Chuyển Sinh Về Thập Niên 90: Ly Hôn Và Yêu Lại Từ Đầu.
Bán Tivi Là Phả...
Luật Sư Một Dollar
2024-08-18 17:14:55
Chu Minh An bình tĩnh nói: “Nếu cậu thắng tôi, cậu muốn gì tôi cũng sẽ đáp ứng.”
Nikolai vỗ tay nói: "Được rồi, quyết định xong! Anh Chu sẽ thua thôi!"
Chu Minh An phớt lờ anh ta, sự thật bao giờ cũng mạnh hơn lời nói sáo rỗng.
Hai người vừa nói xong, La Chính Thành mang theo một chồng thẻ đi tới.
"Anh Chu, mỗi chiếc TV đều được đánh số, đây là phiếu bảo hành tương ứng."
Sau khi làm xong, La Chính Thành đặt tất cả phiếu bảo hành lên bàn.
Chu Minh An cầm lên xem xét, sau đó khẽ gật đầu.
Nikolai rất tò mò, cầm tấm thẻ lên xem qua: "Anh Chu, đây là cái gì?"
Chu Minh An để tấm thẻ xuống, giải thích cho Nikolai.
Cái gọi là thẻ bảo hành có nghĩa là nếu TV có vấn đề trong vòng bảy ngày đầu tiên sử dụng, Chu Minh An sẽ đổi trả nó miễn phí cho khách hàng.
Nếu TV có vấn đề trong vòng nửa năm có thể mang đến cửa hàng để sửa chữa miễn phí.
Nghe Chu Minh An giải thích xong, Nikolai ngơ ngác nhìn tấm thẻ.
"Anh điên à?" Nikolai tỏ vẻ khó hiểu, "Cái nào cũng bán hết rồi mà anh còn tự chuốc họa vào thân? Nếu có người cố ý làm vỡ TV thì anh sẽ làm thế nào?"
Chu Minh An xua tay nói: "Đừng nghĩ xấu người ta như vậy. Hơn nữa, hư hỏng do con người gây ra không được bảo hành, trên đó có viết mà."
Nghe được câu trả lời này, Nikolai há miệng, nhất thời không biết nên nói cái gì.
Nikolai không thể hiểu được Chu Minh An đang làm ăn như thế nào.
Nikolai im lặng một lúc rồi nói: "Anh Chu, mục đích kinh doanh không phải là để kiếm tiền sao? Anh có thể mất tiền nếu điên rồ mà làm theo cách này."
"Cậu sai rồi." Chu Minh An cười lắc đầu, "Tôi hỏi anh, làm ăn quan trọng nhất là cái gì?"
Nikolai không ngần ngại: "Tính chính trực, sau đó là chất lượng sản phẩm!"
Dưới sự ảnh hưởng của cha anh ta, hai điều này đã in sâu vào tâm trí Nikolai.
Chu Minh An cười gật đầu: "Anh nói quả thực không sai, nhưng nếu muốn mở rộng kinh doanh, còn có một điểm rất quan trọng."
"Là cái gì?" Nikolai tò mò hỏi.
Chu Minh An giơ tấm thẻ nhỏ trong tay lên: “Đó là dịch vụ hậu mãi. Chính trực và chất lượng có thể giúp công ty phát triển, nhưng nếu muốn đứng ở vị trí hàng đầu thì dịch vụ hậu mãi là một phần rất quan trọng, nó sẽ giúp ta quan tâm đến cảm nhận của khách hàng, đặt mình vào vị trí của họ, từ đó chiếm được trái tim, thiện cảm của khách.”
Đối với nhiều người tiêu dùng, chất lượng sản phẩm và giá cả luôn là mối quan tâm hàng đầu của họ.
Với sự phát triển của nền kinh tế thị trường, có một điều mà người tiêu dùng ngày càng quan tâm hơn, đó là dịch vụ hậu mãi.
Nếu hai sản phẩm giống nhau, chắc chắn người tiêu dùng sẽ chọn sản phẩm có dịch vụ hậu mãi tốt hơn.
Sau khi sử dụng sản phẩm thì ít nhiều sẽ có vấn đề xảy ra.
Đối với người tiêu dùng bình thường, bất kể sản phẩm có trục trặc lớn hay nhỏ thì chi phí sửa chữa đều rất cao.
Nếu có những điều kiện hậu mãi hoàn hảo thì người tiêu dùng sẽ yên tâm hơn rất nhiều để sẵn sàng mua nó.
Sau khi nghe Chu Minh An giải thích, Nikolai cảm thấy những gì mình học được từ cha mình dường như đã lỗi thời.
Điều cha anh nói với anh nhiều nhất trong những năm qua là làm kinh doanh phải trung thực và chú ý đến chất lượng sản phẩm.
Về vấn đề hậu mãi, ông Solo chưa bao giờ đề cập đến chuyện đó cả.
Hầu hết các doanh nhân hiện nay đều tin rằng giao dịch sẽ chính thức kết thúc sau khi tiền và hàng hóa được thanh toán.
Trong trường hợp của Chu Minh An, tiền và hàng hóa đã được thanh toán, nhưng đối với anh ấy giao dịch chỉ coi như mới thực hiện được một nửa quy trình.
Dịch vụ hậu mãi hoàn hảo sẽ là bước cuối cùng của giao dịch thành công.
Khái niệm của Chu Minh An đã tác động rất lớn đến suy nghĩ của Nikolai, khiến cậu ta rơi vào trầm tư.
Từ nhỏ đến lớn đối với Nikolai mà nói ông Solo chính là thần tượng của anh ấy.
Nhưng những gì Chu Minh An nói bây giờ tương đương với việc nói với Nikolai rằng những gì người cha thần tượng đã nói chưa đủ, và cần phải thay đổi để theo kịp bước tiến của thời đại sắp tới.
Nikolai không thể chấp nhận điều này bằng bất cứ giá nào.
Nhìn vẻ mặt đờ đẫn của Nikolai, Chu Minh An mỉm cười, không chọc tức anh ta nữa.
“Đây có phải là ở đây không?”
“Đúng, đây là địa chỉ tôi thấy trên báo sáng nay mà lại.”
"Chúng ta đi vào xem xem!"
Bên ngoài có tiếng trò chuyện truyền vào, chẳng mấy chốc đã có hai người bước vào.
Khi bước vào cửa hàng, hai người nhìn thấy những chiếc TV đen trắng được sắp xếp ngay ngắn trên kệ, trong lòng đột nhiên có chút hưng phấn.
"Đây rồi, TV mới quá!"
"Chúng ta thật may mắn, chúng ta đã là những người đến trước!"
Hai người nói xong liền lao thẳng đến quầy.
"Ông chủ, đây là TV 450 phải không?
La Chính Thành gật đầu: “Đúng vậy, hai bác muốn mua một cái sao?”
"Tất cả TV của ông đều mới phải không?" một người trong số họ hỏi.
La Chính Thành trực tiếp mang tới một chiếc TV: "TV chỗ chúng tôi đều mới nhập về cả, hai bác không tin thì có thể xem qua."
Hai vị khách không chờ đợi chút nào, lập tức hào hứng kiểm tra.
"Ôi đúng rồi đều là hàng mới thật, nhưng không biết chất lượng có vấn đề gì không?" Một người trong đó lo lắng hỏi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Nikolai cho dù không hiểu mấy tiếng Quan Thoại nhưng cũng biết hai vị khách đang do dự.
Làm việc ở công ty thương mại một thời gian dài, Nikolai đã học được một số kỹ năng quan sát lời nói và cảm xúc của người khác.
"Anh Chu, nếu anh không nhờ cậu La Chính Thành nói về lợi ích của TV, họ sẽ có thể trả tiền."
Chu Minh An xua tay: "Không cần, cứ đọc tiếp đi."
Trong ba ngày qua, Chu Minh An đã làm rất nhiều việc.
Điều quan trọng nhất trong số đó là huấn luyện La Chính Thành và những người khác để họ nắm được kiến thức về tính năng, thuộc tính của TiVi.
Để trở thành một nhân viên bán hàng giỏi thì chuyện đó không hề đơn giản.
Sau khi nghe được những thắc mắc của khách hàng, La Chính Thành giải đáp cho họ và còn lấy thẻ bảo hành ra để giải thích về chính sách bảo hành.
"Cái gì? Còn có bảo hành nữa sao, uây xịn vậy?" Một khách hàng thắc mắc liệu mình có nghe nhầm không.
"Không chỉ là bảo hành! Nếu có vấn đề lớn trong vòng bảy ngày, chúng tôi có thể trực tiếp thay thế, đổi trả!" Một khách hàng khác hào hứng nói, chỉ vào điều khoản trên thẻ bảo hành.
"Ông chủ à, anh nói thật hay nói dối chúng tôi vậy?" Hai vị khách vẫn còn có chút nghi hoặc.
La Chính Thành chỉ vào thẻ bảo hành: “Trên đó viết rất rõ ràng, có vấn đề gì chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm.”
Nói xong, hai vị khách không còn do dự nữa mà cùng nhau lấy tiền ra: “Mỗi người chúng tôi sẽ mua một cái, tiền đây!”
Nhìn thấy cảnh La Chính Thành thu tiền, Nikolai trợn tròn hai mắt, điệu bộ có chút bối rối.
Không ngờ vị khách vừa do dự lại trực tiếp thanh toán ngay.
Thẻ bảo hành này có thực sự mạnh mẽ như vậy ư?
Sau khi La Chính Thành nhận được tiền, anh ta lập tức chuyển hai chiếc TV đen trắng mới toanh từ phía sau ra để đưa cho khách.
“Hai bác nhìn xem.” La Chính Thành nhắc nhở.
Nhìn chiếc TV trước mặt, hai vị khách đều rất vui vẻ.
"Ông chủ à, chúng tôi muốn bật thử một lần." La Chính Thành không lên tiếng, chỉ im lặng bật nguồn điện cho họ thử TV.
Buổi huấn luyện ngày hôm qua của Chu Minh An đã nói rất rõ ràng, chỉ cần yêu cầu của khách hàng không quá đáng thì anh ta nhất định phải đồng ý.
Sau khi xem được vài phút, hai vị khách hài lòng rời đi.
"Thế nào? Quảng cáo có hiệu quả không?" Chu Minh An nhếch khóe môi nhìn Nikolai.
Nikolai vẻ mặt khinh thường: "Chỉ hai người căn bản vẫn chưa chứng minh được cái gì. Anh nói là lượng hành khách hơn trăm người cơ mà!"
Nhìn Nikolai có vẻ cứng rắn khi nói chuyện như vậy, Chu Minh An không nói thêm gì nữa.
Khi có kết quả, Nikolai sẽ tự biết mình đã sai lầm thế nào.
Hai vị khách mua TV vui vẻ bước ra ngoài với chiếc TV trên tay.
Vừa đến cửa, họ đã gặp phải một nhóm rất đông người tới.
"Anh ơi, anh mua chiếc tivi này ở đây à?" Có người hỏi.
Khách hàng trước đó vội nói: "Các anh đến đây để mua tivi phải không? Bốn trăm năm mươi cái liền, mới tinh! Còn có bảo hành nên mua nhanh đi kẻo hết đó! Chắc chắn sẽ không lỗ đâu mà phải lo!"
"Đúng này, giá lại rẻ thật đấy. Bảo hành là sao vậy?"
"Vào hỏi đi, ông chủ rất nhiệt tình." Vừa dứt lời, một đám đông đã xông vào cửa hàng.
Nikolai vỗ tay nói: "Được rồi, quyết định xong! Anh Chu sẽ thua thôi!"
Chu Minh An phớt lờ anh ta, sự thật bao giờ cũng mạnh hơn lời nói sáo rỗng.
Hai người vừa nói xong, La Chính Thành mang theo một chồng thẻ đi tới.
"Anh Chu, mỗi chiếc TV đều được đánh số, đây là phiếu bảo hành tương ứng."
Sau khi làm xong, La Chính Thành đặt tất cả phiếu bảo hành lên bàn.
Chu Minh An cầm lên xem xét, sau đó khẽ gật đầu.
Nikolai rất tò mò, cầm tấm thẻ lên xem qua: "Anh Chu, đây là cái gì?"
Chu Minh An để tấm thẻ xuống, giải thích cho Nikolai.
Cái gọi là thẻ bảo hành có nghĩa là nếu TV có vấn đề trong vòng bảy ngày đầu tiên sử dụng, Chu Minh An sẽ đổi trả nó miễn phí cho khách hàng.
Nếu TV có vấn đề trong vòng nửa năm có thể mang đến cửa hàng để sửa chữa miễn phí.
Nghe Chu Minh An giải thích xong, Nikolai ngơ ngác nhìn tấm thẻ.
"Anh điên à?" Nikolai tỏ vẻ khó hiểu, "Cái nào cũng bán hết rồi mà anh còn tự chuốc họa vào thân? Nếu có người cố ý làm vỡ TV thì anh sẽ làm thế nào?"
Chu Minh An xua tay nói: "Đừng nghĩ xấu người ta như vậy. Hơn nữa, hư hỏng do con người gây ra không được bảo hành, trên đó có viết mà."
Nghe được câu trả lời này, Nikolai há miệng, nhất thời không biết nên nói cái gì.
Nikolai không thể hiểu được Chu Minh An đang làm ăn như thế nào.
Nikolai im lặng một lúc rồi nói: "Anh Chu, mục đích kinh doanh không phải là để kiếm tiền sao? Anh có thể mất tiền nếu điên rồ mà làm theo cách này."
"Cậu sai rồi." Chu Minh An cười lắc đầu, "Tôi hỏi anh, làm ăn quan trọng nhất là cái gì?"
Nikolai không ngần ngại: "Tính chính trực, sau đó là chất lượng sản phẩm!"
Dưới sự ảnh hưởng của cha anh ta, hai điều này đã in sâu vào tâm trí Nikolai.
Chu Minh An cười gật đầu: "Anh nói quả thực không sai, nhưng nếu muốn mở rộng kinh doanh, còn có một điểm rất quan trọng."
"Là cái gì?" Nikolai tò mò hỏi.
Chu Minh An giơ tấm thẻ nhỏ trong tay lên: “Đó là dịch vụ hậu mãi. Chính trực và chất lượng có thể giúp công ty phát triển, nhưng nếu muốn đứng ở vị trí hàng đầu thì dịch vụ hậu mãi là một phần rất quan trọng, nó sẽ giúp ta quan tâm đến cảm nhận của khách hàng, đặt mình vào vị trí của họ, từ đó chiếm được trái tim, thiện cảm của khách.”
Đối với nhiều người tiêu dùng, chất lượng sản phẩm và giá cả luôn là mối quan tâm hàng đầu của họ.
Với sự phát triển của nền kinh tế thị trường, có một điều mà người tiêu dùng ngày càng quan tâm hơn, đó là dịch vụ hậu mãi.
Nếu hai sản phẩm giống nhau, chắc chắn người tiêu dùng sẽ chọn sản phẩm có dịch vụ hậu mãi tốt hơn.
Sau khi sử dụng sản phẩm thì ít nhiều sẽ có vấn đề xảy ra.
Đối với người tiêu dùng bình thường, bất kể sản phẩm có trục trặc lớn hay nhỏ thì chi phí sửa chữa đều rất cao.
Nếu có những điều kiện hậu mãi hoàn hảo thì người tiêu dùng sẽ yên tâm hơn rất nhiều để sẵn sàng mua nó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi nghe Chu Minh An giải thích, Nikolai cảm thấy những gì mình học được từ cha mình dường như đã lỗi thời.
Điều cha anh nói với anh nhiều nhất trong những năm qua là làm kinh doanh phải trung thực và chú ý đến chất lượng sản phẩm.
Về vấn đề hậu mãi, ông Solo chưa bao giờ đề cập đến chuyện đó cả.
Hầu hết các doanh nhân hiện nay đều tin rằng giao dịch sẽ chính thức kết thúc sau khi tiền và hàng hóa được thanh toán.
Trong trường hợp của Chu Minh An, tiền và hàng hóa đã được thanh toán, nhưng đối với anh ấy giao dịch chỉ coi như mới thực hiện được một nửa quy trình.
Dịch vụ hậu mãi hoàn hảo sẽ là bước cuối cùng của giao dịch thành công.
Khái niệm của Chu Minh An đã tác động rất lớn đến suy nghĩ của Nikolai, khiến cậu ta rơi vào trầm tư.
Từ nhỏ đến lớn đối với Nikolai mà nói ông Solo chính là thần tượng của anh ấy.
Nhưng những gì Chu Minh An nói bây giờ tương đương với việc nói với Nikolai rằng những gì người cha thần tượng đã nói chưa đủ, và cần phải thay đổi để theo kịp bước tiến của thời đại sắp tới.
Nikolai không thể chấp nhận điều này bằng bất cứ giá nào.
Nhìn vẻ mặt đờ đẫn của Nikolai, Chu Minh An mỉm cười, không chọc tức anh ta nữa.
“Đây có phải là ở đây không?”
“Đúng, đây là địa chỉ tôi thấy trên báo sáng nay mà lại.”
"Chúng ta đi vào xem xem!"
Bên ngoài có tiếng trò chuyện truyền vào, chẳng mấy chốc đã có hai người bước vào.
Khi bước vào cửa hàng, hai người nhìn thấy những chiếc TV đen trắng được sắp xếp ngay ngắn trên kệ, trong lòng đột nhiên có chút hưng phấn.
"Đây rồi, TV mới quá!"
"Chúng ta thật may mắn, chúng ta đã là những người đến trước!"
Hai người nói xong liền lao thẳng đến quầy.
"Ông chủ, đây là TV 450 phải không?
La Chính Thành gật đầu: “Đúng vậy, hai bác muốn mua một cái sao?”
"Tất cả TV của ông đều mới phải không?" một người trong số họ hỏi.
La Chính Thành trực tiếp mang tới một chiếc TV: "TV chỗ chúng tôi đều mới nhập về cả, hai bác không tin thì có thể xem qua."
Hai vị khách không chờ đợi chút nào, lập tức hào hứng kiểm tra.
"Ôi đúng rồi đều là hàng mới thật, nhưng không biết chất lượng có vấn đề gì không?" Một người trong đó lo lắng hỏi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Nikolai cho dù không hiểu mấy tiếng Quan Thoại nhưng cũng biết hai vị khách đang do dự.
Làm việc ở công ty thương mại một thời gian dài, Nikolai đã học được một số kỹ năng quan sát lời nói và cảm xúc của người khác.
"Anh Chu, nếu anh không nhờ cậu La Chính Thành nói về lợi ích của TV, họ sẽ có thể trả tiền."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chu Minh An xua tay: "Không cần, cứ đọc tiếp đi."
Trong ba ngày qua, Chu Minh An đã làm rất nhiều việc.
Điều quan trọng nhất trong số đó là huấn luyện La Chính Thành và những người khác để họ nắm được kiến thức về tính năng, thuộc tính của TiVi.
Để trở thành một nhân viên bán hàng giỏi thì chuyện đó không hề đơn giản.
Sau khi nghe được những thắc mắc của khách hàng, La Chính Thành giải đáp cho họ và còn lấy thẻ bảo hành ra để giải thích về chính sách bảo hành.
"Cái gì? Còn có bảo hành nữa sao, uây xịn vậy?" Một khách hàng thắc mắc liệu mình có nghe nhầm không.
"Không chỉ là bảo hành! Nếu có vấn đề lớn trong vòng bảy ngày, chúng tôi có thể trực tiếp thay thế, đổi trả!" Một khách hàng khác hào hứng nói, chỉ vào điều khoản trên thẻ bảo hành.
"Ông chủ à, anh nói thật hay nói dối chúng tôi vậy?" Hai vị khách vẫn còn có chút nghi hoặc.
La Chính Thành chỉ vào thẻ bảo hành: “Trên đó viết rất rõ ràng, có vấn đề gì chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm.”
Nói xong, hai vị khách không còn do dự nữa mà cùng nhau lấy tiền ra: “Mỗi người chúng tôi sẽ mua một cái, tiền đây!”
Nhìn thấy cảnh La Chính Thành thu tiền, Nikolai trợn tròn hai mắt, điệu bộ có chút bối rối.
Không ngờ vị khách vừa do dự lại trực tiếp thanh toán ngay.
Thẻ bảo hành này có thực sự mạnh mẽ như vậy ư?
Sau khi La Chính Thành nhận được tiền, anh ta lập tức chuyển hai chiếc TV đen trắng mới toanh từ phía sau ra để đưa cho khách.
“Hai bác nhìn xem.” La Chính Thành nhắc nhở.
Nhìn chiếc TV trước mặt, hai vị khách đều rất vui vẻ.
"Ông chủ à, chúng tôi muốn bật thử một lần." La Chính Thành không lên tiếng, chỉ im lặng bật nguồn điện cho họ thử TV.
Buổi huấn luyện ngày hôm qua của Chu Minh An đã nói rất rõ ràng, chỉ cần yêu cầu của khách hàng không quá đáng thì anh ta nhất định phải đồng ý.
Sau khi xem được vài phút, hai vị khách hài lòng rời đi.
"Thế nào? Quảng cáo có hiệu quả không?" Chu Minh An nhếch khóe môi nhìn Nikolai.
Nikolai vẻ mặt khinh thường: "Chỉ hai người căn bản vẫn chưa chứng minh được cái gì. Anh nói là lượng hành khách hơn trăm người cơ mà!"
Nhìn Nikolai có vẻ cứng rắn khi nói chuyện như vậy, Chu Minh An không nói thêm gì nữa.
Khi có kết quả, Nikolai sẽ tự biết mình đã sai lầm thế nào.
Hai vị khách mua TV vui vẻ bước ra ngoài với chiếc TV trên tay.
Vừa đến cửa, họ đã gặp phải một nhóm rất đông người tới.
"Anh ơi, anh mua chiếc tivi này ở đây à?" Có người hỏi.
Khách hàng trước đó vội nói: "Các anh đến đây để mua tivi phải không? Bốn trăm năm mươi cái liền, mới tinh! Còn có bảo hành nên mua nhanh đi kẻo hết đó! Chắc chắn sẽ không lỗ đâu mà phải lo!"
"Đúng này, giá lại rẻ thật đấy. Bảo hành là sao vậy?"
"Vào hỏi đi, ông chủ rất nhiệt tình." Vừa dứt lời, một đám đông đã xông vào cửa hàng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro