Chúc Mừng Nữ Hoàng Diễn Tinh Vui Vẻ Đạt Được Đám Cặn Bã
Cái Gì Gọi Là Quyền Thiếu (2)
Ăn một bài thơ
2024-07-18 07:21:02
Quyền gia, tức là Quyền Ngọ, không chỉ là đầu đàn của đám thiếu gia này, còn là một người rất có tài năng. Anh ấy không chỉ biết ăn chơi, đua xe, mua du thuyền, mà còn giữ chức vụ tổng giám đốc công ty, năng lực hàng đầu. Điều khác biệt lớn nhất so với những kẻ ham chơi này là Quyền gia, anh không chạm vào phụ nữ.
Trong thành phố này, biết bao phụ nữ như tre già măng mọc lao vào, mong muốn Quyền gia chỉ liếc nhìn một cái, nếu có thể sinh ra con riêng, thì cũng coi như một người lên cao, gà chó cũng được thơm lây.
Nhà họ Quyền ba đời chỉ có một con trai, đến đời Quyền Ngọ, nam nhân lại càng thưa thớt, cùng với tài sản khổng lồ, tầm quan trọng của người thừa kế đời thứ tư là không cần nói cũng hiểu.
Tất cả đều đang nhắm vào anh ấy. Đến lượt Quyền Ngọ, đã là trung tâm của mọi sự chú ý, đời sau, chẳng phải cháu cố sẽ được đối đãi như hoàng tử sao? Sinh ra đã là thần tiên rồi.
Đáng tiếc là, Quyền Ngọ đại thiếu gia đối với phụ nữ, từ trước đến nay là dầu muối không thấm, trong giới bao nhiêu người muốn kết thân, nhờ phụ nữ mà bắt được anh, nổi tiếng nhất là mỹ nhân nào cũng phải được đưa đến cho anh ấy trước tiên chọn.
Xin lỗi, cho đến giờ vẫn chưa gặp được người làm Quyền gia để mắt đến.
Nếu không phải vì đám anh em không đáng tin cậy, chưa từng thấy sức mạnh của khẩu súng chưa bắn phát nào của Quyền đại thiếu gia, thì cũng thực sự nghi ngờ cả lô đạn rồi.
Cũng vì khẩu súng vàng ngọc quý giá của anh ấy, được đám anh em gọi là "Quyền gia".
Gần đây, Kim Dạ Đình mới đưa tới một nhóm nữ bồi rượu, trong đó có một cô gái tên là "Thỏ". Không trang điểm đậm, gương mặt thanh tú, ngây thơ, thân hình nhỏ nhắn đáng yêu. Khi nói chuyện thì giọng thấp mềm mại, trong mắt đám công tử bột đã chán ngán những món ăn thịnh soạn, nhàm chán với sơn hào hải vị, một món rau dại như vậy lại trở nên tươi mới nổi bật.
Cô gái này vừa vào phòng, đã được sắp xếp cho Quyền Ngọ.
Đuổi đi người phụ nữ đang quỳ trên mặt đất làm anh ta chán ngán, Tiền Khải một tay ôm một người phụ nữ xinh đẹp gợi cảm khác bên cạnh, trong tay tùy ý vuốt ve. Nhìn Quyền Ngọ.
" Quyền gia, anh cũng nên nhìn món bảo bối trên đùi mình một cái chứ. Người ta ngồi lâu như vậy rồi, anh không lên, anh em lại thương tiếc. Mượn anh em ôm một cái cũng được. Cô bé này chắc chắn khác với những người kia, cực kỳ trong sáng đấy. "
" Tiền thiếu gia, anh nói cái gì vậy? Đây là đang chê người ta sao? "
Người phụ nữ quyến rũ ngồi trong lòng anh ta nũng nịu hỏi, giọng điệu điệu đà, còn cố ý cọ sát vào lòng anh ta khi nói chuyện.
Tiền Khải véo má cô ta một cái, chậc một tiếng: " Em nói xem, nếu em như cô bé kia là học sinh giỏi, mười bảy mười tám tuổi, collagen đầy đủ, tươi trẻ thì sao, em xem tôi có thương em không. "
" Đúng vậy, đúng vậy. " Trương Diệu Kiệt hiếm khi phối hợp với Tiền Khải, cười xấu xa với Quyền Ngọ: " Cô gái này ngay cả trang điểm cũng không có, giống như hoa sen mới nở trên mặt nước, khẳng định không giống với đồ đê tiện yêu diễm trước kia, anh cứ nhìn thử xem. "
Trong thành phố này, biết bao phụ nữ như tre già măng mọc lao vào, mong muốn Quyền gia chỉ liếc nhìn một cái, nếu có thể sinh ra con riêng, thì cũng coi như một người lên cao, gà chó cũng được thơm lây.
Nhà họ Quyền ba đời chỉ có một con trai, đến đời Quyền Ngọ, nam nhân lại càng thưa thớt, cùng với tài sản khổng lồ, tầm quan trọng của người thừa kế đời thứ tư là không cần nói cũng hiểu.
Tất cả đều đang nhắm vào anh ấy. Đến lượt Quyền Ngọ, đã là trung tâm của mọi sự chú ý, đời sau, chẳng phải cháu cố sẽ được đối đãi như hoàng tử sao? Sinh ra đã là thần tiên rồi.
Đáng tiếc là, Quyền Ngọ đại thiếu gia đối với phụ nữ, từ trước đến nay là dầu muối không thấm, trong giới bao nhiêu người muốn kết thân, nhờ phụ nữ mà bắt được anh, nổi tiếng nhất là mỹ nhân nào cũng phải được đưa đến cho anh ấy trước tiên chọn.
Xin lỗi, cho đến giờ vẫn chưa gặp được người làm Quyền gia để mắt đến.
Nếu không phải vì đám anh em không đáng tin cậy, chưa từng thấy sức mạnh của khẩu súng chưa bắn phát nào của Quyền đại thiếu gia, thì cũng thực sự nghi ngờ cả lô đạn rồi.
Cũng vì khẩu súng vàng ngọc quý giá của anh ấy, được đám anh em gọi là "Quyền gia".
Gần đây, Kim Dạ Đình mới đưa tới một nhóm nữ bồi rượu, trong đó có một cô gái tên là "Thỏ". Không trang điểm đậm, gương mặt thanh tú, ngây thơ, thân hình nhỏ nhắn đáng yêu. Khi nói chuyện thì giọng thấp mềm mại, trong mắt đám công tử bột đã chán ngán những món ăn thịnh soạn, nhàm chán với sơn hào hải vị, một món rau dại như vậy lại trở nên tươi mới nổi bật.
Cô gái này vừa vào phòng, đã được sắp xếp cho Quyền Ngọ.
Đuổi đi người phụ nữ đang quỳ trên mặt đất làm anh ta chán ngán, Tiền Khải một tay ôm một người phụ nữ xinh đẹp gợi cảm khác bên cạnh, trong tay tùy ý vuốt ve. Nhìn Quyền Ngọ.
" Quyền gia, anh cũng nên nhìn món bảo bối trên đùi mình một cái chứ. Người ta ngồi lâu như vậy rồi, anh không lên, anh em lại thương tiếc. Mượn anh em ôm một cái cũng được. Cô bé này chắc chắn khác với những người kia, cực kỳ trong sáng đấy. "
" Tiền thiếu gia, anh nói cái gì vậy? Đây là đang chê người ta sao? "
Người phụ nữ quyến rũ ngồi trong lòng anh ta nũng nịu hỏi, giọng điệu điệu đà, còn cố ý cọ sát vào lòng anh ta khi nói chuyện.
Tiền Khải véo má cô ta một cái, chậc một tiếng: " Em nói xem, nếu em như cô bé kia là học sinh giỏi, mười bảy mười tám tuổi, collagen đầy đủ, tươi trẻ thì sao, em xem tôi có thương em không. "
" Đúng vậy, đúng vậy. " Trương Diệu Kiệt hiếm khi phối hợp với Tiền Khải, cười xấu xa với Quyền Ngọ: " Cô gái này ngay cả trang điểm cũng không có, giống như hoa sen mới nở trên mặt nước, khẳng định không giống với đồ đê tiện yêu diễm trước kia, anh cứ nhìn thử xem. "
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro