Ức hiếp
Rosie
2024-07-03 19:14:23
Sau khi làm xong công việc của công ty, Gia Minh đi đến bên giường đắp chăn cho cô, tăng nhiệt độ trong phòng lên sau đó đắp chăn ôm cô ngủ.
Đảo Nhi vốn là một người rất sợ lạnh, sáng không mặc ấm tối không có mền thì nhất định sáng hôm sau cô sẽ bị cảm.
Đảo Nhi vòng tay ôm lấy anh, cọ cọ chóp mũi vào lồng ngực của anh tìm kiếm một tư thế thoải mái mà an giấc.
Sáng hôm sau.
Gia Minh là người dậy trước, nhìn thấy Đảo Nhi đang ôm chặt lấy mình, anh rất hài lòng, giá như lúc nào cô cũng bám lấy anh như thế này thì tốt quá.
Nhẹ nhàng đặt tay chân cô xuống, Gia Minh đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, khi Đảo Nhi tỉnh dậy đã nhìn thấy Gia Minh chỉnh tề quần áo, anh đang đứng trước gương thắt lại cà vạt, tóc tai tất cả đều rất gọn gàng.
Thấy cô nhìn mình, Gia Minh cất giọng gợi đòn:
“ Nhanh lên, thời gian cô ngắm tôi còn cả đời.”
Đảo Nhi bĩu môi, cô đi vào phòng tắm, trong lòng thầm mắng chửi tên nào đó là tự luyến, ai mà thèm nhìn ngắm anh ta chứ.
Chọn một bộ đồ công sở lịch sự, Đảo Nhi và Gia Minh cùng nhau rời khỏi nhà.
Chẳng hiểu vì lí do gì mà Gia Minh nhất định phải đưa cô đi làm cho bằng được, nhà đâu thiếu tài xế.
“ Này từ mai anh không cần phải đưa đón tôi đâu, tôi sẽ đi xe nhà.”
Đảo Nhi không chịu được cảnh bị người ta kiểm soát, cô không muốn bản thân là con rối của Gia Minh, muốn làm gì đều phải thông qua ý kiến của anh.
“ Vậy thì từ mai cô không cần phải đi làm nữa.”
Gia Minh nhàn nhạt đáp, anh vẫn chuyên tâm lái xe, đường đến công ty của cô và anh hoàn toàn trái ngược nhau, mỗi lần đưa Đảo Nhi đến chỗ làm xong Gia Minh phải mất hơn 45p để đến chỗ làm của mình, anh không than thở thì thôi vậy mà cô vợ nhỏ của anh cứ lèm bèm.
“ Anh…. Anh đừng ỷ thế rồi hiếp người.”
Đảo Nhi tức giận nhìn anh hai người chỉ vừa lấy nhau có hai ngày vậy mà nhìn xem đã bao nhiêu lần anh ép cô phải làm theo ý của anh đúng là tên cầm thú.
“ Xuống xe.”
Chiếc xe dừng lại, Đảo Nhi nhìn xung quanh rõ ràng đây không phải là công ty của cô, chẳng lẽ anh ta vì bực quá mà muốn đuổi cô xuống xe sao?
Đảo Nhi còn chưa lên tiếng hỏi thì Gia Minh đã nói trước:
“ Tôi đói bụng, xuống ăn sáng xong rồi đi.”
Nói xong liền đi thẳng xuống xe, Đảo Nhi đành phải lẽo đẽo theo sau anh, hắn đói bụng thì mặc xác hắn, đưa cô đến công ty xong hắn có thể thoải mái đi ăn mà, cô đâu có thói quen ăn sáng.
Đảo Nhi muốn kháng nghị nhưng chưa kịp mở miệng ra nói thì Gia Minh đã gọi xong hai phần beef steak, một ly sữa và một ly cafe.
Dù sao cô cũng không thích tranh cãi, thôi thì một bữa sáng cũng không đáng là bao, khi thức ăn ra đến Đảo Nhi cặm cụi ăn phần ăn của mình, Gia Minh rất hài lòng với biểu hiện của cô, anh biết nếu anh đưa cô đến công ty nhất định Đảo Nhi sẽ nhịn ăn sáng mà lao vào làm việc.
Sau bữa sáng, cả hai mỗi người một nơi, Đảo Nhi đi đến phòng làm việc của ba mình, cô muốn trao đổi một vài hợp đồng.
“ Đảo Nhi, ba xin lỗi nếu không phải tại ba chắc chắn con sẽ không cần gả cho nhà họ Nghiêm.”
Việt Trạch- cha Đảo Nhi đau lòng nhìn con gái, đứa con gái này của ông hết sức hiểu chuyện, cô âm thầm ký hợp đồng và nhận tiền của nhà họ Nghiêm để giúp công ty, đến khi mọi chuyện vỡ lẽ thì đâu cũng đã vào đó ông không thể thay đổi.
Ông cũng vì chuyện này mà trách bản thân mình, hôm hôn lễ của cô ông không có mặt cũng là vì lí do này, ông không chịu nổi được cảnh nhìn con gái cưới người nó không yêu.
“ Không sao, gia đình họ rất yêu thương con, bà nội chồng rất quan tâm con, nhìn chúng cuộc sống rất tốt.”
Đảo Nhi mỉm cười nói, ba cô vẫn chưa biết cô đã đổi chồng, bây giờ chồng cô là Gia Minh không phải Gia Thành, cô chính thức đã trở thành đại thiếu phu nhân nhà họ Nghiêm, danh xưng mà bất cứ cô gái nào trong thành phố này đều muốn.
Phải nói thêm một điều nhà họ Nghiêm vốn là gia đình hào môn tiếng tăm ở thành phố này, con dâu của nhà họ Nghiêm được tuyển chọn rất kỹ, tất cả đều là tiểu thư nhà gia giáo, hiểu rõ lễ nghĩa.
Cô cũng chẳng hiểu sao bản thân cô lại là người được bà nội chọn, gia đình cô cũng được xét vào hàng có điều kiện nhưng so với tiêu chuẩn của nhà họ Nghiêm thì vẫn thua xa.
Cô vẫn còn nhớ rõ hôm ấy bà nội đã trực tiếp liên hệ gặp mặt cô, bà đi thẳng vào vấn đề nếu cô cưới Gia Thành, cơn khủng hoảng tài chính của gia đình cô sẽ biến mất, lúc đầu cô cũng khá hoài nghi nhưng quả thật sau cuộc gặp gỡ đó mọi thứ đến với gia đình cô đều nhẹ nhàng hơn.
Lần đầu tiên cô gặp Gia Thành, cô khá bất ngờ khi anh có gương mặt hao hao giống Gia Minh, đến khi cô nhìn thấy một người thì mọi câu hỏi đều được giải đáp.
Đổi chú rể ngay lễ đường là một sự kiện cô không hề lường trước nhưng phải nói những ngày sau đó cuộc sống của cô ở nhà chồng vẫn diễn ra một cách bình an, chỉ có cuộc hôn nhân của cô và Gia Minh là bất ổn thôi.
...****************...
MỌI NGƯỜI NHỚ LIKE VÀ BÌNH LUẬN ĐỂ MÌNH BIẾT THÊM VỀ CẢM NHẬN CỦA MỌI NGƯỜI.
Đảo Nhi vốn là một người rất sợ lạnh, sáng không mặc ấm tối không có mền thì nhất định sáng hôm sau cô sẽ bị cảm.
Đảo Nhi vòng tay ôm lấy anh, cọ cọ chóp mũi vào lồng ngực của anh tìm kiếm một tư thế thoải mái mà an giấc.
Sáng hôm sau.
Gia Minh là người dậy trước, nhìn thấy Đảo Nhi đang ôm chặt lấy mình, anh rất hài lòng, giá như lúc nào cô cũng bám lấy anh như thế này thì tốt quá.
Nhẹ nhàng đặt tay chân cô xuống, Gia Minh đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, khi Đảo Nhi tỉnh dậy đã nhìn thấy Gia Minh chỉnh tề quần áo, anh đang đứng trước gương thắt lại cà vạt, tóc tai tất cả đều rất gọn gàng.
Thấy cô nhìn mình, Gia Minh cất giọng gợi đòn:
“ Nhanh lên, thời gian cô ngắm tôi còn cả đời.”
Đảo Nhi bĩu môi, cô đi vào phòng tắm, trong lòng thầm mắng chửi tên nào đó là tự luyến, ai mà thèm nhìn ngắm anh ta chứ.
Chọn một bộ đồ công sở lịch sự, Đảo Nhi và Gia Minh cùng nhau rời khỏi nhà.
Chẳng hiểu vì lí do gì mà Gia Minh nhất định phải đưa cô đi làm cho bằng được, nhà đâu thiếu tài xế.
“ Này từ mai anh không cần phải đưa đón tôi đâu, tôi sẽ đi xe nhà.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đảo Nhi không chịu được cảnh bị người ta kiểm soát, cô không muốn bản thân là con rối của Gia Minh, muốn làm gì đều phải thông qua ý kiến của anh.
“ Vậy thì từ mai cô không cần phải đi làm nữa.”
Gia Minh nhàn nhạt đáp, anh vẫn chuyên tâm lái xe, đường đến công ty của cô và anh hoàn toàn trái ngược nhau, mỗi lần đưa Đảo Nhi đến chỗ làm xong Gia Minh phải mất hơn 45p để đến chỗ làm của mình, anh không than thở thì thôi vậy mà cô vợ nhỏ của anh cứ lèm bèm.
“ Anh…. Anh đừng ỷ thế rồi hiếp người.”
Đảo Nhi tức giận nhìn anh hai người chỉ vừa lấy nhau có hai ngày vậy mà nhìn xem đã bao nhiêu lần anh ép cô phải làm theo ý của anh đúng là tên cầm thú.
“ Xuống xe.”
Chiếc xe dừng lại, Đảo Nhi nhìn xung quanh rõ ràng đây không phải là công ty của cô, chẳng lẽ anh ta vì bực quá mà muốn đuổi cô xuống xe sao?
Đảo Nhi còn chưa lên tiếng hỏi thì Gia Minh đã nói trước:
“ Tôi đói bụng, xuống ăn sáng xong rồi đi.”
Nói xong liền đi thẳng xuống xe, Đảo Nhi đành phải lẽo đẽo theo sau anh, hắn đói bụng thì mặc xác hắn, đưa cô đến công ty xong hắn có thể thoải mái đi ăn mà, cô đâu có thói quen ăn sáng.
Đảo Nhi muốn kháng nghị nhưng chưa kịp mở miệng ra nói thì Gia Minh đã gọi xong hai phần beef steak, một ly sữa và một ly cafe.
Dù sao cô cũng không thích tranh cãi, thôi thì một bữa sáng cũng không đáng là bao, khi thức ăn ra đến Đảo Nhi cặm cụi ăn phần ăn của mình, Gia Minh rất hài lòng với biểu hiện của cô, anh biết nếu anh đưa cô đến công ty nhất định Đảo Nhi sẽ nhịn ăn sáng mà lao vào làm việc.
Sau bữa sáng, cả hai mỗi người một nơi, Đảo Nhi đi đến phòng làm việc của ba mình, cô muốn trao đổi một vài hợp đồng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“ Đảo Nhi, ba xin lỗi nếu không phải tại ba chắc chắn con sẽ không cần gả cho nhà họ Nghiêm.”
Việt Trạch- cha Đảo Nhi đau lòng nhìn con gái, đứa con gái này của ông hết sức hiểu chuyện, cô âm thầm ký hợp đồng và nhận tiền của nhà họ Nghiêm để giúp công ty, đến khi mọi chuyện vỡ lẽ thì đâu cũng đã vào đó ông không thể thay đổi.
Ông cũng vì chuyện này mà trách bản thân mình, hôm hôn lễ của cô ông không có mặt cũng là vì lí do này, ông không chịu nổi được cảnh nhìn con gái cưới người nó không yêu.
“ Không sao, gia đình họ rất yêu thương con, bà nội chồng rất quan tâm con, nhìn chúng cuộc sống rất tốt.”
Đảo Nhi mỉm cười nói, ba cô vẫn chưa biết cô đã đổi chồng, bây giờ chồng cô là Gia Minh không phải Gia Thành, cô chính thức đã trở thành đại thiếu phu nhân nhà họ Nghiêm, danh xưng mà bất cứ cô gái nào trong thành phố này đều muốn.
Phải nói thêm một điều nhà họ Nghiêm vốn là gia đình hào môn tiếng tăm ở thành phố này, con dâu của nhà họ Nghiêm được tuyển chọn rất kỹ, tất cả đều là tiểu thư nhà gia giáo, hiểu rõ lễ nghĩa.
Cô cũng chẳng hiểu sao bản thân cô lại là người được bà nội chọn, gia đình cô cũng được xét vào hàng có điều kiện nhưng so với tiêu chuẩn của nhà họ Nghiêm thì vẫn thua xa.
Cô vẫn còn nhớ rõ hôm ấy bà nội đã trực tiếp liên hệ gặp mặt cô, bà đi thẳng vào vấn đề nếu cô cưới Gia Thành, cơn khủng hoảng tài chính của gia đình cô sẽ biến mất, lúc đầu cô cũng khá hoài nghi nhưng quả thật sau cuộc gặp gỡ đó mọi thứ đến với gia đình cô đều nhẹ nhàng hơn.
Lần đầu tiên cô gặp Gia Thành, cô khá bất ngờ khi anh có gương mặt hao hao giống Gia Minh, đến khi cô nhìn thấy một người thì mọi câu hỏi đều được giải đáp.
Đổi chú rể ngay lễ đường là một sự kiện cô không hề lường trước nhưng phải nói những ngày sau đó cuộc sống của cô ở nhà chồng vẫn diễn ra một cách bình an, chỉ có cuộc hôn nhân của cô và Gia Minh là bất ổn thôi.
...****************...
MỌI NGƯỜI NHỚ LIKE VÀ BÌNH LUẬN ĐỂ MÌNH BIẾT THÊM VỀ CẢM NHẬN CỦA MỌI NGƯỜI.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro