Chương 26
Lận Vu Lâm
2025-03-05 08:19:34
Chương 26: . Ai bảo cậu mới đến lại không có ai để dựa vào chứ.Triệu Thương Thương đang mặc đồng phục quá rộng, đường vai sụp xuống càng làm nổi bật dáng người nhỏ nhắn của cô.”===========”Các giáo viên làm thêm giờ để chấm bài, lớp em cũng có học sinh đi chấm bài giúp.Sau bài thi nhập học sẽ đến ngày đầu tiên chính thức đi học lại, trường tổ chức lễ khai giảng.Giang Tuần đi tới kéo ở phía trước, lần này cô có thể di chuyển dễ hơn.Hiệu trưởng nói được một nửa thì trời đổ mưa.Chương 26: .Toàn thể giáo viên và học sinh lắng nghe nửa sau của bài phát biểu dưới mưa. Giang Tuần đỡ cái gối ôm suýt rớt khỏi bàn rồi cầm trong tay.Đồng phục của Triệu Thương Thương nửa khô nửa ướt, giống như bức tường cũ trong ngày mưa ở Thanh Sơn Phô. Tóc cô ấy đọng đầy những giọt nước nhỏ li ti, lấp lánh, hai tay giấu trong ống tay áo.”Đúng vậy đúng vậy, ít nhất là không để trống.Cũng may cô mặc nhiều nên không thấy lạnh.”Tiện thể đổi chỗ ngồi luôn đi.Sau khi giải tán, các khối trở về theo lớp.Lúc quay lại, trong tay cậu ôm một chồng sách dày.Trên đường chật cứng người, khó khăn lắm mới vào được hành lang.” Chủ nhiệm lớp Dương San đang chờ trước cửa lớp, ai muốn nán lại hành lang cũng không được, đến một người thì lùa một người, đến hai người thì lùa một đôi. Giáo viên Toán đứng bên cạnh chen vào một câu, nói trông chẳng khác nào lùa lợn vào chuồng.Giáo viên Toán đứng bên cạnh chen vào một câu, nói trông chẳng khác nào lùa lợn vào chuồng.Triệu Thương Thương nhịn cười, đúng là độc miệng thật.Ai bảo cậu mới đến lại không có ai để dựa vào chứ.Mặc dù cô cũng bị xem là một thành viên trong đội ngũ lợn.”Ai vào lớp trước thì tranh thủ tự học đi, đừng để lãng phí một giây một phút nào, mọi người vào đủ cô sẽ bắt đầu họp lớp.Dương San không ngừng nói:Cậu nhận phấn từ chủ nhiệm, viết tên mình trên bảng.“Ai muốn đi vệ sinh thì đi mau, đi xong thì về lớp.””“Nhà vệ sinh có hạn chứ không phải nhà mình, nhanh lên, giải quyết xong sớm để người sau còn dùng.””“Ai vào lớp trước thì tranh thủ tự học đi, đừng để lãng phí một giây một phút nào, mọi người vào đủ cô sẽ bắt đầu họp lớp.””Đương nhiên rồi.…”Xử lý thủ tục nên trễ một chút.Triệu Thương Thương cảm nhận được cô giáo chủ nhiệm trẻ tuổi này đã đổi phong cách rồi.Triệu Dập Thời gật đầu.Học kỳ trước, lớp bọn họ tôn trọng dân chủ, chủ nhiệm lớp để mặc cho mọi người tự do phát triển, kết quả nhìn thấy rõ nhất chính là điểm trung bình trong kỳ thi cuối kỳ của lớp đứng bét khối, hạnh kiểm đứng thứ nhất từ dưới đếm lên, cờ thi đua chưa từng lướt ngang qua cửa lớp. Dương San bị gọi lên nói chuyện liên tục, từ chủ nhiệm khối đến hiệu phó lần lượt tìm gặp cô ấy.Chỉ có trên bàn Giang Tuần là không có gì.Học kỳ mới bắt đầu, Dương San quyết định đổi phương pháp.”Triệu Thương Thương ngồi ở chỗ mình, lấy khăn giấy lau quần áo và tóc.”Bên cạnh có người mượn giấy, cô nhìn Dương San đang thao thao bất tuyệt trên bục, rút mấy tờ giấy đưa qua.Ánh mắt Dương San quét tới, đập bàn: “Triệu Thương Thương, Trương Đán, cô đang nói, hai em cũng đang nói, có muốn lên nói luôn không?Người phía sau gõ ghế cô, “Cho tôi hai tờ.”Giang Tuần đứng dậy đi theo cô. Triệu Thương Thương quay đầu, sững sờ: “Cậu là ai thế?”Học kỳ mới, Trương Đán đổi kiểu tóc mới, cắt đi mái tóc dài quá mức, chỉ còn lại lớp tóc ngắn sát da đầu. Ngũ quan lộ rõ hoàn toàn khiến Triệu Thương Thương cảm thấy xa lạ.Tiếng kéo bàn, tiếng nói chuyện, tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ, trộn lẫn với nhau. Triệu Thương Thương: “Hóa ra cậu trông như thế.”Triệu Thương Thương đứng lên, “Đừng đợi đến buổi trưa tới nhà ăn ăn nữa, bây giờ chúng ta đến cửa hàng tôi mời cậu ăn luôn.Vẻ mặt Trương Đán thay đổi liên tục, một lời khó nói hết, bực bội nói: “Cho tôi hai tờ giấy trước đi.”Giang Tuần nắm lấy đuôi tóc dài của cô, “Cậu dầm mưa hả?Xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, mặc dù không quá chào đón nhưng Triệu Thương Thương vẫn rút guấy đưa qua cho cậu ta.”Ánh mắt Dương San quét tới, đập bàn: “Triệu Thương Thương, Trương Đán, cô đang nói, hai em cũng đang nói, có muốn lên nói luôn không?””Triệu Thương Thương tự dưng bị liên lụy, cúi đầu giả làm chim cút.Dương San nhìn thấy người ngoài cửa, giọng dạy dỗ đột nhiên dừng lại, thay đổi thành giọng điệu thân thiện khác: “Đây là bạn học mới chuyển đến lớp chúng ta, mọi người chào mừng bạn đi.Trên bàn học có một chiếc gương tròn nhỏ nhắm thẳng tới bàn sau, cô giơ ngón giữa với Trương Đán trong gương.Cô là người vỗ tay vui vẻ nhất trong tất cả mọi người, hai tay vỗ vô cùng vang dội.Trương Đán: “…”Sau bài thi nhập học sẽ đến ngày đầu tiên chính thức đi học lại, trường tổ chức lễ khai giảng.Thước dạy học lại gõ lên bảng đen hai lần, Dương San nhắc lại vấn đề kỷ luật, tuyên bố một loạt nội quy, quy định.Trương Đán: “…Không biết từ lúc nào ở cửa lớp đã có thêm một bóng dáng cao gầy.Triệu Thương Thương ngồi ở chỗ mình, lấy khăn giấy lau quần áo và tóc.Bên ngoài trời vẫn còn mưa, mưa dần lớn hơn, giọt mưa đập vào lan can hành lang, nước bắn tung tóe khắp nơi.”Giữa tiếng mưa rơi, trong phòng học bỗng nhiên náo loạn lên.”Bầu không khí trở nên rất khác lạ, bồn chồn, mong đợi và sôi sục như một nồi nước sôi.Sau khi giải tán, các khối trở về theo lớp.Dương San nhìn thấy người ngoài cửa, giọng dạy dỗ đột nhiên dừng lại, thay đổi thành giọng điệu thân thiện khác: “Đây là bạn học mới chuyển đến lớp chúng ta, mọi người chào mừng bạn đi.””Đương nhiên, mới đầu tháng, tôi giàu lắm.Tiếng vỗ tay như sấm.”Nhưng tôi có thể chắc chắn câu hỏi cuối cùng, cậu ấy độc thân.Tất cả ánh mắt tụ vào một chỗ.Giữa tiếng mưa rơi, trong phòng học bỗng nhiên náo loạn lên.Triệu Thương Thương nắm chặt khăn giấy đã dùng lau nước trên tóc, nghe thấy lời Dương San nói liền ngẩng đầu, sau khi nhìn thấy Giang Tuần đeo cặp sách, ánh mắt cô sáng lên.Triệu Thương Thương chưa thấy bảng vàng chưa hết hi vọng, “Không thể nào. Cô là người vỗ tay vui vẻ nhất trong tất cả mọi người, hai tay vỗ vô cùng vang dội.===========Thấy dáng vẻ đó của cô, Trương Đán nói thầm: “Đến mức đó à.””Không cần khách sáo.“Im lặng.” Dương San nói với mọi người bên dưới rồi quay đầu nói với Giang Tuần: “Em tự giới thiệu đi.”Tường tỏ tình của trường lại được cập nhật, trong nhóm ẩn danh đang thảo luận với khí thế ngất trời.“Chào mọi người, tôi tên Giang Tuần.”Cậu theo Dương San rời khỏi phòng học đi lấy tài liệu học tập.Cậu nhận phấn từ chủ nhiệm, viết tên mình trên bảng.”Ai muốn đi vệ sinh thì đi mau, đi xong thì về lớp.Tiếng xì xào bàn tán bên dưới không ngừng được:” “Móa ơi, chữ của cậu ấy cũng đẹp nữa…””Sau khi vào lớp, ánh mắt Giang Tuần quét qua lớp học, xuyên qua biển đồng phục, những gương mặt xa lạ, cuối cùng dừng lại ở một chỗ ngồi cạnh cửa sổ của tổ tám.”Triệu Thương Thương lặng lẽ dựng thẳng bàn tay với cậu, vẫy vẫy giống như đùa với cún con.Trên đường chật cứng người, khó khăn lắm mới vào được hành lang.Giang Tuần nở nụ cười.” Triệu Thương Thương cảm thấy Triệu Dập Thời đang hù mình, “Kết quả sẽ không có sớm như vậy.Trong lớp không còn chỗ trống, Dương San chỉ huy bạn nam ngồi ở cửa sau đi lấy bàn ghế mới.” Triệu Dập Thời nói, “Em mới nghe chủ nhiệm khối nói, chàng trai mới tới đứng đầu, không lừa chị.“Tiện thể đổi chỗ ngồi luôn đi.” Dương San di chuột, chiếu lên sơ đồ chỗ ngồi đã được sắp xếp từ trước.”“Sau này mỗi lần thi tháng xong, cô sẽ căn cứ theo thành tích của mỗi bạn để điều chỉnh chỗ ngồi, có yêu cầu gì có thể đến văn phòng nói với cô.”Đồng phục của Triệu Thương Thương nửa khô nửa ướt, giống như bức tường cũ trong ngày mưa ở Thanh Sơn Phô.Giang Tuần mới đến, Dương San phải xếp tạm”Sắp khô rồi.Vì cậu cao nên ngồi cuối tổ bốn.Triệu Thương Thương quay đầu, sững sờ: “Cậu là ai thế?Các bạn trong lớp lập tức hành động.Triệu Thương Thương cảm nhận được cô giáo chủ nhiệm trẻ tuổi này đã đổi phong cách rồi.Tiếng kéo bàn, tiếng nói chuyện, tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ, trộn lẫn với nhau. ”Cảm ơn. Còn có sự tò mò đối với bạn mới, khiến lòng người xao động.Giang Tuần dối lòng gật gật đầu.Chỗ ngồi mới của Triệu Thương Thương ở bàn năm tổ năm.”Cô đẩy bàn học từ phía sau ra, trên bàn có quá nhiều sách nên rất nặng. Giang Tuần đi tới kéo ở phía trước, lần này cô có thể di chuyển dễ hơn.Triệu Thương Thương lặng lẽ dựng thẳng bàn tay với cậu, vẫy vẫy giống như đùa với cún con.“Sao giờ cậu mới đến thế?” Cô hỏi.Không biết từ lúc nào ở cửa lớp đã có thêm một bóng dáng cao gầy.Giang Tuần đỡ cái gối ôm suýt rớt khỏi bàn rồi cầm trong tay. “Xử lý thủ tục nên trễ một chút.”” Triệu Thương Thương không chắc hỏi.“May là cậu đến trễ chứ không là phải dầm mưa rồi.”Cổ tay thon gầy, trắng trẻo lộ ra từ ống tay áo, nhưng ở hổ khẩu lại có vẽ một con hổ dữ tợn.Giang Tuần nắm lấy đuôi tóc dài của cô, “Cậu dầm mưa hả?””Thương Thương, hỏi cậu chuyện này.“Sắp khô rồi.” Triệu Thương Thương không quan tâm nói.”Triệu Thương Thương nhớ tới bài thi nhập học, hỏi: “Hôm qua thi thế nào?”” “Có lẽ cũng được.””Cô không đoán được “cũng được” mà Giang Tuần nói là cỡ nào, Giang Tuần còn nhớ lại các câu hỏi trong đề rồi nói: “Tôi đều trả lời hết.”Vì cậu cao nên ngồi cuối tổ bốn.“Đúng vậy đúng vậy, ít nhất là không để trống.” Cô an ủi cậu.”“Có lẽ hai ngày nữa sẽ có kết quả.”Quần đồng phục quá dài, đi chưa được mấy bước đã kéo lê trên mặt đất, Triệu Thương Thương ngồi xổm xuống xắn ống quần lên.Nghĩ đến hôm nay là ngày đầu tiên hai người chính thức trở thành bạn cùng lớp, cô lấy thẻ trường ra, hào phóng nói: “Buổi trưa tôi mời cậu ăn, cứ tha hồ chọn.” ”Sau này mỗi lần thi tháng xong, cô sẽ căn cứ theo thành tích của mỗi bạn để điều chỉnh chỗ ngồi, có yêu cầu gì có thể đến văn phòng nói với cô.Chỗ ngồi cơ bản đã đổi xong, mọi người ngồi ở chỗ mình thu xếp đồ đạc.” Chỉ có trên bàn Giang Tuần là không có gì.Tất cả ánh mắt tụ vào một chỗ.Cậu theo Dương San rời khỏi phòng học đi lấy tài liệu học tập.Sau khi vào lớp, ánh mắt Giang Tuần quét qua lớp học, xuyên qua biển đồng phục, những gương mặt xa lạ, cuối cùng dừng lại ở một chỗ ngồi cạnh cửa sổ của tổ tám.Lúc quay lại, trong tay cậu ôm một chồng sách dày. Đi qua bên cạnh bàn Triệu Thương Thương, cậu dừng lại, lấy hộp sữa bò trong túi ra đặt lên bàn cô.Toàn thể giáo viên và học sinh lắng nghe nửa sau của bài phát biểu dưới mưa. Triệu Thương Thương đang gấp chăn chớp chớp mắt, rút ống hút chọc thủng màng bọc, uống một ngụm sữa rồi quay đầu giơ ngón tay với Giang Tuần ở phía sau.”Mười mấy phút sau, cuối cùng cũng hết tiết.”Chị không tin.Triệu Thương Thương muốn đến cửa hàng mua bìa đựng tài liệu, nghĩ đến Giang Tuần mới đến còn chưa quen thuộc trường học nên cô hỏi cậu có muốn đi cùng không.”Giang Tuần đứng dậy đi theo cô.Trong giờ nghỉ trưa, Triệu Thương Thương phát hiện ngoài lớp học có rất nhiều khuôn mặt xa lạ nhìn đông nhìn tây.Bên ngoài trời mưa, Triệu Thương Thương cầm theo dù, hai người đi ra từ cửa sau.Mười mấy phút sau, cuối cùng cũng hết tiết.Trong hành lang hỗn loạn, bạn học chạy nhanh suýt nữa đã đụng phải hai người, Triệu Thương Thương không nhịn được giật giật ống tay áo Giang Tuần, kéo cậu về phía mình.”A Thủy học ở trung học số ba, rất xa trường mình.Tay áo hai người kề sát nhau.Dương San bị gọi lên nói chuyện liên tục, từ chủ nhiệm khối đến hiệu phó lần lượt tìm gặp cô ấy.Giang Tuần đi bên trong, Triệu Thương Thương chắn bên ngoài, cậu cụp mắt nhìn cô, “Cậu chăm sóc tôi như một đứa trẻ vậy.””Có lẽ cũng được.Giọng cậu không lớn, chỉ có hai người có thể nghe thấy.” Cô hỏi.Triệu Thương Thương cười, “Không còn cách nào, tôi chính là người có tinh thần trách nhiệm mạnh mẽ.”Mặc dù cô cũng bị xem là một thành viên trong đội ngũ lợn.“Tôi là trách nhiệm của cậu?””“Đương nhiên rồi. Ai bảo cậu mới đến lại không có ai để dựa vào chứ.””Giang Tuần cũng cười.Nếu cậu muốn tìm bọn họ thì có thể đi, mặc dù giáo viên nói đừng qua lớp khác nhưng không sao cả, tôi thấy mọi người qua lớp nhau rất thường xuyên.Triệu Thương Thương đang mặc đồng phục quá rộng, đường vai sụp xuống càng làm nổi bật dáng người nhỏ nhắn của cô. Cổ tay thon gầy, trắng trẻo lộ ra từ ống tay áo, nhưng ở hổ khẩu lại có vẽ một con hổ dữ tợn.”“Cậu vẽ à?” Giang Tuần hỏi.Giang Tuần nở nụ cười.Triệu Thương Thương gật đầu, lúc ở trên lớp nhàm chán cô thường thích vẽ lên sách giáo khoa, đồng phục hay thậm chí tay mình.”Thần kỳ vậy à?“Tôi vẽ đại thôi, cậu có thấy tôi giống đại ca không?”Thước dạy học lại gõ lên bảng đen hai lần, Dương San nhắc lại vấn đề kỷ luật, tuyên bố một loạt nội quy, quy định. Giang Tuần dối lòng gật gật đầu.Triệu Thương Thương vui vẻ đi theo cậu xuống bậc thang.Triệu Thương Thương cười đến mức đôi mắt cong thành hai vầng trăng khuyết. ”Nhà vệ sinh có hạn chứ không phải nhà mình, nhanh lên, giải quyết xong sớm để người sau còn dùng.Xuống lầu, Triệu Thương Thương nói: “Dương học lớp 1, lớp chọn của ban tự nhiên, Du Mân học lớp 13. Nếu cậu muốn tìm bọn họ thì có thể đi, mặc dù giáo viên nói đừng qua lớp khác nhưng không sao cả, tôi thấy mọi người qua lớp nhau rất thường xuyên.”Từ cửa hàng ra, Triệu Thương Thương dẫn Giang Tuần đi một vòng tòa tổng hợp và nhà thi đấu, có điều thời gian giải lao có hạn nên hai người vội vàng quay về lớp trước khi chuông vào học vang lên.“A Thủy học ở trung học số ba, rất xa trường mình. Còn Du Lệ lúc đầu cũng muốn thi vào trung học số mười lăm nhưng bị trường tư dùng tiền đào qua rồi.” Xuống lầu, Triệu Thương Thương nói: “Dương học lớp 1, lớp chọn của ban tự nhiên, Du Mân học lớp 13.Đến tầng một, Triệu Thương Thương bung dù, “Đi thôi.”Giang Tuần đi bên trong, Triệu Thương Thương chắn bên ngoài, cậu cụp mắt nhìn cô, “Cậu chăm sóc tôi như một đứa trẻ vậy.Giang Tuần cầm dù.”Triệu Thương Thương vui vẻ đi theo cậu xuống bậc thang.Nghĩ đến hôm nay là ngày đầu tiên hai người chính thức trở thành bạn cùng lớp, cô lấy thẻ trường ra, hào phóng nói: “Buổi trưa tôi mời cậu ăn, cứ tha hồ chọn.“Trung học số mười lăm vẫn còn khá lớn, có điều mấy ngày nữa cậu sẽ quen thôi. Chúng ta đi mua đồ trước, trường học có hai cửa hàng…”Thấy dáng vẻ đó của cô, Trương Đán nói thầm: “Đến mức đó à.Quần đồng phục quá dài, đi chưa được mấy bước đã kéo lê trên mặt đất, Triệu Thương Thương ngồi xổm xuống xắn ống quần lên.Triệu Dập Thời nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ, lại có chút phức tạp, “Nói cho chị một tin.Giang Tuần che dù trên đầu cô.Giang Tuần cũng cười.Cô cột tóc đuôi ngựa thấp, vài sợi tóc trượt xuống vai, Giang Tuần đưa tay ra nhưng rồi rút lại.Đối phương nghe cô nói xong liền phấn khởi nghe ngóng với cô: “Trước kia cậu ấy học trường nào thế?Triệu Thương Thương đứng lên, “Đừng đợi đến buổi trưa tới nhà ăn ăn nữa, bây giờ chúng ta đến cửa hàng tôi mời cậu ăn luôn.””“Tiền tiêu vặt của cậu đủ không?””“Đương nhiên, mới đầu tháng, tôi giàu lắm. Cho dù đến lúc đó không có tiền không phải còn Dương Dương sao.”” Triệu Dập Thời: Cảm ơn quá.Bầu không khí trở nên rất khác lạ, bồn chồn, mong đợi và sôi sục như một nồi nước sôi.Từ cửa hàng ra, Triệu Thương Thương dẫn Giang Tuần đi một vòng tòa tổng hợp và nhà thi đấu, có điều thời gian giải lao có hạn nên hai người vội vàng quay về lớp trước khi chuông vào học vang lên.”Chuyện có một học sinh siêu đẹp trai vừa chuyển đến lớp 9 đã lan truyền nhanh chóng.”Chào mọi người, tôi tên Giang Tuần.Tường tỏ tình của trường lại được cập nhật, trong nhóm ẩn danh đang thảo luận với khí thế ngất trời.”Im lặng.Trong giờ nghỉ trưa, Triệu Thương Thương phát hiện ngoài lớp học có rất nhiều khuôn mặt xa lạ nhìn đông nhìn tây.” Giang Tuần hỏi.Cô cúi đầu lấy giấy nháp ra, dùng thước vẽ các đường thẳng, cô định vẽ một bản đồ đơn giản cho Giang Tuần, bắt đầu từ cổng Nam đến thư viện, tòa tổng hợp, nhà thi đấu, sân điền kinh, đài kéo cờ, cửa hàng, nhà ăn, tiệm sách…Triệu Thương Thương đang gấp chăn chớp chớp mắt, rút ống hút chọc thủng màng bọc, uống một ngụm sữa rồi quay đầu giơ ngón tay với Giang Tuần ở phía sau.Cô có thể đánh dấu những vị trí quan trọng và phương hướng đại khái.”“Thương Thương, hỏi cậu chuyện này.” Có một bạn nữ chung lớp đến gần.Học kỳ mới bắt đầu, Dương San quyết định đổi phương pháp.Triệu Thương Thương cũng không ngẩng đầu lên, chăm chú vẽ, “Cậu nói đi.” ”Tôi là trách nhiệm của cậu?“Có phải trước đó cậu đã quen với Giang Tuần rồi không?””“Ừm.”Giang Tuần mở ra xem thử, hình vuông nhỏ tượng trưng cho các tòa nhà của trường, bên trên có để tên, “Bản đồ à.Đối phương nghe cô nói xong liền phấn khởi nghe ngóng với cô: “Trước kia cậu ấy học trường nào thế? Sao lại chuyển trường? Còn nữa còn nữa, cậu ấy có đang độc thân không…”Đến tầng một, Triệu Thương Thương bung dù, “Đi thôi.Quá nhiều câu hỏi khiến Triệu Thương Thương đau đầu: “Tôi cũng không rõ lắm.”” Dương San nói với mọi người bên dưới rồi quay đầu nói với Giang Tuần: “Em tự giới thiệu đi.Cô gái thất vọng “À” một tiếng.”Tôi vẽ đại thôi, cậu có thấy tôi giống đại ca không?“Nhưng tôi có thể chắc chắn câu hỏi cuối cùng, cậu ấy độc thân.””Thấy cô cũng không biết nhiều nên cô bạn hỏi xong liền đi.” Triệu Thương Thương nói, “Cậu xem trước đi, tôi đi lấy chút nước nóng.Triệu Thương Thương mất mười phút để vẽ xong bản đồ rồi đưa cho Giang Tuần, “Cho cậu.”Chỗ ngồi mới của Triệu Thương Thương ở bàn năm tổ năm. Giang Tuần mở ra xem thử, hình vuông nhỏ tượng trưng cho các tòa nhà của trường, bên trên có để tên, “Bản đồ à.”Cũng may cô mặc nhiều nên không thấy lạnh.“Đúng vậy, có phải rất tỉ mỉ không?””“Cảm ơn.” Giang Tuần nói.”Nghe thấy rồi thì đừng giả điếc.“Không cần khách sáo.” Triệu Thương Thương nói, “Cậu xem trước đi, tôi đi lấy chút nước nóng.””Sao giờ cậu mới đến thế?Cô tiện tay cầm theo bình nước của Giang Tuần.Tiếng vỗ tay như sấm.Triệu Thương Thương gặp được Triệu Dập Thời ở phòng lấy nước cuối hành lang.Tóc cô ấy đọng đầy những giọt nước nhỏ li ti, lấp lánh, hai tay giấu trong ống tay áo.Triệu Dập Thời nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ, lại có chút phức tạp, “Nói cho chị một tin.”Ngũ quan lộ rõ hoàn toàn khiến Triệu Thương Thương cảm thấy xa lạ.Triệu Thương Thương thích hỏi trước khi nghe: “Là tin tốt hay tin xấu?”Cô không đoán được “cũng được” mà Giang Tuần nói là cỡ nào, Giang Tuần còn nhớ lại các câu hỏi trong đề rồi nói: “Tôi đều trả lời hết.Triệu Dập Thời: “Không biết đối với chị thì nó là tin tốt hay xấu nữa.””Kỳ thi nhập học lần này, Giang Tuần đứng thứ nhất,”“Thần kỳ vậy à?” Triệu Thương Thương càng thấy hứng thú hơn, “Mau trình tấu, nói ta nghe thử xem.”” Triệu Dập Thời nói, “Tin hay không tùy chị, bảng vàng có lẽ sẽ được dán lên trước khi tan học.“Kỳ thi nhập học lần này, Giang Tuần đứng thứ nhất,”Học kỳ trước, lớp bọn họ tôn trọng dân chủ, chủ nhiệm lớp để mặc cho mọi người tự do phát triển, kết quả nhìn thấy rõ nhất chính là điểm trung bình trong kỳ thi cuối kỳ của lớp đứng bét khối, hạnh kiểm đứng thứ nhất từ dưới đếm lên, cờ thi đua chưa từng lướt ngang qua cửa lớp.“Ai?”Thấy cô cũng không biết nhiều nên cô bạn hỏi xong liền đi.“Nghe thấy rồi thì đừng giả điếc.” Triệu Dập Thời nói, “Em mới nghe chủ nhiệm khối nói, chàng trai mới tới đứng đầu, không lừa chị.”Còn nữa còn nữa, cậu ấy có đang độc thân không…“Cậu chắc chắn chỉ có mình Giang Tuần mới tới thôi hả?” Triệu Thương Thương không chắc hỏi.Chỗ ngồi cơ bản đã đổi xong, mọi người ngồi ở chỗ mình thu xếp đồ đạc.Triệu Dập Thời gật đầu.”Tiền tiêu vặt của cậu đủ không?“Chị không tin.” Triệu Thương Thương cảm thấy Triệu Dập Thời đang hù mình, “Kết quả sẽ không có sớm như vậy.”” “Các giáo viên làm thêm giờ để chấm bài, lớp em cũng có học sinh đi chấm bài giúp.” Triệu Dập Thời nói, “Tin hay không tùy chị, bảng vàng có lẽ sẽ được dán lên trước khi tan học.”Ai bảo cậu mới đến lại không có ai để dựa vào chứ.Triệu Thương Thương chưa thấy bảng vàng chưa hết hi vọng, “Không thể nào.”” “Nếu cậu ấy đứng nhất thì chị đây sẽ trồng cây chuối gội đầu.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro