Cô Nhỏ Của Tên Trộm Mộ Trương Câm Điếc Rất Có Tiền
Lòng Tham
Tuế Tuế Thị Chỉ Phôi Miêu
2024-11-02 20:05:06
Phải nói người hỏng bét nhất chính là tướng quân!
Hắn cho rằng mẹ muốn để mình nạp thiếp là bởi vì quận chúa chưa sinh con, vì vậy đã nói chuyện mình đã dùng thuốc tránh thai cho mẹ!
Thật ra ý của hắn là nói với mẹ không phải là quận chúa không thể sinh con, vì vậy không cần phải nạp thiếp, nhưng sau khi lão phu nhân nghe xong lại suýt nữa hộc máu, mắng quận chúa là người phụ nữ độc ác, lại hãm hại đàn ông nhà mình như vậy.
Lần này lão phu nhân tức tới bệnh không dậy nổi, tuyên bố tướng quân không nạp thiếp thì chính là không hiếu thuận, sẽ không chịu gặp con trai nữa.
Tướng quân không còn cách nào chỉ có thể cầu xin quận chúa, tùy tiện nạp một người thiếp coi như là trấn an lão phu nhân, hắn đảm bảo sẽ không động tới người phụ nữ đó, chỉ là làm cho có mà thôi.
Quận chúa đau lòng vì tướng quân bị làm khó, cuối cùng vẫn thỏa hiệp, nhưng cô tuyệt đối không thể nào nạp thiếp cho người đàn ông của mình, lão phu nhân muốn nạp cô không ngăn cản là được!
Lão phu nhân chê quận chúa mạnh mẽ khó quản, muốn chọn một người vừa ý dịu dàng như nước cho con trai, vì vậy quyết định nạp một thứ nữ của một tiểu quan làm quý thiếp.
Một người ngoại tộc như quận chúa nào hiểu được quy củ của trung nguyên, nếu như là tiện tiếp thì còn có thể tùy ý đánh giết bán ra, nhưng quý thiếp là phu nhân nhị phòng chính thức, có thể cùng mẹ chồng dự tiệc và tham gia quản lý việc nhà.
Cô lập tức giận dỗi, lại chôn xuống cho mình một họa lớn!
Tướng quân cảm thấy hổ thẹn với quận chúa, cũng không đi tới phòng của thiếp thất, vợ chồng son hai người lại hòa hợp một khoảng thời gian.
Nhưng quý thiếp đó cũng không phải là người nông cạn, thấy tướng quân không để ý tới mình thì một lòng nịnh nọt lấy lòng lão phu nhân.
So sánh giữa hai người, lão phu nhân càng thêm ghét quận chúa cứ chiếm giữ con trai, bèn giao hết quyền quản nhà cửa vào trong tay quý thiếp Ngọc Liên.
****
Tướng quân sợ lão phu nhân vì chuyện con cái mà làm khó quận chúa, lại thêm thân thể quận chúa đã nảy nở, cũng quả thật nên có con cái, vì vậy lập tức dừng thuốc của mình.
Rất nhanh, hai người đã truyền ra tin tức tốt, quận chúa sinh hạ con trai trưởng cho tướng quân.
Lão phu nhân nể mặt cháu trai, cũng đối với quận chúa tốt hơn mấy phần.
Nhưng Ngọc Liên hầu hạ bên cạnh mình hơn một năm, còn thân thiết hơn cả con gái ruột, vì vậy lão phu nhân cũng không thu lại quyền quản lý nhà cửa của cô ta.
Từ nhỏ Ngọc Liên đã kiếm sống dưới tay mẹ cả, tâm cơ, thủ đoạn mọi thứ đều không kém, trong khoảng thời gian quản lý nhà cửa, cô ta đã lôi kéo được toàn bộ nô bộc của cả phủ từ lâu.
Thấy lão phu nhân càng ngày càng thích cháu trai cả, Ngọc Liên cũng thầm sốt ruột, tướng quân vẫn luôn không chịu viên phòng, nếu như sau này mình không có con, sợ là kết quả sẽ rất thê thảm.
Thế là vị quý thiếp này bèn cùng nha hoàn trong phủ bắt đầu bày kế!
Liên tục nhiều ngày, không phải là tướng quân gặp cô ta nhớ cha mẹ mà nhìn trăng rơi lệ, thì chính là đúng lúc nhìn thấy quận chúa tính tình độc ác đánh mắng nha hoàn!
Liên di nương còn mua chuộc nhũ mẫu làm tiểu thiếu gia thường xuyên sinh bệnh.
Lão phu nhân chê quận chúa tuổi nhỏ không biết chăm sóc trẻ con, đau lòng cháu trai nên muốn ôm đứa nhỏ qua nuôi.
Mà đương nhiên quận chúa không muốn mẹ con chia lìa, hai người lại nảy sinh mâu thuẫn khó mà điều hòa.
Liên di nương còn nhân cơ hội này châm ngòi thổi gió, nói đứa nhỏ được nuôi dưỡng bên người lão phu nhân là phúc khí, chỉ đáng tiếc chính mình không con, mà quận chúa lại còn không vừa lòng.
Người nói vô tình, người nghe hữu ý, lão phu nhân lại bắt đầu thúc giục tướng quân viên phòng với Ngọc Liên!
Nếu không cho bà chăm cháu trai, vậy bà cũng chẳng thèm, lẽ nào chỉ có quận chúa biết sinh con chắc?
Tướng quân bị chuyện vụn vặt trong nhà làm cho càng ngày càng mất kiên nhẫn với quận chúa, lại cộng thêm có vài lời đồn nói hắn dựa vào quận chúa mà lên chức, là kẻ ăn bám, thế là sau một lần say rượu, hắn ta nhất thời hồ đồ viên phòng với Ngọc Liên.
Quận chúa không tin tướng quân sẽ phản bội lời thề nên đã đi tra hỏi, Ngọc Liên đó lại cố ý đụng mình bị thương rồi vu oan cho quận chúa.
Tướng quân vốn còn có chút chột dạ hổ thẹn lập tức cảm thấy quận chúa quá độc ác, là hắn nhất thời hồ đồ làm sai, tội gì lại đánh Ngọc Liên yếu đuối vô tội thành ra như vậy?
Hắn cho rằng mẹ muốn để mình nạp thiếp là bởi vì quận chúa chưa sinh con, vì vậy đã nói chuyện mình đã dùng thuốc tránh thai cho mẹ!
Thật ra ý của hắn là nói với mẹ không phải là quận chúa không thể sinh con, vì vậy không cần phải nạp thiếp, nhưng sau khi lão phu nhân nghe xong lại suýt nữa hộc máu, mắng quận chúa là người phụ nữ độc ác, lại hãm hại đàn ông nhà mình như vậy.
Lần này lão phu nhân tức tới bệnh không dậy nổi, tuyên bố tướng quân không nạp thiếp thì chính là không hiếu thuận, sẽ không chịu gặp con trai nữa.
Tướng quân không còn cách nào chỉ có thể cầu xin quận chúa, tùy tiện nạp một người thiếp coi như là trấn an lão phu nhân, hắn đảm bảo sẽ không động tới người phụ nữ đó, chỉ là làm cho có mà thôi.
Quận chúa đau lòng vì tướng quân bị làm khó, cuối cùng vẫn thỏa hiệp, nhưng cô tuyệt đối không thể nào nạp thiếp cho người đàn ông của mình, lão phu nhân muốn nạp cô không ngăn cản là được!
Lão phu nhân chê quận chúa mạnh mẽ khó quản, muốn chọn một người vừa ý dịu dàng như nước cho con trai, vì vậy quyết định nạp một thứ nữ của một tiểu quan làm quý thiếp.
Một người ngoại tộc như quận chúa nào hiểu được quy củ của trung nguyên, nếu như là tiện tiếp thì còn có thể tùy ý đánh giết bán ra, nhưng quý thiếp là phu nhân nhị phòng chính thức, có thể cùng mẹ chồng dự tiệc và tham gia quản lý việc nhà.
Cô lập tức giận dỗi, lại chôn xuống cho mình một họa lớn!
Tướng quân cảm thấy hổ thẹn với quận chúa, cũng không đi tới phòng của thiếp thất, vợ chồng son hai người lại hòa hợp một khoảng thời gian.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng quý thiếp đó cũng không phải là người nông cạn, thấy tướng quân không để ý tới mình thì một lòng nịnh nọt lấy lòng lão phu nhân.
So sánh giữa hai người, lão phu nhân càng thêm ghét quận chúa cứ chiếm giữ con trai, bèn giao hết quyền quản nhà cửa vào trong tay quý thiếp Ngọc Liên.
****
Tướng quân sợ lão phu nhân vì chuyện con cái mà làm khó quận chúa, lại thêm thân thể quận chúa đã nảy nở, cũng quả thật nên có con cái, vì vậy lập tức dừng thuốc của mình.
Rất nhanh, hai người đã truyền ra tin tức tốt, quận chúa sinh hạ con trai trưởng cho tướng quân.
Lão phu nhân nể mặt cháu trai, cũng đối với quận chúa tốt hơn mấy phần.
Nhưng Ngọc Liên hầu hạ bên cạnh mình hơn một năm, còn thân thiết hơn cả con gái ruột, vì vậy lão phu nhân cũng không thu lại quyền quản lý nhà cửa của cô ta.
Từ nhỏ Ngọc Liên đã kiếm sống dưới tay mẹ cả, tâm cơ, thủ đoạn mọi thứ đều không kém, trong khoảng thời gian quản lý nhà cửa, cô ta đã lôi kéo được toàn bộ nô bộc của cả phủ từ lâu.
Thấy lão phu nhân càng ngày càng thích cháu trai cả, Ngọc Liên cũng thầm sốt ruột, tướng quân vẫn luôn không chịu viên phòng, nếu như sau này mình không có con, sợ là kết quả sẽ rất thê thảm.
Thế là vị quý thiếp này bèn cùng nha hoàn trong phủ bắt đầu bày kế!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Liên tục nhiều ngày, không phải là tướng quân gặp cô ta nhớ cha mẹ mà nhìn trăng rơi lệ, thì chính là đúng lúc nhìn thấy quận chúa tính tình độc ác đánh mắng nha hoàn!
Liên di nương còn mua chuộc nhũ mẫu làm tiểu thiếu gia thường xuyên sinh bệnh.
Lão phu nhân chê quận chúa tuổi nhỏ không biết chăm sóc trẻ con, đau lòng cháu trai nên muốn ôm đứa nhỏ qua nuôi.
Mà đương nhiên quận chúa không muốn mẹ con chia lìa, hai người lại nảy sinh mâu thuẫn khó mà điều hòa.
Liên di nương còn nhân cơ hội này châm ngòi thổi gió, nói đứa nhỏ được nuôi dưỡng bên người lão phu nhân là phúc khí, chỉ đáng tiếc chính mình không con, mà quận chúa lại còn không vừa lòng.
Người nói vô tình, người nghe hữu ý, lão phu nhân lại bắt đầu thúc giục tướng quân viên phòng với Ngọc Liên!
Nếu không cho bà chăm cháu trai, vậy bà cũng chẳng thèm, lẽ nào chỉ có quận chúa biết sinh con chắc?
Tướng quân bị chuyện vụn vặt trong nhà làm cho càng ngày càng mất kiên nhẫn với quận chúa, lại cộng thêm có vài lời đồn nói hắn dựa vào quận chúa mà lên chức, là kẻ ăn bám, thế là sau một lần say rượu, hắn ta nhất thời hồ đồ viên phòng với Ngọc Liên.
Quận chúa không tin tướng quân sẽ phản bội lời thề nên đã đi tra hỏi, Ngọc Liên đó lại cố ý đụng mình bị thương rồi vu oan cho quận chúa.
Tướng quân vốn còn có chút chột dạ hổ thẹn lập tức cảm thấy quận chúa quá độc ác, là hắn nhất thời hồ đồ làm sai, tội gì lại đánh Ngọc Liên yếu đuối vô tội thành ra như vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro