Chương 69
Lận Vu Lâm
2025-03-05 08:19:34
Chương 69: “Em yêu anh lắm ó~”Cô lên bục giảng nhận thưởng, tiếng vỗ tay vang lên trong phòng học xếp theo hình bậc thang.Cô ấy nói xong rồi lấy vài tấm thiệp nhỏ trong túi vải mình tự may ra.==============”Giang Tuần nhận được tin nhắn lúc học nhóm, màn hình điện thoại đặt bên cạnh ly nước lặng lẽ sáng lên.”Lý Ôn ngồi gần anh nhất đang mất tập trung chơi bút, đúng lúc nhìn thoáng thấy chữ thông báo sau đó màn hình liền tối đen.”“Giang ca, cục cưng của anh gửi tin nhắn kìa.” Lý Ôn hắng giọng, nở nụ cười xấu xa.”Gói biểu cảm ở đâu ra thế?Ánh mắt Giang Tuần dời khỏi laptop trước mặt, nhìn Lý Ôn một cái rồi cầm điện thoại lên.”Hôm nào rảnh chúng ta về trường trung học số 15 một chuyến nhé?Có hai anh chàng người Anh nóng tính được phân vào nhóm anh, đang bô bô tranh luận không ngớt vì đề tài thảo luận, toàn là mấy câu “Shut up” và “You Stupid”, xém chút đánh nhau, nghe thấy Lý Ôn nói xong đột nhiên ngưng chiến, hai mắt sáng lên hỏi: “Giang Tuần, cậu có cục cưng rồi à?””Lý Ôn gật đầu không ngừng, cười trả lời giúp Giang Tuần: “Cậu ấy có bạn gái rồi, là một cục cưng bé nhỏ.”Lý Ôn gật đầu không ngừng, cười trả lời giúp Giang Tuần: “Cậu ấy có bạn gái rồi, là một cục cưng bé nhỏ.Trong phòng học nhỏ vang lên tiếng reo hò nồng nhiệt, một số bạn nam trong lớp vô cùng phấn khích: “Lần này đám con gái trong trường chúng ta cuối cùng cũng phải hết hi vọng với cậu ấy rồi!”Quán ăn nhỏ được trang trí đơn giản, trang nhã, không nhiều khách, có vài nhân viên đang chuẩn bị đồ ăn.Lý Ôn không hài lòng nói: “Không phải tôi còn độc thân đây à, mối đe dọa của các cậu vẫn chưa hoàn toàn được loại bỏ đâu.”Ban ngày Triệu Thương Thương mải mê học thuộc bài đến mệt, cơn buồn ngủ kéo đến, mắt cô sắp không mở được nhưng vẫn không quên dỗ người.Đối diện vang lên một tràng cười nhạo.”Họp nhóm thôi, họp xong rồi.Giang Tuần hoàn toàn không quan tâm, nhìn chằm chằm hình ảnh lấy máu của Triệu Thương Thương và dòng tin nhắn cô gửi đến trên điện thoại, quay đầu lạnh nhạt hỏi Lý Ôn: “Có gói biểu cảm không, gửi tôi.”-“Loại nào?” Lý Ôn cố ý nói, “Loại để chửi người khác hay để tán tỉnh các cô gái?”Trước giờ Giang Tuần chưa từng tránh, anh quen thuộc cúi đầu phối hợp.Giang Tuần bấm vài cái lên touchpad rồi gấp laptop lại, dựng lưng vào ghế bình tĩnh hỏi lại: “Cậu nói xem?”Sau đó Giang Tuần lấy thành tích cao nhất chỉ tính điểm gốc trong kỳ thi đại học tốt nghiệp trung học số 15, anh là kiểu học sinh mà tất cả thầy cô đều dễ dàng ghi nhớ, dù bao lâu trôi qua cũng khó mà quên được.Lý Ôn: “Gửi ngay đây!”” Lý Ôn hắng giọng, nở nụ cười xấu xa.Hai phút sau, Triệu Thương Thương nhận được ảnh động bắn tim mà Giang Tuần đã cẩn thận lựa chọn.”Giang ca, cục cưng của anh gửi tin nhắn kìa.Vừa sến vừa quê, khó mà diễn tả nổi.”Giống anh, xứng đôi thế. “Gói biểu cảm ở đâu ra thế?” Cô hỏi.”“Lý Ôn cho.”Mãi đến nửa đêm, điện thoại của Triệu Thương Thương hết pin rồi tự động tắt.“Anh đang đi học hả?”Lý Ôn không hài lòng nói: “Không phải tôi còn độc thân đây à, mối đe dọa của các cậu vẫn chưa hoàn toàn được loại bỏ đâu.“Họp nhóm thôi, họp xong rồi.” Giang Tuần hỏi: “Em nhóm máu gì, đã kiểm tra ra chưa?”” Đó là câu đầu tiên Giang Tuần nói.“Nhóm máu O.”Hóa ra hai người đã hẹn hò được ba mươi lăm ngày rồi. “Giống anh, xứng đôi thế.””Loại nào?Triệu Thương Thương nhìn hai chữ phía sau của anh, vui đến nở hoa.”Thích ứng rồi.–”Tiết cuối cùng của môn tự chọn “Bảo vệ môi trường và phát triển bền vững” kết thúc, bài kiểm tra được tiến hành ngay tại lớp. Triệu Thương Thương rất thích môn học này, thường xuyên chú ý lắng nghe trong giờ học nên kỳ thi cũng diễn ra khá suôn sẻ. Mặc dù đề thi có nhiều câu hỏi, nhưng cô làm bài một cách có trật tự, cẩn thận hoàn thành toàn bộ bài kiểm tra từ đầu đến cuối.Tối qua có mưa đá, thời tiết ngày càng lạnh, băng tuyết trắng đọng trên cành thông, hơi thở phả ra biến thành sương trắng.Mọi người lần lượt nộp bài.”Hứa Cảnh Hoa đứng trên bục giảng nói: “Mặc dù môn này đã kết thúc nhưng cô vẫn hy vọng mọi người sẽ tiếp tục bảo vệ môi trường trong tương lai, bắt đầu từ những chi tiết nhỏ nhất, ăn sạch đĩa và không lãng phí thức ăn, giảm sử dụng túi nilon, chăm sóc hoa, cây xanh và trân trọng nguồn nước…”Một người đã ngủ quên mà không tắt máy, người kia thì chẳng hề có ý định ngắt cuộc gọi.Cô ấy nói xong rồi lấy vài tấm thiệp nhỏ trong túi vải mình tự may ra.Hai bên gặp nhau, Triệu Thương Thương gọi một tiếng “Cô Hứa” trước, ánh mắt Giang Tuần lại dừng trên người đàn ông, “Chào hiệu trưởng Lưu ạ.“Mười phiếu giảm giá của ‘Tố Ký' này là phần thưởng dành cho những bạn ủng hộ những hoạt động của cô nhiều nhất, mỗi lần có hoạt động ngoại khóa các em ấy đều tích cực tham gia, giúp cô không bị lẻ loi mất mặt…”Lặng lẽ, đêm đông khi gió ngừng thổi như được đặt dưới một chiếc lồng kính, cách biệt hoàn toàn với mọi ồn ào.Sự hài hước của cô ấy khiến mọi người bật cười.Vì gần đây quá bận nên Triệu Thương Thương dần hình thành một thói quen, thích gọi điện thoại cho Giang Tuần trước khi ngủ.Hứa Cảnh Hoa lấy danh sách ra, đối chiếu điểm rồi bắt đầu gọi tên.”Người đầu tiên được đọc tên chính là Triệu Thương Thương.”Anh tốt nghiệp rồi nhưng bài đăng liên quan đến anh vẫn còn không ít, học sinh chuyển trường bất ngờ xuất hiện vào mùa hè năm đó và đứng đầu trong kỳ thi đại học, trong giang hồ đều là truyền thuyết về anh.Cô lên bục giảng nhận thưởng, tiếng vỗ tay vang lên trong phòng học xếp theo hình bậc thang.”Triệu Thương Thương nhận được phiếu giảm giá một trăm tệ, tương đương với một khoản lớn, vui vẻ về chỗ ngồi gửi tin nhắn cho Giang Tuần nói muốn mời anh ăn một bữa.Trong phòng học nhỏ vang lên tiếng reo hò nồng nhiệt, một số bạn nam trong lớp vô cùng phấn khích: “Lần này đám con gái trong trường chúng ta cuối cùng cũng phải hết hi vọng với cậu ấy rồi!Hứa Cảnh Hoa mở quán thức ăn chay gần vườn Vũ Phong, tên “Tố Ký”, với mục tiêu thúc đẩy lối sống ăn uống lành mạnh.Lúc này cô đã buồn ngủ lắm rồi nên nói năng lộn xộn, thậm chí chẳng kịp suy nghĩ, theo bản năng thốt ra: “Em yêu anh.Triệu Thương Thương đã vào mua đồ hai lần. Thức ăn trong quán hoàn toàn là đồ chay, món sườn chiên và gà viên được làm từ chế phẩm đậu.”Nhóm máu O.Lúc trước Triệu Thương Thương không liên hệ quán ăn này với Hứa Cảnh Hoa, cô đi ngang qua nhìn thấy cô ấy luyện Bát Đoạn Cẩm* ngoài quán vài lần, tưởng rằng chỉ là trùng hợp.Kế hoạch về trường bị hoãn lại vì đã đến ngày tháng ôn tập bận rộn, sinh viên Y phải học thuộc rất nhiều thứ vào cuối kỳ, gần như mỗi ngày Triệu Thương Thương đều chạy đến thư viện, sống bằng cà phê.(*Bát Đoạn Cẩm (八段錦) là một bài tập dưỡng sinh cổ truyền của Trung Hoa) ”Giang Tuần.Thấy đàn anh đàn chị nhắn tin trong nhóm mới biết Tố Ký là do Hứa Cảnh Hoa mở.Hứa Cảnh Hoa mở quán thức ăn chay gần vườn Vũ Phong, tên “Tố Ký”, với mục tiêu thúc đẩy lối sống ăn uống lành mạnh.Triệu Thương Thương cầm phiếu giảm giá chờ Giang Tuần tới. Quán ăn nhỏ được trang trí đơn giản, trang nhã, không nhiều khách, có vài nhân viên đang chuẩn bị đồ ăn.Lưu Trủng nói vài câu với Giang Tuần, hỏi thăm tình hình gần đây và dự định sau này của anh, cuối cùng vẫn không thể thiếu câu “Về thăm trường cũ nhiều vào nhé.Tối qua có mưa đá, thời tiết ngày càng lạnh, băng tuyết trắng đọng trên cành thông, hơi thở phả ra biến thành sương trắng.”Giang Tuần mang theo gió lạnh đẩy cửa bước vào, Triệu Thương Thương đưa cho anh một cốc nước ép óc chó nóng để làm ấm tay.Kéo rèm giường lại, trùm chăn lại như đang trốn trong hang, thì thầm với anh.Nhân lúc không ai để ý, cô sờ má anh để kiểm tra nhiệt độ.Lý Ôn ngồi gần anh nhất đang mất tập trung chơi bút, đúng lúc nhìn thoáng thấy chữ thông báo sau đó màn hình liền tối đen.Trước giờ Giang Tuần chưa từng tránh, anh quen thuộc cúi đầu phối hợp.Vương Hiểu Cách tạm thời gác lại trò chơi tình yêu của mình, Thành Đóa thậm chí còn không có thời gian trang điểm, mang theo mái tóc rối bù ôn tập.Đầu ngón tay và lòng bàn tay ấm áp của cô vừa chạm vào, Giang Tuần giống như người buồn ngủ vừa ôm lấy chiếc gối bông mềm mại đã được phơi dưới nắng rất lâu, không nỡ buông ra.” Cô hỏi.Đến lúc Triệu Thương Thương buông ra, đầu anh nghiêng về phía cô như muốn đuổi theo.Lưu Trủng có ấn tượng với Giang Tuần, ấn, giữa chừng chuyển đến trường trung học số 15, lúc đó hai người đã gặp nhau ở phòng hiệu trưởng.Triệu Thương Thương sờ sờ túi, lấy tờ phiếu giảm giá một trăm tệ mà khí thế như lấy thẻ vàng, đập vào lòng bàn tay anh, “Cứ ăn thoải mái, gọi món nào cũng được.”Anh nhìn cô.Giang Tuần: “Em đề cử đi.””Cuối cùng hai người gọi xôi nếp cẩm, chè đậu xanh hạt sen và bánh tart trứng. Chương 69: “Em yêu anh lắm ó~”Sau khi tìm bàn ngồi xuống, trước mặt có một màn hình chiếu đang phát bộ phim tài liệu về ẩm thực chay, giọng thuyết minh nhẹ nhàng, hòa cùng nền nhạc du dương thoải mái.Mí mắt dần khép lại, giọng nói mềm mại kéo dài: “Giang Tuần, em yêu anh lắm ó~”Lúc hai người ăn xong chuẩn bị đi thì gặp được Hứa Cảnh Hoa, đi cùng bà ấy còn có một người đàn ông tóc mai bạc trắng. ôm hai túi đựng rau lớn và đồ dùng hàng ngày.Cổ Khâu Thành nói Giang Tuần tự mình sắp xếp thời gian, không thích bị người khác sắp xếp.Hai bên gặp nhau, Triệu Thương Thương gọi một tiếng “Cô Hứa” trước, ánh mắt Giang Tuần lại dừng trên người đàn ông, “Chào hiệu trưởng Lưu ạ.””Lưu Trủng có ấn tượng với Giang Tuần, ấn, giữa chừng chuyển đến trường trung học số 15, lúc đó hai người đã gặp nhau ở phòng hiệu trưởng.”Sau đó Giang Tuần lấy thành tích cao nhất chỉ tính điểm gốc trong kỳ thi đại học tốt nghiệp trung học số 15, anh là kiểu học sinh mà tất cả thầy cô đều dễ dàng ghi nhớ, dù bao lâu trôi qua cũng khó mà quên được.”Giang Tuần và Triệu Thương Thương đoán không sai. Hứa Cảnh Hoa và Lưu Trủng đúng là vợ chồng, hai người đều ủng hộ bảo vệ môi trường, cho nên hằng năm trường trung học số 15 đều rất tích cực tổ chức hoạt động trồng cây.Giang Tuần mang theo gió lạnh đẩy cửa bước vào, Triệu Thương Thương đưa cho anh một cốc nước ép óc chó nóng để làm ấm tay.Lưu Trủng nói vài câu với Giang Tuần, hỏi thăm tình hình gần đây và dự định sau này của anh, cuối cùng vẫn không thể thiếu câu “Về thăm trường cũ nhiều vào nhé.”==============Hai người ra khỏi quán ăn chay, Triệu Thương Thương hỏi Giang Tuần: “Anh có theo dõi diễn đàn của trường trung học số mười lăm không?””Giang Tuần lắc đầu.ôm hai túi đựng rau lớn và đồ dùng hàng ngày.“Anh tốt nghiệp rồi nhưng bài đăng liên quan đến anh vẫn còn không ít, học sinh chuyển trường bất ngờ xuất hiện vào mùa hè năm đó và đứng đầu trong kỳ thi đại học, trong giang hồ đều là truyền thuyết về anh.””Giang Tuần bị cô chọc chỉ cười rồi che ô cho cô.Đầu ngón tay và lòng bàn tay ấm áp của cô vừa chạm vào, Giang Tuần giống như người buồn ngủ vừa ôm lấy chiếc gối bông mềm mại đã được phơi dưới nắng rất lâu, không nỡ buông ra.“Giang Tuần.”đầu óc rối tung cả lên.Anh nhìn cô.Hai người ra khỏi quán ăn chay, Triệu Thương Thương hỏi Giang Tuần: “Anh có theo dõi diễn đàn của trường trung học số mười lăm không?Triệu Thương Thương hỏi tiếp: “Đã lâu vậy rồi, giờ anh thích ứng được với sinh hoạt tập thể chưa?”Ánh mắt Giang Tuần dời khỏi laptop trước mặt, nhìn Lý Ôn một cái rồi cầm điện thoại lên.Cô nhớ lúc mới chuyển đến trường, anh không thích ứng lắm, trong lớp học có thảo luận nhóm, hoạt động ngoại khóa tập thể, phân công cùng các bạn dọn dẹp khu vực được chỉ định,… Anh hầu như đều không có cảm xúc gì, nhưng Triệu Thương Thương vẫn cảm nhận được, cố gắng đứng bên cạnh anh.” Giang Tuần nhớ đến cảnh ồn ào trong buổi họp nhóm lần trước, “Nhưng không thích.Cổ Khâu Thành nói Giang Tuần tự mình sắp xếp thời gian, không thích bị người khác sắp xếp.”Sống một mình trong thời gian dài đã quyết định thói quen sinh hoạt của anh. Gia nhập tập thể đồng nghĩa với việc tuân theo những quy tắc chung, nơi đâu cũng đầy rẫy những hạn chế.Sống một mình trong thời gian dài đã quyết định thói quen sinh hoạt của anh.“Thích ứng rồi.” Giang Tuần nhớ đến cảnh ồn ào trong buổi họp nhóm lần trước, “Nhưng không thích.”” Triệu Thương Thương hỏi.Cách anh nói có vẻ thờ ơ, còn mang theo chút tùy ý.)Có đôi khi Triệu Thương Thương cảm thấy anh là một hoàng tử chỉ sống một mình trong một thiên hà xa xôi, bị buộc phải hạ cánh xuống Trái Đất nhưng lại không tìm được bạn đồng hành trên Trái Đất.Giang Tuần bị cô chọc chỉ cười rồi che ô cho cô.Lúc được anh nắm tay, Triệu Thương Thương liền biến thành bạn đồng hành của anh, người thân thiết, sắn sàng trở thành bến cảng an toàn đón nhận anh.Thanh“Hôm nào rảnh chúng ta về trường trung học số 15 một chuyến nhé?” Triệu Thương Thương hỏi.” Giang Tuần hỏi: “Em nhóm máu gì, đã kiểm tra ra chưa?“Được.” Giang Tuần nói.Giang Tuần lắc đầu.Kế hoạch về trường bị hoãn lại vì đã đến ngày tháng ôn tập bận rộn, sinh viên Y phải học thuộc rất nhiều thứ vào cuối kỳ, gần như mỗi ngày Triệu Thương Thương đều chạy đến thư viện, sống bằng cà phê.”Căn bản không có cuối tuần và thời gian nghỉ ngơi.”Vương Hiểu Cách tạm thời gác lại trò chơi tình yêu của mình, Thành Đóa thậm chí còn không có thời gian trang điểm, mang theo mái tóc rối bù ôn tập.Người đầu tiên được đọc tên chính là Triệu Thương Thương.Số lần Triệu Thương Thương và Giang Tuần liên lạc với nhau đã ít hơn, cô chuyển điện thoại thành chế độ im lặng để một bên, thỉnh thoảng sẽ để lỡ tin nhắn của anh.”Vì gần đây quá bận nên Triệu Thương Thương dần hình thành một thói quen, thích gọi điện thoại cho Giang Tuần trước khi ngủ.Lúc trước Triệu Thương Thương không liên hệ quán ăn này với Hứa Cảnh Hoa, cô đi ngang qua nhìn thấy cô ấy luyện Bát Đoạn Cẩm* ngoài quán vài lần, tưởng rằng chỉ là trùng hợp.Kéo rèm giường lại, trùm chăn lại như đang trốn trong hang, thì thầm với anh. Bên kia cuối cùng cũng đáp lại: “Ừm. “Anh định đặt đồ ăn tối cho em nhưng em không trả lời anh.” Đó là câu đầu tiên Giang Tuần nói.Triệu Thương Thương ôm chặt chiếc gối cà rốt trong ngực, suýt nữa cười thành tiếng, vội vàng an ủi: “Không ngứa, không ngứa, ba mươi lăm năm cũng không ngứa.“Xin lỗi mà.” Triệu Thương Thương nhỏ giọng nói xin lỗi, hơi nước lấp kính màn hình điện thoại, “Lúc đó em đang ăn rồi, rõ ràng nhớ phải trả lời tin nhắn của anh nhưng nhớ nhầm mất… đầu óc rối tung cả lên.”Giang Tuần ở đầu kia không lên tiếng.“Phai nhạt rồi.” Giang Tuần, “Ba mươi lăm ngày ngứa ngáy*.”Hai phút sau, Triệu Thương Thương nhận được ảnh động bắn tim mà Giang Tuần đã cẩn thận lựa chọn.(*Một biến thể của “bảy năm ngứa ngáy” (七年之痒), một cách nói phổ biến về sự nhàm chán hoặc khủng hoảng trong một mối quan hệ khi đến một thời điểm nhất định.)Đối diện vang lên một tràng cười nhạo.Hóa ra hai người đã hẹn hò được ba mươi lăm ngày rồi.Sau khi tìm bàn ngồi xuống, trước mặt có một màn hình chiếu đang phát bộ phim tài liệu về ẩm thực chay, giọng thuyết minh nhẹ nhàng, hòa cùng nền nhạc du dương thoải mái.Triệu Thương Thương ôm chặt chiếc gối cà rốt trong ngực, suýt nữa cười thành tiếng, vội vàng an ủi: “Không ngứa, không ngứa, ba mươi lăm năm cũng không ngứa.”Triệu Thương Thương đã vào mua đồ hai lần.Giang Tuần ở đầu kia không lên tiếng.”Anh đang đi học hả?Lặng lẽ, đêm đông khi gió ngừng thổi như được đặt dưới một chiếc lồng kính, cách biệt hoàn toàn với mọi ồn ào.”Ban ngày Triệu Thương Thương mải mê học thuộc bài đến mệt, cơn buồn ngủ kéo đến, mắt cô sắp không mở được nhưng vẫn không quên dỗ người. Lúc này cô đã buồn ngủ lắm rồi nên nói năng lộn xộn, thậm chí chẳng kịp suy nghĩ, theo bản năng thốt ra: “Em yêu anh.””Mí mắt dần khép lại, giọng nói mềm mại kéo dài: “Giang Tuần, em yêu anh lắm ó~”Tiết cuối cùng của môn tự chọn “Bảo vệ môi trường và phát triển bền vững” kết thúc, bài kiểm tra được tiến hành ngay tại lớp.Bên kia cuối cùng cũng đáp lại: “Ừm.”Hứa Cảnh Hoa và Lưu Trủng đúng là vợ chồng, hai người đều ủng hộ bảo vệ môi trường, cho nên hằng năm trường trung học số 15 đều rất tích cực tổ chức hoạt động trồng cây.Cuộc gọi cứ thế tiếp tục duy trì.Triệu Thương Thương sờ sờ túi, lấy tờ phiếu giảm giá một trăm tệ mà khí thế như lấy thẻ vàng, đập vào lòng bàn tay anh, “Cứ ăn thoải mái, gọi món nào cũng được.Một người đã ngủ quên mà không tắt máy, người kia thì chẳng hề có ý định ngắt cuộc gọi. Mãi đến nửa đêm, điện thoại của Triệu Thương Thương hết pin rồi tự động tắt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro