Cô Vợ Cá Chép Thần Ngọt Ngào Như Mật
Ngôn Ngữ Tổ Quố...
Tô Thủ Chiết Chi
2024-10-16 08:24:55
Lý trí của anh chàng quay phim hiểu rõ mình không cần thiết ghi hình lại cảnh này.
Bởi vì thời gian phỏng vấn trước chương trình của mỗi khách mời đều là cố định, lúc Cẩm Lê phỏng vấn đã chiếm đủ thời lượng.
Nhưng mà tay hắn chắc sắp thành tinh, có ý nghĩ của chính mình, không khống chế nổi thành thật quay lại cảnh này.
Cẩm Lê là được đánh thức bởi nhân viên công tác.
Lúc trước MC còn sợ Cẩm Lê hồi hộp, trăm triệu lần không nghĩ tới cô nàng này nhắm mắt ngủ luôn rồi, còn một ngủ mạch mấy tiếng liền, tâm lớn thật luôn đấy.
“Ừm……” Cẩm Lê mê mang mở mắt.
Cô ngây ngốc ngồi trên ghế, còn chưa tỉnh táo hẳn.
Đây là thói quen của cô, mỗi lần tỉnh ngủ đều cần phải có thời gian giảm xóc.
Trong đoạn thời gian giảm xóc này, cô nhìn bề ngoài thì tỉnh, nhưng mà ý thức vẫn đang trong trạng thái “Tôi là ai và đây là đâu”.
MC cũng không biết điều này.
Hắn chỉ thấy Cẩm Lê tỉnh ngủ bộ dáng nhập nhèm mắt đầy ánh nước, biểu tình ngây ngây ngô ngô như đứa trẻ.
Hắn hôm nay là lần đầu tiên nhìn thấy Cẩm Lê ngoài đời thật, lại trong ngắn ngủn mấy tiếng đã điên đảo mọi hiểu biết trước kia của chính mình về cô gái này.
Rất khó tưởng tượng, một người thế nhưng có thể đồng thời có hai thuộc tính xung đột nhau là xinh đẹp diễm lệ và đơn thuần không nhiễm bụi trần như vậy.
Có lẽ là bộ dáng hiện tại của Cẩm Lê quá mức thả lỏng, làm MC cũng nhịn không được mà thả lỏng lại, thuận miệng trêu đùa.
“Cẩm Lê nên dậy thôi, nếu không là bác tài kéo chúng ta đi bán luôn đấy!”
Lời kia vừa thốt ra, MC liền sửng sốt một chút.
Hắn có một cô con gái đang học tiểu học cũng là lên xe liền muốn ngủ.
Mỗi lần con gái như vậy hắn đều nói giỡn kiểu này.
Sao mà lại thuận miệng nói luôn ra rồi?
MC vừa định nói câu gì đó để cứu vớt vừa rồi, lại nhìn thấy Cẩm Lê ngơ ngác quay đầu, mờ mịt nhìn hắn một cái.
Biểu tình có chút ủy khuất: “Đừng, đừng bán Cẩm Lê đi.”
MC: “……”
“Phụt!”
Bên cạnh còn có anh chàng quay phim và một nhân viên công tác khác chưa xuống xe không nhịn được bật cười.
MC cũng sửng sốt đơ người, mới cười khổ không thôi.
Hoá ra người này còn chưa có tỉnh đâu.
Vài người cười như vậy cũng làm cho Cẩm Lê thanh tỉnh rồi.
Cô lắc lắc đầu, đang nhớ lại xem vừa rồi mình mới nói cái gì.
Biểu tình của tiểu tiên nữ có chút 囧.
Hiếm khi cô cảm thấy có chút ngượng ngùng, rốt cuộc làm một tiểu tiên nữ hoàn mỹ, không nên có biểu hiện ngốc nghếch như này.
Cô nghĩ nghĩ, hỏi anh chàng quay phim: “Đoạn vừa nãy anh không quay lại đấy chứ?”
Anh chàng quay phim ngay thẳng gật đầu, không nói chuyện —— đương nhiên là đã quay lại rồi.
Cẩm Lê nhẹ nhàng thở ra, không quay là tốt rồi, không quay là tốt rồi.
MC cho anh chàng quay phim một ánh mắt tán thưởng.
Ngôn ngữ tổ quốc, bác đại tinh thâm.
Chỉ một cái gật đầu đều có vài tầng ý nghĩa luôn.
……
Xe tới địa điểm là một bãi biển.
Trên bờ cát có một cây dù cực lớn, đã có mấy người tụ tập ở nơi đó.
Cẩm Lê xem như đến trễ.
Cô đi về phía mấy người tụ tập ở bên kia, nếu như không có gì ngoài ý muốn, những người này hẳn là khách mời kỳ này của《 Sinh tồn trên đảo hoang 》.
Trên bãi biển có hai nam hai nữ.
Trong đó có ba người đang nói chuyện cùng nhau, bên cạnh một cô gái trẻ mặc váy vàng khác cách hơi xa, hình như đang chơi di động.
Lúc Cẩm Lê đến gần, ba người đang nói chuyện kia dường như vừa vặn nói đến chuyện gì đó thú vị, tiếng cười rất lớn.
Một chàng trai trong đó mặt quay hướng Cẩm Lê bên này nhìn thấy Cẩm Lê, tiếng cười đột nhiên im bặt.
Ngay sau đó, hắn lại như ngượng ngùng quay đầu đi, rất nhanh lại quay đầu về, trên mặt đã lộ ra mỉm cười phong độ nhẹ nhàng, hướng về phía Cẩm Lê gật đầu chào hỏi.
Bởi vì thời gian phỏng vấn trước chương trình của mỗi khách mời đều là cố định, lúc Cẩm Lê phỏng vấn đã chiếm đủ thời lượng.
Nhưng mà tay hắn chắc sắp thành tinh, có ý nghĩ của chính mình, không khống chế nổi thành thật quay lại cảnh này.
Cẩm Lê là được đánh thức bởi nhân viên công tác.
Lúc trước MC còn sợ Cẩm Lê hồi hộp, trăm triệu lần không nghĩ tới cô nàng này nhắm mắt ngủ luôn rồi, còn một ngủ mạch mấy tiếng liền, tâm lớn thật luôn đấy.
“Ừm……” Cẩm Lê mê mang mở mắt.
Cô ngây ngốc ngồi trên ghế, còn chưa tỉnh táo hẳn.
Đây là thói quen của cô, mỗi lần tỉnh ngủ đều cần phải có thời gian giảm xóc.
Trong đoạn thời gian giảm xóc này, cô nhìn bề ngoài thì tỉnh, nhưng mà ý thức vẫn đang trong trạng thái “Tôi là ai và đây là đâu”.
MC cũng không biết điều này.
Hắn chỉ thấy Cẩm Lê tỉnh ngủ bộ dáng nhập nhèm mắt đầy ánh nước, biểu tình ngây ngây ngô ngô như đứa trẻ.
Hắn hôm nay là lần đầu tiên nhìn thấy Cẩm Lê ngoài đời thật, lại trong ngắn ngủn mấy tiếng đã điên đảo mọi hiểu biết trước kia của chính mình về cô gái này.
Rất khó tưởng tượng, một người thế nhưng có thể đồng thời có hai thuộc tính xung đột nhau là xinh đẹp diễm lệ và đơn thuần không nhiễm bụi trần như vậy.
Có lẽ là bộ dáng hiện tại của Cẩm Lê quá mức thả lỏng, làm MC cũng nhịn không được mà thả lỏng lại, thuận miệng trêu đùa.
“Cẩm Lê nên dậy thôi, nếu không là bác tài kéo chúng ta đi bán luôn đấy!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lời kia vừa thốt ra, MC liền sửng sốt một chút.
Hắn có một cô con gái đang học tiểu học cũng là lên xe liền muốn ngủ.
Mỗi lần con gái như vậy hắn đều nói giỡn kiểu này.
Sao mà lại thuận miệng nói luôn ra rồi?
MC vừa định nói câu gì đó để cứu vớt vừa rồi, lại nhìn thấy Cẩm Lê ngơ ngác quay đầu, mờ mịt nhìn hắn một cái.
Biểu tình có chút ủy khuất: “Đừng, đừng bán Cẩm Lê đi.”
MC: “……”
“Phụt!”
Bên cạnh còn có anh chàng quay phim và một nhân viên công tác khác chưa xuống xe không nhịn được bật cười.
MC cũng sửng sốt đơ người, mới cười khổ không thôi.
Hoá ra người này còn chưa có tỉnh đâu.
Vài người cười như vậy cũng làm cho Cẩm Lê thanh tỉnh rồi.
Cô lắc lắc đầu, đang nhớ lại xem vừa rồi mình mới nói cái gì.
Biểu tình của tiểu tiên nữ có chút 囧.
Hiếm khi cô cảm thấy có chút ngượng ngùng, rốt cuộc làm một tiểu tiên nữ hoàn mỹ, không nên có biểu hiện ngốc nghếch như này.
Cô nghĩ nghĩ, hỏi anh chàng quay phim: “Đoạn vừa nãy anh không quay lại đấy chứ?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh chàng quay phim ngay thẳng gật đầu, không nói chuyện —— đương nhiên là đã quay lại rồi.
Cẩm Lê nhẹ nhàng thở ra, không quay là tốt rồi, không quay là tốt rồi.
MC cho anh chàng quay phim một ánh mắt tán thưởng.
Ngôn ngữ tổ quốc, bác đại tinh thâm.
Chỉ một cái gật đầu đều có vài tầng ý nghĩa luôn.
……
Xe tới địa điểm là một bãi biển.
Trên bờ cát có một cây dù cực lớn, đã có mấy người tụ tập ở nơi đó.
Cẩm Lê xem như đến trễ.
Cô đi về phía mấy người tụ tập ở bên kia, nếu như không có gì ngoài ý muốn, những người này hẳn là khách mời kỳ này của《 Sinh tồn trên đảo hoang 》.
Trên bãi biển có hai nam hai nữ.
Trong đó có ba người đang nói chuyện cùng nhau, bên cạnh một cô gái trẻ mặc váy vàng khác cách hơi xa, hình như đang chơi di động.
Lúc Cẩm Lê đến gần, ba người đang nói chuyện kia dường như vừa vặn nói đến chuyện gì đó thú vị, tiếng cười rất lớn.
Một chàng trai trong đó mặt quay hướng Cẩm Lê bên này nhìn thấy Cẩm Lê, tiếng cười đột nhiên im bặt.
Ngay sau đó, hắn lại như ngượng ngùng quay đầu đi, rất nhanh lại quay đầu về, trên mặt đã lộ ra mỉm cười phong độ nhẹ nhàng, hướng về phía Cẩm Lê gật đầu chào hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro