Cố Lên Nào! Làm Một Người Đàn Ông Tốt!
Chương 5
2024-10-15 06:07:02
Chương 5
Nếu như ý tưởng này của Tống Thần bị người khác biết, chỉ sợ là bọn họ sẽ mắng hắn là đó không biết tốt xấu cũng nên.
"Thần Nhi!"
Đang lúc hắn còn đang suy tư, Từ Tiền Tiến đã nhìn thấy Tống Thần đang đi phía sau đám người rồi. Cũng chẳng có cách nào, đã là người đẹp trai thì ngay trong cái thế giới phủ đầy những gam màu xanh đen xám xịt này, cũng sẽ tỏa sáng lấp lánh thôi.
Từ Tiền Tiến là người có gốc ở Tứ Cửu Thành, khi nói chuyện anh ta sẽ thường kéo dài âm “Nhi”, đây là thói quen của mọi người, gọi Tống Thần bằng biệt danh cũng là cách thể hiện mối quan hệ thân thiết với nhau.
"Hôm nay thím Lưu sẽ đến khu nhà của chúng ta, hay là cậu chạy về gặp thím Lưu một hồi, nhờ dì ấy tìm cho một đối tượng. Cậu cũng đã già đầu rồi, cũng nên tu tâm đi là vừa rồi đấy.”
Tuy rằng bằng tuổi nhau, nhưng Từ Tiền Tiến khi nói chuyện với Tống Thần vẫn thường có thái độ như là bậc cha chú trong nhà đang khiển trách cháu chặt của mình.
Những người khác cũng không cảm thấy những lời vừa rồi rồi Từ Tiền Tiến có gì đó không đúng. Ai bảo cái ấn tượng rằng Tống Thần không đáng tin cậy đã ăn sâu vào trong lòng bọn họ đến vậy.
Nghe Từ Tiền Tiến nói vậy, hai mắt Tống Thần sáng lên, khiến cho đôi mắt vốn đã rất đẹp của hắn lại càng thêm sáng ngời.
Mấy cô gái nhỏ bên cạnh cảm thấy trong lòng mình đang có một đàn nai con chạy loạn, xô đẩy lẫn nhau. Cho dù đã tự nhủ lòng là mình nên bị kiềm chế một chút, dè dặt hơn một chút, rồi lại hận không thể tiến lại gần hắn hơn một chút.
Tất cả các cô ấy đều hiểu rõ ràng, mặc dù không thể làm đối tượng của Tống Thần, nhưng nhìn ngắm vẻ ngoài xinh đẹp này thêm vài lần cũng không có gì sai cả.
Tống Thần cũng không mấy để ý đến ánh mắt của những người khác, hắn đã đẹp trai mấy đời rồi, đã quen từ lâu rồi.
Những lời Từ Tiền Tiến vừa nói đã truyền cảm hứng cho hắn. Hắn biết nên làm thế nào để thay đổi hiện trạng này rồi!
*
Thím Lưu là bà mối nổi tiếng ở ngõ Huệ Dân, các đôi vợ chồng do thím ấy giật dây bắc cầu thành công không có một trăm thì cũng có hơn mấy chục.
Hơn nữa, danh tiếng của thím ấy rất tốt, không giống mấy bà mối vì muốn tác hợp thành công để lấy tiền lễ mà đổi trắng thay đen. Cho nên, phàm là người muốn tìm đối tượng đứng đắn, cơ bản đều sẽ nhờ cậy thím ấy cả.
Hôm nay, thím ấy dẫn theo hai cô gái xuất hiện ở trong tứ hợp viện. Lúc này, mấy người nhàn rỗi trong viện cũng đều đi ra để hóng chuyện.
“Chị Lưu, hai cô gái này là…”
Phạm Hồng Quyên đánh giá hai cô gái bên cạnh thím Lưu.
Phạm Hồng Quyên là vợ của bác Hai Lữ Văn Bưu của tứ hợp viện, nhà bà ấy cũng có hai gian phòng, trong đó có một gian ở trung viện. Ba gian phòng chính thì nhà Tống Thần chiếm gian phòng lớn nhất ở giữa và gian nhà kề phía đông, còn nhà họ Lữ thì chiếm một gian nhà kề ở phía tây và một gian nhà đối lưng ở tiền viện.
Hai vợ chồng bà ấy ngấp nghé hai gian phòng lớn nhà Tống Thần đã lâu, đáng tiếc Tống Thần lại có một người cha liệt sĩ, bọn họ có muốn chiếm phòng ở của người ta thì tổ dân phố nhất định sẽ không đồng ý.
Vì thế hai vợ chồng liền vượt khu mà chiếm gian phòng tây ở sân giữa nối liền với gian nhà kề phía tây của bọn họ, xây nóc, làm một gian phòng nhỏ. Ở gian phòng tây sân giữa là một nhà quả phụ Từ, vì gian phòng xây thêm vượt khu này mà hai nhà đã không ít lần lời qua tiếng lại với nhau rồi.
Nhưng ai bảo Lữ Văn Bưu là bác Hai được mọi người đề cử trong viện chứ, cuối cùng chuyện này vẫn không giải quyết được gì.
Nếu như ý tưởng này của Tống Thần bị người khác biết, chỉ sợ là bọn họ sẽ mắng hắn là đó không biết tốt xấu cũng nên.
"Thần Nhi!"
Đang lúc hắn còn đang suy tư, Từ Tiền Tiến đã nhìn thấy Tống Thần đang đi phía sau đám người rồi. Cũng chẳng có cách nào, đã là người đẹp trai thì ngay trong cái thế giới phủ đầy những gam màu xanh đen xám xịt này, cũng sẽ tỏa sáng lấp lánh thôi.
Từ Tiền Tiến là người có gốc ở Tứ Cửu Thành, khi nói chuyện anh ta sẽ thường kéo dài âm “Nhi”, đây là thói quen của mọi người, gọi Tống Thần bằng biệt danh cũng là cách thể hiện mối quan hệ thân thiết với nhau.
"Hôm nay thím Lưu sẽ đến khu nhà của chúng ta, hay là cậu chạy về gặp thím Lưu một hồi, nhờ dì ấy tìm cho một đối tượng. Cậu cũng đã già đầu rồi, cũng nên tu tâm đi là vừa rồi đấy.”
Tuy rằng bằng tuổi nhau, nhưng Từ Tiền Tiến khi nói chuyện với Tống Thần vẫn thường có thái độ như là bậc cha chú trong nhà đang khiển trách cháu chặt của mình.
Những người khác cũng không cảm thấy những lời vừa rồi rồi Từ Tiền Tiến có gì đó không đúng. Ai bảo cái ấn tượng rằng Tống Thần không đáng tin cậy đã ăn sâu vào trong lòng bọn họ đến vậy.
Nghe Từ Tiền Tiến nói vậy, hai mắt Tống Thần sáng lên, khiến cho đôi mắt vốn đã rất đẹp của hắn lại càng thêm sáng ngời.
Mấy cô gái nhỏ bên cạnh cảm thấy trong lòng mình đang có một đàn nai con chạy loạn, xô đẩy lẫn nhau. Cho dù đã tự nhủ lòng là mình nên bị kiềm chế một chút, dè dặt hơn một chút, rồi lại hận không thể tiến lại gần hắn hơn một chút.
Tất cả các cô ấy đều hiểu rõ ràng, mặc dù không thể làm đối tượng của Tống Thần, nhưng nhìn ngắm vẻ ngoài xinh đẹp này thêm vài lần cũng không có gì sai cả.
Tống Thần cũng không mấy để ý đến ánh mắt của những người khác, hắn đã đẹp trai mấy đời rồi, đã quen từ lâu rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Những lời Từ Tiền Tiến vừa nói đã truyền cảm hứng cho hắn. Hắn biết nên làm thế nào để thay đổi hiện trạng này rồi!
*
Thím Lưu là bà mối nổi tiếng ở ngõ Huệ Dân, các đôi vợ chồng do thím ấy giật dây bắc cầu thành công không có một trăm thì cũng có hơn mấy chục.
Hơn nữa, danh tiếng của thím ấy rất tốt, không giống mấy bà mối vì muốn tác hợp thành công để lấy tiền lễ mà đổi trắng thay đen. Cho nên, phàm là người muốn tìm đối tượng đứng đắn, cơ bản đều sẽ nhờ cậy thím ấy cả.
Hôm nay, thím ấy dẫn theo hai cô gái xuất hiện ở trong tứ hợp viện. Lúc này, mấy người nhàn rỗi trong viện cũng đều đi ra để hóng chuyện.
“Chị Lưu, hai cô gái này là…”
Phạm Hồng Quyên đánh giá hai cô gái bên cạnh thím Lưu.
Phạm Hồng Quyên là vợ của bác Hai Lữ Văn Bưu của tứ hợp viện, nhà bà ấy cũng có hai gian phòng, trong đó có một gian ở trung viện. Ba gian phòng chính thì nhà Tống Thần chiếm gian phòng lớn nhất ở giữa và gian nhà kề phía đông, còn nhà họ Lữ thì chiếm một gian nhà kề ở phía tây và một gian nhà đối lưng ở tiền viện.
Hai vợ chồng bà ấy ngấp nghé hai gian phòng lớn nhà Tống Thần đã lâu, đáng tiếc Tống Thần lại có một người cha liệt sĩ, bọn họ có muốn chiếm phòng ở của người ta thì tổ dân phố nhất định sẽ không đồng ý.
Vì thế hai vợ chồng liền vượt khu mà chiếm gian phòng tây ở sân giữa nối liền với gian nhà kề phía tây của bọn họ, xây nóc, làm một gian phòng nhỏ. Ở gian phòng tây sân giữa là một nhà quả phụ Từ, vì gian phòng xây thêm vượt khu này mà hai nhà đã không ít lần lời qua tiếng lại với nhau rồi.
Nhưng ai bảo Lữ Văn Bưu là bác Hai được mọi người đề cử trong viện chứ, cuối cùng chuyện này vẫn không giải quyết được gì.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro