Giải đáp (1)
Mẫn Hạ
2024-01-18 19:07:49
“Cô Hứa, cô nghĩ Cố tổng là người thế nào?”,
trong giọng nói của trợ lý Lâm có chút oán hận vì Hứa Tịnh Nhi hiểu lầm
Cố Khiết Thần: “Không phải Cố tổng tìm cô Tả, mà là cô Tả tìm tới Cố
tổng trước!”.
Tả Tư tìm tới Cố Khiết Thần trước?
Hứa Tịnh Nhi không quan tâm đến sự chế giễu của trợ lý Lâm, cô ngạc nhiên về chuyện này hơn.
Trong lúc Cố Thị đang lục đục nội bộ, Cố Khiết Thần tìm cách giải quyết, phản ứng đầu tiên của cô đương nhiên là Cố Khiết Thần đi tìm Tả Tư, không phải liên hôn thì là hợp tác. Dù sao phía sau Tả Tư cũng có cả Tập đoàn Tả Thị.
Hơn nữa, lúc đó anh và Tả Tư liên tục có tin đồn, không có bất cứ lời giải thích nào với cô, suốt hơn một tháng không quan tâm đến cô, vừa về đã đòi ly hôn, cô nghĩ như vậy cũng là bình thường.
Cho nên, lúc này nghe trợ lý Lâm nói, cô thực sự rất kinh ngạc.
“Anh nói tiếp đi”.
Trợ lý Lâm nhún vai: “Cô Tả và Cố tổng cụ thể đã bàn những gì thì tôi không rõ. Lúc bọn họ bàn bạc, tôi không có ở đó, nhưng chuyện sau đó cô cũng biết rồi đấy, có rất nhiều tin đồn được tung ra, hơn nữa… không có ai đứng ra đính chính”.
“Bên ngoài lan truyền nhiều điều mờ ám là vậy, nhưng tôi đi theo bên cạnh Cố tổng, tôi thấy rất rõ, Cố tổng và cô Tả không có hành động gì mờ ám. Tôi nghĩ có lẽ là Cố tổng và cô Tả đã đạt thành thỏa thuận gì đó, bước đầu tiên là tung tin đồn, không đứng ra đính chính là bước thứ hai. Hơn nữa, trong các bài báo đều không có tên của cô, không dính líu gì đến cô, cho nên thời gian đó, cô mới sống được yên ổn”.
“Sau đó thì về nước, ngày hôm ấy vừa khéo họp hội đồng quản trị, Cố Hùng hợp tác với những thành viên hội đồng quản trị khác muốn bãi bỏ chức Tổng giám đốc của Cố tổng. Ông ta dựa vào cổ phần của ông cụ và một vài cổ đông đứng về phe ông ta ủng hộ, phiếu bầu chiếm gần một nửa. Nhưng bởi tin đồn thời gian đó, có một số thành viên hội đồng quản trị tham dự xem trọng mối quan hệ của Cố tổng và cô Tả, nghĩ rằng sau này có lẽ sẽ hợp tác với Tả Thị, cho nên bọn họ đã bỏ phiếu cho Cố tổng. Cuộc chiến đó, Cố tổng đã thắng, đánh tan tham vọng của Cố Hùng”.
Thật ra, khi Hứa Tịnh Nhi nhìn thấy giấy thay đổi quyền sở hữu cổ phần, cô cũng đoán được đại khái tình huống như vậy. Cố Hùng luôn có dã tâm to lớn, sao ông ta có thể cam tâm bị đá ra khỏi Tập đoàn Cố Thị, chắc chắn có cơ hội là sẽ giở trò. Chỉ là không ngờ vốn liếng để ông ta giở trò lần này lại là cổ phần của ông cụ Cố mà thôi.
Ông cụ Cố hôn mê, không thể lấy lại cổ phần. Nếu lúc đó Cố Khiết Thần phản ứng chậm một bước, Cố Thị đã lọt vào tay Cố Hùng. Cho nên chuyện anh lựa chọn hợp tác với Tả Thị, cô có thể hiểu được.
Hứa Tịnh Nhi lên tiếng: “Vậy chuyện ly hôn… cũng xem như là một bước trong kế hoạch của anh ấy?”.
Thỏa thuận giữa Cố Khiết Thần và Tả Tư cũng bao gồm chuyện này?
“Không phải”.
Trợ lý Lâm không khỏi thở dài: “Những chuyện khác mà tôi biết, cộng thêm những gì tôi có thể đoán ra cơ bản đều đúng. Ở nước ngoài, Cố tổng không liên lạc với cô, tôi cứ nghĩ anh ấy sợ cô nghĩ lung tung, chi bằng tạm thời không liên lạc, thế nên anh ấy không mang theo điện thoại mà để tôi giữ, chỉ gọi về cho mẹ tôi vào một giờ cố định mỗi ngày, hỏi thăm tình hình của ông cụ”.
“Sau khi chức Tổng giám đốc được giữ vững, lúc đó tôi đã hỏi anh ấy có cần đến bệnh viện thăm ông cụ và cô hay không. Tôi còn tưởng mọi chuyện đã qua rồi, nào ngờ… lúc đó anh ấy bảo tôi chuẩn bị đơn xin ly hôn”.
Tả Tư tìm tới Cố Khiết Thần trước?
Hứa Tịnh Nhi không quan tâm đến sự chế giễu của trợ lý Lâm, cô ngạc nhiên về chuyện này hơn.
Trong lúc Cố Thị đang lục đục nội bộ, Cố Khiết Thần tìm cách giải quyết, phản ứng đầu tiên của cô đương nhiên là Cố Khiết Thần đi tìm Tả Tư, không phải liên hôn thì là hợp tác. Dù sao phía sau Tả Tư cũng có cả Tập đoàn Tả Thị.
Hơn nữa, lúc đó anh và Tả Tư liên tục có tin đồn, không có bất cứ lời giải thích nào với cô, suốt hơn một tháng không quan tâm đến cô, vừa về đã đòi ly hôn, cô nghĩ như vậy cũng là bình thường.
Cho nên, lúc này nghe trợ lý Lâm nói, cô thực sự rất kinh ngạc.
“Anh nói tiếp đi”.
Trợ lý Lâm nhún vai: “Cô Tả và Cố tổng cụ thể đã bàn những gì thì tôi không rõ. Lúc bọn họ bàn bạc, tôi không có ở đó, nhưng chuyện sau đó cô cũng biết rồi đấy, có rất nhiều tin đồn được tung ra, hơn nữa… không có ai đứng ra đính chính”.
“Bên ngoài lan truyền nhiều điều mờ ám là vậy, nhưng tôi đi theo bên cạnh Cố tổng, tôi thấy rất rõ, Cố tổng và cô Tả không có hành động gì mờ ám. Tôi nghĩ có lẽ là Cố tổng và cô Tả đã đạt thành thỏa thuận gì đó, bước đầu tiên là tung tin đồn, không đứng ra đính chính là bước thứ hai. Hơn nữa, trong các bài báo đều không có tên của cô, không dính líu gì đến cô, cho nên thời gian đó, cô mới sống được yên ổn”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Sau đó thì về nước, ngày hôm ấy vừa khéo họp hội đồng quản trị, Cố Hùng hợp tác với những thành viên hội đồng quản trị khác muốn bãi bỏ chức Tổng giám đốc của Cố tổng. Ông ta dựa vào cổ phần của ông cụ và một vài cổ đông đứng về phe ông ta ủng hộ, phiếu bầu chiếm gần một nửa. Nhưng bởi tin đồn thời gian đó, có một số thành viên hội đồng quản trị tham dự xem trọng mối quan hệ của Cố tổng và cô Tả, nghĩ rằng sau này có lẽ sẽ hợp tác với Tả Thị, cho nên bọn họ đã bỏ phiếu cho Cố tổng. Cuộc chiến đó, Cố tổng đã thắng, đánh tan tham vọng của Cố Hùng”.
Thật ra, khi Hứa Tịnh Nhi nhìn thấy giấy thay đổi quyền sở hữu cổ phần, cô cũng đoán được đại khái tình huống như vậy. Cố Hùng luôn có dã tâm to lớn, sao ông ta có thể cam tâm bị đá ra khỏi Tập đoàn Cố Thị, chắc chắn có cơ hội là sẽ giở trò. Chỉ là không ngờ vốn liếng để ông ta giở trò lần này lại là cổ phần của ông cụ Cố mà thôi.
Ông cụ Cố hôn mê, không thể lấy lại cổ phần. Nếu lúc đó Cố Khiết Thần phản ứng chậm một bước, Cố Thị đã lọt vào tay Cố Hùng. Cho nên chuyện anh lựa chọn hợp tác với Tả Thị, cô có thể hiểu được.
Hứa Tịnh Nhi lên tiếng: “Vậy chuyện ly hôn… cũng xem như là một bước trong kế hoạch của anh ấy?”.
Thỏa thuận giữa Cố Khiết Thần và Tả Tư cũng bao gồm chuyện này?
“Không phải”.
Trợ lý Lâm không khỏi thở dài: “Những chuyện khác mà tôi biết, cộng thêm những gì tôi có thể đoán ra cơ bản đều đúng. Ở nước ngoài, Cố tổng không liên lạc với cô, tôi cứ nghĩ anh ấy sợ cô nghĩ lung tung, chi bằng tạm thời không liên lạc, thế nên anh ấy không mang theo điện thoại mà để tôi giữ, chỉ gọi về cho mẹ tôi vào một giờ cố định mỗi ngày, hỏi thăm tình hình của ông cụ”.
“Sau khi chức Tổng giám đốc được giữ vững, lúc đó tôi đã hỏi anh ấy có cần đến bệnh viện thăm ông cụ và cô hay không. Tôi còn tưởng mọi chuyện đã qua rồi, nào ngờ… lúc đó anh ấy bảo tôi chuẩn bị đơn xin ly hôn”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro