Một Ngày Đáng N...
Nhị xà
2024-08-07 18:57:15
Thứ bảy, ngày 30 tháng 7 năm 2022.
Hôm nay là một ngày đặc biệt, Giang Phong thức dậy sớm hơn thường lệ, lúc đang đánh răng rửa mặt thì Giang mẫu đang vo gạo chuẩn bị náo cháo không khỏi tò mò hỏi: “Tiểu Phong, con dậy sớm như thế làm gì? Sao không ngủ thêm một chút?”
Giang Phong vừa rửa mặt vừa nói: “Không ngủ được nên liền dậy, sáng nay nhà mình có khách tới, cần mua gì mẹ cứ nói với con, lát nữa con ra mua một thể!”
Giang mẫu nghe vậy thì ánh mắt sáng lên, hỏi: “Tiểu Phong, con đây là lại có khách hàng mới sao?”
Giang Phong treo khăn mặt lên, lắc đầu nói: “Không phải là khách mới, mà là vị khách họ Chu ở trấn Thanh Sơn kia, hôm qua người ta đã lên huyện lị (nơi đặt cơ quan hành chính của huyện) đăng ký kết hôn rồi, hôm nay hẳn là đến tạ môi (cảm ơn người mai mối).
Nói tới đây, Giang Phong cũng không nhịn được cảm thán, không nghĩ tới người đầu tiên tới tạ môi lại không phải vị khách đầu tiên, Lý gia, mà lại là vị khách thứ hai, Chu gia.
Dựa theo phong tục tập quán của huyện Bách Lương bên này, bình thường phải đến ngày thứ hai sau khi cử hành hôn lễ thì mới tới nhà bà mối tạ môi, mà hôn lễ của vị khách đầu tiên, Lý Hưng Văn và Trương Thu Lan đã định vào ngày cuối cùng tháng này, cũng chính là ngày mai.
Cho nên, theo phong tục tập quán thì Lý gia phải ngày kia mới tới tạ môi được.
Mặc dù vị khách thứ hai đi xem mắt chậm hơn mười ngày so với vị khách đầu tiên, nhưng vì vị khách thứ hai vì một vài nguyên nhân mà cũng không có dự định cử hành hôn lễ, hai vợ chồng chỉ khiêm tốn đi đăng ký kết hôn, điều này dẫn tới vị khách thứ hai đã giành quyền tới tạ môi trước của vị khách đầu tiên.
Giang mẫu nghe vậy thì không khỏi mở to hai mắt nhìn, kinh ngạc nói: “Không phải chứ, tiến triển nhanh như vậy sao, hình như từ lúc con sắp xếp cho bọn họ gặp mặt cho tới giờ cũng mới được một tuần lễ đi? Nhanh như vậy đã đăng ký kết hôn rồi sao?”
Giang Phong cười nói: “Đúng là có chút nhanh, có điều cái này cũng không tính là gì, còn có người nhanh hơn nữa! Bọn họ ở chung mấy ngày, cảm giác đối phương không tệ, hơn nữa cũng có tín nhiệm với bà mối là con, mới có thể đi đăng ký kết hôn nhanh như vậy.”
Giang mẫu nghe vậy, mặt mày hớn hở nói: “Thật là quá tốt, con cứ ở nhà chờ tiếp đón khách là được, việc mua thức ăn nấu cơm cứ giao cho chúng ta, mẹ sẽ lập tức gọi cha và anh con lên hỗ trợ.”
Giang Phong bật cười nói: “Mẹ, khách sao có thể đến sớm như vậy được chứ, đồ ăn để con đi mua là được.”
Nhưng mà ý Giang mẫu lại khác, vốn con trai nhỏ chính là bảo bối của nàng, trước kia yêu thương không hết, bây giờ con trai nhỏ của bà lại có trình độ mai mối cao như thế, mắt thấy có thể kiếm được rất nhiều tiền, bà tự nhiên không nỡ để con trai làm việc, dù chỉ là loại chuyện nhỏ nhặt như đi mua thức ăn cũng không muốn để cho con trai làm.
Giang Phong thấy quả thật không lay chuyển được bà, cũng đành bỏ qua.
Rất nhanh sau đó, Giang phụ và Giang Phi đã bị Giang mẫu gọi dậy, vốn hai cha con vừa ngủ dậy có chút mệt mỏi rã rời, nhưng nghe thấy Giang mẫu nói hôm nay Tiểu Phong có khách tới muốn tạ môi, hai cha con đều nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Từ khi Giang Phong bắt đầu làm bà mối, Giang phụ và Giang Phi liền được ăn hôi theo không ít, chưa kể tới mấy túi lớn hoa quả kia, chỉ riêng bao thuốc lá Đại Long hai vị khách kia mang tới đã đủ để hai cha con khoe khoang danh tiếng trong vòng bạn bè của mình.
Dù sao thì đây cũng chính là loại thuốc lá quý giá 50 tệ một bao, ở nông thôn trừ những người có tiền và mấy con ma bài bạc chịu vung tiền ra, thì những thôn dân bình thường có mấy người dám bỏ nhiều tiền như vậy chỉ để hút thuốc lá?
Mà Giang Phong lại không hút thuốc lá, thuốc lá quý giá khách mang tới cơ bản đều bị hai cha con Giang phụ và Giang Phi lấy chia nhau.
Bây giờ, có khách tới nhà tạ môi, dùng cái mông nghĩ cũng biết chắc chắn sẽ không thiếu được thuốc lá Đại Long, bởi vậy, hai cha con nhanh chóng quét dọn vệ sinh sạch sẽ, đi mua đồ ăn nước uống, biểu hiện so với Giang Phong còn tích cực hơn.
Chừng mười giờ sáng, một chiếc xe màu đỏ dừng lại trước cổng Giang gia.
Người tới không ai khác chính là đôi vợ chồng mới cưới Chu Lượng và Đinh Nhã Bình, ngoài ra còn có chị cả Chu Lỵ và cha mẹ hai bên.
Một nhà Giang Phong bốn người nói lời chào đón một lượt, hai bên cũng khách sáo trò chuyện vài câu, về sau, bốn người Chu gia liền bắt đầu đem đồ tạ môi đã chuẩn bị sẵn ở trong cốp xe dỡ xuống.
Ngoại trừ những món quà tạ môi thường gặp như đầu heo, mông heo, móng heo, thì còn có hai bình Mai Đai, hai bao thuốc lá Đại Long, hai hộp trà được đóng gói cẩn thận.
------
Dịch: MBMH Translate
Hôm nay là một ngày đặc biệt, Giang Phong thức dậy sớm hơn thường lệ, lúc đang đánh răng rửa mặt thì Giang mẫu đang vo gạo chuẩn bị náo cháo không khỏi tò mò hỏi: “Tiểu Phong, con dậy sớm như thế làm gì? Sao không ngủ thêm một chút?”
Giang Phong vừa rửa mặt vừa nói: “Không ngủ được nên liền dậy, sáng nay nhà mình có khách tới, cần mua gì mẹ cứ nói với con, lát nữa con ra mua một thể!”
Giang mẫu nghe vậy thì ánh mắt sáng lên, hỏi: “Tiểu Phong, con đây là lại có khách hàng mới sao?”
Giang Phong treo khăn mặt lên, lắc đầu nói: “Không phải là khách mới, mà là vị khách họ Chu ở trấn Thanh Sơn kia, hôm qua người ta đã lên huyện lị (nơi đặt cơ quan hành chính của huyện) đăng ký kết hôn rồi, hôm nay hẳn là đến tạ môi (cảm ơn người mai mối).
Nói tới đây, Giang Phong cũng không nhịn được cảm thán, không nghĩ tới người đầu tiên tới tạ môi lại không phải vị khách đầu tiên, Lý gia, mà lại là vị khách thứ hai, Chu gia.
Dựa theo phong tục tập quán của huyện Bách Lương bên này, bình thường phải đến ngày thứ hai sau khi cử hành hôn lễ thì mới tới nhà bà mối tạ môi, mà hôn lễ của vị khách đầu tiên, Lý Hưng Văn và Trương Thu Lan đã định vào ngày cuối cùng tháng này, cũng chính là ngày mai.
Cho nên, theo phong tục tập quán thì Lý gia phải ngày kia mới tới tạ môi được.
Mặc dù vị khách thứ hai đi xem mắt chậm hơn mười ngày so với vị khách đầu tiên, nhưng vì vị khách thứ hai vì một vài nguyên nhân mà cũng không có dự định cử hành hôn lễ, hai vợ chồng chỉ khiêm tốn đi đăng ký kết hôn, điều này dẫn tới vị khách thứ hai đã giành quyền tới tạ môi trước của vị khách đầu tiên.
Giang mẫu nghe vậy thì không khỏi mở to hai mắt nhìn, kinh ngạc nói: “Không phải chứ, tiến triển nhanh như vậy sao, hình như từ lúc con sắp xếp cho bọn họ gặp mặt cho tới giờ cũng mới được một tuần lễ đi? Nhanh như vậy đã đăng ký kết hôn rồi sao?”
Giang Phong cười nói: “Đúng là có chút nhanh, có điều cái này cũng không tính là gì, còn có người nhanh hơn nữa! Bọn họ ở chung mấy ngày, cảm giác đối phương không tệ, hơn nữa cũng có tín nhiệm với bà mối là con, mới có thể đi đăng ký kết hôn nhanh như vậy.”
Giang mẫu nghe vậy, mặt mày hớn hở nói: “Thật là quá tốt, con cứ ở nhà chờ tiếp đón khách là được, việc mua thức ăn nấu cơm cứ giao cho chúng ta, mẹ sẽ lập tức gọi cha và anh con lên hỗ trợ.”
Giang Phong bật cười nói: “Mẹ, khách sao có thể đến sớm như vậy được chứ, đồ ăn để con đi mua là được.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng mà ý Giang mẫu lại khác, vốn con trai nhỏ chính là bảo bối của nàng, trước kia yêu thương không hết, bây giờ con trai nhỏ của bà lại có trình độ mai mối cao như thế, mắt thấy có thể kiếm được rất nhiều tiền, bà tự nhiên không nỡ để con trai làm việc, dù chỉ là loại chuyện nhỏ nhặt như đi mua thức ăn cũng không muốn để cho con trai làm.
Giang Phong thấy quả thật không lay chuyển được bà, cũng đành bỏ qua.
Rất nhanh sau đó, Giang phụ và Giang Phi đã bị Giang mẫu gọi dậy, vốn hai cha con vừa ngủ dậy có chút mệt mỏi rã rời, nhưng nghe thấy Giang mẫu nói hôm nay Tiểu Phong có khách tới muốn tạ môi, hai cha con đều nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Từ khi Giang Phong bắt đầu làm bà mối, Giang phụ và Giang Phi liền được ăn hôi theo không ít, chưa kể tới mấy túi lớn hoa quả kia, chỉ riêng bao thuốc lá Đại Long hai vị khách kia mang tới đã đủ để hai cha con khoe khoang danh tiếng trong vòng bạn bè của mình.
Dù sao thì đây cũng chính là loại thuốc lá quý giá 50 tệ một bao, ở nông thôn trừ những người có tiền và mấy con ma bài bạc chịu vung tiền ra, thì những thôn dân bình thường có mấy người dám bỏ nhiều tiền như vậy chỉ để hút thuốc lá?
Mà Giang Phong lại không hút thuốc lá, thuốc lá quý giá khách mang tới cơ bản đều bị hai cha con Giang phụ và Giang Phi lấy chia nhau.
Bây giờ, có khách tới nhà tạ môi, dùng cái mông nghĩ cũng biết chắc chắn sẽ không thiếu được thuốc lá Đại Long, bởi vậy, hai cha con nhanh chóng quét dọn vệ sinh sạch sẽ, đi mua đồ ăn nước uống, biểu hiện so với Giang Phong còn tích cực hơn.
Chừng mười giờ sáng, một chiếc xe màu đỏ dừng lại trước cổng Giang gia.
Người tới không ai khác chính là đôi vợ chồng mới cưới Chu Lượng và Đinh Nhã Bình, ngoài ra còn có chị cả Chu Lỵ và cha mẹ hai bên.
Một nhà Giang Phong bốn người nói lời chào đón một lượt, hai bên cũng khách sáo trò chuyện vài câu, về sau, bốn người Chu gia liền bắt đầu đem đồ tạ môi đã chuẩn bị sẵn ở trong cốp xe dỡ xuống.
Ngoại trừ những món quà tạ môi thường gặp như đầu heo, mông heo, móng heo, thì còn có hai bình Mai Đai, hai bao thuốc lá Đại Long, hai hộp trà được đóng gói cẩn thận.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro