Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn
Con đường ở dướ...
Tương Tác Ta
2024-11-10 10:45:56
Tứ cấp đỉnh phong hung thú?!
Đối diện với ánh mắt của cự xà, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn đám người đang lẩn trốn ở trong những bụi rậm thì sắc mặt dần lộ ra vẻ tức giận và lạnh lẽo. Quan sát thương tổn trên người cự xà thì hắn đoán được những người đến đây đều đã bị bọn chúng dùng cách này để đối phó với đầu hung thú.
Nghĩ đến vậy, Đế Nguyên Quân đột nhiên giẫm mạnh chân một cái liền khiến mặt đất xung quanh bị rung lên một cách kịch liệt và xung quanh vị trí hai người có những bộ thi thể không còn nguyên vẹn. Nhìn những thi thể bị đám người kia lợi dụng, Đế Nguyên Quân càng cảm thấy bọn chúng đáng chết vô cùng.
“Muốn dùng tính mạng người khác để giết chết đầu hung thú? Độc, các ngươi thật sự rất độc?”
Lời nói vừa dứt, Đế Nguyên Quân toàn lực bộc phát ba đại lực lượng lên đến đỉnh điểm nhưng hắn chưa chủ động ra tay mà thay vào đó là quan sát nơi này một cách thật cẩn thận.
Đưa mắt nhìn Lâm Tuyết Nhi, Đế Nguyên Quân giọng nói âm trầm vang lên.
“Trước thì có cự xà, sau thì có bọn chúng? Ta bây giờ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải tiêu diệt một trong hai. Trước mắt thì ta cứ làm theo mong muốn của chúng rồi nhân lúc hỗn loạn rời khỏi đây”.
Đáp lại, Lâm Tuyết Nhi gật đầu, cô làm ra dáng vẻ ngưng trọng vô cùng. Tuy bản thân hiện tại đã là Ngưng Hải cảnh đỉnh phong nhưng để đối mặt với một đầu tứ cấp đỉnh phong hung thú là điều không thể nào. Cho dù cả hai người liên hợp cũng khó lòng chống đỡ được.
Cùng lúc này, đám người trốn sau những bụi cây lớn ló đầu nhìn ra thì trông thấy hai người không sợ hãi bỏ chạy mà trực tiếp bộc phát cảnh giới để đối đầu trực diện thì khiến họ cảm thấy có chút khó tin cùng kinh ngạc.
“Hai người này rốt cuộc là đệ tử của tông môn nào? Ta thân là Thiên Địa cảnh nhưng đứng trước uy áp của hai người đó cũng cảm thấy có chút lo lắng”.
“Đúng là thế thật, so với những kẻ ngốc lúc trước thì hai người này thuộc đẳng cấp thực lực cực kỳ khác biệt. Nói không ngoa chứ hai người này có khi gây được những vết thương lên người cự xà”.
“Đợi hai người kia bị giết chết thì ta tổng lực ra tay”.
“Được?”
Đối diện với những lần công kích của cự xà, Đế Nguyên Quân cùng Lâm Tuyết Nhi nhanh chóng tránh né ra hai bên và đồng thời đánh ra từng đạo công kích khiến nó kêu lên từng thanh âm đau đớn. Tuy cảnh giới của hai người hiện tại chỉ là Ngưng Hải cảnh cao tầng nhưng dưới sự kết hợp nhuần nhuyễn của Đế Nguyên Quân khiến uy lực và khả năng được tăng lên không ít.
Chưa dừng lại ở đó, những công kích của Đế Nguyên Quân tung ra ngay sau khi kiếm chiêu Lâm Tuyết Nhi vừa mới phát động và đánh vào những nơi hiểm yếu trên cơ thể nó. Với lớp lân phiến dày cứng chắc giống như một bộ giáp kiên cố nhưng ở phần cổ và trong miệng nó để lộ không ít điểm yếu.
Truyền một lượng lớn chân nguyên vào trong lưỡi kiếm, Đế Nguyên Quân chỉ trong giây lát liền tung ra liên tiếp hơn mười đạo kiếm chiêu đánh tới với uy lực của mỗi kiếm đều mạnh mẽ vô cùng.
Bị mười đạo kiếm chiêu để lại những miệng vết thương không quá lớn ở trên cổ và trên đỉnh đầu, cự xà lúc này đã bị hai người chọc giận nên trực tiếp lao đến, nó trườn mình ra khỏi mặt nước và đuổi theo hai người.
Đứng ở trong bụi rậm, đám người nhìn thấy Đế Nguyên Quân dẫn theo cự xà lao thẳng về phía này thì khiến chúng bị giật mình. Vẻ mặt họ hiện lên vẻ lo lắng và không thể tin nổi thốt ra.
“Khốn kiếp, tại sao tên này lại biết ta đang trốn ở đây?”
“Chạy, nhanh chạy đi? Ta không phải đối thủ của cự xà đó đâu?”
Ngay khi đám người chuẩn bị quay người rời đi thì Đế Nguyên Quân ở ngoài xa đã sớm đoán được hành động của chúng nên nhanh chóng bộc phát khí tức của bản thân rồi đánh ra liên tiếp mười đạo kiếm chiêu xông thẳng vào trong bụi cây khiến bọn chúng không kịp trở tay.
Bộc phát chân nguyên tạo thành một màn chắn chân nguyên bảo vệ ở trước người để ngăn chặn. Nhưng điều khiến đám người kia không ngờ được là kiếm chiêu Đế Nguyên Quân đánh ra chỉ là mồi nhử để khiến đám người phân tâm và để lộ hành tung của mình.
Sau khi nhận thấy bản thân bị chơi đùa, đám người tức giận thốt ra thành tiếng.
“Tên khốn kiếp đó dám chơi ta?”
Lời nói vừa dứt, đám người nhìn thấy một bóng đen lướt qua trên đỉnh đầu và khi nhìn lại thì thấy Đế Nguyên Quân cùng Lâm Tuyết Nhi đã tiến vào sâu trong rừng. Khi bọn chúng kịp phản ứng lại và sắp sửa đuổi theo thì đột nhiên, ở sau lưng họ truyền đến một cảm giác nguy hiểm vô cùng.
Khi vừa ngoảnh đầu nhìn lại thì cự xà đã lao tới rất gần và trong miệng nó đang ngưng tụ một lượng lớn khí lực rồi bắn ra một đạo kình khí khủng bố khiến sắc mặt đám người sợ hãi, tái xanh trông khó coi vô cùng.
Không thể chạy đi được nữa, đám người chỉ còn nước đứng lại bộc phát khí tức Thiên Địa cảnh của bản thân ra ngoài và chống đỡ một cách kịch liệt.
Đứng quan sát ở ngoài xa, Đế Nguyên Quân nhìn chúng chật vật thì không giấu được nụ cười trên gương mặt. Sau đó, hắn quay đầu nhìn Lâm Tuyết Nhi rồi lên tiếng.
“Nhân lúc cự xà không có ở dưới nước, ta tiến đến thác nước nhìn xem thứ phát ra tinh quang ở trong đó là gì?”
Âm thầm đi vòng qua trận chiến phía bên dưới, cả hai người thành công tiến sát lại gần thác nước rồi cẩn thận băng qua dòng nước từ trên cao đổ xuống thì trông thấy một hang động tương đối nhỏ và chỉ vừa với một người đi vào. truyện xuyên nhanh
Nhanh chóng đi vào, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn xung quanh thì suy đoán hang động này là do một người nào đó tạo thành và thứ phát ra tinh quang đang ẩn sâu ở trong sâu.
Khó khăn đi vào được một lúc, cả hai người giật mình khi nhìn thấy trong này là một căn phòng tương đối rộng lớn và xung quanh có không ít linh thạch đang phát ra tinh quang của mình. Nhất là ở trung tâm căn phòng là một quả cầu sáng trắng đang phát ra những đợt tinh quang mê hồn vô cùng.
Nhưng điều khiến Đế Nguyên Quân cảm thấy kỳ lạ là nơi này tuy không có dấu hiệu của con người trong suốt một thời gian dài nhưng trận pháp bao quanh quả cầu đó lại giống như vừa mới được tạo nên. Dựa vào sự am hiểu trận pháp, Đế Nguyên Quân mơ hồ có thể đoán ra được thời gian trận pháp này được thi triển đế nay chưa đến một năm.
Cảm thấy quá kỳ lạ, Đế Nguyên Quân vẻ mặt nghiêm trọng thốt ra.
“Rõ ràng mà nói thì bí cảnh này đã trăm năm rồi mới mở lại nhưng trận pháp này chỉ mới được tạo ra chưa đến một năm? Chẳng lẽ nơi này có con người tồn tại hay ẩn chứa một bí mật nào đó?”
“Có khi nào là những người đã bị mắc kẹt trong những lần bí cảnh mở ra trước đây? Nếu đúng là thế thì cơ duyên ở trong này đều đã bị lấy đi hết và tòa bảo tháp kia chắc chắn đã bị luyện hóa?”
“Chuyện này rốt cuộc là tại sao?”
Nhìn dáng vẻ nghiêm trọng của Đế Nguyên Quân khiến Lâm Tuyết Nhi cảm thấy lo lắng vô cùng. Ngay khi cô định lên tiếng nói gì đó thì Đế Nguyên Quân đã chăm chú nhìn về phía trận pháp rồi đưa hai tay kết ấn ở trước ngực. Chẳng mấy chốc, trận pháp ở xung quanh quả cầu dần ánh lên rồi từ từ tan biến và quả cầu lơ lửng ở trước mắt cũng rơi xuống rồi lắn về phía Đế Nguyên Quân giống như muốn hắn làm thứ gì đó.
Cảm thấy có chút khó hiểu, Đế Nguyên Quân không định nhặt nó lên sớm mà vung tay thu hết những mai linh thạch ở xung quanh rồi mới nhặt lên. Thình lình, một đợt tinh quang từ trên quả cầu phát ra ôm trọn hai người rồi đột nhiên biến mất và để lại bầu không khí ảm đạm và lạnh lẽo ở trong hang động.
Khi hai người tỉnh dậy thì thấy bản thân đang ở một nơi nào đó xa lạ với khung cảnh xung quanh là những tán cây những tiếng chim hót, từng đợt gió nhẹ thổi qua trông yên bình vô cùng. Nơi này giống như một thế giới đẹp đẽ khác hẳn thế ở ngoài kia.
Đưa mắt nhìn ra xa, cả hai người nhìn thấy một bãi chiến lớn với từng đợt sóng to nhỏ vỗ vào bờ. Cảm thấy có chút hiếu kỳ và kỳ lạ, Đế Nguyên Quân lên tiếng.
“Nơi này yên bình đến mức khiến ta cảm thấy khó tin? Một nơi tồn tại không có sự nguy hiểm? Đúng là khó tin?”
“Nơi này ắt hẳn sẽ có thứ gì đó tồn tại, chứ ta không thể nào bị kéo tới đây một cách vô cớ được?”
Đúng ở bên cạnh, Lâm Tuyết Nhi cũng cảm thấy nơi này đang ẩn giấu một thứ gì đó và trong vô thức, cô chỉ tay ra ngoài biển lớn rồi lên tiếng.
“Ta có cảm giác ở ngoài biển sẽ có thứ gì đó?”
Cảm thấy nghi hoặc, Đế Nguyên Quân đưa mắt nhìn cô lộ vẻ bán tín bán nghi nhưng rất nhanh, hắn thở dài một hơi rồi gật đầu, đáp.
“Đi qua đó xem thử?”
Ngay khi cả hai người vừa đặt chân ra tới biển thì đột nhiên, toàn bộ khu vực rung chuyển một cách kỳ lạ và ở trên mặt biển có thứ gì đó đang giao động một cách mãnh liệt. Dần dần, một con đường dưới đáy biển hiện lên và chia mặt biển ra thành hai phần trước ánh mắt không thể tin được của hai người.
Đối diện với ánh mắt của cự xà, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn đám người đang lẩn trốn ở trong những bụi rậm thì sắc mặt dần lộ ra vẻ tức giận và lạnh lẽo. Quan sát thương tổn trên người cự xà thì hắn đoán được những người đến đây đều đã bị bọn chúng dùng cách này để đối phó với đầu hung thú.
Nghĩ đến vậy, Đế Nguyên Quân đột nhiên giẫm mạnh chân một cái liền khiến mặt đất xung quanh bị rung lên một cách kịch liệt và xung quanh vị trí hai người có những bộ thi thể không còn nguyên vẹn. Nhìn những thi thể bị đám người kia lợi dụng, Đế Nguyên Quân càng cảm thấy bọn chúng đáng chết vô cùng.
“Muốn dùng tính mạng người khác để giết chết đầu hung thú? Độc, các ngươi thật sự rất độc?”
Lời nói vừa dứt, Đế Nguyên Quân toàn lực bộc phát ba đại lực lượng lên đến đỉnh điểm nhưng hắn chưa chủ động ra tay mà thay vào đó là quan sát nơi này một cách thật cẩn thận.
Đưa mắt nhìn Lâm Tuyết Nhi, Đế Nguyên Quân giọng nói âm trầm vang lên.
“Trước thì có cự xà, sau thì có bọn chúng? Ta bây giờ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải tiêu diệt một trong hai. Trước mắt thì ta cứ làm theo mong muốn của chúng rồi nhân lúc hỗn loạn rời khỏi đây”.
Đáp lại, Lâm Tuyết Nhi gật đầu, cô làm ra dáng vẻ ngưng trọng vô cùng. Tuy bản thân hiện tại đã là Ngưng Hải cảnh đỉnh phong nhưng để đối mặt với một đầu tứ cấp đỉnh phong hung thú là điều không thể nào. Cho dù cả hai người liên hợp cũng khó lòng chống đỡ được.
Cùng lúc này, đám người trốn sau những bụi cây lớn ló đầu nhìn ra thì trông thấy hai người không sợ hãi bỏ chạy mà trực tiếp bộc phát cảnh giới để đối đầu trực diện thì khiến họ cảm thấy có chút khó tin cùng kinh ngạc.
“Hai người này rốt cuộc là đệ tử của tông môn nào? Ta thân là Thiên Địa cảnh nhưng đứng trước uy áp của hai người đó cũng cảm thấy có chút lo lắng”.
“Đúng là thế thật, so với những kẻ ngốc lúc trước thì hai người này thuộc đẳng cấp thực lực cực kỳ khác biệt. Nói không ngoa chứ hai người này có khi gây được những vết thương lên người cự xà”.
“Đợi hai người kia bị giết chết thì ta tổng lực ra tay”.
“Được?”
Đối diện với những lần công kích của cự xà, Đế Nguyên Quân cùng Lâm Tuyết Nhi nhanh chóng tránh né ra hai bên và đồng thời đánh ra từng đạo công kích khiến nó kêu lên từng thanh âm đau đớn. Tuy cảnh giới của hai người hiện tại chỉ là Ngưng Hải cảnh cao tầng nhưng dưới sự kết hợp nhuần nhuyễn của Đế Nguyên Quân khiến uy lực và khả năng được tăng lên không ít.
Chưa dừng lại ở đó, những công kích của Đế Nguyên Quân tung ra ngay sau khi kiếm chiêu Lâm Tuyết Nhi vừa mới phát động và đánh vào những nơi hiểm yếu trên cơ thể nó. Với lớp lân phiến dày cứng chắc giống như một bộ giáp kiên cố nhưng ở phần cổ và trong miệng nó để lộ không ít điểm yếu.
Truyền một lượng lớn chân nguyên vào trong lưỡi kiếm, Đế Nguyên Quân chỉ trong giây lát liền tung ra liên tiếp hơn mười đạo kiếm chiêu đánh tới với uy lực của mỗi kiếm đều mạnh mẽ vô cùng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bị mười đạo kiếm chiêu để lại những miệng vết thương không quá lớn ở trên cổ và trên đỉnh đầu, cự xà lúc này đã bị hai người chọc giận nên trực tiếp lao đến, nó trườn mình ra khỏi mặt nước và đuổi theo hai người.
Đứng ở trong bụi rậm, đám người nhìn thấy Đế Nguyên Quân dẫn theo cự xà lao thẳng về phía này thì khiến chúng bị giật mình. Vẻ mặt họ hiện lên vẻ lo lắng và không thể tin nổi thốt ra.
“Khốn kiếp, tại sao tên này lại biết ta đang trốn ở đây?”
“Chạy, nhanh chạy đi? Ta không phải đối thủ của cự xà đó đâu?”
Ngay khi đám người chuẩn bị quay người rời đi thì Đế Nguyên Quân ở ngoài xa đã sớm đoán được hành động của chúng nên nhanh chóng bộc phát khí tức của bản thân rồi đánh ra liên tiếp mười đạo kiếm chiêu xông thẳng vào trong bụi cây khiến bọn chúng không kịp trở tay.
Bộc phát chân nguyên tạo thành một màn chắn chân nguyên bảo vệ ở trước người để ngăn chặn. Nhưng điều khiến đám người kia không ngờ được là kiếm chiêu Đế Nguyên Quân đánh ra chỉ là mồi nhử để khiến đám người phân tâm và để lộ hành tung của mình.
Sau khi nhận thấy bản thân bị chơi đùa, đám người tức giận thốt ra thành tiếng.
“Tên khốn kiếp đó dám chơi ta?”
Lời nói vừa dứt, đám người nhìn thấy một bóng đen lướt qua trên đỉnh đầu và khi nhìn lại thì thấy Đế Nguyên Quân cùng Lâm Tuyết Nhi đã tiến vào sâu trong rừng. Khi bọn chúng kịp phản ứng lại và sắp sửa đuổi theo thì đột nhiên, ở sau lưng họ truyền đến một cảm giác nguy hiểm vô cùng.
Khi vừa ngoảnh đầu nhìn lại thì cự xà đã lao tới rất gần và trong miệng nó đang ngưng tụ một lượng lớn khí lực rồi bắn ra một đạo kình khí khủng bố khiến sắc mặt đám người sợ hãi, tái xanh trông khó coi vô cùng.
Không thể chạy đi được nữa, đám người chỉ còn nước đứng lại bộc phát khí tức Thiên Địa cảnh của bản thân ra ngoài và chống đỡ một cách kịch liệt.
Đứng quan sát ở ngoài xa, Đế Nguyên Quân nhìn chúng chật vật thì không giấu được nụ cười trên gương mặt. Sau đó, hắn quay đầu nhìn Lâm Tuyết Nhi rồi lên tiếng.
“Nhân lúc cự xà không có ở dưới nước, ta tiến đến thác nước nhìn xem thứ phát ra tinh quang ở trong đó là gì?”
Âm thầm đi vòng qua trận chiến phía bên dưới, cả hai người thành công tiến sát lại gần thác nước rồi cẩn thận băng qua dòng nước từ trên cao đổ xuống thì trông thấy một hang động tương đối nhỏ và chỉ vừa với một người đi vào. truyện xuyên nhanh
Nhanh chóng đi vào, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn xung quanh thì suy đoán hang động này là do một người nào đó tạo thành và thứ phát ra tinh quang đang ẩn sâu ở trong sâu.
Khó khăn đi vào được một lúc, cả hai người giật mình khi nhìn thấy trong này là một căn phòng tương đối rộng lớn và xung quanh có không ít linh thạch đang phát ra tinh quang của mình. Nhất là ở trung tâm căn phòng là một quả cầu sáng trắng đang phát ra những đợt tinh quang mê hồn vô cùng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng điều khiến Đế Nguyên Quân cảm thấy kỳ lạ là nơi này tuy không có dấu hiệu của con người trong suốt một thời gian dài nhưng trận pháp bao quanh quả cầu đó lại giống như vừa mới được tạo nên. Dựa vào sự am hiểu trận pháp, Đế Nguyên Quân mơ hồ có thể đoán ra được thời gian trận pháp này được thi triển đế nay chưa đến một năm.
