Có Lẽ Tôi Đã Yêu Em

Không muốn 1 (...

2024-09-20 09:30:08

Phúc Thiên nói rồi kéo thẳng cô đi lên lầu nhưng vì hắn đi quá nhanh Minh Tuệ không theo kịp nên trong lúc bước cầu thang đã bị trật chân nhưng hắn không quan tâm mặc kệ cô đau đớn ở phía chân mà cứ lôi cô lên phòng cho bằng được.

Khi gần tới phòng ngủ của hắn Minh Tuệ dường như biết điều gì sắp xảy ra cô hoảng sợ mà gồng lại la lên.

" Không tôi không muốn, thả.. thả ra, thả ra".

Nhưng sức cô đâu thể nào làm lại nổi một người đàn ông to lớn. Phúc Thiên cứ mặc kệ Minh Tuệ là hét kéo cô vào phòng rồi quăng cô lên giường một cách thô bạo.

Minh Tuệ hoảng sợ lùi lại nhưng bị Phúc Thiên giữ chặt chân kéo lại rồi đè cô ra. Cô nằm phía dưới còn hắn ở trên dùng ngực săn chắc ép sát cô, hai tay thì bị hắn dùng thắt lưng trói lại, cô cố gắng giãy giụa nhưng lại vô ích.

" Roẹt".

Áo cô đang mặc trên người bị Phúc Thiên xé ra trong một nốt nhạc, quần cũng bị cởi ra một cách nhanh chóng. Giờ đây những chỗ đó của Minh Tuệ chỉ đang được che lại bởi quần áo lót mỏng manh.

" Đừng mà... xin anh đừng làm như vậy, làm ơn".

Cô khóc lóc van xin nhưng hắn không quan tâm mà xé luôn hai mảnh vải cuối cùng trên người cô. Bây giờ cả cơ thể trắng nõn của Minh Tuệ hiện ra trước mặt hắn. Trên người còn lưu lại những dấu vết bấm tím và dấu hôn làm tình hôm qua.

Phúc Thiên nhìn liếc cô một cái rồi cúi xuống hôn cô một cách mãnh liệt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


" Ưm...m...Ha..K..hông..Buông ra..".

" Phụt". Cô cắn mạnh vào môi Phúc Thiên khiến hắn đau đớn chảy máu.

" Chát". Một cái tát vào mặt Minh Tuệ hằn năm dấu tay lên mặt cô.

" Mẹ kiếp, Cô còn dám cắn chủ nhân sao. Được, được lắm. Haha như thế mới kích thích chứ".

Nói rồi Phúc Thiên dùng tay nhéo vào eo cô thật mạnh khiến cô đau đến mà hét lên.

" Aaaa...Ưm".

Hắn thừa cơ hội đưa miệng xuống hôn cô lần nữa nhưng lần này hòa chung cũng với mũi máu tanh của hắn đã lan qua khắp trong miệng Minh Tuệ khiến cô phải khó chịu mà nhăn mặt.

Phúc Thiên đưa lưỡi mình vào trong khoang miệng cô mút hết tất cả mọi thứ Minh Tuệ không thể phản kháng lại mà chịu đựng bị hắn trút hết khí oxi.

" Ưm...ha..ưmm".

Trong lúc hôn một tay thì hắn cởi quần của mình tay còn lại thì dùng đâm thẳng vào hang động của cô. Hắn ta không quan tâm cô đau đớn đưa cả ba ngón vào cùng một lúc. Cứ ra vào liên tục rồi lại ấn mạnh vào điểm huyệt giữ của cô.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


" Á... Ưm... đ...au đau quá.. á.. Ưm.. a...a".

Sau hơn 5 phút hắn ta rời môi Minh Tuệ, môi cô sưng lên vì bị cắn mút quá mạnh.

" Ha...ha...dừng...dừng lại" Cô thở hổn hển mà cầu xin.

" Cô nhìn xem miệng thì kêu dừng lại nhưng phía dưới thì rất thật lòng".

Phúc Thiên rút những ngón tay từ hang động ra đưa lên cho Minh Tuệ xem, khắp tay hắn đều dính nước của cô. Cô nhìn mà đỏ mặt quay sang chỗ khác.

" Dừng lại đi, tránh ra tránh ra mau đồ biến thái".

" Ha... biến thái, vậy thì để tôi cho cô biết kẻ biến thái sẽ hành động như thế nào

Nói rồi Phúc Thiên đứng dậy xé toạc áo sơ mi trên người ra lộ cơ bắp cuồn cuộn, chiếc quần lót trong trên cũng cởi ra làm lộ con quái vật to lớn đang dựng đứng sững lên. Vì hôm qua bị che mắt nên không thể nhìn thấy, còn bây giờ không có gì che cô nữa nên thứ quái vật đó đập thẳng vào mắt cô khiến cô phải khiếp sợ.

" Không.... không thể được, thứ đó không thể vào được đâu".

" Sao lại không được chứ, chẳng phải hôm qua vào một cách rất trọn vẹn hay sao?".

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Có Lẽ Tôi Đã Yêu Em

Số ký tự: 0