.1: Cô Muốn Trả...
Diệp Thất
2024-11-08 22:17:40
Tô Khả Khả nghe được ba mẹbây giờ đang nói về mình như vậy thì cảm thấy đau lòng.
“Được rồi, ba mẹ, hai người không phải một lòng hy vọng con được gả vào Lệ gia sao?”
Rõ ràng là ba mẹ đều hy vọng mình đượcgả vào hào môn. Bây giờ thì tốt rồi, mộng đẹp nàytan vỡ rồi, tất cả trách nhiệm đều đỗ lên một người!
Vẻ mặt của mẹ Tô khó chịu “Đúng vậy, ba mẹ hy vọng con có thể gả vào nhà đàng hoàng, nhưng tình huống hiện tại làLệ gia căn bản không nhận chuyện này!”
Nhưng Tô Khả Khả lại cảm thấy chuyện này không liên quan tới mình. Nếu đúng là có sai, vậy cũng không phải lỗi của mình.
“Được rồi được rồi, nếu không phải vì bác sĩ họ Ninh kia, chuyện này cơ bản sẽ không thay đổi như ngày hôm nay.”
Côtahận người phụ nữ Ninh Vô Ưu kia. Người phụ nữ kia huỷ đi mọi hy vọng của mìnhnhưng bây giờ cô ta vẫn ổn, làm bác sĩ trong bệnh viện!
MẹTô trừng mắt nhìn con gái mình “Đều do con hiểu lầm, thì đừng đổ trách nhiệm lên người khác.”
“Con nói vốn dĩ làthật mà.Nếu không phải người bác sĩ kiachọc thủng con, bây giờ con có thể gả cho Lệ Cảnh Dương rồi!”
“Quan trọng là bây giờcon chưa gả cho Lệ Cảnh Dương, ngược lại còn liên luỵ toàn bộ Tô gia chúng ta phải mất mặt!”
Ba Tô bên cạnh cũng cảm thấy con gái lần này thật sự là quá mất mặt. Ông đã lâu rồi chưa ra gặp đám bạn cũ của mình.
Chỉ cần thấy đám bạn kia của mình, bọn họ sẽ không hẹn mà cùng hỏi chuyện con gái của mình.
Cũng không biết là đồng tình, quan tâm, hay là muốn mượn cơ hội cười nhạo mộng đẹp tan vỡ của mình!
“Ba, bacó thể đừng nói nữa được không?”
Tô Khả Khả liếc mắt nhìn ba mình với vẻ mặt không kiên nhẫn. Sau đó, cô ta trực tiếp đứng dậy, đội mũ lưỡi trai rồi đi khỏi nhà.
Thấy con gái lúc này còn muốn đi ra ngoài, ba Tô lập tức lo lắng.
“Bây giờ con còn muốn đi chỗ nàonữa?”
“Con đi tìm tiện nhân Ninh Vô Ưu kia!” Tô Khả Khả nổi giận đùng đùng nói.
“Con muốn làm gì?”
“Nếu không phải vì Ninh Vô Ưu, hôm nay chuyện này căn bản không thể nào thất bại.”
Tô Khả Khả nói, gắt gao mà nắm chặt taymình. Người phụ nữ kia huỷ hoại giấc mộng của mình, cô ta cũng muốn huỷ hoại người phụ nữ kia mới có thể giải được nỗi hận trong lòng mình!
“Được rồi được rồi, con không cần phải đổ trách nhiệm lên người khácđược không?”
“Chẳng lẽ không phải trách nhiệm của tên bác sĩ kia sao?” Tô Khả Khả hỏi ngược lại.
Nói xong cô ta trực tiếp quay người rời khỏi mà không quay đầu lại!
“Khả Khả, Khả Khả!”
MẹTô Khả Khả ở phía sau gọitên con gái, nhưng Tô Khả Khả giống như không nghe thấy mà cứ tiếp tục đi vềphía trước.
“Con nha đầu này, đúng là làm mình tức chết đi mà.” MẹTô oán giận nói.
Chuyện đã làm ầm lên rồi, bây giờ cô ta bất luận ra sao khônglẽ nên ở nhà tránh đầu sóng ngọn gió rồi hãy tính tiếp hay sao.
BaTô thở dài một cách nặng nề, nhìn vợ của mình “Nếu con bé thật sự không nghe lời, tôi coi như không có đứa con gái này.”
Mẹ Tô lập tức sốt ruột. Bà chỉ có một đứa con gái là Khả Khả thôi!
Bất luận như thế nào, bà cũng không thể từ bỏ con gái của mình được.Ba Tô nói như vậy, chỉ làm mẹ Tô cảm thấy ôngmuốn đi ra ngoài tìm tiểu tam thôi.
“Ông xã, ông nói gì vậy, Khả Khả chính là đứa con gái duy nhất của ông đó!”
BaTô lại quay đâu nhìn về phía vợ của mình “Chính vì từ nhỏ đến lớn bà cưng chiều con bé nên mới khiến con bé ra nông nỗi như ngày hôm nay đó!”
“Sao lại đẩy trách nhiệm lên người tôi, tôi làm sai chuyện gì!”
“Bà không có làm sai chuyện gì sao? Bà cưng chiều con bé, khiến nó quen thói, làm nó cảm thấy tất cả chuyện mà nólàm đều là đúng hết. Đây không phải một loại sai lầm haysao?”
“Tôi……”
MẹTô nhất thời cũng không biết bản thân nên phản bác lạichồngmình ra sao.
Dù sao lời mà ba Tô nói đúng là sự thật.
Nhưng bà cũng chỉ có một đứa con gái Khả Khả này, không chiều Khả Khả còn có thể chiều ai đây!
Nói về chuyện chiều con gái mình, ba của Tô Khả Khả không phải cũng coiKhả Khả như viên ngọc quý trên tay của mình hay sao?
Hai vợ chồng họ coi như là ngang tài ngang sức thôi.
“Được rồi, ba mẹ, hai người không phải một lòng hy vọng con được gả vào Lệ gia sao?”
Rõ ràng là ba mẹ đều hy vọng mình đượcgả vào hào môn. Bây giờ thì tốt rồi, mộng đẹp nàytan vỡ rồi, tất cả trách nhiệm đều đỗ lên một người!
Vẻ mặt của mẹ Tô khó chịu “Đúng vậy, ba mẹ hy vọng con có thể gả vào nhà đàng hoàng, nhưng tình huống hiện tại làLệ gia căn bản không nhận chuyện này!”
Nhưng Tô Khả Khả lại cảm thấy chuyện này không liên quan tới mình. Nếu đúng là có sai, vậy cũng không phải lỗi của mình.
“Được rồi được rồi, nếu không phải vì bác sĩ họ Ninh kia, chuyện này cơ bản sẽ không thay đổi như ngày hôm nay.”
Côtahận người phụ nữ Ninh Vô Ưu kia. Người phụ nữ kia huỷ đi mọi hy vọng của mìnhnhưng bây giờ cô ta vẫn ổn, làm bác sĩ trong bệnh viện!
MẹTô trừng mắt nhìn con gái mình “Đều do con hiểu lầm, thì đừng đổ trách nhiệm lên người khác.”
“Con nói vốn dĩ làthật mà.Nếu không phải người bác sĩ kiachọc thủng con, bây giờ con có thể gả cho Lệ Cảnh Dương rồi!”
“Quan trọng là bây giờcon chưa gả cho Lệ Cảnh Dương, ngược lại còn liên luỵ toàn bộ Tô gia chúng ta phải mất mặt!”
Ba Tô bên cạnh cũng cảm thấy con gái lần này thật sự là quá mất mặt. Ông đã lâu rồi chưa ra gặp đám bạn cũ của mình.
Chỉ cần thấy đám bạn kia của mình, bọn họ sẽ không hẹn mà cùng hỏi chuyện con gái của mình.
Cũng không biết là đồng tình, quan tâm, hay là muốn mượn cơ hội cười nhạo mộng đẹp tan vỡ của mình!
“Ba, bacó thể đừng nói nữa được không?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Khả Khả liếc mắt nhìn ba mình với vẻ mặt không kiên nhẫn. Sau đó, cô ta trực tiếp đứng dậy, đội mũ lưỡi trai rồi đi khỏi nhà.
Thấy con gái lúc này còn muốn đi ra ngoài, ba Tô lập tức lo lắng.
“Bây giờ con còn muốn đi chỗ nàonữa?”
“Con đi tìm tiện nhân Ninh Vô Ưu kia!” Tô Khả Khả nổi giận đùng đùng nói.
“Con muốn làm gì?”
“Nếu không phải vì Ninh Vô Ưu, hôm nay chuyện này căn bản không thể nào thất bại.”
Tô Khả Khả nói, gắt gao mà nắm chặt taymình. Người phụ nữ kia huỷ hoại giấc mộng của mình, cô ta cũng muốn huỷ hoại người phụ nữ kia mới có thể giải được nỗi hận trong lòng mình!
“Được rồi được rồi, con không cần phải đổ trách nhiệm lên người khácđược không?”
“Chẳng lẽ không phải trách nhiệm của tên bác sĩ kia sao?” Tô Khả Khả hỏi ngược lại.
Nói xong cô ta trực tiếp quay người rời khỏi mà không quay đầu lại!
“Khả Khả, Khả Khả!”
MẹTô Khả Khả ở phía sau gọitên con gái, nhưng Tô Khả Khả giống như không nghe thấy mà cứ tiếp tục đi vềphía trước.
“Con nha đầu này, đúng là làm mình tức chết đi mà.” MẹTô oán giận nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chuyện đã làm ầm lên rồi, bây giờ cô ta bất luận ra sao khônglẽ nên ở nhà tránh đầu sóng ngọn gió rồi hãy tính tiếp hay sao.
BaTô thở dài một cách nặng nề, nhìn vợ của mình “Nếu con bé thật sự không nghe lời, tôi coi như không có đứa con gái này.”
Mẹ Tô lập tức sốt ruột. Bà chỉ có một đứa con gái là Khả Khả thôi!
Bất luận như thế nào, bà cũng không thể từ bỏ con gái của mình được.Ba Tô nói như vậy, chỉ làm mẹ Tô cảm thấy ôngmuốn đi ra ngoài tìm tiểu tam thôi.
“Ông xã, ông nói gì vậy, Khả Khả chính là đứa con gái duy nhất của ông đó!”
BaTô lại quay đâu nhìn về phía vợ của mình “Chính vì từ nhỏ đến lớn bà cưng chiều con bé nên mới khiến con bé ra nông nỗi như ngày hôm nay đó!”
“Sao lại đẩy trách nhiệm lên người tôi, tôi làm sai chuyện gì!”
“Bà không có làm sai chuyện gì sao? Bà cưng chiều con bé, khiến nó quen thói, làm nó cảm thấy tất cả chuyện mà nólàm đều là đúng hết. Đây không phải một loại sai lầm haysao?”
“Tôi……”
MẹTô nhất thời cũng không biết bản thân nên phản bác lạichồngmình ra sao.
Dù sao lời mà ba Tô nói đúng là sự thật.
Nhưng bà cũng chỉ có một đứa con gái Khả Khả này, không chiều Khả Khả còn có thể chiều ai đây!
Nói về chuyện chiều con gái mình, ba của Tô Khả Khả không phải cũng coiKhả Khả như viên ngọc quý trên tay của mình hay sao?
Hai vợ chồng họ coi như là ngang tài ngang sức thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro