Không Có Chị Đẹ...
Vân Trĩ
2024-08-10 10:20:43
Mấy hôm trước quay về nhà chính, ông nội là người vẫn luôn nghiêm túc cứng nhắc, cũng nhìn ra được dạo này tâm trạng anh không tệ, bèn hỏi có phải anh gặp được chuyện gì vui hay không.
"Đúng rồi, nếu như có việc mà không gọi được điện thoại cho anh, thì gọi cho chú ở bên cạnh này, điện thoại của chú ấy mở 24/24."
Người đại diện của Lục Trì đứng ở bên cạnh: "???"
Tôi cũng chỉ lớn hơn cậu sáu tuổi thôi, cũng là lứa tuổi hào hoa phong nhã, vì sao gọi cậu là anh, lại gọi tôi là chú? Việc này không công bằng!
Cố Tuế Tuế rất được yêu mến trong đoàn làm phim, trên cơ bản không có nhân viên nào không biết cô bé, ai bảo cô nói chuyện ngọt ngào, thấy người nào cũng chủ động chào một tiếng anh chị, chú bác, cô dì chứ?
Được một cô bé xinh xắn đáng yêu dùng giọng nói thỏ thẻ gọi một tiếng như vậy, thử hỏi có mấy người lớn có đủ nhẫn tâm đối xử lạnh lùng với cô bé?
Hơn nữa người trong đoàn làm phim có thể nhìn ra được đạo diễn và nam chính đều rất thích đứa trẻ này, cho dù trong lòng mọi người không thích Cố Tuế Tuế, ngoài mặt cũng không dám trắng trợn thể hiện.
Dù sao có thể làm việc trong đoàn làm phim, chẳng ai là kẻ ngốc cả.
Giữa người lớn với nhau có thể lục đục, nhưng đối với một đứa trẻ ba tuổi rưỡi, họ đều chẳng đề phòng chút nào.
Thấy cô bé muốn hỏi cách thức liên lạc, có vài người thậm chí không đợi cô bé lon ton đến tìm mình đã chủ động đưa cách thức liên lạc của mình cho cô bé.
Thợ trang điểm của đoàn làm phim - Tôn Hồng chính là một trong số đó.
Chỉ có điều cô ấy làm như vậy hoàn toàn là vì yêu thích Cố Tuế Tuế, không phải để lấy lòng nam chính và đạo diễn.
Tôn Hồng ngoài mặt vẫn thản nhiên, thực ra trong lòng đã kêu gào, còn mượn cơ hội này để chụp vài tấm ảnh với thần tượng nhí của mình.
A a a! Cố Tuế Tuế thật đáng yêu! Muốn sờ thêm một chút nữa, phải làm sao bây giờ...
Tóc nhìn thật mềm, sờ vào chắc là thích lắm...
Tôn Hồng cất điện thoại đi, ho khan một tiếng để che giấu tâm trạng.
Để đề phòng mình bị cô bé nhìn với ánh mắt quái dị, cô ấy đã rất cố gắng kiềm chế bản thân rồi.
Cố Tuế Tuế dạo quanh phim trường một vòng, chốc lát sau, trên tài khoản WeChat mới đăng ký của cô bé đã có thêm hai mươi mấy người bạn.
Nhưng... chị đẹp cho cô bé kẹo lúc trước không có trong đoàn làm phim, anh Lục nói chị ấy đã đóng máy rồi, cho nên lần này kẹo bông nhỏ không có được cách thức liên lạc của chị ấy.
"Đúng rồi, nếu như có việc mà không gọi được điện thoại cho anh, thì gọi cho chú ở bên cạnh này, điện thoại của chú ấy mở 24/24."
Người đại diện của Lục Trì đứng ở bên cạnh: "???"
Tôi cũng chỉ lớn hơn cậu sáu tuổi thôi, cũng là lứa tuổi hào hoa phong nhã, vì sao gọi cậu là anh, lại gọi tôi là chú? Việc này không công bằng!
Cố Tuế Tuế rất được yêu mến trong đoàn làm phim, trên cơ bản không có nhân viên nào không biết cô bé, ai bảo cô nói chuyện ngọt ngào, thấy người nào cũng chủ động chào một tiếng anh chị, chú bác, cô dì chứ?
Được một cô bé xinh xắn đáng yêu dùng giọng nói thỏ thẻ gọi một tiếng như vậy, thử hỏi có mấy người lớn có đủ nhẫn tâm đối xử lạnh lùng với cô bé?
Hơn nữa người trong đoàn làm phim có thể nhìn ra được đạo diễn và nam chính đều rất thích đứa trẻ này, cho dù trong lòng mọi người không thích Cố Tuế Tuế, ngoài mặt cũng không dám trắng trợn thể hiện.
Dù sao có thể làm việc trong đoàn làm phim, chẳng ai là kẻ ngốc cả.
Giữa người lớn với nhau có thể lục đục, nhưng đối với một đứa trẻ ba tuổi rưỡi, họ đều chẳng đề phòng chút nào.
Thấy cô bé muốn hỏi cách thức liên lạc, có vài người thậm chí không đợi cô bé lon ton đến tìm mình đã chủ động đưa cách thức liên lạc của mình cho cô bé.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thợ trang điểm của đoàn làm phim - Tôn Hồng chính là một trong số đó.
Chỉ có điều cô ấy làm như vậy hoàn toàn là vì yêu thích Cố Tuế Tuế, không phải để lấy lòng nam chính và đạo diễn.
Tôn Hồng ngoài mặt vẫn thản nhiên, thực ra trong lòng đã kêu gào, còn mượn cơ hội này để chụp vài tấm ảnh với thần tượng nhí của mình.
A a a! Cố Tuế Tuế thật đáng yêu! Muốn sờ thêm một chút nữa, phải làm sao bây giờ...
Tóc nhìn thật mềm, sờ vào chắc là thích lắm...
Tôn Hồng cất điện thoại đi, ho khan một tiếng để che giấu tâm trạng.
Để đề phòng mình bị cô bé nhìn với ánh mắt quái dị, cô ấy đã rất cố gắng kiềm chế bản thân rồi.
Cố Tuế Tuế dạo quanh phim trường một vòng, chốc lát sau, trên tài khoản WeChat mới đăng ký của cô bé đã có thêm hai mươi mấy người bạn.
Nhưng... chị đẹp cho cô bé kẹo lúc trước không có trong đoàn làm phim, anh Lục nói chị ấy đã đóng máy rồi, cho nên lần này kẹo bông nhỏ không có được cách thức liên lạc của chị ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro