nhị của mình trăm ngàn lần, sau đó đi vào phòng tắm ngâm nước lạnh.
Tạ đại gia có ảo giác kiếp tắm nước lạnh của mình sẽ còn dài dài mà lòng tràn ngập bi phẫn.
Kết quả hắn vừa mới nghĩ xong thì buổi tối…
Thiếu niên liền rụt cổ lại, còn không quên oan ức dẩu môi nhìn hắn.
“…”
Mẹ hắn đúng là tự làm tự chịu mà!!
Ai mượn hắn tay nhanh hơn não, nói một đằng làm một nẻo đem con cừu nhỏ này mang về, giờ thì hay rồi.
Hắn lại không thấy thiếu niên trộm cúi đầu nhếch lên khóe môi một cách ranh mãnh nhưng lại hoạt náo như tinh linh.
“Tóm lại là khi tôi không nói thì em không được tự ý làm như vậy.”
Hắn vừa nói đến đây đã thấy thiếu niên không tiếng động phản đối.
“Cái mỏ kia là ý gì hả!?”
Tạ đại gia liền rướn người qua đưa tay bóp cái mỏ đang vểnh lên của cậu, còn không quên hung dữ hỏi.
Nhưng thiếu niên đã biết hắn miệng cọp lòng mềm, làm gì có sợ hắn. Cho nên cậu mặc cho hắn ngắt môi, ú ớ nói: “Em ông uốn…”
Tạ Nghiêu bị cậu đáng yêu như vậy chọc cười, từ bi đem cái miệng cậu thả ra.
Kết quả thiếu niên liền được nước làm tới, quá khứ vốn thiếu thốn tình thương liền khiến cậu vừa gặp được liền muốn đòi nhiều hơn, không hề có chút do dự nào, cho dù có e thẹn.
Hứa Dương vừa được thả ra liền chạy qua cái bàn ngăn cách giữa họ, nhào vào lòng người đàn ông còn đang ngây người vì hành động của cậu vừa lớn mật ngồi lên đùi hắn, ôm cổ hắn nhấn mạnh lần nữa: “Em không muốn!”
“Em…”
Tạ Nghiêu ngớ người.
“Em muốn trở thành người gần gũi nhất của chú!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thiếu niên dõng dạc tuyên bố, còn không đợi cho hắn phản ứng đã ịn môi nhỏ lên môi mỏng hơi lạnh của hắn.
Đây không tính là lần đầu tiên Hứa Dương chủ động thân mật với hắn, nhưng như lần đầu, độ rung động trong lòng Tạ đại gia vẫn lớn như vậy. Đặc biệt là khi vừa mới được đứa nhỏ này thổ lộ nội tâm đầy khát vọng của cậu.
Đó là thứ khát vọng không phải muốn bác bỏ là làm được.
Hay trong thâm tâm của Tạ Nghiêu chưa từng muốn làm vậy.
Mà thiếu niên còn chưa trải sự đời chỉ biết hôn một các thuần khiết như vậy, môi chạm môi xong liền thả ra, ngượng ngùng cúi đầu nói: “Tuy rằng em không biết phải làm gì mới khiến chú yêu thích, nhưng mà em có thể học, em sẽ cố gắng.”
“…”
Chuyện này đáng để cố gắng lắm hả?
Đúng là nghé con không sợ cọp. Không giáo huấn một trận là không biết sợ mà.
Đáy mắt hắn lóe lên một tia thâm trầm.
“Hôn là phải như này.”
Hắn nói xong liền bất thình lình siết chặt thiếu niên trên đùi, giữ chặt gáy của cậu mà áp môi xuống.
“Ưm…”
Thiếu niên bị bất ngờ liền mở to hai mắt, hàm hồ phát ra một tiếng nức nở yếu ớt nhưng chấn động nhân tâm.
Cậu chỉ biết giữ chặt lấy vạt áo trước ngực người đàn ông, dần dần mềm nhũn trước thế công như vũ bão của hắn.
Ban đầu chỉ là đôi môi bị mút đến sưng lên, sau đó là răng môi bị cạy mở, đầu lưỡi bị quấn lấy, Cả khoang miệng nhạy cảm đều bị liếm qua một lần, tiếng nước sắc tình vang lên đầy ám muội trong phòng khách.
Thiếu niên chưa trải sự đời bị nụ hôn sâu này làm cho luống cuống, chỉ biết bị động bị người đòi hỏi, nội tâm lại chấn động mãnh liệt.
Thì ra còn có thể hôn như vậy sao…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hứa tiểu cừu ngây ngô nghĩ, sau đó liền ngốc nghếch chủ động duỗi đầu lưỡi ra, đi đụng chạm với kẻ xâm nhập trái phép nọ.
Bản thân không hề viết hành động của mình có bao nhiêu chết người. Mà không, nếu cậu biết có khi còn lấn lướt hơn.
“!”
Chỉ là người đàn ông nào đó đang nghĩ dạy dỗ cho cậu một chút vốn còn đang mê muội vì ngọt ngào như trong tưởng tượng bị cậu liếm một cái toàn thân liền chấn động, phút chốc không kịp nghĩ ngợi liền đẩy mạnh thiếu niên trong ngực ra.
Con cừu nhỏ bị hắn đẩy, vốn toàn thân đều đang mềm nhũn mém thì ngã xuống đất. May mà Tạ đại gia vẫn còn tỉnh táo đem cậu giữ lại kịp lúc.
Nhưng ngay sau đó hắn liền đem cậu ném qua một bên, xoay người đi thẳng vào phòng.
Điệu bộ gấp gáp cứ như đi đầu thai.
Hứa Dương ngây người trên ghế một hồi, đợi cậu tiêu hóa được những gì vừa xảy ra liền không nhịn được nhộn nhạo trong lòng mà cuộn người lại hức hức mấy tiếng. Ai không biết còn nghĩ cậu bị bắt nạt đến khóc lên, chỉ có nhìn thấy dáng vẻ của cậu lúc này mới hiểu, thiếu niên từ đuôi mắt tới đầu mày đều là xuân tình tràn lan, mị hoặc nhân tâm đến cỡ nào.
Thiếu niên ngơ ngác nghĩ: Mình thích chú ấy.
Thật sự.
Chú ấy hôn thật dễ chịu.
Thiếu niên xuân tâm nhộn nhạo vừa nghĩ vừa lăn lộn vài cái, mém thì ngã xuống ghế sofa nhưng trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn vẫn không ngớt nụ cười ngọt ngào như mật.
Trái ngược Tạ đại gia nào đó vừa chạy trốn bởi cử chỉ lớn mật của con cừu nhỏ không biết hành động mà mình làm đã phản tác dụng. Con cừu nhỏ kia đã sớm bị làm hư, không thể đi theo con đường ngay thẳng nữa.
Mà một nửa tránh nhiệm là ở hắn.
Nhưng ai đó nhất định là không chịu nhận rồi. Hắn vừa vào phòng liền điên cuồng xỉ vả lão nhị của mình trăm ngàn lần, sau đó đi vào phòng tắm ngâm nước lạnh.
Tạ đại gia có ảo giác kiếp tắm nước lạnh của mình sẽ còn dài dài mà lòng tràn ngập bi phẫn.
Kết quả hắn vừa mới nghĩ xong thì buổi tối…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro