Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60

Chương 77

Từ Tửu

2025-03-12 05:38:14

Cách phân công này đều nhờ vào sự khôn ngoan suốt đời của bà cụ Vệ.So với việc mang lúa về nhà, thu hoạch lúa trên đồng không phải là công việc nặng nhọc. Người lớn, trẻ con đều có thể làm, chỉ khác ở chỗ người lớn làm nhanh hơn, trẻ con làm chậm hơn. Nhưng việc khuân lúa về nhà lại đòi hỏi sức lực, không phải ai cũng đủ sức gánh vác.Bà cụ để Vệ Nhị Trụ, Vệ Tam Trụ và Diêu Thúy Phân mang lúa về nhà là vì cân nhắc rằng hai anh em Vệ Nhị Trụ, Vệ Tam Trụ khỏe mạnh. Nhưng không thể để tất cả đàn ông đi khuân lúa, bởi lỡ có chuyện gì xảy ra trên đồng thì phụ nữ và trẻ con không thể xoay xở nổi, nên đồng ruộng nhất định phải có một người đàn ông khỏe mạnh ở lại.Tuy nhiên, bà cụ lo rằng nếu để Vệ Nhị Trụ ở lại, anh ấy sẽ ỷ vào tuổi tác và vai vế trong nhà để làm khó người khác, thế nên bà cụ đã nghĩ tới Vệ Tứ Trụ.Vệ Tứ Trụ là con trai út trong thế hệ này của nhà họ Vệ, nên công việc thu hoạch lúa dĩ nhiên thuộc về anh ấy. Hơn nữa, khác với Vệ Nhị Trụ và Vệ Tam Trụ, anh ấy phải gọi Lý Lan Tử và Trương Xuân Nha là chị dâu hai và chị dâu ba. Dù anh ấy có ý định sai khiến hai chị dâu làm việc, Lý Lan Tử và Trương Xuân Nha cũng không nhất thiết phải nghe theo. Nhưng nếu để Vệ Nhị Trụ ở lại, liệu Trương Xuân Nha có dám không nghe lời anh ấy?Để Vệ Tứ Trụ ở lại và mang theo Diêu Thúy Phân đi cũng hạn chế được khả năng chị lười biếng.Cả nhà bận rộn đi đi về về mấy chuyến liền. Mãi đến khi trời tối đen, lúa trên mảnh đất hoang mới được thu hoạch hết, mang về nhà.Nhìn kho lúa đầy ắp, bà cụ Vệ vui mừng khôn xiết. Bà cụ hì hục nấu ngay một nồi canh xương bò, lấy nốt bột mì trắng còn lại từ năm ngoái ra, trộn với bột ngô theo tỉ lệ một nửa rồi nướng vài chiếc bánh hành. Cả nhà vừa ăn vừa xuýt xoa, ai nấy đều no nê, miệng bóng mỡ.Sau bữa ăn, bà cụ bắt đầu sắp xếp "kế hoạch công việc tiếp theo"."Nhị Trụ, Tam Trụ, hai đứa nhanh chóng đập hết lúa ra khỏi bông, rồi dọn sạch sân sau. Dạo này trời đẹp, phải phơi khô lúa sớm để cất vào nhà, như thế mới yên tâm."MayKhông nghe thấy tên mình, Vệ Tứ Trụ bất giác giật thót, cả người bị cảm giác chẳng lành bao trùm.Quả nhiên, bà cụ không làm anh ấy thất vọng. Bà cụ nheo mắt, nở nụ cười ranh mãnh và giao việc, "Tứ Trụ, lúa thu hoạch xong rồi thì phải trồng vụ tiếp theo. Con chịu khó một chút, mang giống lúa lên núi. Mẹ sẽ để chị dâu hai, chị dâu ba và vợ con đi theo phụ giúp."Sợ anh ấy chưa hiểu ý, bà cụ còn nói thêm, "Con dẫn nhóm phụ nữ trong nhà lên núi, hạt giống nặng lắm, chỉ mình con gánh nổi thôi. Đừng để hai chị dâu hay vợ con khuân vác, kẻo ra ngoài người ta nói không hay."Nghe bà cụ dặn dò, Vệ Tứ Trụ chẳng thấy cảm động chút nào. Anh ấy cũng muốn ở nhà đập lúa lắm chứ! Dù đập lúa chẳng phải việc nhẹ nhàng gì, nhưng so với lên núi, xuống khe trồng lúa, thì quả thực là thiên đường."Mẹ, mẹ đừng lần nào cũng ưu ái con thế! Con cũng muốn cùng hai anh ở nhà đập lúa. Ba anh em làm xong việc rồi mới đi trồng lúa, mẹ thấy được không? Nhà mình là một gia đình, làm gì cũng phải đoàn kết chứ." Vệ Tứ Trụ càng nói càng thấy có lý, đến nỗi suýt tin chính mình.Nhưng bà cụ chẳng tin một chữ nào. Bà cụ chỉ đáp lại anh ấy bằng nụ cười khiến người ta lạnh sống lưng.Bà cụ "chân thành" nói: "Tứ Trụ, mẹ cũng không muốn lần nào cũng lo cho con đâu. Nhưng trong bốn anh em, mẹ chẳng phải bận tâm gì về anh cả, anh hai, anh ba, chỉ có con là khiến mẹ không yên lòng. Thế nên mẹ nghĩ phải rèn giũa con nhiều hơn trước khi mẹ nhắm mắt xuôi tay. Như thế mẹ mới có thể yên tâm gặp cha con dưới suối vàng."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60

Số ký tự: 0