Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn

Hoang Đảo

Tương Tác Ta

2024-11-10 10:45:56

Rời khỏi bí cảnh, cả hai người tiếp tục di chuyển vào sâu bên trong. Tại đây, cả hai người phát hiện nơi này vừa trải qua một thời gian ngắn mà lượng linh khí ở bên ngoài ngày càng trở nên nồng đậm và lượng người đổ xô vào những nơi này còn đông hơn trước gấp nhiều lần.

Khi hắn tìm đến hỏi chuyện một vài người thì mới biết, thời gian gần đây đã xảy ra một vài chuyện mà ngay cả họ cũng không thể lý giải được.

Ba ngày trước, khi mọi thứ ở xung quanh đây đều rất bình thường thì đột nhiên có một làn sóng linh khí mạnh mẽ quét ra xung quanh và trước mắt họ là một phiến thiên địa rộng lớn khác hiện lên.

Tại con sông mà hai người đi đến lúc trước nay đã biến thành một vùng biển lớn với ở trung tâm là một hòn đảo vô cùng rộng lớn nên những cường giả ở xung quanh đây đều đã đổ xô đến đó để nhìn xem.

Không dừng lại ở đó, ở ba nơi khác cũng xảy ra dị biến khi ba phiến đại lục khác xuất hiện khiến họ không thể ngờ được.

Bốn phiên thiên địa đó được gọi lần lượt là Hoang Đảo, Bắc Băng Cốc, Động Không Đáy và Ngũ Chỉ Sơn. Ứng với mỗi tên gọi, bốn phiến thiên địa xuất hiện ở bốn nơi sâu nhất của bí cảnh và nơi được xem là nguy hiểm nhất chính là Động Không Đáy.

Bốn phiến thiên địa khác vừa xuất hiện thì dòng người tìm đến đó ngày một nhiều và bọn họ mong muốn bản thân chính là người đầu tiên đặt chân đến nhưng mọi thứ không dễ dàng giống như những gì họ suy nghĩ.

Cùng với sự hiện thế của những phiến thiên địa thì những loại hung thú đáng sợ cũng vì thế mà xuất hiện ở khắp mọi nơi và tàn sát những người ngoại giới không một chút thương tiếc.

Trên dọc đường đi đến những phiến thiên địa đó, con người đã bị hung thú tập kích không biết bao nhiêu lần nên con đường để đặt chân đến đó là một chuyện hết sức nguy hiểm và khó khăn.

Không chỉ bị phục kích ở trên đường, những người may mắn vượt qua được và đặt chân đến những phiến thiên địa đó gặp phải sự tấn công của nhiều loại hung thú đáng sợ. Chúng giống như những thủ hộ giả đang cố tiêu diệt những kẻ xâm phạm đến vùng đất của chúng vậy.

Biết được một phần sự việc, cả hai người tức tốc di chuyển đến Hoang Đảo. Đứng ở trên bờ biển, Đế Nguyên Quân dương mắt nhìn ra xa thì thấy ở ngoài xa là một ốc đảo xanh tươi cách nơi này khoảng chừng năm mươi dặm.

Tuy khoảng cách đi đến đó tương đối xa nhưng Đế Nguyên Quân lại nhìn thấy rất rõ thì chứng minh Hoang Đảo là một nơi to lớn vô cùng.

Và cũng ở trên mặt biển, Đế Nguyên Quân còn nhìn thấy có không ít người đang bị hải thú tấn công một cách kịch liệt. Tuy trận chiến diễn ra rất xa nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được dư âm của trận chiến là biết nó kinh khủng đến nhường nào.

Nhanh chóng phát động Ẩn Thân Phù, cả hai người di chuyển dọc theo bờ biển đi đến một nơi hẻo lánh và bán kính mười dặm xung quanh đều không có sự hiện diện của bất kỳ người ngoại giới nào cả.

Đạp không phi hành, cả hai người dùng tốc độ nhanh nhất của bản thân để xông đến Hoang Đảo. Giống như những gì Đế Nguyên Quân suy tính ban đầu, trận chiến của người ngoại giới và hải thú diễn ra một cách kịch liệt nên đa phần hải thú đều đã tập trung đến nơi đó.

Cũng chính vì thế nên con đường cả hai người đi đến tương đối dễ dàng và không gặp bất cứ trở ngại nào cả. Nhưng khi cả hai người vừa đi được nữa đường thì đột nhiên, bầu không khí ở khu vực xung quanh đột nhiên trầm xuống và trở nên nặng nề vô cùng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cùng với đó là một cảm giác nguy hiểm đến cùng cực đang dần lan rộng ở trong tâm trí của cả hai người.

Cúi đầu nhìn xuống, Đế Nguyên Quân nhìn thấy dưới đáy biển sâu thì lình xuất hiện một cặp mắt to lớn đang nhìn chằm chằm cả hai người. Bị ánh mắt kinh khủng đó nhìn trúng, Đế Nguyên Quân đột nhiên đột nhiên run lên một cái và một cảm giác rợn người khiến hắn sởn cả gai ốc.

Đứng hình một lúc, Đế Nguyên Quân nhận thấy mặt nước đan sôi lên sùng sục và một dự cảm không lành ập đến. Đế Nguyên Quân không một chút suy nghĩ liền nắm chặt tay Lâm Tuyết Nhi rồi bộc phát toàn bộ thực lực rồi đạp không bay đi.

Khi hai người vừa rời khỏi thì đột nhiên, một cột nước lớn thình lình bốc lên và cùng với đó là một đợt sóng xung kích bắn ra khỏi mặt nước đâm thẳng lên trời.

Tưởng chừng đã có thể thoát được, Đế Nguyên Quân đột nhiên có cảm giác ở sau lưng truyền đến một mối nguy thường trực đang dần chộp tới.

Ngoái đầu nhìn lại, Đế Nguyên Quân nhìn thấy một cái đầu lớn ngoi lên khỏi mặt nước và nó há rộng miệng hướng về phía hai người rồi tiếp tục bắn ra một đợt sóng xung kích khác với y lực cực kỳ kinh khủng.

Tức tốc tránh qua một bên, Đế Nguyên Quân hít vẻ mặt kinh hãi hít vào một ngụm khí lạnh rồi thốt ra.

“Khốn kiếp, là ngũ cấp hung thú?”

Quay lại nhìn Lâm Tuyết Nhi, Đế Nguyên Quân cắn răng quát lớn một tiếng.

“Rời khỏi đây nhanh?”

Bộc phát toàn bộ lực lượng, cà hai người chia ra hai hướng lao thẳng về phía Hoang Đảo. Chẳng mấy chốc, Hoang Đảo đã ở trước mặt cả hai nhưng ở sau lưng vẫn bị đầu hung thú đó đuổi tới.

Chỉ thấy nó vặn mình quẫy đuôi một cái liền khiến mặt biển dậy sóng tạo thành một ngọn sóng cao gần tới mười trượng lao nhanh về phía hai người.

Để Lâm Tuyết Nhi rời đi trước, Đế Nguyên Quân xoay người đứng lại, ánh mắt hắn nhìn ngọn sóng lớn đánh tới thì hít vào một hơi thật sâu. Thình lình, khí tức trên người hắn đột nhiên bộc phát một cách điên cuồng, cả ba đại lực lượng toàn bộ đều được thúc đẩy lên đến đỉnh điểm.

Đưa tay ra kết ấn ở trước ngực, Đế Nguyên Quân cắn răng quát lớn một tiếng.

“Dục khởi phong mang, thiên địa duy ta

Thiên Địa kiếm ý, trảm sát tứ phương”.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lời nói vừa dứt thì đột nhiên, ở trên đỉnh đầu hắn bỗng có một thanh đại kiếm hư ảo dài gần mười trượng đang dần ngưng tụ lại và từ trên lưỡi kiếm bộc phát ra một cổ khí tức kiếm ý kinh khủng vô cùng. Nó giống như đang gào thét ở giữa thiên địa này vậy.

Kiếm ý ngưng kết thành hình, Đế Nguyên Quân hai đầu ngón tay hợp lại thành kiếm rồi từ từ đưa lên cao sau đó vung mạnh xuống. Thanh đại kiếm ở trên đỉnh đầu hắn giống như nhận được hiệu lệnh nên mũi kiếm chỉ thẳng về phía ngọn sóng lớn rồi lao thẳng xuống phía bên dưới.

Bỗng, một thanh âm va chạm kịch liệt vang lên. Thanh đại kiếm trực tiếp đánh xuyên qua ngọn sóng và tiếp tục lao thẳng về phía đầu ngũ cấp hung thú.

Trong ánh mắt nó, hư ảnh một thanh đại kiếm đang lao tới với một tốc độ cực kỳ nhanh và với uy lực mạnh mẽ vô cùng. Nhưng nó từ đầu cho đến cuối đều không có ý định tránh qua một bên, chỉ thấy nó vung mạnh cơ thể nhảy ra khỏi mặt nước để lộ cơ thể dài gần hai mươi trượng và khí tức ngũ cấp hung thú trên người mạnh bạo bộc phát ra ngoài.

Hai mắt nó nhìn chằm chằm về phía thanh đại kiếm rồi từ từ há miệng và đồng thời ngưng kết một quả cầu năng lượng rồi bắn ra một đạo kình khí kinh khủng có thể thổi bay tất cả mọi thứ chắn ngang ở trước mắt.

Oanh!

Kiếm ý cùng kình khí va chạm một cách kịch liệt bộc phát một đợt sóng xung kích và dư ba khiến mặt biển xung quanh bạo động một cách kịch liệt. Tại trung tâm giao phong bộc phát từng đợi phong mang kinh khủng quét qua xung quanh khiến mặt biển dựng lên một ngọn sóng cao gần đến hai mươi trượng quét ra xung quanh giống như một cơn sóng thần khổng lồ.

Kiếm ý kinh khủng bộc phát, ban đầu dần áp chế được kình khí nhưng càng về sau thì uy lực của kình khí ngày càng mãnh liệt và khủng bố. Dần dần, thanh đại kiếm bị kình khí đẩy lùi và ở trên lưỡi kiếm dần hiện lên từng vết nứt lớn đang không ngừng lan rộng.

Nhận thấy thanh đại kiếm không thể chống đỡ thêm được nữa, Đế Nguyên Quân cắn răng quát lớn một tiếng.

“Bạo”.

Ngay lập tức, thanh đại kiếm bỗng ánh lên một đạo tinh quang sáng chói rồi bộc phát một vụ nổ lớn và một đợt sóng xung kích quét ra xung quanh khiến đầu hung thú bị đánh rơi xuống nước.

Chớp lấy cơ hội này và sóng xung kích thổi ra xung quanh thì Đế Nguyên Quân một lần nữa bộc phát khí tức của bản thân ra ngoài rồi tạo thành một lá chắn ở trước người để bảo vệ cơ thể.

Thả lỏng bản thân để mặc bị sóng xung kích thổi bay, Đế Nguyên Quân hóa thành một vệt đen bay lướt trên cao và thành công đặt chân lên Hoang Đảo. Tuy đã tránh được nguy hiểm nhưng bản thân hắn cũng không tránh khỏi bị trọng thương.

Gồng mình đứng dậy, Đế Nguyên Quân đưa tay lên lau đi vệt máu ở trên khóe miệng rồi nở một nụ cười nhẹ, nói.

“Lần đánh cược này đúng là không tệ?”

Cùng lúc này, ở ngoài mặt biển, đầu ngũ cấp hung thú liếc mắt nhìn về phía Hoang Đảo rồi ngẩng đầu “Rống” lớn một tiếng đầy tức giận rồi sau đó quay người, nó dùng tốc đột nhanh bơi lướt về phía đám người ở ngoài xa với một ánh mắt nồng đậm sát ý.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn

Số ký tự: 0