Đã Trưởng Thành...
Đan Hy
2024-08-15 15:56:55
Trương Nghệ tới trước còn Tử Nam thì tới sau . Từ nãy giờ Trương Nghệ cũng
đã uống được kha khá rượu rồi,trên mặt cũng có chút ửng hồng ..
Π
" Tới rồi, ngồi xuống uống đi !.
'Ừm .". .Tử Nam gật đầu rồi cũng ngồi xuống uống ..
Trương Nghệ rót rượu, động tác rất là nhẹ nhàng và quen tay ..
'Uống đi rồi nói chuyện.".
'Can.".
Tử Nam cầm ly rượu lên uống cạn, uống sạch không còn 1 giọt rượu nào cả. ..
" Tử Nam tôi không ngờ là cậu vẫn còn sống đấy,xem ra là mạng rất lớn . .
Um.".
' Muốn biết cái gì thì cứ hỏi đi, tôi đây sẽ trả lời hết ." nói xong Trương Nghệ liền rót thêm rượu vào ly .
""Chuyện của cậu và Tố Di .Cậu đã cứu cô ấy .". ..
" Chắc là có người kể cho cậu nghe rồi .Lúc trước là tôi hận cậu cho nên mới dùng cô ấy trả thù, nhưng sau đó thì lại thích người ta ,đây đúng là 1 câu chuyện nực cười nhất ở trên đời đấy ".
" Lần trước tôi cứu Tố Di,cô ấy nói tôi và cô ấy không còn nợ gì nhau cả và cũng không trách tôi nữa ..Nghe Tố Di nói vậy thì cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn hẳn."" Cũng có tỏ tình rồi nhưng mà cô ấy không chịu,cô ấy nói vẫn còn yêu anh rất nhiều .Khi đó rất hối hận vì đã không kiểm soát bản thân mình,cho nên mới làm như vậy. Đó là những lời tâm sự mà cô ấy đã nói với tôi đấy .. ..
Tử Nam không trả lời mà anh chỉ uống rượu mà thôi,xem ra anh đã hiểu lầm cô ấy thật rồi ..
" Hai người đã gặp lại nhau chưa ..
'Chưa ..
'Vậy thì mau đi đi,cô ấy rất nhớ cậu đấy, đừng để người ta phải buồn thêm
nữa ".
' Tử Nam cậu mau đi đi,chứ nếu không tôi sẽ giành lấy cô ấy ..".
" Ừm. ". .sau đó thì Tử Nam cũng rời khỏi đây,anh liền lái xe đến thành phố B trong đêm tối.
Cứ nghĩ sẽ có 1 trận đánh nhau nhưng không ngờ mọi chuyện lại êm đêm như thế này .Có lẽ đã đến độ tuổi trưởng thành rồi,cho nên bọn họ mới như vậy chứ không còn bốc đồng như trước nữa, nếu lúc trước thì sẽ đánh nhau 1 trận tơi bời chứ nó không có nhẹ nhàng như thế này đâu .
Trương Nghệ chấp nhận buông bỏ bởi vì anh biết Tố Di yêu Tử Nam rất là nhiều, nếu anh vẫn cứ bám theo làm cái đuôi thì sẽ rất là khó coi bản thân sẽ như là bù nhìn vậy .
Ở 1 góc độ khác thì anh có thể nhìn thấy cô ấy hạnh phúc là được rồi,yêu cũng chính là 1 cảm giác như thế đấy.Mọi thứ nó diễn ra trước mắt khá là nhanh,Trương Nghệ cũng không nghĩ có 1 ngày bản thân mình sẽ hành động 1 cách nhẹ nhàng như thế này nữa ...
Nhìn cô ấy tươi cười vui vẻ như vậy thì anh cũng vui rồi,và anh cũng nên quên đi người ta .
Sau này sẽ có 1 cánh cửa khác mở ra cho anh mà thôi, không chừng đây chính là bước đầu của sự trưởng thành của Trương Nghệ,anh đã thay đổi mọi thứ từ suy nghĩ cho đến tư duy và cái cuối cùng chính là cảm xúc của bản
thân mình ..
Tử Nam lái xe đến thành phố B ,khi đến nơi thì đã nửa đêm rồi và đương nhiên là không thể vào trong nhà được,vậy cho nên đành phải ở bên ngoài chờ mà thôi ..
Đến sáng hôm sau Tố Di thức dậy thì thấy mọi thứ vẫn rất là bình thường, và cô cũng chưa có biết tin anh vẫn còn sống .
" Tố Di đi ăn sáng thôi,trong nhà hết đồ ăn rồi,Kha Mỹ cũng đã đi chợ ".
"Ừm."..
Người này là Đặng Suy và cũng là anh trai của cô ,2 người không cùng chung huyết thống,nhưng mà Đặng Suy không hề ghét bỏ em gái của mình .Mấy năm trước anh nhận học bổng ở bên nước ngoài,cho nên đã qua đó vừa học vừa làm việc cho nên cũng không biết chuyện của gia đình mình, qua mấy năm sau thì mới về nước, thì mới biết mọi chuyện thành ra như thế này .
Đặng Suy và Tố Di đi bộ,chợ ở đây cũng khá là gần. Tử Nam ngồi trên xe anh thấy Tố Di đi cùng với 1 người đàn ông lạ mặt,và điều đặc biệt là đi ra từ nhà của anh nữa chứ, chẳng lẽ 2 người họ đã sống chung rồi sao .
Anh thấy họ rất thân thiết,đã vậy còn đi rất sát với nhau nữa thử hỏi xem anh có nên tức giận hay không đây .
Tổ Di em giỏi lắm, rất là giỏi luôn ..Xem ra chắc là đã quên anh mất rồi,quên em là người của ai rồi .
Em bản lĩnh lắm,đâm anh thì em còn làm được,chứ nói chi mà mấy việc này.
Tổ Di đi lướt ngang xe của anh,Tổ Di cũng không nhìn thấy anh .Bởi vì anh đã xoay mặt ra chỗ khác rồi,với lại cô cũng không chú tâm cho lắm,cô và anh trai của mình vừa đi vừa nói chuyện,mấy năm qua không gặp nhau đương nhiên là sẽ có rất nhiều chuyện để nói Đặng Suy cũng muốn dùng thời gian này để bù đắp cho em gái của mình nữa .
đã uống được kha khá rượu rồi,trên mặt cũng có chút ửng hồng ..
Π
" Tới rồi, ngồi xuống uống đi !.
'Ừm .". .Tử Nam gật đầu rồi cũng ngồi xuống uống ..
Trương Nghệ rót rượu, động tác rất là nhẹ nhàng và quen tay ..
'Uống đi rồi nói chuyện.".
'Can.".
Tử Nam cầm ly rượu lên uống cạn, uống sạch không còn 1 giọt rượu nào cả. ..
" Tử Nam tôi không ngờ là cậu vẫn còn sống đấy,xem ra là mạng rất lớn . .
Um.".
' Muốn biết cái gì thì cứ hỏi đi, tôi đây sẽ trả lời hết ." nói xong Trương Nghệ liền rót thêm rượu vào ly .
""Chuyện của cậu và Tố Di .Cậu đã cứu cô ấy .". ..
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Chắc là có người kể cho cậu nghe rồi .Lúc trước là tôi hận cậu cho nên mới dùng cô ấy trả thù, nhưng sau đó thì lại thích người ta ,đây đúng là 1 câu chuyện nực cười nhất ở trên đời đấy ".
" Lần trước tôi cứu Tố Di,cô ấy nói tôi và cô ấy không còn nợ gì nhau cả và cũng không trách tôi nữa ..Nghe Tố Di nói vậy thì cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn hẳn."" Cũng có tỏ tình rồi nhưng mà cô ấy không chịu,cô ấy nói vẫn còn yêu anh rất nhiều .Khi đó rất hối hận vì đã không kiểm soát bản thân mình,cho nên mới làm như vậy. Đó là những lời tâm sự mà cô ấy đã nói với tôi đấy .. ..
Tử Nam không trả lời mà anh chỉ uống rượu mà thôi,xem ra anh đã hiểu lầm cô ấy thật rồi ..
" Hai người đã gặp lại nhau chưa ..
'Chưa ..
'Vậy thì mau đi đi,cô ấy rất nhớ cậu đấy, đừng để người ta phải buồn thêm
nữa ".
' Tử Nam cậu mau đi đi,chứ nếu không tôi sẽ giành lấy cô ấy ..".
" Ừm. ". .sau đó thì Tử Nam cũng rời khỏi đây,anh liền lái xe đến thành phố B trong đêm tối.
Cứ nghĩ sẽ có 1 trận đánh nhau nhưng không ngờ mọi chuyện lại êm đêm như thế này .Có lẽ đã đến độ tuổi trưởng thành rồi,cho nên bọn họ mới như vậy chứ không còn bốc đồng như trước nữa, nếu lúc trước thì sẽ đánh nhau 1 trận tơi bời chứ nó không có nhẹ nhàng như thế này đâu .
Trương Nghệ chấp nhận buông bỏ bởi vì anh biết Tố Di yêu Tử Nam rất là nhiều, nếu anh vẫn cứ bám theo làm cái đuôi thì sẽ rất là khó coi bản thân sẽ như là bù nhìn vậy .
Ở 1 góc độ khác thì anh có thể nhìn thấy cô ấy hạnh phúc là được rồi,yêu cũng chính là 1 cảm giác như thế đấy.Mọi thứ nó diễn ra trước mắt khá là nhanh,Trương Nghệ cũng không nghĩ có 1 ngày bản thân mình sẽ hành động 1 cách nhẹ nhàng như thế này nữa ...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn cô ấy tươi cười vui vẻ như vậy thì anh cũng vui rồi,và anh cũng nên quên đi người ta .
Sau này sẽ có 1 cánh cửa khác mở ra cho anh mà thôi, không chừng đây chính là bước đầu của sự trưởng thành của Trương Nghệ,anh đã thay đổi mọi thứ từ suy nghĩ cho đến tư duy và cái cuối cùng chính là cảm xúc của bản
thân mình ..
Tử Nam lái xe đến thành phố B ,khi đến nơi thì đã nửa đêm rồi và đương nhiên là không thể vào trong nhà được,vậy cho nên đành phải ở bên ngoài chờ mà thôi ..
Đến sáng hôm sau Tố Di thức dậy thì thấy mọi thứ vẫn rất là bình thường, và cô cũng chưa có biết tin anh vẫn còn sống .
" Tố Di đi ăn sáng thôi,trong nhà hết đồ ăn rồi,Kha Mỹ cũng đã đi chợ ".
"Ừm."..
Người này là Đặng Suy và cũng là anh trai của cô ,2 người không cùng chung huyết thống,nhưng mà Đặng Suy không hề ghét bỏ em gái của mình .Mấy năm trước anh nhận học bổng ở bên nước ngoài,cho nên đã qua đó vừa học vừa làm việc cho nên cũng không biết chuyện của gia đình mình, qua mấy năm sau thì mới về nước, thì mới biết mọi chuyện thành ra như thế này .
Đặng Suy và Tố Di đi bộ,chợ ở đây cũng khá là gần. Tử Nam ngồi trên xe anh thấy Tố Di đi cùng với 1 người đàn ông lạ mặt,và điều đặc biệt là đi ra từ nhà của anh nữa chứ, chẳng lẽ 2 người họ đã sống chung rồi sao .
Anh thấy họ rất thân thiết,đã vậy còn đi rất sát với nhau nữa thử hỏi xem anh có nên tức giận hay không đây .
Tổ Di em giỏi lắm, rất là giỏi luôn ..Xem ra chắc là đã quên anh mất rồi,quên em là người của ai rồi .
Em bản lĩnh lắm,đâm anh thì em còn làm được,chứ nói chi mà mấy việc này.
Tổ Di đi lướt ngang xe của anh,Tổ Di cũng không nhìn thấy anh .Bởi vì anh đã xoay mặt ra chỗ khác rồi,với lại cô cũng không chú tâm cho lắm,cô và anh trai của mình vừa đi vừa nói chuyện,mấy năm qua không gặp nhau đương nhiên là sẽ có rất nhiều chuyện để nói Đặng Suy cũng muốn dùng thời gian này để bù đắp cho em gái của mình nữa .
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro