Sinh Nhật Bất Ngờ (H)
Tống Bắc Bắc
2024-07-20 22:06:24
Bạch Tố Tố vừa mới qua cao trào cả người mềm như bông, không còn chút sức lực nào, chỉ có thể mặc kệ Trình Minh sắp xếp, Trình Minh nâng eo cô lên, vừa đi vừa dùng sức đâm vài cái làm cho cô run rẩy mới bật cười.
Cậu bế Bạch Tố Tố lên đặt cô xuống sô pha rồi lót một chiếc gối dày sau lưng cô, sau đó rút côn thịt của mình ra, lúc này huyệt nhỏ có hơi trống rỗng, cánh hoa đỏ thắm giống như được tưới nước, trông giống như đoá hoa hồng trắng nở rộ.
Cực kỳ mê người!
Trình Minh nhịn không được nắm lấy chân cô đặt lên vai mình, rồi hạ người xuống đâm vào.
“A a...” Cảm nhận được sự thỏa mãn khi tiến vào lần nữa, Bạch Tố Tố hít một hơi thật sâu, giờ phút này huyệt nhỏ còn cực kỳ mẫn cảm, mỗi lần côn thịt đâm vào đều mang đến cho cô một cảm giác to lớn, khoái cảm cọ xát giống như được phóng đại vài lần, một va chạm nhẹ nhàng cũng khiến cô hoa mắt chóng mặt.
“A, nhanh lên... A... Nhanh lên...” Bạch Tố Tố cắn nhẹ vào cánh môi, phát ra tiếng rên tinh tế.
Nghe thấy tiếng rên mềm mại nhu nhược của cô, Trình Minh càng thêm kích thích, cậu bắt đầu điên cuồng va chạm trong cơ thể Bạch Tố Tố, tần suất khiến cô suýt nữa không chống đỡ được.
Cô nhẹ giọng cầu xin cậu mau bắn ra, dáng vẻ yếu đuối của cô càng kích thích sự hưng phấn của Trình Minh, cậu cắn chặt răng điên cuồng va chạm, bây giờ chỉ nghe thấy giọng nói đứt quãng của Bạch Tố Tố, mãi không nói được một câu hoàn chỉnh.
Cứ như vậy không biết bao lâu, cuối cùng Trình Minh mới gầm nhẹ một tiếng, phun tinh dịch đặc sệt vào sâu trong tiểu huyệt, cậu lẳng lặng nằm trên người Bạch Tố Tố thở hổn hển.
Hai người nghỉ một lúc, Bạch Tố Tố vô cùng mệt mỏi, đẩy cậu ra nói: “Mau ra ngoài đi, tôi mệt muốn chết!”
Trình Minh cười: “Dùng xong là ném, cô giáo cũng thật vô tình!”
Khuôn mặt nhỏ của Bạch Tố Tố đỏ lên, sau đó càng dùng sức đẩy cậu.
Lúc này Trình Minh mới thuận thế rút ra khỏi cơ thể cô.
Quần lót và quần áo đã bị làm dơ, dưới chỗ họ làm tình chảy đầy chất dịch ám muội, quần áo không thể mặc lại, Bạch Tố Tố cũng không làm ra vẻ, cả người trần trụi đi thẳng vào phòng tắm rửa mặt, còn bảo Trình Minh lấy quần áo cho cô.
Đến tối cậu về quá muộn, bình thường bây giờ hai người đã sắp ngủ, cậu cho rằng Bạch Tố Tố ngủ rồi, ai ngờ mới đẩy cửa ra đã thấy Bạch Tố Tố đang ngồi trên sô pha chơi điện thoại.
“Cậu về rồi à?”
“Sao cô còn chưa ngủ?” Trình Minh đi vào cửa, bình thường Bạch Tố Tố sẽ bật đèn sẵn cho cậu nên thấy đèn trong sân sáng lên cậu cũng không nghi ngờ gì.
Bạch Tố Tố mỉm cười: “Chuẩn bị sinh nhật cho cậu!” Nói xong cô hất cằm ý bảo cậu nhìn vào bàn ăn.
Một bánh kem trái cây đơn giản đã được bày trên bàn.
Trình Minh sửng sốt, nhìn dáng vẻ tươi cười rạng rỡ của Bạch Tố Tố, cậu không biết nên nói gì.
“Thất thần làm gì? Mau đi thay quần áo đi, một tiếng sau là sinh nhật của cậu đấy!”
Cảm xúc của Trình Minh lập tức dâng lên, mỉm cười xán lạn như hoa cúc, lao về phía Bạch Tố Tố.
Cậu ôm chặt cô hôn một lúc lâu đến khi cô không thở nổi mới buông ra.
“Được rồi, mau đi rửa mặt đi, cả người toàn mùi rượu, thối chết tôi!” Bạch Tố Tố tức giận liếc cậu một cái.
Trình Minh lại hôn cô: “Cô giáo, em rất vui!” Lúc này cậu mới thoả mãn đi vào phòng rửa mặt.
Trên đường đi khóe miệng cậu luôn cong lên, còn vui sướng hát ngâm nga.
Thấy cậu vui vẻ như vậy, trong lòng Bạch Tố Tố có hơi phức tạp, cô cắn cánh môi hồng nhuận, nghĩ đến cuộc sống của mình, cuối cùng không nghĩ nữa đi vào phòng bếp.
Cậu bế Bạch Tố Tố lên đặt cô xuống sô pha rồi lót một chiếc gối dày sau lưng cô, sau đó rút côn thịt của mình ra, lúc này huyệt nhỏ có hơi trống rỗng, cánh hoa đỏ thắm giống như được tưới nước, trông giống như đoá hoa hồng trắng nở rộ.
Cực kỳ mê người!
Trình Minh nhịn không được nắm lấy chân cô đặt lên vai mình, rồi hạ người xuống đâm vào.
“A a...” Cảm nhận được sự thỏa mãn khi tiến vào lần nữa, Bạch Tố Tố hít một hơi thật sâu, giờ phút này huyệt nhỏ còn cực kỳ mẫn cảm, mỗi lần côn thịt đâm vào đều mang đến cho cô một cảm giác to lớn, khoái cảm cọ xát giống như được phóng đại vài lần, một va chạm nhẹ nhàng cũng khiến cô hoa mắt chóng mặt.
“A, nhanh lên... A... Nhanh lên...” Bạch Tố Tố cắn nhẹ vào cánh môi, phát ra tiếng rên tinh tế.
Nghe thấy tiếng rên mềm mại nhu nhược của cô, Trình Minh càng thêm kích thích, cậu bắt đầu điên cuồng va chạm trong cơ thể Bạch Tố Tố, tần suất khiến cô suýt nữa không chống đỡ được.
Cô nhẹ giọng cầu xin cậu mau bắn ra, dáng vẻ yếu đuối của cô càng kích thích sự hưng phấn của Trình Minh, cậu cắn chặt răng điên cuồng va chạm, bây giờ chỉ nghe thấy giọng nói đứt quãng của Bạch Tố Tố, mãi không nói được một câu hoàn chỉnh.
Cứ như vậy không biết bao lâu, cuối cùng Trình Minh mới gầm nhẹ một tiếng, phun tinh dịch đặc sệt vào sâu trong tiểu huyệt, cậu lẳng lặng nằm trên người Bạch Tố Tố thở hổn hển.
Hai người nghỉ một lúc, Bạch Tố Tố vô cùng mệt mỏi, đẩy cậu ra nói: “Mau ra ngoài đi, tôi mệt muốn chết!”
Trình Minh cười: “Dùng xong là ném, cô giáo cũng thật vô tình!”
Khuôn mặt nhỏ của Bạch Tố Tố đỏ lên, sau đó càng dùng sức đẩy cậu.
Lúc này Trình Minh mới thuận thế rút ra khỏi cơ thể cô.
Quần lót và quần áo đã bị làm dơ, dưới chỗ họ làm tình chảy đầy chất dịch ám muội, quần áo không thể mặc lại, Bạch Tố Tố cũng không làm ra vẻ, cả người trần trụi đi thẳng vào phòng tắm rửa mặt, còn bảo Trình Minh lấy quần áo cho cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đến tối cậu về quá muộn, bình thường bây giờ hai người đã sắp ngủ, cậu cho rằng Bạch Tố Tố ngủ rồi, ai ngờ mới đẩy cửa ra đã thấy Bạch Tố Tố đang ngồi trên sô pha chơi điện thoại.
“Cậu về rồi à?”
“Sao cô còn chưa ngủ?” Trình Minh đi vào cửa, bình thường Bạch Tố Tố sẽ bật đèn sẵn cho cậu nên thấy đèn trong sân sáng lên cậu cũng không nghi ngờ gì.
Bạch Tố Tố mỉm cười: “Chuẩn bị sinh nhật cho cậu!” Nói xong cô hất cằm ý bảo cậu nhìn vào bàn ăn.
Một bánh kem trái cây đơn giản đã được bày trên bàn.
Trình Minh sửng sốt, nhìn dáng vẻ tươi cười rạng rỡ của Bạch Tố Tố, cậu không biết nên nói gì.
“Thất thần làm gì? Mau đi thay quần áo đi, một tiếng sau là sinh nhật của cậu đấy!”
Cảm xúc của Trình Minh lập tức dâng lên, mỉm cười xán lạn như hoa cúc, lao về phía Bạch Tố Tố.
Cậu ôm chặt cô hôn một lúc lâu đến khi cô không thở nổi mới buông ra.
“Được rồi, mau đi rửa mặt đi, cả người toàn mùi rượu, thối chết tôi!” Bạch Tố Tố tức giận liếc cậu một cái.
Trình Minh lại hôn cô: “Cô giáo, em rất vui!” Lúc này cậu mới thoả mãn đi vào phòng rửa mặt.
Trên đường đi khóe miệng cậu luôn cong lên, còn vui sướng hát ngâm nga.
Thấy cậu vui vẻ như vậy, trong lòng Bạch Tố Tố có hơi phức tạp, cô cắn cánh môi hồng nhuận, nghĩ đến cuộc sống của mình, cuối cùng không nghĩ nữa đi vào phòng bếp.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro