Xuyên Không Ta Cùng Trùm Phản Diện He!
Nhắn tin
2024-09-19 16:01:11
Uyên Dương vừa lái xe vừa ngân nga giai điệu theo radio trong xe. Nhìn là biết người mới biết yêu! Suốt cả đoạn đường, lâu lâu Dương cứ cười tủm tỉm y hệt mấy người thần kinh
trong bệnh viện tâm thần.
Vừa về đến nhà đã thấy bố mẹ Trịnh đang ngồi thưởng trà ăn bánh ngoài vườn dưới ánh trăng. Trông lãng mạn làm sao! Tình cảm bố mẹ Trịnh rất tốt. Uyên Dương vui vẻ ra ngoài vườn .
Vừa nhìn thấy cậu, mẹ Trịnh đã hỏi :
" Sao rồi, xem mắt ổn không con? "
" Rất tốt là đằng khác. Chủ tịch Xạ vừa đẹp trai vừa ga lăng, ăn nói ngọt ngào! "
Uyên Dương vừa chắp hai tay vào nhau vừa kể lể, y hệt mấy thiếu nữ lần đầu biết yêu. Hình như cậu quên mất vụ Xạ Nhật Nguyên để cậu chờ hơn 2 tiếng rồi. Đúng là người tình trong mắt hóa Tây Thi!
Ba Trịnh lên tiếng :
" Coi con kìa, không có tiền đồ. Người ta mới đẹp trai một tý đã đổ rồi! "
" Đâu chỉ đẹp trai một tý! " Uyên Dương phản bác. Nhật Nguyên của cậu đẹp trai quá trời mà!
" Hừ! " ba Trịnh quay đi.
" Thôi mà anh. Không phải con nó mê trai đẹp là vì giống anh sao! " mẹ Trịnh an ủi.
Mẹ Trịnh vừa dứt lời, cả ba Trịnh và Uyên Dương đều giật mình. Chẳng lẽ...
" Em ăn nói cái gì hàm hồ vậy? "
Nhận thấy lời mình nói dễ gây hiểu lầm, mẹ Trịnh vội thanh minh :
" Ý em là con nó mê người đẹp giống anh mê em nè! "
Hú hồn, làm cứ tưởng...
" Em thật là, ăn nói gây hiểu lầm! "
" Thôi em xin lỗi mà! Chồng yêu ăn bánh em đút nà! "
Mẹ Trịnh xắn miếng bánh ngọt đút cho ba Trịnh. Ba Trịnh cũng đáp lấy mẹ Trịnh. Uyên Dương bị thồn cơm chó sớm đã chạy biến đi rồi.
Uyên Dương lên phòng, mân mê cái điện thoại trong tay. Hôm nay đã có được phương thức liên lạc của anh ấy rồi. Bây giờ nên gọi điện, hay nhắn tin? Như vậy có chủ động quá không!
Với kinh nghiệm đọc truyện boylove kiếp trước phải nói là cậu đã đọc qua muôn vàn cách tán trai rồi. Cơ mà khi đứng trước tình yêu của đời mình thì lại như kẻ ngốc vậy! Đấu tranh nửa ngày trời mới quyết định gửi một tin nhắn : " Anh đã về đến nhà chưa? "
Kết thúc buổi xem mắt, Xạ Nhật Nguyên vừa về đến nhà thì ông nội anh đã không chờ được nữa mà đứng trước cửa nhà chờ.
" Về rồi đó hả! A Nhật, cậu nhóc đó cháu thấy sao? "
Nhật Nguyên không che giấu trả lời thành thật :
" Cậu ấy rất dễ thương! "
" Cháu kết người ta rồi? "
" Dạ vâng! "
" Hô hô hô! "
Ông nội vui sướng nhảy cẫng lên, quên luôn chuyện tuổi tác mình đã cao. Bố mẹ Xạ hiện tại đã ra nước ngoài đi du lịch. Ở nhà ngoại trừ ông nội Xạ và Xạ Nhật Nguyên thì còn một người nữa, em gái Xạ Minh Yến. Buổi xem mắt hôm nay một phần thành công tốt đẹp chắc phải nhờ một phần công của Yến Yến, đêm hôm trước rủ anh đi chơi chợ đêm.
Nhắc tào tháo tào tháo tới!
" Anh hai anh về rồi hở? Sao, nay xem mắt sao? "
" Thành công mĩ mãn! Anh trai con kết cậu nhóc đó rồi! " ông nội Xạ dành câu trả lời của anh.
" Thật sao hí hí! " Minh Yến vui vẻ.
" Thần tượng em sắp làm anh dâu em! Hí hí hí! "
Minh Yến nhảy cẫng lên vui sướng.
" Ơ nhầm rồi! Người hôm nay xem mắt với anh trai em, là Trịnh Uyên Dương, em trai của thần tượng em cơ mà! " Nhật Nguyên phủ nhận.
" Ớ thật sao? Sao em tưởng là anh Thái Anh? "
" Còn không phải nhóc Thái Anh gì đấy loại anh cháu từ vòng gửi xe rồi sao! " ông nội Xạ xuýt xoa.
" Vậy ạ? Xem nào, Trịnh Uyên dương! " Minh Yến lôi điện thoại ra tra thông tin.
Trước khi Xạ Nhật Nguyên đi xem mắt thì tư liệu về gia đình Trịnh đã được tra đầy đủ không thiếu một thông tin gì gửi cho nhà họ Xạ.
Xạ - 21 tuổi - Minh Yến :
" Trời ơi! Trịnh Uyên Dương mới 19 tuổi thôi, còn nhỏ tuổi hơn em nữa! "
Xạ - sắp có anh dâu nhỏ tuổi hơn mình - Minh Yến :
" Trước giờ đi xem mắt nhiều như vậy nhưng không thấy anh ưng ai cả, em cứ tưởng anh là loại cao lãnh cấm dục gì cơ! Hóa ra anh là dạng trâu già gặm cỏ non à! "
Xạ - trâu già gặm cỏ non - Nhật Nguyên : ....
Xạ Nhật Nguyên sau khi tắm xong sờ tới điện thoại. Một tin nhắn hiện lên :
" Anh đã về đến nhà chưa? "
Anh mỉm cười nhắn tin hồi đáp :
" Anh về rồi. Đã tắm xong! "
Rất nhanh một tin nhắn được gửi tới :
" Nhật Nhật! Hôm nay ăn với anh thật sự rất vui! "
" Nhật Nhật ", anh thích biệt danh này. Anh cũng nhắn lại :
" Anh cũng vậy, Uyên Uyên! "
Đầu bên kia, Uyên Dương vừa đọc tin nhắn vừa cười tủm tỉm, cười bẽn lẽn, cười dễ thương.
Hai người nhắn tin suốt cả buổi tối hôm đó.
Vừa về đến nhà đã thấy bố mẹ Trịnh đang ngồi thưởng trà ăn bánh ngoài vườn dưới ánh trăng. Trông lãng mạn làm sao! Tình cảm bố mẹ Trịnh rất tốt. Uyên Dương vui vẻ ra ngoài vườn .
Vừa nhìn thấy cậu, mẹ Trịnh đã hỏi :
" Sao rồi, xem mắt ổn không con? "
" Rất tốt là đằng khác. Chủ tịch Xạ vừa đẹp trai vừa ga lăng, ăn nói ngọt ngào! "
Uyên Dương vừa chắp hai tay vào nhau vừa kể lể, y hệt mấy thiếu nữ lần đầu biết yêu. Hình như cậu quên mất vụ Xạ Nhật Nguyên để cậu chờ hơn 2 tiếng rồi. Đúng là người tình trong mắt hóa Tây Thi!
Ba Trịnh lên tiếng :
" Coi con kìa, không có tiền đồ. Người ta mới đẹp trai một tý đã đổ rồi! "
" Đâu chỉ đẹp trai một tý! " Uyên Dương phản bác. Nhật Nguyên của cậu đẹp trai quá trời mà!
" Hừ! " ba Trịnh quay đi.
" Thôi mà anh. Không phải con nó mê trai đẹp là vì giống anh sao! " mẹ Trịnh an ủi.
Mẹ Trịnh vừa dứt lời, cả ba Trịnh và Uyên Dương đều giật mình. Chẳng lẽ...
" Em ăn nói cái gì hàm hồ vậy? "
Nhận thấy lời mình nói dễ gây hiểu lầm, mẹ Trịnh vội thanh minh :
" Ý em là con nó mê người đẹp giống anh mê em nè! "
Hú hồn, làm cứ tưởng...
" Em thật là, ăn nói gây hiểu lầm! "
" Thôi em xin lỗi mà! Chồng yêu ăn bánh em đút nà! "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mẹ Trịnh xắn miếng bánh ngọt đút cho ba Trịnh. Ba Trịnh cũng đáp lấy mẹ Trịnh. Uyên Dương bị thồn cơm chó sớm đã chạy biến đi rồi.
Uyên Dương lên phòng, mân mê cái điện thoại trong tay. Hôm nay đã có được phương thức liên lạc của anh ấy rồi. Bây giờ nên gọi điện, hay nhắn tin? Như vậy có chủ động quá không!
Với kinh nghiệm đọc truyện boylove kiếp trước phải nói là cậu đã đọc qua muôn vàn cách tán trai rồi. Cơ mà khi đứng trước tình yêu của đời mình thì lại như kẻ ngốc vậy! Đấu tranh nửa ngày trời mới quyết định gửi một tin nhắn : " Anh đã về đến nhà chưa? "
Kết thúc buổi xem mắt, Xạ Nhật Nguyên vừa về đến nhà thì ông nội anh đã không chờ được nữa mà đứng trước cửa nhà chờ.
" Về rồi đó hả! A Nhật, cậu nhóc đó cháu thấy sao? "
Nhật Nguyên không che giấu trả lời thành thật :
" Cậu ấy rất dễ thương! "
" Cháu kết người ta rồi? "
" Dạ vâng! "
" Hô hô hô! "
Ông nội vui sướng nhảy cẫng lên, quên luôn chuyện tuổi tác mình đã cao. Bố mẹ Xạ hiện tại đã ra nước ngoài đi du lịch. Ở nhà ngoại trừ ông nội Xạ và Xạ Nhật Nguyên thì còn một người nữa, em gái Xạ Minh Yến. Buổi xem mắt hôm nay một phần thành công tốt đẹp chắc phải nhờ một phần công của Yến Yến, đêm hôm trước rủ anh đi chơi chợ đêm.
Nhắc tào tháo tào tháo tới!
" Anh hai anh về rồi hở? Sao, nay xem mắt sao? "
" Thành công mĩ mãn! Anh trai con kết cậu nhóc đó rồi! " ông nội Xạ dành câu trả lời của anh.
" Thật sao hí hí! " Minh Yến vui vẻ.
" Thần tượng em sắp làm anh dâu em! Hí hí hí! "
Minh Yến nhảy cẫng lên vui sướng.
" Ơ nhầm rồi! Người hôm nay xem mắt với anh trai em, là Trịnh Uyên Dương, em trai của thần tượng em cơ mà! " Nhật Nguyên phủ nhận.
" Ớ thật sao? Sao em tưởng là anh Thái Anh? "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Còn không phải nhóc Thái Anh gì đấy loại anh cháu từ vòng gửi xe rồi sao! " ông nội Xạ xuýt xoa.
" Vậy ạ? Xem nào, Trịnh Uyên dương! " Minh Yến lôi điện thoại ra tra thông tin.
Trước khi Xạ Nhật Nguyên đi xem mắt thì tư liệu về gia đình Trịnh đã được tra đầy đủ không thiếu một thông tin gì gửi cho nhà họ Xạ.
Xạ - 21 tuổi - Minh Yến :
" Trời ơi! Trịnh Uyên Dương mới 19 tuổi thôi, còn nhỏ tuổi hơn em nữa! "
Xạ - sắp có anh dâu nhỏ tuổi hơn mình - Minh Yến :
" Trước giờ đi xem mắt nhiều như vậy nhưng không thấy anh ưng ai cả, em cứ tưởng anh là loại cao lãnh cấm dục gì cơ! Hóa ra anh là dạng trâu già gặm cỏ non à! "
Xạ - trâu già gặm cỏ non - Nhật Nguyên : ....
Xạ Nhật Nguyên sau khi tắm xong sờ tới điện thoại. Một tin nhắn hiện lên :
" Anh đã về đến nhà chưa? "
Anh mỉm cười nhắn tin hồi đáp :
" Anh về rồi. Đã tắm xong! "
Rất nhanh một tin nhắn được gửi tới :
" Nhật Nhật! Hôm nay ăn với anh thật sự rất vui! "
" Nhật Nhật ", anh thích biệt danh này. Anh cũng nhắn lại :
" Anh cũng vậy, Uyên Uyên! "
Đầu bên kia, Uyên Dương vừa đọc tin nhắn vừa cười tủm tỉm, cười bẽn lẽn, cười dễ thương.
Hai người nhắn tin suốt cả buổi tối hôm đó.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro