Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn

Tầng hai cấm ph...

Tương Tác Ta

2024-11-10 10:45:56

Nhìn Đế Nguyên Quân nằm bất động và không còn chút sức lực để chống trả, Hắc Ám Ma Chu ngẩng đầu rít gào một tiếng nghe giống như đang cười khinh thường. Trong mắt nó, Đế Nguyên Quân lúc này chẳng khác gì một miếng thịt đã được bày ra trước mắt và bất cứ lúc nào cũng có thể nuốt xuống.

Không nhanh chóng ra tay kết liễu, Hắc Ám Ma Chu từ từ tiến lại gần rồi đi vòng xung quanh người hắn một vài vòng giống như đang tự công nhận khả năng của mình. Nó bây giờ chỉ đang tận hưởng cái cảm giác biến Đế Nguyên Quân trở thành một miếng mồi ở trong tay.

Thu liễm khí tức của bản thân, Hắc Ám Ma Chu trải qua một trận chiến vừa rồi đã giành được phần thắng nhưng trên người vẫn bị trọng thương tương đối nặng.

Ngay thời điểm vừa đột phá thì khi nhìn vào những thương tích ban đầu sẽ nghĩ nó đã hồi phục hoàn toàn nhưng tất cả chỉ là thuật che mắt. Nó chỉ đơn giản là mượn việc đột phá để tái tạo lại lớp sừng ở bên ngoài còn những thương tổn ở sâu trong cơ thể vẫn đang dày xéo từng chút một mà chưa có dấu hiệu giảm xuống.

Thêm nữa, với việc vừa đột phá và đã sử dụng một lượng lớn sức mạnh như thế thì khiến cơ thể Hắc Ám Ma Chu trở nên quá tải và cảm thấy đau nhói khắp mình mẩy.

Sau khi kết thúc trận chiến, Hắc Ám Ma Chu bị một thương đâm sâu vào trong da thịt cùng với việc bị lôi quang oanh kích khiến những phần hiểm yếu ở trong cơ thể khiến nó cảm thấy đau đớn vô cùng.

Thu lại toàn bộ khí tức, cấp bậc ngũ cấp của nó nhanh chóng rớt xuống chỉ còn tứ cấp đỉnh phong nữa mà thôi. Trong trận chiến, nó cưỡng ép cơ thể đột phá nên cảnh giới này chỉ có thể duy trì được trong trạng thái bình thường. Còn tình hình bị thương nghiêm trọng hiện tại thì việc đón nhận khí tức của ngũ cấp đối với nó chỉ khiến thương tổn càng thêm nặng nề và khó hồi phục hơn nữa mà thôi.

Mặc dù là thế nhưng trong mắt nó hiện tại chẳng hiện lên chút nào gọi là đau đớn mà thay vào đó là một sự phấn khích khó tả vô cùng. Từ tận sâu trong thâm tâm nó nghĩ Đế Nguyên Quân là một cường giả nhân loại hết sức đặc biệt nên việc đánh bại hắn sẽ mang đến một cảm giác phấn khích đến khó tả.

Lân la từng bước tiến lại gần, Hắc Ám Ma Chu bước từng cái chân lớn tạo thành một cái lồng bao quang nơi Đế Nguyên Quân đang nằm và từ từ cúi đầu. Nó há rộng miệng để lộ những chiếc răng lớn màu đen sắc nhọn chứa đầy kịch độc cắn xuống.

Được thưởng thức cơ thể của cường giả và một lượng sinh mệnh lực khủng bố trên người Đế Nguyên Quân khiến nó không kiềm chế được nên chỉ muốn nhai ngấu nghiến rồi biến hắn trở thành một phần của cơ thể.

Ngay khi từng cái răng sắc nhọn sắp sửa cắn trúng thì đột nhiên!

Hai mắt Đế Nguyên Quân thình lình trừng lớn và khí tức trên người đột ngột tăng lên rồi trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Chứng kiến cảnh người sắp chết lại đột nhiên tỉnh dậy và mang trên mình sức mạnh còn khủng bố hơn trước khiến nó bị giật mình. Ánh mắt nó tràn đầy sự kinh hãi và không thể tin được.

Trong lúc Hắc Ám Ma Chu chưa kịp phản ứng thì Đế Nguyên Quân đưa tay nắm chặt lấy một cái răng lớn của nó rồi kéo chặt xuống vừa ngăn nó tùy ý di chuyển và vừa tránh việc bị cắn trúng.

Nhìn Đế Nguyên Quân dùng tay giữ chặt răng nanh, Hắc Ám Ma Chu kêu lên một tiếng tràn đầy sự khinh thường. Trong ánh mắt nó, Đế Nguyên Quân cũng giống như những người tầm thường kém hiểu biết khác.

Nó khinh thường Đế Nguyên Quân không biết độc từ trên những chiếc răng có thể dễ dàng giết chết tứ cấp sơ giai hung thú. Và với tình cảnh hiện tại thì nó chỉ nghĩ hắn sẽ chết rất nhanh bởi vì độc sẽ lan khắp trong cơ thể chỉ trong một một thời gian ngắn.

Nhưng có một chuyện mà Hắc Ám Ma Chu không thể tưởng tượng được là độc tố mà nó cảm thấy tự tin không thể gây ra bất cứ trở ngại nào cho hắn cả. Nói đúng hơn thì cơ thể hắn đang tỏa ra một vầng tinh quang ngũ sắc sáng chói trông vừa bá đạo vừa kinh khủng.

Chúng chính vì tinh quang ngũ sắc đó đã biến cơ thể Đế Nguyên Quân trở thành vạn độc bất xâm!

Không thể tin được những chuyện đang xảy ra, Hắc Ám Ma Chu định vùng vẫy để thoát ra thì đột nhiên giật mình giống như bị một thứ gì đó đáng sợ bao trùm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ở dưới chân nó, một thứ gì đó vừa mỏng manh giống như sương, nóng bỏng giống như hỏa diễm, trói chặt tám cái chân giống như những sợi hắc tỏa. Nhận thấy có điều chẳng lành đang xảy ra, Hắc Ám Ma Chu gồng mình vùng vẫy để thoát ra thì nhìn thấy cơ thể Đế Nguyên Quân đang phát sinh một sự biến hóa hết sức to lớn.

Trong mắt nó thì toàn thân hắn đang bị một ngọn hắc hỏa bao trùm và toàn bộ hắc khí không biết từ nơi nào đang dần ngưng tụ tại nơi này rồi dung nhập tất cả vào trong cơ thể.

Chưa dừng lại ở đó, mỗi một lần hắc khí dung nhập thì khí tức trên người Đế Nguyên Quân lại tăng lên không ít và lực đạo của cánh tay ngày càng mạnh khiến Hắc Ám Ma Chu có cảm giác răng nhanh có thể bị bóp nát bất cứ lúc nào.

Quá kinh hãi, Hắc Ám Ma Chu bộc phát toàn bộ thực lực, khí tức tứ cấp đỉnh phong hung thú bắn ra ngoài tạo thành từng đợt phong bạo nhằm quét bay mọi thứ ngăn cản ở xung quanh nhưng tất cả đều trở nên vô ích.

Bất chợt, khóe miệng Đế Nguyên Quân khẽ run nhẹ một cái rồi run rẩy thốt ra.

“Cấm pháp, Thiên Ma Nhập Thể!”

Hơi ngập ngừng một chút, Đế Nguyên Quân gồng mình dùng toàn lực bóp nát răng nanh của Hắc Ám Ma Chu rồi quát lớn một tiếng.

“Toàn khai?”

Ngay lập tức, toàn bộ ma khí ở khu vực xung quanh dung nhập vào trong cơ thể hắn giống như những đợt sóng lớn vỗ tới.

Bị một lượng ma khí khủng bố bao trùm, Đế Nguyên Quân cơ thể càng ngày càng trở nên nhẹ nhõm và từ từ bay lên không rồi trở người đứng dậy. Toàn thân hắn lúc này đã bị ma khí bao trùm hoàn toàn giống như đang hòa mình vào trong đêm tối, duy chỉ có hai con mắt của hắn ánh lên một màu đỏ rực trông giống như máu.

Đợi ma khí xung quanh hoàn toàn dung nhập thì cơ thể Đế Nguyên Quân một lần nữa phát sinh biến hóa. Khác với những lần sử dụng Thiên Ma Nhập Thể trước đây, lần này sử dụng với một cảnh giới cao hơn và có thêm sự hỗ trợ của thiên địa ma khí nên đã nhập đến tầng thứ hai của cấm pháp.

Với việc sử dụng tầng cấp pháp cao hơn nên thực lực của Đế Nguyên Quân hiện tại đã mạnh hơn trước không ít nhưng bù lại là hậu quả sẽ trở nên nặng nề hơn trước rất nhiều. Thậm chí còn có thể nguy hiểm đến cả tính mạng và không có bất cứ loại đan dược nào trong tay hắn hiện tại có thể bình ổn.

Mặc kệ những hậu quả sắp sửa xảy đến, Đế Nguyên Quân cắn răng hít vào một hơi thật sâu rồi lên tiếng.

“Muốn thoát, không dễ như thế đâu?”

“Ngươi có thể ép ta sử dụng đến tầng thứ hai của cấm pháp thì đừng mong có cơ hội sống? Ta không sử dụng thì chắc chắn sẽ chết nhưng khi dùng thì chỉ có một phần sống?”

“Đối với ta thì một phần hai thậm chí thấp hơn ta cũng sẽ dùng miễn sao có cơ hội sống”.

Đế Nguyên Quân vừa nói vừa vung mạnh tay tán hết toàn bộ ma khí dư thừa còn đang tồn đọng ở xung quanh và để lộ cơ thể chằng chịt những đạo ma văn trải khắp nơi trên cơ thể trông vừa đáng sợ nhưng lại ma mị vô cùng.

Không chỉ có ma văn mà xung quanh người hắn toát ra một cổ khí tức đến từ thượng cổ đầy uy nghi và bá đạo khiến hắn lúc này giống như một bậc thần nhân đến từ thời kỳ viễn cổ hoặc một nơi nào đó đầy đáng sợ ở thế giới ngoài kia.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chỉ cảm nhận mỗi khí tức trên người hắn cũng đủ để khiến Hắc Ám Ma Chu sợ hãi đến mức phải run rẩy toàn thân. Trong mắt nó hiện tại thì Đế Nguyên Quân không còn giống một miếng thịt tươi nữa, hắn lúc này giống như một tôn thần nhân có uy năng áp đảo đang đứng trước mặt và khiến nó phải quy phục cũng như cảm thấy sợ hãi đến tột cùng.

Biết bản thân khó lòng thoát được, Hắc Ám Ma Chu ngẩng đầu rống lớn một tiếng đầy sợ hãi. Nó gồng mình bộc phát toàn bộ khí tức ra ngoài để vùng vẫy thoát ra nhưng ma khí ở dưới chân lại giống như đầm lầy đang nuốt chửng.

Vung nhẹ tay, Đế Nguyên Quân hiệu triệu Từ Huyền nằm lăn lóc ở ngoài xa bay lại và hướng mũi thương nhắm thẳng về phía đỉnh đầu Hắc Ám Ma Chu rồi truyền vào một lượng lớn khí tức ma khí vừa điên cuồng và vừa mạnh bảo.

Cảm nhận một cổ lực lực cực kỳ bá đạo đang chảy trong cơ thể, Tử Huyền toàn thân đột nhiên run lên một cái rồi phát ra từng thanh âm “Tê minh” nghe phấn khích vô cùng.

Toàn thân nó được một tầng ma khí lẳng lặng bao trùm và toát ra ngoài một cổ khí tức thương khí hết sức bá đạo kết hợp cùng ma khí ẩn chứa sức mạnh có thể tiêu diệt tất cả mọi thứ cản đường ở phía trước.

Dùng một lượng lớn ma khí khiến Đế Nguyên Quân cảm thấy toàn thân đau đớn vô cùng, cái cảm giác này khiến hắn muốn nứt ra thành từng mảnh và máu tươi từ trên khóe miệng đang chảy xuống không ngừng.

Cắn răng chịu đựng, Đế Nguyên Quân hít vào một hơi thật sâu rồi thốt ra.

“Chết đi?”

Vung tay khiến thanh trường thương bộc phát toàn lực đâm thẳng về phía đỉnh đầu Hắc Ám Ma Chu. Đế Nguyên Quân mặc kệ bản thân đang bị ma khí ăn mòn và tiếp tục thúc đẩy khí tức của bản thân lên đến cực điểm.

Tuy mũi thương đang bị lớp sừng cứng ngăn lại nhưng nét mặt Đế Nguyên Quân từ đầu đến cuối chẳng có gì thay đổi. Chỉ thấy hắn làm ra dáng vẻ lạnh tanh cùng hai mắt đột nhiên trừng lớn một cái thì mũi thương liền đâm xuyên qua.

Răng rắc!

Một thanh âm nứt vỡ vang lên và sau đó là một tiếng da thịt bị thứ gì đó đâm xuyên qua rồi một tiếng cơ thể nặng nề ngã xuống.

Một kích vừa rồi không chỉ đâm xuyên qua lớp sừng cứng mà còn đâm xuyên qua cơ thể nó tạo thành một cái lỗ lớn ở trên đỉnh đầu. Chịu một kích chí mạng và không thể phản kháng, Hắc Ám Ma Chu trở nên vô lực liền run lên thành từng cơn rồi gục xuống.

Sau khi giết chết Hắc Ám Ma Chu, Đế Nguyên Quân chẳng hề cảm thấy bản thân thoải mái hay nhẹ nhõm mà thay vào đó là một cảm giác nặng nề vô cùng.

Cơ thể từ từ mất đi toàn bộ khí tức rồi ngã khụy xuống và cơ thể thì run lên từng cơn, khóe miệng liên tục phun ra từng ngụm máu lớn. Khắp nơi trong cơ thể truyền đến từng cơn đau thấu tận tâm can khiến hắn không kiềm chế được mà kêu lên thành từng tiếng.

Nhưng sức lực hắn cũng vì thế mà nhanh chóng giảm xuống, hai mắt vô lực từ từ nhắm chặt lại. Ở khắp nơi trên cơ thể thì không ngừng kêu lên từng tiếng xương gãy nghe rợn người vô cùng.

Mặc dù đã lâm vào hôn mê nhưng những cảm giác đau đớn này chẳng hề biến mất mà còn khiến hắn cảm nhận rõ hơn và còn đau đớn hơn gấp nhiều lần.

Không có đan dược hỗ trợ hồi phục, chân nguyên hoàn toàn cạn kiệt. Đế Nguyên Quân lúc này chỉ có thể cam chịu hậu quả xảy đến mà không thể làm được gì. Còn tình trạng của hắn lúc này thì chẳng khác gì ngọn nến đang ở giữa một cơn bão lớn và có thể vụt tắt bất cứ lúc nào.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn

Số ký tự: 0