Cảm thấy quá kỳ lạ, Đế Nguyên Quân vẻ mặt nghiêm trọng thốt ra.
“Rõ ràng mà nói thì bí cảnh này đã trăm năm rồi mới mở lại nhưng trận pháp này chỉ mới được tạo ra chưa đến một năm? Chẳng lẽ nơi này có con người tồn tại hay ẩn chứa một bí mật nào đó?”
“Có khi nào là những người đã bị mắc kẹt trong những lần bí cảnh mở ra trước đây? Nếu đúng là thế thì cơ duyên ở trong này đều đã bị lấy đi hết và tòa bảo tháp kia chắc chắn đã bị luyện hóa?”
“Chuyện này rốt cuộc là tại sao?”
Nhìn dáng vẻ nghiêm trọng của Đế Nguyên Quân khiến Lâm Tuyết Nhi cảm thấy lo lắng vô cùng. Ngay khi cô định lên tiếng nói gì đó thì Đế Nguyên Quân đã chăm chú nhìn về phía trận pháp rồi đưa hai tay kết ấn ở trước ngực. Chẳng mấy chốc, trận pháp ở xung quanh quả cầu dần ánh lên rồi từ từ tan biến và quả cầu lơ lửng ở trước mắt cũng rơi xuống rồi lắn về phía Đế Nguyên Quân giống như muốn hắn làm thứ gì đó.
Cảm thấy có chút khó hiểu, Đế Nguyên Quân không định nhặt nó lên sớm mà vung tay thu hết những mai linh thạch ở xung quanh rồi mới nhặt lên. Thình lình, một đợt tinh quang từ trên quả cầu phát ra ôm trọn hai người rồi đột nhiên biến mất và để lại bầu không khí ảm đạm và lạnh lẽo ở trong hang động.
Khi hai người tỉnh dậy thì thấy bản thân đang ở một nơi nào đó xa lạ với khung cảnh xung quanh là những tán cây những tiếng chim hót, từng đợt gió nhẹ thổi qua trông yên bình vô cùng. Nơi này giống như một thế giới đẹp đẽ khác hẳn thế ở ngoài kia.
Đưa mắt nhìn ra xa, cả hai người nhìn thấy một bãi chiến lớn với từng đợt sóng to nhỏ vỗ vào bờ. Cảm thấy có chút hiếu kỳ và kỳ lạ, Đế Nguyên Quân lên tiếng.
“Nơi này yên bình đến mức khiến ta cảm thấy khó tin? Một nơi tồn tại không có sự nguy hiểm? Đúng là khó tin?”
“Nơi này ắt hẳn sẽ có thứ gì đó tồn tại, chứ ta không thể nào bị kéo tới đây một cách vô cớ được?”
Đúng ở bên cạnh, Lâm Tuyết Nhi cũng cảm thấy nơi này đang ẩn giấu một thứ gì đó và trong vô thức, cô chỉ tay ra ngoài biển lớn rồi lên tiếng.
“Ta có cảm giác ở ngoài biển sẽ có thứ gì đó?”
Cảm thấy nghi hoặc, Đế Nguyên Quân đưa mắt nhìn cô lộ vẻ bán tín bán nghi nhưng rất nhanh, hắn thở dài một hơi rồi gật đầu, đáp.
“Đi qua đó xem thử?”
Ngay khi cả hai người vừa đặt chân ra tới biển thì đột nhiên, toàn bộ khu vực rung chuyển một cách kỳ lạ và ở trên mặt biển có thứ gì đó đang giao động một cách mãnh liệt. Dần dần, một con đường dưới đáy biển hiện lên và chia mặt biển ra thành hai phần trước ánh mắt không thể tin được của hai người.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro