.3: Không Biết...
Mễ Phân
2024-11-23 00:32:53
Ai bảo thím hai anh sẽ mê hoặc như vậy, giống như cái gì cũng chưa làm thì đã thu phục được chú hai mình!
Anh đặc biệt tò mò, Lục Diệp rốt cuộc là dùng cách gì hàng phục được Chiến Đình Kiêu!
Tầm mắt Chiến Đình Kiêu quét một vòng trên tờ báo, rất nhanh sự chú ý liền rơi xuống tin tức giải trí Thịnh Diệp.
Anh ngẩng đầu, nhướng mày, làm như có chút khó hiểu.
Loại công ty này trước nay, Chiến Đình Kiêu rất không để vào mắt, tự nhiên cũng chưa từng nghe qua.
Vì thế đang nhìn vẻ mặt khó hiểu của Chiến Đình Kiêu, Chiến Vân Kỳ cả người khoa trương cực kỳ: “Không phải chứ chú hai?! Chú không phải không biết, thím hai chính là người trong công ty này chứ? Nhưng mà cổ phần của thím hai tại công ty này không phải rất nhiều, cho nên hiện tại hơi có chút ảnh hưởng, hẳn là cũng không có gì.”
Sau khi nghe được Chiến Vân Kỳ giải thích, Chiến Đình Kiêu lại lần nữa chú ý lên tờ báo.
Kỳ thật anh biết trước đây Lục Diệp là cổ đông của một công tu giải trí, chỉ là không biết tên mà thôi.
Hơn nữa anh còn biết, ở công ty đó còn có bạn trai cũ của cô.
Những việc này, Chiến Vân Kỳ đã sớm làm thành quyển sách nhỏ hết thảy nói cho anh biết. Sự việc này, Chiến Vân Kỳ bát quái cùng tin tức nho nhỏ vẫn là rất hữu dụng.
“Coa người thổi bùng tin tức xấu nha chú hai!” Chiến Vân Kỳ hưng phấn mà nói: “Chú không biết chứ, nhật báo Quất Tử viết rất khoa trương, bọn họ nói tổng tài tập đoàn Thịnh Diệp, Giang Văn Thăng, có lối sống kém! Ngạc nhiên không? Như vậy thoạt nhìn, thím hai hẳn là sẽ không có gì với hắn.”
Chiến Vân Kỳ nói đến một nửa, liền thấy Chiến Đình Kiêu đem tờ báo nhét lại trong tay của cậu ta.
Chiến Vân Kỳ lập tức liền hiểu.
Chiến Đình Kiêu chính là muốn nhìn một chút phản ứng của Lục Diệp, nhưng chính anh lại hơi xấu hổ, muốn tự cao tự đại, cho nên mới để mình đi.
Chiến Vân Kỳ lập tức nói: “Tuân lệnh!”
Lúc sau liền cầm tờ báo theo hướng phòng Lục Diệp mà đi.
Lúc này Lục Diệp đang đàn dương cầm cho Bánh bao nhỏ nghe, cô lúc trước vô tình phát hiện bên trong Bánh bao nhỏ còn rất có dự cảm. Vừa lúc Chiến gia có đàn dương cầm, cô hôm nay nhàn rỗi tới không có việc gì liền đàn.
Rồi mới nhìn thấy ba ba Bánh bao nhỏ nhìn cô, cho nên cô liền đàn một lần, dạy một hồi.
Cô cảm thấy, âm nhạc thực là vật không tệ, nói không chừng đến lúc đó có thể cởi bỏ khúc mắc của Bánh bao nhỏ, để nhóc có thể không cần lại khép kín như bây giờ.
Chiến Vân Kỳ cũng không nghĩ nhiều như vậy, lập tức xông lên trước, hưng phấn mà hô: “Thím hai, cháu tới rồi!”
Lục Diệp một chút cũng không chào đón Chiến Vân Kỳ, “Anh tới làm gì?”
“Thím hai, cháu mang cho thím tin tức tốt, à không là tin tức xấu.” Chiến Vân Kỳ chính mình cũng phân chia không được rốt cuộc việc Giang Văn Thăng đối với Lục Diệp mà nói là tốt hay xấu. Chỉ là cậu ta thật sự quá muốn bát quái, quá muốn nhìn thấy một chút phản ứng của Lục Diệp, bởi vậy cậu ta liền mang theo tờ báo tới đây.
Chiến Vân Kỳ cơ bản đều ở chung cư bên ngoài, trên danh nghĩa cậu ta cũng không ít bất động sản, cho nên không thường xuyên trở về.
Huống chi cậu ta là người linh động như thế, tổng thể không thể phá hư Lục Diệp và Chiến Đình Kiêu đúng không?
“Anh đến chính là tin tức xấu.”
Cư nhiên dám quấy rầy cô đánh đàn!
“Thím hai, thím đừng nói như thế mà! Cháu cho thím xem xem tờ báo này, thím xem thấy tin tức nhất định sẽ cảm thấy thực kích thích!”
Lục Diệp chán đến chết mà nhìn lướt qua tờ báo, đang xem ba chữ to đùng “Giang Văn Thăng”, cô tức khắc trong lòng liền cả kinh, không khỏi quét mắt qua nhìn nhiều lần.
Có thể thấy không rõ lắm, bởi vậy cô cuối cùng đơn giản vẫn là đoạt lấy tờ báo.
Chiến Vân Kỳ nhìn thấy phản ứng của Lục Diệp, không khỏi trong lòng càng mong đợi. Anh nóng lòng muốn hỏi thử: “Thím hai, người trên báo này hẳn là bạn trai cũ của thím?”
Anh thấy hai tròng mắt Lục Diệp không hề chớp mà nhìn chằm chằm nội dung tờ báo, biểu tình ngưng trọng mà lại cẩn thận, không khỏi trong lòng chột dạ.
Lục Diệp sẽ không phải còn nhớ tới người đàn ông kia chứ?
Không phải chứ?
Chú hai còn đứng ở cửa mà!
Hơn nữa giống như có chỗ không đúng..... Anh như thế nào lại cảm thấy Lục Diệp thần sắc chú hai càng ngày càng đáng sợ?
Anh đặc biệt tò mò, Lục Diệp rốt cuộc là dùng cách gì hàng phục được Chiến Đình Kiêu!
Tầm mắt Chiến Đình Kiêu quét một vòng trên tờ báo, rất nhanh sự chú ý liền rơi xuống tin tức giải trí Thịnh Diệp.
Anh ngẩng đầu, nhướng mày, làm như có chút khó hiểu.
Loại công ty này trước nay, Chiến Đình Kiêu rất không để vào mắt, tự nhiên cũng chưa từng nghe qua.
Vì thế đang nhìn vẻ mặt khó hiểu của Chiến Đình Kiêu, Chiến Vân Kỳ cả người khoa trương cực kỳ: “Không phải chứ chú hai?! Chú không phải không biết, thím hai chính là người trong công ty này chứ? Nhưng mà cổ phần của thím hai tại công ty này không phải rất nhiều, cho nên hiện tại hơi có chút ảnh hưởng, hẳn là cũng không có gì.”
Sau khi nghe được Chiến Vân Kỳ giải thích, Chiến Đình Kiêu lại lần nữa chú ý lên tờ báo.
Kỳ thật anh biết trước đây Lục Diệp là cổ đông của một công tu giải trí, chỉ là không biết tên mà thôi.
Hơn nữa anh còn biết, ở công ty đó còn có bạn trai cũ của cô.
Những việc này, Chiến Vân Kỳ đã sớm làm thành quyển sách nhỏ hết thảy nói cho anh biết. Sự việc này, Chiến Vân Kỳ bát quái cùng tin tức nho nhỏ vẫn là rất hữu dụng.
“Coa người thổi bùng tin tức xấu nha chú hai!” Chiến Vân Kỳ hưng phấn mà nói: “Chú không biết chứ, nhật báo Quất Tử viết rất khoa trương, bọn họ nói tổng tài tập đoàn Thịnh Diệp, Giang Văn Thăng, có lối sống kém! Ngạc nhiên không? Như vậy thoạt nhìn, thím hai hẳn là sẽ không có gì với hắn.”
Chiến Vân Kỳ nói đến một nửa, liền thấy Chiến Đình Kiêu đem tờ báo nhét lại trong tay của cậu ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chiến Vân Kỳ lập tức liền hiểu.
Chiến Đình Kiêu chính là muốn nhìn một chút phản ứng của Lục Diệp, nhưng chính anh lại hơi xấu hổ, muốn tự cao tự đại, cho nên mới để mình đi.
Chiến Vân Kỳ lập tức nói: “Tuân lệnh!”
Lúc sau liền cầm tờ báo theo hướng phòng Lục Diệp mà đi.
Lúc này Lục Diệp đang đàn dương cầm cho Bánh bao nhỏ nghe, cô lúc trước vô tình phát hiện bên trong Bánh bao nhỏ còn rất có dự cảm. Vừa lúc Chiến gia có đàn dương cầm, cô hôm nay nhàn rỗi tới không có việc gì liền đàn.
Rồi mới nhìn thấy ba ba Bánh bao nhỏ nhìn cô, cho nên cô liền đàn một lần, dạy một hồi.
Cô cảm thấy, âm nhạc thực là vật không tệ, nói không chừng đến lúc đó có thể cởi bỏ khúc mắc của Bánh bao nhỏ, để nhóc có thể không cần lại khép kín như bây giờ.
Chiến Vân Kỳ cũng không nghĩ nhiều như vậy, lập tức xông lên trước, hưng phấn mà hô: “Thím hai, cháu tới rồi!”
Lục Diệp một chút cũng không chào đón Chiến Vân Kỳ, “Anh tới làm gì?”
“Thím hai, cháu mang cho thím tin tức tốt, à không là tin tức xấu.” Chiến Vân Kỳ chính mình cũng phân chia không được rốt cuộc việc Giang Văn Thăng đối với Lục Diệp mà nói là tốt hay xấu. Chỉ là cậu ta thật sự quá muốn bát quái, quá muốn nhìn thấy một chút phản ứng của Lục Diệp, bởi vậy cậu ta liền mang theo tờ báo tới đây.
Chiến Vân Kỳ cơ bản đều ở chung cư bên ngoài, trên danh nghĩa cậu ta cũng không ít bất động sản, cho nên không thường xuyên trở về.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Huống chi cậu ta là người linh động như thế, tổng thể không thể phá hư Lục Diệp và Chiến Đình Kiêu đúng không?
“Anh đến chính là tin tức xấu.”
Cư nhiên dám quấy rầy cô đánh đàn!
“Thím hai, thím đừng nói như thế mà! Cháu cho thím xem xem tờ báo này, thím xem thấy tin tức nhất định sẽ cảm thấy thực kích thích!”
Lục Diệp chán đến chết mà nhìn lướt qua tờ báo, đang xem ba chữ to đùng “Giang Văn Thăng”, cô tức khắc trong lòng liền cả kinh, không khỏi quét mắt qua nhìn nhiều lần.
Có thể thấy không rõ lắm, bởi vậy cô cuối cùng đơn giản vẫn là đoạt lấy tờ báo.
Chiến Vân Kỳ nhìn thấy phản ứng của Lục Diệp, không khỏi trong lòng càng mong đợi. Anh nóng lòng muốn hỏi thử: “Thím hai, người trên báo này hẳn là bạn trai cũ của thím?”
Anh thấy hai tròng mắt Lục Diệp không hề chớp mà nhìn chằm chằm nội dung tờ báo, biểu tình ngưng trọng mà lại cẩn thận, không khỏi trong lòng chột dạ.
Lục Diệp sẽ không phải còn nhớ tới người đàn ông kia chứ?
Không phải chứ?
Chú hai còn đứng ở cửa mà!
Hơn nữa giống như có chỗ không đúng..... Anh như thế nào lại cảm thấy Lục Diệp thần sắc chú hai càng ngày càng đáng sợ?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro