Dụ dỗ?
Nguyệt Cầm Ỷ Mộng
2024-01-24 07:36:42
Cho nên lúc Tạ Nghiêu tắm một cái xong, áo tắm cũng buột rất lỏng lẻo, ngực phanh một mảng xuất hiện trong phòng bếp chính là nhìn thấy cảnh thiếu niên tóc còn ướt, nhỏ hết lên cổ áo khiến nơi đó ướt nhẹp, màu sắc khác biệt khiến người ta bất giác nhìn nhiều hơn, trên người không biết lôi ra từ đâu một cái tạp dè mặc vào, đứng bên bếp lửa chuyên tâm nấu đồ ăn.
Chủ nhà có một giây sững lại, sau đó im lặng dựa vào cạnh tường nhìn bóng lưng thiếu niên đang loay hoay, vậy mà còn rất ra khuôn ra dạng.
Chỉ là chẳng biết sao nhìn một hồi hương vị lại dần đổi khác.
Từ nhìn dáng vẻ bận rộn của cậu đổi thành chăm chăm vào cần cổ trắng nõn khuất sau lớp áo ẩm ướt. Sau đó lại tới xương cánh bướm tinh xảo chập chờn như muốn vỗ cánh bay. Vòng eo gầy chỉ cần hai bàn tay là nắm được hết... Không, chỉ cần một tay thôi là có thể cố định được, không cho nó cựa quậy nhúc nhích. Một hồi ánh mắt liền trượt xuống bờ mông cong, nhiều thịt khó tưởng nhất trên cơ thể yếu ớt gió thổi cũng có thể bay, khó hiểu làm sao nó có thể vểnh được như vậy, cảm xúc chắc cũng tốt lắm.
Ánh mắt sâu thẳm đầy tính xâm lược quấn quýt ở đó hồi lâu, bồi hồi dời xuống đôi chân thon thả trần trụi trong chiếc quần đùi rộng rãi, để lộ một mảng da thịt trắng đến phát sáng, khiến người mơ màng lại khó tránh khỏi nổi lên ý đồ biến thái đối với nó.
Cho đến lúc Hứa Dương như đứng đống lửa như ngồi đống than không thể bỏ qua nổi cái ánh mắt như muốn lột trần mình kia, đặc biệt khiến người sởn gai óc mà quay phắt lại ai đó vẫn còn chưa kịp dời ánh mắt biến thái của mình đi.
"..."
"..."
Hai đôi mắt bất ngờ chạm vào nhau.
Không khí bỗng nhiên trở nên ám muội một cách khó hiểu, rồi theo thiếu niên khúm núm e dè như con thú nhỏ yếu ớt vô lực trước con sói lớn lại càng thêm nồng đậm.
Lại tới ánh mắt bình tĩnh không chút chột dạ nào của người đàn ông đang ung dung áp sát mà khiến cho con cừu nhỏ càng không có chốn dung thân.
Mãi đến khi mũi cậu mém đụng vào lòng ngực đang phanh rộng của người đàn ông, bên trên chóp mũi không ngừng quanh quẩn mùi vị nam tính nồng đậm, đỉnh đầu khẽ vang lên âm thanh trầm thấp của hắn: "Đang làm cái gì?"
Hứa Dương vô thức nuốt nước miếng cái ực, cũng không nhìn thấy nụ cười ác liệt của ai kia khi nghe thấy âm thanh ấy, cậu cố ép mình bình tĩnh đáp: "Em... Em chiên trứng."
Quả thật không cần cậu nói, Tạ đại gia vẫn có thể thấy được thứ trong chảo trên bếp. Cố tình hắn cứ phải hỏi vậy đó.
Khổ nhất là khi cậu cố tình lùi về sau để tránh đụng chạm đến hắn thì hắn lại càng ép tới. Hứa Dương bị ép đến không biết nên làm sao.
Ở dưới không khí lúng túng đó một đỗi Hứa Dương mới sắp xếp xong tâm lý của mình. Cậu nghĩ, bản thân đã sớm lường trước được rồi mới phải, lúc này lại làm giá không phải quá giả dối.
Thế là dưới ánh mắt kinh ngạc của Tạ Nghiêu, Hứa Dương tự nhiên như không thẳng, chẳng lo đụng trúng hắn mà lưng xoay người dựa sát vào ngực hắn. Một vài lọn tóc ngốc nơi gáy cậu còn khẽ quét qua quét lại trên lồng ngực rắn chắc, mang lại cảm giác nhột nhạt như có cái lông quét vào trong lòng Tạ Nghiêu, nhất thời khiến cho hắn không nhịn được căng thẳng sống lưng.
Chỉ là chẳng ai ngờ đến bởi vì khoảng cách giữa họ quá gần, kết quả lúc dựa vào cái mông thịt thà vừa đủ, không nhão mà căng mẩy cong vểnh của cậu khẽ cạ vào nên nào đó hơi phồng lên đồ sộ phía sau. Rõ ràng vẫn đang ở trạng thái nghỉ nhưng kích thước lại rất khả quan, vô cùng có cảm giác tồn tại lập tức kích cho cả hai cùng cứng đờ.
"..."
"..."
Hứa Dương chỉ mất một giây để hiểu được chuyện gì đang xảy ra nhưng cậu vẫn cố giả bộ như không biết gì, mặc dù cái gáy núp trong cổ áo không ai thấy đỏ đến bất thường mà ung dung nói với hắn: "Chú uống cafe không, em có pha một chút trong máy. Cơm phải một lát nữa mới có."
Có thể khiến cho mặt không đỏ như nhỏ máu đã là Hứa Dương giỏi rồi, hu hu...
Tạ Nghiêu im lặng nhìn đỉnh đầu của thiếu niên mấy giây, cho dù có nhìn thấy biểu hiện lợn chết không sợ nước sôi của cậu thì hắn cũng chẳng có thời gian đi để ý.
Thời điểm đó tất cả cảm giác của hắn đều đang đặt ở chỗ mẫn cảm nhất, dễ dàng cảm nhận được cái mông kia có bao nhiêu khả năng kích thích người anh em của mình bùng nổ. Trong một khoảnh khắc hắn còn có xúc động muốn nắm cái mông kia lên mà tận tình ma sát đến mức hai nộn thịt đều đỏ ửng nóng sốt mới thôi. Suy nghĩ đó chỉ lóe qua một giây nhưng lại khiến máu hắn muốn dồn hết xuống háng.
Chủ nhà có một giây sững lại, sau đó im lặng dựa vào cạnh tường nhìn bóng lưng thiếu niên đang loay hoay, vậy mà còn rất ra khuôn ra dạng.
Chỉ là chẳng biết sao nhìn một hồi hương vị lại dần đổi khác.
Từ nhìn dáng vẻ bận rộn của cậu đổi thành chăm chăm vào cần cổ trắng nõn khuất sau lớp áo ẩm ướt. Sau đó lại tới xương cánh bướm tinh xảo chập chờn như muốn vỗ cánh bay. Vòng eo gầy chỉ cần hai bàn tay là nắm được hết... Không, chỉ cần một tay thôi là có thể cố định được, không cho nó cựa quậy nhúc nhích. Một hồi ánh mắt liền trượt xuống bờ mông cong, nhiều thịt khó tưởng nhất trên cơ thể yếu ớt gió thổi cũng có thể bay, khó hiểu làm sao nó có thể vểnh được như vậy, cảm xúc chắc cũng tốt lắm.
Ánh mắt sâu thẳm đầy tính xâm lược quấn quýt ở đó hồi lâu, bồi hồi dời xuống đôi chân thon thả trần trụi trong chiếc quần đùi rộng rãi, để lộ một mảng da thịt trắng đến phát sáng, khiến người mơ màng lại khó tránh khỏi nổi lên ý đồ biến thái đối với nó.
Cho đến lúc Hứa Dương như đứng đống lửa như ngồi đống than không thể bỏ qua nổi cái ánh mắt như muốn lột trần mình kia, đặc biệt khiến người sởn gai óc mà quay phắt lại ai đó vẫn còn chưa kịp dời ánh mắt biến thái của mình đi.
"..."
"..."
Hai đôi mắt bất ngờ chạm vào nhau.
Không khí bỗng nhiên trở nên ám muội một cách khó hiểu, rồi theo thiếu niên khúm núm e dè như con thú nhỏ yếu ớt vô lực trước con sói lớn lại càng thêm nồng đậm.
Lại tới ánh mắt bình tĩnh không chút chột dạ nào của người đàn ông đang ung dung áp sát mà khiến cho con cừu nhỏ càng không có chốn dung thân.
Mãi đến khi mũi cậu mém đụng vào lòng ngực đang phanh rộng của người đàn ông, bên trên chóp mũi không ngừng quanh quẩn mùi vị nam tính nồng đậm, đỉnh đầu khẽ vang lên âm thanh trầm thấp của hắn: "Đang làm cái gì?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hứa Dương vô thức nuốt nước miếng cái ực, cũng không nhìn thấy nụ cười ác liệt của ai kia khi nghe thấy âm thanh ấy, cậu cố ép mình bình tĩnh đáp: "Em... Em chiên trứng."
Quả thật không cần cậu nói, Tạ đại gia vẫn có thể thấy được thứ trong chảo trên bếp. Cố tình hắn cứ phải hỏi vậy đó.
Khổ nhất là khi cậu cố tình lùi về sau để tránh đụng chạm đến hắn thì hắn lại càng ép tới. Hứa Dương bị ép đến không biết nên làm sao.
Ở dưới không khí lúng túng đó một đỗi Hứa Dương mới sắp xếp xong tâm lý của mình. Cậu nghĩ, bản thân đã sớm lường trước được rồi mới phải, lúc này lại làm giá không phải quá giả dối.
Thế là dưới ánh mắt kinh ngạc của Tạ Nghiêu, Hứa Dương tự nhiên như không thẳng, chẳng lo đụng trúng hắn mà lưng xoay người dựa sát vào ngực hắn. Một vài lọn tóc ngốc nơi gáy cậu còn khẽ quét qua quét lại trên lồng ngực rắn chắc, mang lại cảm giác nhột nhạt như có cái lông quét vào trong lòng Tạ Nghiêu, nhất thời khiến cho hắn không nhịn được căng thẳng sống lưng.
Chỉ là chẳng ai ngờ đến bởi vì khoảng cách giữa họ quá gần, kết quả lúc dựa vào cái mông thịt thà vừa đủ, không nhão mà căng mẩy cong vểnh của cậu khẽ cạ vào nên nào đó hơi phồng lên đồ sộ phía sau. Rõ ràng vẫn đang ở trạng thái nghỉ nhưng kích thước lại rất khả quan, vô cùng có cảm giác tồn tại lập tức kích cho cả hai cùng cứng đờ.
"..."
"..."
Hứa Dương chỉ mất một giây để hiểu được chuyện gì đang xảy ra nhưng cậu vẫn cố giả bộ như không biết gì, mặc dù cái gáy núp trong cổ áo không ai thấy đỏ đến bất thường mà ung dung nói với hắn: "Chú uống cafe không, em có pha một chút trong máy. Cơm phải một lát nữa mới có."
Có thể khiến cho mặt không đỏ như nhỏ máu đã là Hứa Dương giỏi rồi, hu hu...
Tạ Nghiêu im lặng nhìn đỉnh đầu của thiếu niên mấy giây, cho dù có nhìn thấy biểu hiện lợn chết không sợ nước sôi của cậu thì hắn cũng chẳng có thời gian đi để ý.
Thời điểm đó tất cả cảm giác của hắn đều đang đặt ở chỗ mẫn cảm nhất, dễ dàng cảm nhận được cái mông kia có bao nhiêu khả năng kích thích người anh em của mình bùng nổ. Trong một khoảnh khắc hắn còn có xúc động muốn nắm cái mông kia lên mà tận tình ma sát đến mức hai nộn thịt đều đỏ ửng nóng sốt mới thôi. Suy nghĩ đó chỉ lóe qua một giây nhưng lại khiến máu hắn muốn dồn hết xuống háng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro