Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Tài
Không cần kết h...
Thiên Cầm
2024-11-11 23:27:11
"Chị, chị so với em còn thổ phỉ hơn, phá tiền của anh rể quá, nhưng em thích!" Lâm Tử Y cười ha ha nói, chưa từng có nhiều thứ mình thích như thế, nhiều quần áo đẹp cho cô chọn như vậy, sắp biến mắt cô thành hoa.
"Là đầu anh ấy phát sốt!" Lâm Tử Hàn phản bác, không thể trách cô vũ nhục anh, đàn ông lại làm ra loại chuyện này, không phải đầu óc bị hỏng còn là cái gì?
"Lời này để anh rể của em nghe được, phải thương tâm đến chết mất."
"Anh ấy mới sẽ không thương tâm." Dù sao anh cũng có nhiều tiền, căn bản không đem tiền để vào mắt, cho nên mới không biết hạn chế mà tiêu xài như thế.
Đưa tay vuốt ve những bộ quần áo chất lượng thượng hạng đó, trong lòng một mặt trách cứ anh tiêu tiền như nước, một mặt cảm động anh đối xử với mình thật là tốt, Lâm Tử Hàn mâu thuẫn cực kỳ.
Đây là tâm ý của anh, tâm ý nuông chiều của anh, cô sao có thể không bị cảm động?
~~~~~~~~~~~~
Sáng sớm tỉnh lại, Lâm Tử Hàn theo thói quen mà đưa tay hướng vị trí bên cạnh, chẳng ngờ lại chụp một khoảng trống không, trong nháy mắt cô mở mắt. Bên cạnh đâu còn có thân ảnh Lãnh Phong?
Kỳ quái, anh sao lại dậy sớm như vậy? Bình thường dù cho anh đi làm, cũng không thấy phải dậy sớm như vậy.
Cô bò lên, xoa xoa hai mắt buồn ngủ không rõ lắm, nữ hầu đợi ngoài cửa sau khi nghe được động tĩnh, gõ cửa đi vào, cung kính nói: "Lâm tiểu thư, buổi sáng tốt lành!"
"Buổi sáng tốt lành!" Lâm Tử Hàn quan sát cô ta, cô ta chạy vào làm cái gì?
Nữ hầu không đợi cô hỏi ra miệng, tiếp tục nói: "Tiên sinh bảo cô sau khi tắm rửa sạch sẽ thì ra ngoài với A Nghị."
"Đi nơi nào?" Lâm Tử Hàn hỏi, sao lại muốn cô đi ra ngoài với A Nghị? Mà Lãnh Phong lại không thấy bóng?
Nữ hầu áy náy lắc đầu, nói: "Xin lỗi, tiên sinh cũng không nói gì."
Cũng không nói gì, làm cái gì mà thần bí thế? Vì sao anh rời đi, cô lại một chút cảm giác cũng không có? "Anh ấy ra ngoài lúc nào?" Lâm Tử Hàn hỏi.
"Đã ra ngoài được một tiếng"
"Tiểu Thư Tuyết đâu?"
"Được tiên sinh mang theo ra ngoài"
Lâm Tử Hàn gật đầu, nghi hoặc trên mặt không giảm, Lãnh Phong mang theo Tiểu Thư Tuyết ra ngoài, lại để cho cô theo A Nghị đi ra ngoài, rốt cuộc đang đùa trò gì đây?
Mang theo nghi hoặc đầy mình, cô tắm rửa sạch sẽ sau đó đi ra cổng lớn, A Nghị đã chờ ở trên xe. Lâm Tử Hàn tiến vào bên trong xe, ngọt ngào mà gọi: "Chào anh Nghị"
A Nghị chỉ hơi gật đầu một cái, mặt không chút thay đổi phân phó nói: "Lái xe" Xe đi khỏi biệt thự, Lâm Tử Hàn vốn dĩ muốn hỏi những việc kia, ngẫm lại hỏi A Nghị quá mệt mỏi, hay là quên đi, lúc sau tự nhiên là có thể biết rốt cuộc là có chuyện gì.
Lâm Tử Hàn đi theo phía sau một nhân viên phục vụ, tới một gian phòng xa hoa, đợi nhân viên phục vụ sau khi rời đi, mới đưa tay gõ cửa. Phát hiện cửa không khóa, như thế, cô đẩy cửa đi vào.
Trong căn phòng tổng thống siêu lớn, tiếng cười của Tiểu Thư Tuyết xa xa truyền vào tai cô, trong lòng Lâm Tử Hàn vốn đang lo lắng, khi nghe tiếng cười quen thuộc, mới cởi mở hơn.
Có thể nghe tiếng cười êm tai như thế, khẳng định không có chuyện xấu là được rồi! Cô nhẹ nhàng đi vào bên trong, khi đi vào, xuất hiện ở trước mặt cô chính là thân ảnh đẹp trai của Tiêu Ký Phàm.
Lâm Tử Hàn sửng sốt, há hốc miệng, trong lúc nhất thời không biết nên gọi anh như thế nào, nên gọi anh Phong ca, hay là Tiêu Ký Phàm?
Tiêu Ký Phàm đón nhận ánh mắt sững sờ của cô, khẽ mĩm cười nói: "Em gọi anh là Ký Phàm thôi, hoặc là ông xã cũng được"
"Ký Phàm..." Lâm Tử Hàn có chút không thuận miệng lên tiếng, thói quen xưng hô anh là Phong ca, trong lúc nhất thời có chút không thích ứng. Gọi ông xã quá không được tự nhiên, hơn nữa còn chưa kết hôn, sao lại có thể gọi là ông xã?
"Mẹ, ba ba Tiêu nói muốn dẫn chúng ta đến nhà ba chơi" Tiểu Thư Tuyết hưng phấn hô.
"Mẹ không cần!" Lâm Tử Hàn vô ý thức cự tuyệt, cô mới không cần đến nhà anh chơi!
"Không phải do em không cần" Tiêu Ký Phàm chụp lên vai cô, cô không phải nói chưa từng thấy qua cha mẹ anh, không thể kết hôn sao? Vậy anh mang cô đi gặp được rồi. "Anh đã quyết định, đưa em đi gặp mẹ anh, sau đó chúng ta kết hôn"
"Kết hôn..." Lâm Tử Hàn sững sờ lặp lại hai chữ này, cô mới không cần kết hôn! Kết hôn với Tiêu Ký Phàm, Tạ Vân Triết nhất định sẽ tham dự, các tòa báo cũng sẽ đăng ảnh chụp của cô, cô không phải sẽ xong rồi sao?
Hơn nữa, thật nhiều người cũng biết cô yêu chính là Lãnh Phong, hiện tại đột nhiên gả cho Tiêu Ký Phàm, tính là chuyện gì xảy ra?
Về phía sau vấn đề này, Tiêu Ký Phàm không phải không nghĩ qua, cho nên, anh cũng không có dự định muốn làm to quá, chỉ cần bí mật kết hôn là được.
"Thế nào? Em không muốn sao?" Tiêu Ký Phàm nhìn chằm chằm vẻ mặt khó xử của cô, có chút lo lắng hỏi thăm, vì sao chỉ cần anh nhắc tới kết hôn, cô luôn luôn có biểu tình này?
"Em đương nhiên đồng ý, nhưng mà vẫn còn cảm thấy có điểm quá sớm."
"Lý do này không chấp nhận được, em nên ngoan ngoãn theo anh về nhà gặp mẹ anh thôi." Tiêu Ký Phàm nói.
Gặp Tiêu phu nhân!? Lâm Tử Hàn nghĩ mà sợ rụt rụt vai, cô cũng không phải chưa gặp qua, Tiêu phu nhân khí thế mạnh mẽ kia, cô thật sự là không muốn gặp lại lần hai!
"Là đầu anh ấy phát sốt!" Lâm Tử Hàn phản bác, không thể trách cô vũ nhục anh, đàn ông lại làm ra loại chuyện này, không phải đầu óc bị hỏng còn là cái gì?
"Lời này để anh rể của em nghe được, phải thương tâm đến chết mất."
"Anh ấy mới sẽ không thương tâm." Dù sao anh cũng có nhiều tiền, căn bản không đem tiền để vào mắt, cho nên mới không biết hạn chế mà tiêu xài như thế.
Đưa tay vuốt ve những bộ quần áo chất lượng thượng hạng đó, trong lòng một mặt trách cứ anh tiêu tiền như nước, một mặt cảm động anh đối xử với mình thật là tốt, Lâm Tử Hàn mâu thuẫn cực kỳ.
Đây là tâm ý của anh, tâm ý nuông chiều của anh, cô sao có thể không bị cảm động?
~~~~~~~~~~~~
Sáng sớm tỉnh lại, Lâm Tử Hàn theo thói quen mà đưa tay hướng vị trí bên cạnh, chẳng ngờ lại chụp một khoảng trống không, trong nháy mắt cô mở mắt. Bên cạnh đâu còn có thân ảnh Lãnh Phong?
Kỳ quái, anh sao lại dậy sớm như vậy? Bình thường dù cho anh đi làm, cũng không thấy phải dậy sớm như vậy.
Cô bò lên, xoa xoa hai mắt buồn ngủ không rõ lắm, nữ hầu đợi ngoài cửa sau khi nghe được động tĩnh, gõ cửa đi vào, cung kính nói: "Lâm tiểu thư, buổi sáng tốt lành!"
"Buổi sáng tốt lành!" Lâm Tử Hàn quan sát cô ta, cô ta chạy vào làm cái gì?
Nữ hầu không đợi cô hỏi ra miệng, tiếp tục nói: "Tiên sinh bảo cô sau khi tắm rửa sạch sẽ thì ra ngoài với A Nghị."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đi nơi nào?" Lâm Tử Hàn hỏi, sao lại muốn cô đi ra ngoài với A Nghị? Mà Lãnh Phong lại không thấy bóng?
Nữ hầu áy náy lắc đầu, nói: "Xin lỗi, tiên sinh cũng không nói gì."
Cũng không nói gì, làm cái gì mà thần bí thế? Vì sao anh rời đi, cô lại một chút cảm giác cũng không có? "Anh ấy ra ngoài lúc nào?" Lâm Tử Hàn hỏi.
"Đã ra ngoài được một tiếng"
"Tiểu Thư Tuyết đâu?"
"Được tiên sinh mang theo ra ngoài"
Lâm Tử Hàn gật đầu, nghi hoặc trên mặt không giảm, Lãnh Phong mang theo Tiểu Thư Tuyết ra ngoài, lại để cho cô theo A Nghị đi ra ngoài, rốt cuộc đang đùa trò gì đây?
Mang theo nghi hoặc đầy mình, cô tắm rửa sạch sẽ sau đó đi ra cổng lớn, A Nghị đã chờ ở trên xe. Lâm Tử Hàn tiến vào bên trong xe, ngọt ngào mà gọi: "Chào anh Nghị"
A Nghị chỉ hơi gật đầu một cái, mặt không chút thay đổi phân phó nói: "Lái xe" Xe đi khỏi biệt thự, Lâm Tử Hàn vốn dĩ muốn hỏi những việc kia, ngẫm lại hỏi A Nghị quá mệt mỏi, hay là quên đi, lúc sau tự nhiên là có thể biết rốt cuộc là có chuyện gì.
Lâm Tử Hàn đi theo phía sau một nhân viên phục vụ, tới một gian phòng xa hoa, đợi nhân viên phục vụ sau khi rời đi, mới đưa tay gõ cửa. Phát hiện cửa không khóa, như thế, cô đẩy cửa đi vào.
Trong căn phòng tổng thống siêu lớn, tiếng cười của Tiểu Thư Tuyết xa xa truyền vào tai cô, trong lòng Lâm Tử Hàn vốn đang lo lắng, khi nghe tiếng cười quen thuộc, mới cởi mở hơn.
Có thể nghe tiếng cười êm tai như thế, khẳng định không có chuyện xấu là được rồi! Cô nhẹ nhàng đi vào bên trong, khi đi vào, xuất hiện ở trước mặt cô chính là thân ảnh đẹp trai của Tiêu Ký Phàm.
Lâm Tử Hàn sửng sốt, há hốc miệng, trong lúc nhất thời không biết nên gọi anh như thế nào, nên gọi anh Phong ca, hay là Tiêu Ký Phàm?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiêu Ký Phàm đón nhận ánh mắt sững sờ của cô, khẽ mĩm cười nói: "Em gọi anh là Ký Phàm thôi, hoặc là ông xã cũng được"
"Ký Phàm..." Lâm Tử Hàn có chút không thuận miệng lên tiếng, thói quen xưng hô anh là Phong ca, trong lúc nhất thời có chút không thích ứng. Gọi ông xã quá không được tự nhiên, hơn nữa còn chưa kết hôn, sao lại có thể gọi là ông xã?
"Mẹ, ba ba Tiêu nói muốn dẫn chúng ta đến nhà ba chơi" Tiểu Thư Tuyết hưng phấn hô.
"Mẹ không cần!" Lâm Tử Hàn vô ý thức cự tuyệt, cô mới không cần đến nhà anh chơi!
"Không phải do em không cần" Tiêu Ký Phàm chụp lên vai cô, cô không phải nói chưa từng thấy qua cha mẹ anh, không thể kết hôn sao? Vậy anh mang cô đi gặp được rồi. "Anh đã quyết định, đưa em đi gặp mẹ anh, sau đó chúng ta kết hôn"
"Kết hôn..." Lâm Tử Hàn sững sờ lặp lại hai chữ này, cô mới không cần kết hôn! Kết hôn với Tiêu Ký Phàm, Tạ Vân Triết nhất định sẽ tham dự, các tòa báo cũng sẽ đăng ảnh chụp của cô, cô không phải sẽ xong rồi sao?
Hơn nữa, thật nhiều người cũng biết cô yêu chính là Lãnh Phong, hiện tại đột nhiên gả cho Tiêu Ký Phàm, tính là chuyện gì xảy ra?
Về phía sau vấn đề này, Tiêu Ký Phàm không phải không nghĩ qua, cho nên, anh cũng không có dự định muốn làm to quá, chỉ cần bí mật kết hôn là được.
"Thế nào? Em không muốn sao?" Tiêu Ký Phàm nhìn chằm chằm vẻ mặt khó xử của cô, có chút lo lắng hỏi thăm, vì sao chỉ cần anh nhắc tới kết hôn, cô luôn luôn có biểu tình này?
"Em đương nhiên đồng ý, nhưng mà vẫn còn cảm thấy có điểm quá sớm."
"Lý do này không chấp nhận được, em nên ngoan ngoãn theo anh về nhà gặp mẹ anh thôi." Tiêu Ký Phàm nói.
Gặp Tiêu phu nhân!? Lâm Tử Hàn nghĩ mà sợ rụt rụt vai, cô cũng không phải chưa gặp qua, Tiêu phu nhân khí thế mạnh mẽ kia, cô thật sự là không muốn gặp lại lần hai!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro