.1: Một Thân Ch...
Mễ Phân
2024-11-23 00:32:53
Sau khi Lục Diệp ngồi xuống, Giang Văn Thăng liền lập tức bày ra khuôn mặt thâm tình.
“Diệp Tử, anh biết lúc trước anh xem nhẹ em, xin lỗi, chúng ta… Chúng ta còn có thể tiếp tục ở bên nhau sao?”
Giang Văn Thăng không khỏi cúi đầu.
Bộ dạng này của anh ta không khỏi khiến Lục Diệp nhớ tới trước đây.
Năm đó, anh ta cũng tự ti như vậy, dáng vẻ không tự tin, mới khiến Diệp Tử sinh ra thông cảm với anh ta, còn có một chút tình cảm khác. Cô biết thật ra Giang Văn Thăng vẫn luôn không có chút tự tin nào, nhưng ngay lúc ấy anh ta lại rất có tài. Hơn nữa anh ta rõ ràng không tin chính mình như vậy, lại có thể dũng cảm theo đuổi Diệp Tử.
Chính là vì vậy mới khiến cô rung động.
Hiện tại nhìn bộ dạng của anh ta, Lục Diệp không khỏi nghĩ đến những chuyện trước kia. Nhưng càng nghĩ lại càng thấy tức giận.
Năm đó, cô vì cổ vũ Giang Văn Thăng, vì muốn anh ta có thêm tự tin, cô vẫn luôn cố gắng làm rất nhiều việc. Cô và anh ta cùng nhau mở công ty, hơn nữa còn cho anh ta rất nhiều thứ khiến anh ta có thể tự tin.
Kết quả…
Năm đó anh ta chuốc say cô, đưa cô lên giường một người đàn ông xa lạ.
Như vậy mà còn nhịn được thì có gì không nhịn được nữa chứ?
Chuyện này Lục Diệp vẫn còn chưa trả đũa, không nghĩ tới giờ Giang Văn Thăng còn tự đưa mình tới cửa.
“Văn Thăng, chúng ta không phải còn chưa chia tay sao? Lẽ nào, anh?”.
“Không không, sao có thể chứ?Chính là anh nhìn thấy tin tức mới nhất, cho rằng em đã thay lòng.”.
“Văn Thăng, anh biết, em yêu anh nhiều năm như vậy, vì anh trả giá nhiều năm như vậy. Sao em có thể nói thay lòng thì liền thay lòng được, phải không?”.
Ọe…
Lời này nói ra… Chính cô cũng phải khâm phục khả năng diễn xuất tinh vi của mình.
“Diệp Tử, em còn yêu anh như vậy thật tốt quá. Em yên tâm, sau này anh nhất định đối xử thật tốt với em, tuyệt đối không lạnh nhạt em.”.
“Ha ha… Văn Thăng, anh vẫn đối tốt với em như vậy…”. Lục Diệp nói tới đây, bỗng nhiên đề nghị, nói: “Nếu hôm nay vui vẻ như vậy, không bằng chúng ta đi uống rượu chúc mừng chút đi?”.
“Được thôi.”.
Giang Văn Thăng thoạt nhìn có vẻ rất vui.
Lục Diệp nhìn anh ta vui chết đi được, trong lòng mừng thầm.
Chờ xem, trò hay vẫn còn ở phía sau.
Lục Diệp lập tức gọi hai chén trà đá Trường Đảo, nhân lúc nhân viên phục vụ còn chưa tới, Lục Diệp đứng dậy nói: “Anh chờ em một lát, em tới phòng vệ sinh.”.
“Được, anh chờ em.”.
Lục diệp đương nhiên không có đến nhà vệ sinh, mà vòng tới phía sau quán cà phê.Cô đi đến phòng pha chế rượu, sau đó khom lưng trộm chui vào.
Nhân viên pha chế trong phòng pha chế rượu nhanh chóng phát hiện ra Lục Diệp. Nhân viên pha chế rượu là một nam sinh đại học bình thường, thấy Lục Diệp liền theo bản năng mà nói: “Cô là ai? Chạy tới đây làm gì?”.
“Diệp Tử, anh biết lúc trước anh xem nhẹ em, xin lỗi, chúng ta… Chúng ta còn có thể tiếp tục ở bên nhau sao?”
Giang Văn Thăng không khỏi cúi đầu.
Bộ dạng này của anh ta không khỏi khiến Lục Diệp nhớ tới trước đây.
Năm đó, anh ta cũng tự ti như vậy, dáng vẻ không tự tin, mới khiến Diệp Tử sinh ra thông cảm với anh ta, còn có một chút tình cảm khác. Cô biết thật ra Giang Văn Thăng vẫn luôn không có chút tự tin nào, nhưng ngay lúc ấy anh ta lại rất có tài. Hơn nữa anh ta rõ ràng không tin chính mình như vậy, lại có thể dũng cảm theo đuổi Diệp Tử.
Chính là vì vậy mới khiến cô rung động.
Hiện tại nhìn bộ dạng của anh ta, Lục Diệp không khỏi nghĩ đến những chuyện trước kia. Nhưng càng nghĩ lại càng thấy tức giận.
Năm đó, cô vì cổ vũ Giang Văn Thăng, vì muốn anh ta có thêm tự tin, cô vẫn luôn cố gắng làm rất nhiều việc. Cô và anh ta cùng nhau mở công ty, hơn nữa còn cho anh ta rất nhiều thứ khiến anh ta có thể tự tin.
Kết quả…
Năm đó anh ta chuốc say cô, đưa cô lên giường một người đàn ông xa lạ.
Như vậy mà còn nhịn được thì có gì không nhịn được nữa chứ?
Chuyện này Lục Diệp vẫn còn chưa trả đũa, không nghĩ tới giờ Giang Văn Thăng còn tự đưa mình tới cửa.
“Văn Thăng, chúng ta không phải còn chưa chia tay sao? Lẽ nào, anh?”.
“Không không, sao có thể chứ?Chính là anh nhìn thấy tin tức mới nhất, cho rằng em đã thay lòng.”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Văn Thăng, anh biết, em yêu anh nhiều năm như vậy, vì anh trả giá nhiều năm như vậy. Sao em có thể nói thay lòng thì liền thay lòng được, phải không?”.
Ọe…
Lời này nói ra… Chính cô cũng phải khâm phục khả năng diễn xuất tinh vi của mình.
“Diệp Tử, em còn yêu anh như vậy thật tốt quá. Em yên tâm, sau này anh nhất định đối xử thật tốt với em, tuyệt đối không lạnh nhạt em.”.
“Ha ha… Văn Thăng, anh vẫn đối tốt với em như vậy…”. Lục Diệp nói tới đây, bỗng nhiên đề nghị, nói: “Nếu hôm nay vui vẻ như vậy, không bằng chúng ta đi uống rượu chúc mừng chút đi?”.
“Được thôi.”.
Giang Văn Thăng thoạt nhìn có vẻ rất vui.
Lục Diệp nhìn anh ta vui chết đi được, trong lòng mừng thầm.
Chờ xem, trò hay vẫn còn ở phía sau.
Lục Diệp lập tức gọi hai chén trà đá Trường Đảo, nhân lúc nhân viên phục vụ còn chưa tới, Lục Diệp đứng dậy nói: “Anh chờ em một lát, em tới phòng vệ sinh.”.
“Được, anh chờ em.”.
Lục diệp đương nhiên không có đến nhà vệ sinh, mà vòng tới phía sau quán cà phê.Cô đi đến phòng pha chế rượu, sau đó khom lưng trộm chui vào.
Nhân viên pha chế trong phòng pha chế rượu nhanh chóng phát hiện ra Lục Diệp. Nhân viên pha chế rượu là một nam sinh đại học bình thường, thấy Lục Diệp liền theo bản năng mà nói: “Cô là ai? Chạy tới đây làm gì?”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro