Chương 30 - Denim

Bên hiếu bên tì...

Đan Hy

2024-08-15 15:56:55

Tố Di ngồi trên ghế bành suy nghĩ 1 chút ,đôi mắt thì thẫn thờ nhìn ra bên ngoài .Cho đến khi trời hết mưa thì Tố

Di vẫn luôn ngồi ở đó .

" Cốc ..cốc ." .

" Vào đi ."

" Chị Di em đem chè dưỡng nhan cho chị ." .

"Ừm ".

Tố Di gật đầu rồi bảo Kha Mỹ để xuống bàn, ...

Qua mấy phút sau thì cô cũng đi lại ăn ,Tố Di ăn hết,đồ ân thì không thể nào mà lãng phí được,...

Ăn xong Tố Di liền xem xuống bếp rửa cho sạch sẽ .

Tố Di vừa bước tới cầu thang thì thấy ở ngoài cửa có người đi vào, là Thừa Hương mẹ của Tử Nam .

" Cô ra đây nói chuyện với tôi một chút.." .

" Được.".

Thừa Hương kéo Tố Di đi ra ngoài vườn rồi mới dám nói .

" Sau tôi nói hoài mà cô không nghe vậy ,tại sao không rời khỏi con trai tôi chứ." .

" Đặng Tố Di vì cô mà nó đã từ mặt tôi rồi đấy ,công ty của tôi gặp khó khăn mà nó cũng không thèm nhìn nữa ,khi mà tôi đến công ty thì lại bị bảo vệ đuổi ra ngoài đấy ..Đặng Tố Di, tôi là mẹ của nó mà nó lại nhìn tôi như kẻ thù vậy ,mọi chuyện cũng do cô mà ra hết ."...

"Nó đi làm có giờ nào nghỉ ngơi không? Còn cô thì ở nhà ăn uống đắp chăn ngon lành ,nửa đêm cũng phải làm việc đấy ,còn cô thì chỉ biết ăn bám nó mà thôi ."....

"Vì cô mà nó tiến thân vào showbiz, việc của công ty đã rất nhiều rồi,vậy mà nó vì cô ,vì cô thích diễn viên , người mẫu ảnh cho nên nó đã bất chấp tất cả. ."...

" Năm xưa cũng vì cô mà nó cãi lời tôi, rồi sau đó thì tự tử .Con tôi nhưng mà nó đã không nghe lời của tôi nữa rồi

Nghe xong thì Tố Di cũng biết khóc mà thôi, phải nói là cô rất vô dụng,bản thân của cô đã cảm nhận rất rõ ,chứ không nói gì với người khác .

Hàng nước mắt lăn dài xuống,bà ấy nói cũng rất đúng .

"Được rồi,con sẽ làm theo lời bác ,mong bác cho con 1 ít thời gian ."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Vậy thì tốt." Nói xong Thừa Hương liền quay lưng đi .

Tố Di thì ngồi bệch xuống đất ,xem ra thời gian ở bên nhau sẽ không còn nhiều nữa rồi.

Đau quá đi ,cô thật sự không muốn phải xa anh ấy đâu. Sau khi lao nước mắt xong thì cô liền đi vào nhà, nhưng mà là đi cửa sau để tránh cho người khác nhìn thấy .

Về phòng, Tố Di nằm phịch xuống giường rồi ngủ thiếp đi .

Càng nghĩ thì lại càng mệt mỏi hơn ,sau đó thì cô đã tiến vào giấc ngủ mất rồi..

##

Tầm 11 giờ thì Tử Nam mới về đến nhà ,vừa về đến thì anh đã đảo quanh mắt tìm Tố Di rồi nhưng mà lại không có ,chắc là đã đi ngủ sớm rồi .Anh nhìn lên đồng hồ thì cũng hơn 11 giờ.

"Cạch ."

Anh mở cửa phòng ra thì thấy Tố Di đang vẽ ,cô vẽ chân dung của anh .Sau đó anh liền ôm cô từ phía sau .

" Ư ...vợ anh vẽ đẹp quá đi.".

" Ha ..anh về rồi .."

" ปทา."

" Anh vào trong tắm rửa đi ,em có pha nước cho anh rồi." .

" Cảm ơn vợ ."

"Anh có mệt không?." .

" Ôm em là anh hết mệt rồi ." .

" Thật sao .." .

"Um .."

" Anh đi tắm đi ,em đi hâm cơm cho anh."

"Được.".

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tử Nam đi vào trong tẩm rửa, quẩn áo cũng đã được Tố Di chuẩn bị sẵn rồi .

Tố Di đi xuống bếp hâm cơm lại cho nóng ,khi cô dọn lên thì anh cũng đã đi xuống .

" Để em xới cơm cho anh .".

" Ừm ."

" Em ăn rồi,anh ăn đi."

" Em sợ béo sao? ăn chung với anh đi ." .

' Um , cũng được" .

Sau đó thì Tố Di cũng xới cơm rồi ăn cùng với anh .

" Tử Nam ,em nghe nói công ty của mẹ anh gặp vấn đề hả ?." .

" Sao em biết được chuyện này,hay là mẹ anh đến tìm em ." .

" Không... không có . Chỉ là em vô tình nghe anh nói với trợ lý ." .

" Ừm, thì ra là vậy ." .

"Anh không giúp mẹ mình sao ?." .

"Không,cứ mặc kệ bà ấy đi ,xem như đây là 1 bài học.".

"Nhưng mà lỡ như nó phá sản thì sao đây? Dù gì bà ấy cũng là mẹ của anh ,hay là anh giúp bà ấy đi ." .

" Nhưng nó sẽ không công bằng với em .'.

" Không sao đâu? Anh càng làm như vậy, thì anh cũng có chút khó xử mà .Một bên đứng bên tình, một bên đứng bên hiếu."...

"Được rồi,anh nghe theo em ." .

"Ừm ,ăn cơm thôi ".

Sau khi ăn cơm xong thì 2 người lên phòng đi ngủ,Tố Di vẫn không thể ngủ được,đúng là linh tính của người phụ nữ chẳng sai mà.

Cảm thấy bất an là có chuyện sẽ đến liền, không biết sắp tới có còn những chuyện khó xử nào như ngày hôm nay không nữa ,càng nghĩ thì lại càng mệt đầu mà.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Denim

Số ký tự: 0