Chương 2 - Ngoan Một Chút, Chị Thương Em
Ngoan Một Chút,...
Mộc Thập Nguyệt
2024-08-10 23:57:07
Nguyên chủ sau khi kết hôn không an phận, nháo nhà chồng đến gà bay chó sủa, câu thông với nam thanh niên trí thức, hoài thai mười tháng sinh ra một đôi long phượng thai, bị người ta lén mắng là tạp chủng hoang dã.
Vào lúc này, mẹ nguyên chủ bởi vì bệnh nặng qua đời, cha không quá ba ngày thì cưới quả phụ đầu thôn đông vào cửa, chị họ cũng vui vẻ gả cho người thành phố, sống cũng tốt hơn so với nguyên chủ.
Nguyên chủ hận đến nghiến răng nghiến lợi, cướp tiền trong nhà, bỏ lại hai đứa nhỏ, nói là tới bộ đội tìm Cố Tranh, kết quả lại là đi tìm nam thanh niên trí thức trở về thành.
Kết quả cô vừa tới nhà ga, tiền đã bị tên móc túi trộm mất, lúc đuổi theo tên trộm, bởi vì thân thể to lớn nặng nề ngã xuống đất, một hơi không thở nổi, chết đi.
Đây là chuyện gì thế!
Trì Kiểu Kiểu thầm mắng, kiếp trước tận thế cầu sinh đã đủ thảm, sau khi chết xuyên qua lại nhận một cục diện rối rắm như vậy.
Chỉ có long phượng thai mới có thể khiến tâm tình cô tốt hơn chút.
Ở tận thế, đứa nhỏ là hi vọng, cũng là vướng víu, cô vì sinh tồn, lẻ loi lăn lộn một mình, mặc dù thích đứa nhỏ, cũng không dám có ý niệm gì, nếu thật sự có thể sinh một đôi long phượng thai, cũng xem như viên mãn giấc mộng.
Bọn họ vừa rồi làm mấy lần, đều ở bên trong, người đàn ông vừa hung dữ vừa có sức lực, hẳn là có thể mang thai chứ?
Trì Kiểu Kiểu cảm nhận được nhiệt độ giữ lại trong cơ thể, nghiêng đầu nhìn Cố Tranh một cái, không hiểu sao có hơi hồi tưởng.
Đáng tiếc, không có thời gian bắt nạt anh một lần nữa.
Chị họ lập tức sẽ dẫn theo thôn dân tới bắt gian.
Nếu là mộng xuân, cô ủ tương người đàn ông này cũng không sao cả, nhưng hiện thực đối phương là người sống, còn là một quân nhân xuất ngũ bị thương.
Cho dù ở niên đại nào, quân nhân bảo vệ quốc gia đều đáng giá tôn kính.
Cô đã cường người ta, tuyệt đối không thể lại để anh mất sạch mặt mũi, bị người chỉ trích.
Trì Kiểu Kiểu làm ra động tác cá chép lộn thẳng.
Kết quả...... bởi vì quá béo không đứng lên được.
Cô cố sức chống giường đứng lên.
Trên ván giường là một đôi tay đen mập, vừa mập vừa dày, giống như tay gấu.
Tầm mắt dọc theo đôi tay gấu kia, quét lên người mình.
Làn da ngăm đen thô ráp, bẩn thỉu, như là bùn đất tích tụ mười mấy năm.
Trên bụng ba tầng phao bơi, trước ngực hai quả dưa hấu tròn vo, rơi vào lòng người hoảng hốt, cánh tay so với chân người khác còn thô hơn, chân so với móng heo còn mập hơn.
Trì Kiểu Kiểu thở dài một tiếng, theo bản năng nhìn lòng bàn tay phải.
Nơi đó có một ấn ký bán nguyệt cong cong, yếu ớt lóe ra ánh sáng.
Không gian Mộc Linh theo tới!
Ông trời ơi, cuối cùng cũng có tin tức tốt!
Đây là chỗ dựa của Trì Kiểu Kiểu ở tận thế, kiếp trước cô dựa vào không gian Mộc Linh chen chân vào cường giả căn cứ, chém tang thi đều chém tới tê dại.
Sống lại một lần, không muốn lại đánh đánh giết giết, cô muốn kiếm đủ nhiều tiền nằm ngang, dẫn theo long phượng thai, sống cuộc sống trồng rau nuôi gà, ăn ngon uống cay, khoan thai vui vẻ.
Suy nghĩ quay trở lại, Trì Kiểu Kiểu bước ra khỏi người Cố Tranh tìm quần áo mặc.
Bởi vì eo mỏi chân mềm, động tác có hơi trì trệ, đùi trơn bóng không cẩn thận đụng phải một vật.
Cố Tranh run lên, đè nén rên rỉ.
“Cô!”
“Xin lỗi, không phải cố ý, vừa rồi sức lực của anh quá lớn, chân tôi nhũn rồi.”
Trì Kiểu Kiểu xin lỗi, lại không quên đổ tội.
Cố Tranh lập tức không lên tiếng, trong phòng tối tăm, vành tai anh đỏ bừng.
Trì Kiểu Kiểu thấy bộ dạng bị ép thế kia của anh, trong lòng khẽ hừ một tiếng.
Tên đàn ông kia, anh vừa rồi không phải như vậy.
Cô nhớ rõ, tuy rằng một chân Cố Tranh bị thương không thể nhúc nhích, nhưng một thân gân thịt cứng rắn, cánh tay và eo vô cùng mạnh mẽ, vừa mới bắt đầu là cô chủ động dùng sức mạnh, nhưng phía sau...
Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng bước chân hỗn độn - -
"Chú, thím, cháu rời đi một lúc, cửa đã bị đóng lại, Cố Tranh và em họ cô nam quả nữ ở bên trong, còn phát ra loại âm thanh xấu hổ chết người!"
“Con nhóc Lan Hương, em họ cháu vừa béo vừa tham vừa lôi thôi, ai xuống miệng được?”
“Nói không chừng Cố Tranh thích em họ cháu, các thím vào xem sẽ biết!”
Vào lúc này, mẹ nguyên chủ bởi vì bệnh nặng qua đời, cha không quá ba ngày thì cưới quả phụ đầu thôn đông vào cửa, chị họ cũng vui vẻ gả cho người thành phố, sống cũng tốt hơn so với nguyên chủ.
Nguyên chủ hận đến nghiến răng nghiến lợi, cướp tiền trong nhà, bỏ lại hai đứa nhỏ, nói là tới bộ đội tìm Cố Tranh, kết quả lại là đi tìm nam thanh niên trí thức trở về thành.
Kết quả cô vừa tới nhà ga, tiền đã bị tên móc túi trộm mất, lúc đuổi theo tên trộm, bởi vì thân thể to lớn nặng nề ngã xuống đất, một hơi không thở nổi, chết đi.
Đây là chuyện gì thế!
Trì Kiểu Kiểu thầm mắng, kiếp trước tận thế cầu sinh đã đủ thảm, sau khi chết xuyên qua lại nhận một cục diện rối rắm như vậy.
Chỉ có long phượng thai mới có thể khiến tâm tình cô tốt hơn chút.
Ở tận thế, đứa nhỏ là hi vọng, cũng là vướng víu, cô vì sinh tồn, lẻ loi lăn lộn một mình, mặc dù thích đứa nhỏ, cũng không dám có ý niệm gì, nếu thật sự có thể sinh một đôi long phượng thai, cũng xem như viên mãn giấc mộng.
Bọn họ vừa rồi làm mấy lần, đều ở bên trong, người đàn ông vừa hung dữ vừa có sức lực, hẳn là có thể mang thai chứ?
Trì Kiểu Kiểu cảm nhận được nhiệt độ giữ lại trong cơ thể, nghiêng đầu nhìn Cố Tranh một cái, không hiểu sao có hơi hồi tưởng.
Đáng tiếc, không có thời gian bắt nạt anh một lần nữa.
Chị họ lập tức sẽ dẫn theo thôn dân tới bắt gian.
Nếu là mộng xuân, cô ủ tương người đàn ông này cũng không sao cả, nhưng hiện thực đối phương là người sống, còn là một quân nhân xuất ngũ bị thương.
Cho dù ở niên đại nào, quân nhân bảo vệ quốc gia đều đáng giá tôn kính.
Cô đã cường người ta, tuyệt đối không thể lại để anh mất sạch mặt mũi, bị người chỉ trích.
Trì Kiểu Kiểu làm ra động tác cá chép lộn thẳng.
Kết quả...... bởi vì quá béo không đứng lên được.
Cô cố sức chống giường đứng lên.
Trên ván giường là một đôi tay đen mập, vừa mập vừa dày, giống như tay gấu.
Tầm mắt dọc theo đôi tay gấu kia, quét lên người mình.
Làn da ngăm đen thô ráp, bẩn thỉu, như là bùn đất tích tụ mười mấy năm.
Trên bụng ba tầng phao bơi, trước ngực hai quả dưa hấu tròn vo, rơi vào lòng người hoảng hốt, cánh tay so với chân người khác còn thô hơn, chân so với móng heo còn mập hơn.
Trì Kiểu Kiểu thở dài một tiếng, theo bản năng nhìn lòng bàn tay phải.
Nơi đó có một ấn ký bán nguyệt cong cong, yếu ớt lóe ra ánh sáng.
Không gian Mộc Linh theo tới!
Ông trời ơi, cuối cùng cũng có tin tức tốt!
Đây là chỗ dựa của Trì Kiểu Kiểu ở tận thế, kiếp trước cô dựa vào không gian Mộc Linh chen chân vào cường giả căn cứ, chém tang thi đều chém tới tê dại.
Sống lại một lần, không muốn lại đánh đánh giết giết, cô muốn kiếm đủ nhiều tiền nằm ngang, dẫn theo long phượng thai, sống cuộc sống trồng rau nuôi gà, ăn ngon uống cay, khoan thai vui vẻ.
Suy nghĩ quay trở lại, Trì Kiểu Kiểu bước ra khỏi người Cố Tranh tìm quần áo mặc.
Bởi vì eo mỏi chân mềm, động tác có hơi trì trệ, đùi trơn bóng không cẩn thận đụng phải một vật.
Cố Tranh run lên, đè nén rên rỉ.
“Cô!”
“Xin lỗi, không phải cố ý, vừa rồi sức lực của anh quá lớn, chân tôi nhũn rồi.”
Trì Kiểu Kiểu xin lỗi, lại không quên đổ tội.
Cố Tranh lập tức không lên tiếng, trong phòng tối tăm, vành tai anh đỏ bừng.
Trì Kiểu Kiểu thấy bộ dạng bị ép thế kia của anh, trong lòng khẽ hừ một tiếng.
Tên đàn ông kia, anh vừa rồi không phải như vậy.
Cô nhớ rõ, tuy rằng một chân Cố Tranh bị thương không thể nhúc nhích, nhưng một thân gân thịt cứng rắn, cánh tay và eo vô cùng mạnh mẽ, vừa mới bắt đầu là cô chủ động dùng sức mạnh, nhưng phía sau...
Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng bước chân hỗn độn - -
"Chú, thím, cháu rời đi một lúc, cửa đã bị đóng lại, Cố Tranh và em họ cô nam quả nữ ở bên trong, còn phát ra loại âm thanh xấu hổ chết người!"
“Con nhóc Lan Hương, em họ cháu vừa béo vừa tham vừa lôi thôi, ai xuống miệng được?”
“Nói không chừng Cố Tranh thích em họ cháu, các thím vào xem sẽ biết!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro