Cố quên em
Đan Hy
2024-08-15 15:56:55
Tử Nam lúc này nằm trên giường bệnh một mình,ở trong phòng cũng chỉ có
một mình anh mà thôi.Cái cảm giác này cũng quá là quen thuộc rồi,anh
cũng đâu có lạ lẫm gì nữa đâu …
Cũng may là có hai thằng bạn thân đưa anh đến bệnh viện,chứ không gì bây giờ anh đã lên bàn thờ ngồi mất rồi.Anh biết là bản thân mình vừa làm những điều ngu ngốc, nhưng suy cho cùng thì anh đã quá yêu người con gái đó. Anh hy vọng cô ấy sẽ vì anh lần này mà không chia tay, nhưng mà cô ấy vẫn từ bỏ mối tình này.
Tử Nam khẽ rơi nước mắt, thôi thì coi như đây là lần cuối cùng anh vì cô ấy. Sau này anh sẽ không rơi lệ vì cô ấy nữa,cái tên Đặng Tố Di sẽ biến mất khỏi cuộc đời của anh.
Lát sau anh đứng dậy đi vệ sinh. Thì thấy trong người của mình nó có gì đó cộm cộm,sau đó thì anh mới đưa tay thò vào trong túi áo của mình.Thì ra là một mảnh giấy ghi chú,bên trong có viết …
" Tử Nam em xin lỗi anh, thật sự rất xin lỗi anh.Sau này mong anh sẽ sống hạnh phúc với người mình yêu và em mong anh hãy quên em đi …Anh không nên vì em mà làm những điều dại dột như ngày hôm nay. "
Đến cuối cùng thì cô ấy cũng bỏ anh mà đi …Ngay cả một câu em yêu anh cũng khó nói đến như vậy sao,anh đúng thật là bị điên rồi mới vì cô mà xem nhẹ sức khỏe của chính mình.
Anh đứng trước bồn lavabo rồi rửa mặt cho tỉnh táo,hết ngày hôm nay thì cái tên Đặng Tố Di sẽ không còn xuất hiện ở trong tâm trí của anh nữa.
Qua ngày hôm sau thì Mạc Thống mới biết là con trai mình đang ở trong bệnh viện,do là hôm qua ông đi công tác cho nên không thể nghe điện thoại được.Sau khi nghe quản gia báo lại thì ông mới biết được …
Mạc Thống chỉ có một đứa con trai này thôi,tuy hai người hay bất đồng ý kiến dẫn đến cãi nhau. Nhưng mà trong lòng ông ấy vẫn rất thương đứa con trai này,tuy là đã cùng sinh sống với Uyển Linh. Người phụ nữ đó xem như là người mẹ kế thứ hai, nhưng ông đã có 1 thoả thuận là không sinh thêm con nữa. Bởi vì ông chỉ muốn có một mình Tử Nam là con trai độc nhất của nhà họ Mạc mà thôi. …
" Tử Nam,ba đến rồi,con có đau ở đâu không"
Anh khẽ lắc đầu rồi kéo gối lên ngồi dậy " không đau chút nào "
" Rốt cuộc con bé Tố Di là ai mà lại khiến cho con phải tự mình cắt cổ tay như vậy hả. "
" Ba phải đi tìm con nhỏ đó mới được "
" Ba à, không cần đâu. Con và cô ấy đã chia tay rồi.Vậy cho nên đừng đi tìm cô ấy nữa "
"'Đến bây giờ mà còn vẫn còn bênh vực cho nó nữa hả. "
" Ba! Chẳng phải là ba muốn con đi qua Mỹ du học sao. Con đồng ý với mọi sự sắp xếp của ba…"’
" Thật sao, cuối cùng con cũng đồng ý rồi..".
Mạc Thống thật sự rất vui khi nghe con trai mình muốn đi Mỹ,mấy tháng trước anh cứ từ chối đi nước ngoài và muốn ở lại đây và kết quả là hai người họ đã gây nhau một trận..
" Được,vậy để ba sắp xếp. Cuối tháng này con sẽ được qua Mỹ. Qua bên đó rồi nhớ cố gắng học tập để sau này thừa kế sản nghiệp của ba…"
“Bộ ba với người phụ nữ đó không định sinh con à …”_ Thuận miệng nên anh cũng hỏi luôn …
" Không,có một mình con là được rồi.Sau này tài sản này điều là cho con hết. "
‘’ Vậy bà ta nói thế nào"
" Không nói gì hết,ba là chủ của gia đình mà cho nên con cứ an tâm đi. "
" Ừm.."
Mạc Thống ở lại một chút thì cũng trở về công ty,lát sau thì có người hầu đi vào bệnh viện chăm sóc cho anh.Với lại sức khoẻ của anh hồi phục khá là tốt cho nên cũng không đáng kể cho lắm.
Lâu lâu thì anh lại nhớ đến người con gái ấy, buồn một chút rồi thôi vậy.
Buổi tối Tử Nam ngủ rất sớm,sau khi uống thuốc thì anh cứ buồn ngủ rồi lăn ra ngủ luôn.Khi trời tối muộn thì Tố Di mới đến thăm anh, nhưng mà cô chỉ biết đứng ở cửa mà nhìn anh.Cô sợ khi đến gần thì sẽ không kiềm lòng của bản thân mình lại được.
Tử Nam em xin lỗi, thật sự xin lỗi anh.Chắc có lẽ anh hận em lắm, nhưng mà em không còn cách nào để ở bên anh thật rồi,xem như chúng ta là cuộc tình thoáng qua đi và em cũng mong anh sớm quên em,quên đi người con gái đã phụ bạc anh..
Cũng may là có hai thằng bạn thân đưa anh đến bệnh viện,chứ không gì bây giờ anh đã lên bàn thờ ngồi mất rồi.Anh biết là bản thân mình vừa làm những điều ngu ngốc, nhưng suy cho cùng thì anh đã quá yêu người con gái đó. Anh hy vọng cô ấy sẽ vì anh lần này mà không chia tay, nhưng mà cô ấy vẫn từ bỏ mối tình này.
Tử Nam khẽ rơi nước mắt, thôi thì coi như đây là lần cuối cùng anh vì cô ấy. Sau này anh sẽ không rơi lệ vì cô ấy nữa,cái tên Đặng Tố Di sẽ biến mất khỏi cuộc đời của anh.
Lát sau anh đứng dậy đi vệ sinh. Thì thấy trong người của mình nó có gì đó cộm cộm,sau đó thì anh mới đưa tay thò vào trong túi áo của mình.Thì ra là một mảnh giấy ghi chú,bên trong có viết …
" Tử Nam em xin lỗi anh, thật sự rất xin lỗi anh.Sau này mong anh sẽ sống hạnh phúc với người mình yêu và em mong anh hãy quên em đi …Anh không nên vì em mà làm những điều dại dột như ngày hôm nay. "
Đến cuối cùng thì cô ấy cũng bỏ anh mà đi …Ngay cả một câu em yêu anh cũng khó nói đến như vậy sao,anh đúng thật là bị điên rồi mới vì cô mà xem nhẹ sức khỏe của chính mình.
Anh đứng trước bồn lavabo rồi rửa mặt cho tỉnh táo,hết ngày hôm nay thì cái tên Đặng Tố Di sẽ không còn xuất hiện ở trong tâm trí của anh nữa.
Qua ngày hôm sau thì Mạc Thống mới biết là con trai mình đang ở trong bệnh viện,do là hôm qua ông đi công tác cho nên không thể nghe điện thoại được.Sau khi nghe quản gia báo lại thì ông mới biết được …
Mạc Thống chỉ có một đứa con trai này thôi,tuy hai người hay bất đồng ý kiến dẫn đến cãi nhau. Nhưng mà trong lòng ông ấy vẫn rất thương đứa con trai này,tuy là đã cùng sinh sống với Uyển Linh. Người phụ nữ đó xem như là người mẹ kế thứ hai, nhưng ông đã có 1 thoả thuận là không sinh thêm con nữa. Bởi vì ông chỉ muốn có một mình Tử Nam là con trai độc nhất của nhà họ Mạc mà thôi. …
" Tử Nam,ba đến rồi,con có đau ở đâu không"
Anh khẽ lắc đầu rồi kéo gối lên ngồi dậy " không đau chút nào "
" Rốt cuộc con bé Tố Di là ai mà lại khiến cho con phải tự mình cắt cổ tay như vậy hả. "
" Ba phải đi tìm con nhỏ đó mới được "
" Ba à, không cần đâu. Con và cô ấy đã chia tay rồi.Vậy cho nên đừng đi tìm cô ấy nữa "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"'Đến bây giờ mà còn vẫn còn bênh vực cho nó nữa hả. "
" Ba! Chẳng phải là ba muốn con đi qua Mỹ du học sao. Con đồng ý với mọi sự sắp xếp của ba…"’
" Thật sao, cuối cùng con cũng đồng ý rồi..".
Mạc Thống thật sự rất vui khi nghe con trai mình muốn đi Mỹ,mấy tháng trước anh cứ từ chối đi nước ngoài và muốn ở lại đây và kết quả là hai người họ đã gây nhau một trận..
" Được,vậy để ba sắp xếp. Cuối tháng này con sẽ được qua Mỹ. Qua bên đó rồi nhớ cố gắng học tập để sau này thừa kế sản nghiệp của ba…"
“Bộ ba với người phụ nữ đó không định sinh con à …”_ Thuận miệng nên anh cũng hỏi luôn …
" Không,có một mình con là được rồi.Sau này tài sản này điều là cho con hết. "
‘’ Vậy bà ta nói thế nào"
" Không nói gì hết,ba là chủ của gia đình mà cho nên con cứ an tâm đi. "
" Ừm.."
Mạc Thống ở lại một chút thì cũng trở về công ty,lát sau thì có người hầu đi vào bệnh viện chăm sóc cho anh.Với lại sức khoẻ của anh hồi phục khá là tốt cho nên cũng không đáng kể cho lắm.
Lâu lâu thì anh lại nhớ đến người con gái ấy, buồn một chút rồi thôi vậy.
Buổi tối Tử Nam ngủ rất sớm,sau khi uống thuốc thì anh cứ buồn ngủ rồi lăn ra ngủ luôn.Khi trời tối muộn thì Tố Di mới đến thăm anh, nhưng mà cô chỉ biết đứng ở cửa mà nhìn anh.Cô sợ khi đến gần thì sẽ không kiềm lòng của bản thân mình lại được.
Tử Nam em xin lỗi, thật sự xin lỗi anh.Chắc có lẽ anh hận em lắm, nhưng mà em không còn cách nào để ở bên anh thật rồi,xem như chúng ta là cuộc tình thoáng qua đi và em cũng mong anh sớm quên em,quên đi người con gái đã phụ bạc anh..
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro