Cuốn truyện cổ tích bí ẩn (2)
Mẫn Hạ
2024-01-18 19:07:49
Kết quả lại khiến cô thất vọng, trong đó không có bí mật công ty hay bí mật gì của Cố Khiết Thần như cô nghĩ, chỉ là một cuốn truyện cổ tích bình thường.
Cô không nản lòng lật xem trước sau trái phải, cũng không phát hiện ra bất cứ chỗ nào khác thường.
Thật là kỳ quái…
Mặc dù không nghĩ ra được vì sao trong phòng làm việc của Cố Khiết Thần lại có truyện cổ tích, nhưng không phải tài liệu quan trọng, cũng không phải sách gì quan trọng, cô không cần thiết phải gửi mỗi mình cuốn sách này về cho anh nhỉ?
Nhưng cô lại sợ lỡ như, thế nên cô vẫn đặt cuốn sách đó lên giá sách của cô.
Nếu Cố Khiết Thần cần, cô sẽ gửi về cho anh. Nếu chỉ là cuốn sách không quan trọng, đến lúc đó cô xử lý nó là được.
Cuối cùng, thu dọn xong hành lý thì ngoài trời đã tối, Hứa Tịnh Nhi cũng đã cảm thấy mệt và đói. Cô đi tắm rửa, thay chiếc áo thun trắng và chiếc quần thoải mái thường ngày, lái xe đến siêu thị trong thành phố mua sắm.
Lúc xách hai túi đồ lớn đi ra, thẳng đến quảng trường lớn ở trước cổng, màn hình LED phía trên đang phát quảng cáo của Tập đoàn Tả Thị.
Hứa Tịnh Nhi liếc mắt qua, không hứng thú cho lắm.
Mặc dù đó là gia tộc lớn sánh ngang với Tập đoàn Cố Thị, nhưng không liên quan gì đến người bình thường như cô cả. Huống hồ, nhìn thấy Tập đoàn Tả Thị sẽ khiến cô nhớ đến Tả Tư, đồng thời nhớ tới Cố Khiết Thần.
Tả Tư sẽ không thể nào vô duyên vô cớ về nước, dù sao cô ta cũng là cô gái thiên về sự nghiệp, mà trọng tâm công việc của cô ta luôn ở nước ngoài. Cô ta về nước, lại tiếp xúc với Cố Khiết Thần nhiều lần, vậy thì hoặc là Cố Thị và Tả Thị có hợp tác làm ăn gì đó, hoặc là… giữa hai gia tộc sẽ hợp tác.
Giữa hai gia tộc muốn cùng chung lợi ích thì cách tốt nhất là kết thông gia, từ xưa đến nay đều như vậy.
Hứa Tịnh Nhi về căn hộ, cho nguyên liệu nấu ăn vào trong tủ lạnh, làm một bữa tối đơn giản cho mình, đang chuẩn bị ăn thì lại vang lên tiếng tin nhắn tới.
Cô vừa cắt một miếng bò bít tết cho vào miệng, vừa mở Zalo ra, nhìn thấy là Tiêu Thuần gửi đến cho cô.
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Cậu và anh Khiết Thần ly hôn rồi sao?
Hứa Tịnh Nhi biết rõ Tiêu Thuần sớm muộn cũng biết, nên cũng không kinh ngạc lắm, cô đang định trả lời thì bên kia đã điên cuồng gửi tin nhắn tới.
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Có chuyện gì thế? Mình chỉ đi công tác có nửa tháng, sao hai người lại xảy ra chuyện lớn như vậy?
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Nếu không phải hôm nay Từ Soái không cẩn thận nói hớ, có phải cậu không định nói cho mình luôn không? Đã nói sau này chúng ta phải thẳng thắn với nhau kia mà?
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Ai đề nghị ly hôn đấy? Cậu hay là anh Khiết Thần? Vì sao? Có phải vì chuyện tin đồn lúc trước không?
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Mau trả lời!!
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Bỏ đi, cậu không cần trả lời. Cậu nói cho mình biết bây giờ cậu đang ở đâu, mình qua đó tìm cậu!
Hứa Tịnh Nhi nhất thời không biết nên cười hay nên giận, chẳng lẽ cô không muốn trả lời hay sao? Cũng phải để cô kịp trả lời mới được!
Cô ấy hỏi nhiều như vậy, vài ba câu cũng không thể nói rõ ràng được, Hứa Tịnh Nhi chỉ đành trả lời một cách giản đơn mà súc tích.
Tịnh Nhi Bé Nhỏ: Ừ, mình và Cố Khiết Thần đã ly hôn rồi, không phải vì tin đồn lúc trước. Anh ấy thẳng thắn với mình là anh ấy không thích mình, chỉ vì trách nhiệm với mình mà thôi, anh ấy không muốn tiếp tục cuộc hôn nhân sai lầm này nữa. Bây giờ mình đang ở nước ngoài, hôm nay vừa mới tới nơi, cũng không định về nữa đâu.
Cũng không biết có phải Tiêu Thuần nhất thời không chấp nhận nổi hay không, mà không thấy bên kia trả lời nữa.
Hứa Tịnh Nhi thoát Zalo, đang định ăn tiếp, đầu ngón tay lại tình cờ bấm vào Facebook. Sau khi vào trang chủ, bài đăng đầu tiên cô nhìn thấy lại xuất hiện tên của Cố Khiết Thần.
Cô không nản lòng lật xem trước sau trái phải, cũng không phát hiện ra bất cứ chỗ nào khác thường.
Thật là kỳ quái…
Mặc dù không nghĩ ra được vì sao trong phòng làm việc của Cố Khiết Thần lại có truyện cổ tích, nhưng không phải tài liệu quan trọng, cũng không phải sách gì quan trọng, cô không cần thiết phải gửi mỗi mình cuốn sách này về cho anh nhỉ?
Nhưng cô lại sợ lỡ như, thế nên cô vẫn đặt cuốn sách đó lên giá sách của cô.
Nếu Cố Khiết Thần cần, cô sẽ gửi về cho anh. Nếu chỉ là cuốn sách không quan trọng, đến lúc đó cô xử lý nó là được.
Cuối cùng, thu dọn xong hành lý thì ngoài trời đã tối, Hứa Tịnh Nhi cũng đã cảm thấy mệt và đói. Cô đi tắm rửa, thay chiếc áo thun trắng và chiếc quần thoải mái thường ngày, lái xe đến siêu thị trong thành phố mua sắm.
Lúc xách hai túi đồ lớn đi ra, thẳng đến quảng trường lớn ở trước cổng, màn hình LED phía trên đang phát quảng cáo của Tập đoàn Tả Thị.
Hứa Tịnh Nhi liếc mắt qua, không hứng thú cho lắm.
Mặc dù đó là gia tộc lớn sánh ngang với Tập đoàn Cố Thị, nhưng không liên quan gì đến người bình thường như cô cả. Huống hồ, nhìn thấy Tập đoàn Tả Thị sẽ khiến cô nhớ đến Tả Tư, đồng thời nhớ tới Cố Khiết Thần.
Tả Tư sẽ không thể nào vô duyên vô cớ về nước, dù sao cô ta cũng là cô gái thiên về sự nghiệp, mà trọng tâm công việc của cô ta luôn ở nước ngoài. Cô ta về nước, lại tiếp xúc với Cố Khiết Thần nhiều lần, vậy thì hoặc là Cố Thị và Tả Thị có hợp tác làm ăn gì đó, hoặc là… giữa hai gia tộc sẽ hợp tác.
Giữa hai gia tộc muốn cùng chung lợi ích thì cách tốt nhất là kết thông gia, từ xưa đến nay đều như vậy.
Hứa Tịnh Nhi về căn hộ, cho nguyên liệu nấu ăn vào trong tủ lạnh, làm một bữa tối đơn giản cho mình, đang chuẩn bị ăn thì lại vang lên tiếng tin nhắn tới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô vừa cắt một miếng bò bít tết cho vào miệng, vừa mở Zalo ra, nhìn thấy là Tiêu Thuần gửi đến cho cô.
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Cậu và anh Khiết Thần ly hôn rồi sao?
Hứa Tịnh Nhi biết rõ Tiêu Thuần sớm muộn cũng biết, nên cũng không kinh ngạc lắm, cô đang định trả lời thì bên kia đã điên cuồng gửi tin nhắn tới.
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Có chuyện gì thế? Mình chỉ đi công tác có nửa tháng, sao hai người lại xảy ra chuyện lớn như vậy?
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Nếu không phải hôm nay Từ Soái không cẩn thận nói hớ, có phải cậu không định nói cho mình luôn không? Đã nói sau này chúng ta phải thẳng thắn với nhau kia mà?
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Ai đề nghị ly hôn đấy? Cậu hay là anh Khiết Thần? Vì sao? Có phải vì chuyện tin đồn lúc trước không?
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Mau trả lời!!
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Bỏ đi, cậu không cần trả lời. Cậu nói cho mình biết bây giờ cậu đang ở đâu, mình qua đó tìm cậu!
Hứa Tịnh Nhi nhất thời không biết nên cười hay nên giận, chẳng lẽ cô không muốn trả lời hay sao? Cũng phải để cô kịp trả lời mới được!
Cô ấy hỏi nhiều như vậy, vài ba câu cũng không thể nói rõ ràng được, Hứa Tịnh Nhi chỉ đành trả lời một cách giản đơn mà súc tích.
Tịnh Nhi Bé Nhỏ: Ừ, mình và Cố Khiết Thần đã ly hôn rồi, không phải vì tin đồn lúc trước. Anh ấy thẳng thắn với mình là anh ấy không thích mình, chỉ vì trách nhiệm với mình mà thôi, anh ấy không muốn tiếp tục cuộc hôn nhân sai lầm này nữa. Bây giờ mình đang ở nước ngoài, hôm nay vừa mới tới nơi, cũng không định về nữa đâu.
Cũng không biết có phải Tiêu Thuần nhất thời không chấp nhận nổi hay không, mà không thấy bên kia trả lời nữa.
Hứa Tịnh Nhi thoát Zalo, đang định ăn tiếp, đầu ngón tay lại tình cờ bấm vào Facebook. Sau khi vào trang chủ, bài đăng đầu tiên cô nhìn thấy lại xuất hiện tên của Cố Khiết Thần.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro