Cô Vợ Bảo Bối Của Lão Đại Si Tình
Kẻ phản bội
2024-08-30 17:48:28
mấy ngày hôm nay Dương Thành gần như gác lại toàn bộ công việc để ở nhà với cô. Anh chỉ nghe những cuộc điện thoại quan trọng rồi cũng nhanh chóng kết thúc
trưa hôm nay Gia Hào ghé thăm, vốn là để trao đổi công việc vậy mà lại bị anh đuổi về. Cậu ta không biết làm thế nào đành cầu cứu Thanh Yên.
Bất lực trước ông chồng của mình, cô phải ra mặt đuổi anh đi làm để cấp dưới có cơ hội nghỉ ngơi.
" hôm nay anh mà không tới công ty cũng buộc phải tới Thiên Dương, nếu không tốt nhất đừng nói chuyện với em !"
"ơ vợ... "
"im!"
Gia Hào thấy sếp mình lép vế thì không nhịn được cười, để kiềm chế phải dùng tới chiêu ho khan.
"Cậu biết tay tôi !"
Dương Thành chướng mắt thì lập tức đe doạ làm cậu ta không biết nên làm bước tiếp theo như nào
" sếp... Phu nhân mắng sếp đâu có liên quan đến tôi "
Anh phụng phịu dậm chân bước lên lầu thay đồ rồi đi thẳng đến công ty. Gia Hào định đi theo thì bị cô gọi lại nói chuyện. Người hầu mang ra một ly trà rồi kéo nhau tránh mặt
" hôm trước tôi nghe Bách Đại kể lại cô đi gặp Lê. Hai người có chuyện gì sao? Thấy cô ấy..."
"không sao đâu, đừng lo! Công ty thế nào rồi ?"
"vẫn ổn, đợi cô về đảm nhiệm !"
" haha... Tôi hiện giờ rất muốn làm người bình thường ăn bám chồng "
Thanh Yên ngả người về phía sau, khẽ xoa thái dương đang đau của mình. Để cô nghỉ ngơi nên Gia Hào cũng không nán lại lâu.
"Dì Trương, dì cho con xin viên thuốc giảm đau với "
Từ trong bếp, dì Trương sốt ruột chạy ra
" con đau ở đâu sao?"
" đầu con hơi đau, chắc tại trở trời thôi ạ"
Uống thuốc xong cô lên lầu, hôm nay không có anh ở nhà cô lại cảm thấy trống vắng. Có lẽ cô đã quen với sự xuất hiện của người đàn ông ấy bên cạnh mình mất rồi.
"ông chủ, có người muốn gặp ngài. Là một người phụ nữ, cô ta nói muốn hợp tác "
Tên tôi tớ hớt hải chạy vào bên trong báo cáo, kẻ ngồi trên chiếc đài cao nhâm nhi chén trà thượng hạng phẩy tay một cái bên dưới liền hiểu ý.
Cánh cửa lớn được mở ra, bước vào bên trong là một người phụ nữ, cô ta choàng áo kín mít chỉ để lộ phần dưới của gương mặt.Như thể đây là nhà mình, người phụ nữ kia chậm rãi tiến đến gần đài cao, chưa vội ngước lên đã cất cao giọng chào hỏi
"chào ngài Vic, tôi rất vui khi được gặp ngài "
Victor ngồi bên trên tay vẫn rót trà, khói bốc lên toả hương thơm dịu, hắn ta nhếch miệng cười ta vẻ thân thiện
" không biết quý cô đây là ai lại tìm đến tận cửa để gặp lão già như tôi?"
" không cần hoa mỹ thế làm gì ! Tôi nói vào vấn đề chính ,tôi và ngài có chung kẻ thù, tôi muốn hợp tác cùng ngài loại trừ cái gai đó đi"
" hahaha..."
Thấy kẻ bên trên cười lớn người phụ nữ cũng không thay đổi sắc mặt,cô ta chỉ mỉm cười rất tự tin. Dáng vẻ này khiến con người ta phải nâng cao cảnh giác.
" ây... Kẻ thù của tôi nhiều lắm, quý cô muốn nhắc tới ai ?"
Vic đứng lên, hắn chống cây gậy ba toong hiên ngang nhìn xuống dưới chờ đợi câu trả lời của vị khách lạ.
"Dương Thành, Thẩm Thanh Yên "
Hắn như bị đụng trúng dây thần kinh cười, cái miệng nhếch lên nãy giờ vẫn chưa có dấu hiệu hạ xuống.
" tôi nên gọi quý cô là gì nhỉ ?"
" cứ gọi tôi là... Hoa Lê !"
Người đàn bà cuối cùng cũng ngước lên để lộ toàn bộ gương mặt, Hoa Lê trưng ra dáng vẻ kiêu ngạo nhìn thẳng vào đồng tử tên cáo già.
Cuộc trò chuyện có vẻ thân thiện nhưng lại ngậm đầy mùi thuốc súng. Gã đàn ông giờ tay về phía chiếc bàn trà cái lưng khom xuống. Hiểu ý của hắn, cô bước lên trên cầu thang rồi ngồi xuống chiếc ghế đối diện.
"tôi muốn hợp tác với ngài để loại bỏ Dương Thành !"
" Cô vừa nói cô là Hoa Lê nhỉ? Cô có gì để hợp tác với tôi đây ?"
" tôi là đủ "
" hahaha... Hay thật đấy, quý cô...tôi không chơi thân với ai bao giờ "
Hoa Lê thưởng thức chén trà chậm rãi trả lời lão ta
" tôi cũng không có ý chơi thân với ai bao giờ. Tôi biết, ngài vừa bị sổng mất con tin... à ! Nói đúng ra... phải là vứt một con tin mới đúng chứ!"
Đôi mắt cô ta như thể có gai găm vào trong từng tế bào của Vic, hắn khoái chí nheo mắt quan sát.
" tôi cũng biết bước tiếp theo của ngài là gì, nhưng nó sẽ khó mà thành công đấy... chi bằng... để tôi nói cho ngài nghe nên hành động như thế nào"
Không trả lời, hắn ta quay người nhìn về phía cửa đôi mắt tỏ vẻ đăm chiêu. Hoa Lê không màng đợi, những gì cần nói cô đã nói xong. Úp chén trà xuống rồi đứng dậy rời đi
" tôi về trước, nếu ngài nghĩ đến việc hợp tác cứ cho người đến tìm. Thông tin chắc ngài Vic sẽ sớm tìm ra thôi"'
Hoa Lê nhanh chóng rời đi,đến khi người đi khuất Victor mới để lộ mặt độc ác của mình. Hắn cho người lập tức điều tra thông tin của cô.
Rất nhanh đám người đã trở về với thứ hắn cần
" Cô ta là một trong những thuộc hạ cũ của Dương Thành, không biết vì lí do gì mà rời khỏi tổ chức im hơi lặng tiếng mấy năm nay. Vừa mới quay về vào ngày chúng ta để mất Thẩm Thanh Yên "
Hắn vẫn ngồi đó ngắm nhìn những quân cờ chiếc gậy bên cạnh vẫn đều đặn gõ xuống mặt đất
" cô ta biết dùng độc, hiện tại đang sống ở căn hộ được Dương Thành chuẩn bị. Chúng tôi không thể tra ra thân thế của người thân hay quá khứ của cô ta"
" ha ... Cô ta không đơn giản. Hoá ra là một kẻ phản bội, nếu đã đích thân tới gặp tôi cũng nên cho cô ta cơ hội"
" tôi đã hiểu thưa ngài "
Hắn ta nhìn vào quân cờ mới được thêm vào ván cờ dang dở mà không khỏi nhoen miệng cười.
Trò chơi lại có thêm một diễn biến thú vị !
trưa hôm nay Gia Hào ghé thăm, vốn là để trao đổi công việc vậy mà lại bị anh đuổi về. Cậu ta không biết làm thế nào đành cầu cứu Thanh Yên.
Bất lực trước ông chồng của mình, cô phải ra mặt đuổi anh đi làm để cấp dưới có cơ hội nghỉ ngơi.
" hôm nay anh mà không tới công ty cũng buộc phải tới Thiên Dương, nếu không tốt nhất đừng nói chuyện với em !"
"ơ vợ... "
"im!"
Gia Hào thấy sếp mình lép vế thì không nhịn được cười, để kiềm chế phải dùng tới chiêu ho khan.
"Cậu biết tay tôi !"
Dương Thành chướng mắt thì lập tức đe doạ làm cậu ta không biết nên làm bước tiếp theo như nào
" sếp... Phu nhân mắng sếp đâu có liên quan đến tôi "
Anh phụng phịu dậm chân bước lên lầu thay đồ rồi đi thẳng đến công ty. Gia Hào định đi theo thì bị cô gọi lại nói chuyện. Người hầu mang ra một ly trà rồi kéo nhau tránh mặt
" hôm trước tôi nghe Bách Đại kể lại cô đi gặp Lê. Hai người có chuyện gì sao? Thấy cô ấy..."
"không sao đâu, đừng lo! Công ty thế nào rồi ?"
"vẫn ổn, đợi cô về đảm nhiệm !"
" haha... Tôi hiện giờ rất muốn làm người bình thường ăn bám chồng "
Thanh Yên ngả người về phía sau, khẽ xoa thái dương đang đau của mình. Để cô nghỉ ngơi nên Gia Hào cũng không nán lại lâu.
"Dì Trương, dì cho con xin viên thuốc giảm đau với "
Từ trong bếp, dì Trương sốt ruột chạy ra
" con đau ở đâu sao?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" đầu con hơi đau, chắc tại trở trời thôi ạ"
Uống thuốc xong cô lên lầu, hôm nay không có anh ở nhà cô lại cảm thấy trống vắng. Có lẽ cô đã quen với sự xuất hiện của người đàn ông ấy bên cạnh mình mất rồi.
"ông chủ, có người muốn gặp ngài. Là một người phụ nữ, cô ta nói muốn hợp tác "
Tên tôi tớ hớt hải chạy vào bên trong báo cáo, kẻ ngồi trên chiếc đài cao nhâm nhi chén trà thượng hạng phẩy tay một cái bên dưới liền hiểu ý.
Cánh cửa lớn được mở ra, bước vào bên trong là một người phụ nữ, cô ta choàng áo kín mít chỉ để lộ phần dưới của gương mặt.Như thể đây là nhà mình, người phụ nữ kia chậm rãi tiến đến gần đài cao, chưa vội ngước lên đã cất cao giọng chào hỏi
"chào ngài Vic, tôi rất vui khi được gặp ngài "
Victor ngồi bên trên tay vẫn rót trà, khói bốc lên toả hương thơm dịu, hắn ta nhếch miệng cười ta vẻ thân thiện
" không biết quý cô đây là ai lại tìm đến tận cửa để gặp lão già như tôi?"
" không cần hoa mỹ thế làm gì ! Tôi nói vào vấn đề chính ,tôi và ngài có chung kẻ thù, tôi muốn hợp tác cùng ngài loại trừ cái gai đó đi"
" hahaha..."
Thấy kẻ bên trên cười lớn người phụ nữ cũng không thay đổi sắc mặt,cô ta chỉ mỉm cười rất tự tin. Dáng vẻ này khiến con người ta phải nâng cao cảnh giác.
" ây... Kẻ thù của tôi nhiều lắm, quý cô muốn nhắc tới ai ?"
Vic đứng lên, hắn chống cây gậy ba toong hiên ngang nhìn xuống dưới chờ đợi câu trả lời của vị khách lạ.
"Dương Thành, Thẩm Thanh Yên "
Hắn như bị đụng trúng dây thần kinh cười, cái miệng nhếch lên nãy giờ vẫn chưa có dấu hiệu hạ xuống.
" tôi nên gọi quý cô là gì nhỉ ?"
" cứ gọi tôi là... Hoa Lê !"
Người đàn bà cuối cùng cũng ngước lên để lộ toàn bộ gương mặt, Hoa Lê trưng ra dáng vẻ kiêu ngạo nhìn thẳng vào đồng tử tên cáo già.
Cuộc trò chuyện có vẻ thân thiện nhưng lại ngậm đầy mùi thuốc súng. Gã đàn ông giờ tay về phía chiếc bàn trà cái lưng khom xuống. Hiểu ý của hắn, cô bước lên trên cầu thang rồi ngồi xuống chiếc ghế đối diện.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"tôi muốn hợp tác với ngài để loại bỏ Dương Thành !"
" Cô vừa nói cô là Hoa Lê nhỉ? Cô có gì để hợp tác với tôi đây ?"
" tôi là đủ "
" hahaha... Hay thật đấy, quý cô...tôi không chơi thân với ai bao giờ "
Hoa Lê thưởng thức chén trà chậm rãi trả lời lão ta
" tôi cũng không có ý chơi thân với ai bao giờ. Tôi biết, ngài vừa bị sổng mất con tin... à ! Nói đúng ra... phải là vứt một con tin mới đúng chứ!"
Đôi mắt cô ta như thể có gai găm vào trong từng tế bào của Vic, hắn khoái chí nheo mắt quan sát.
" tôi cũng biết bước tiếp theo của ngài là gì, nhưng nó sẽ khó mà thành công đấy... chi bằng... để tôi nói cho ngài nghe nên hành động như thế nào"
Không trả lời, hắn ta quay người nhìn về phía cửa đôi mắt tỏ vẻ đăm chiêu. Hoa Lê không màng đợi, những gì cần nói cô đã nói xong. Úp chén trà xuống rồi đứng dậy rời đi
" tôi về trước, nếu ngài nghĩ đến việc hợp tác cứ cho người đến tìm. Thông tin chắc ngài Vic sẽ sớm tìm ra thôi"'
Hoa Lê nhanh chóng rời đi,đến khi người đi khuất Victor mới để lộ mặt độc ác của mình. Hắn cho người lập tức điều tra thông tin của cô.
Rất nhanh đám người đã trở về với thứ hắn cần
" Cô ta là một trong những thuộc hạ cũ của Dương Thành, không biết vì lí do gì mà rời khỏi tổ chức im hơi lặng tiếng mấy năm nay. Vừa mới quay về vào ngày chúng ta để mất Thẩm Thanh Yên "
Hắn vẫn ngồi đó ngắm nhìn những quân cờ chiếc gậy bên cạnh vẫn đều đặn gõ xuống mặt đất
" cô ta biết dùng độc, hiện tại đang sống ở căn hộ được Dương Thành chuẩn bị. Chúng tôi không thể tra ra thân thế của người thân hay quá khứ của cô ta"
" ha ... Cô ta không đơn giản. Hoá ra là một kẻ phản bội, nếu đã đích thân tới gặp tôi cũng nên cho cô ta cơ hội"
" tôi đã hiểu thưa ngài "
Hắn ta nhìn vào quân cờ mới được thêm vào ván cờ dang dở mà không khỏi nhoen miệng cười.
Trò chơi lại có thêm một diễn biến thú vị !
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro