. 1:tiệc Linh Đ...
Diệp Thất
2024-11-08 22:17:40
Tần Thiên Thiên nhìn thoáng qua Khương Ngự Thừa, trong mắt côtakhông có thương tâm hoặc tức giận.
Chỉ là nụ cười trên mặt giấu đi sự mất mát lại hiện lên rõ mồn một.
Không sao, nếu thật sự nhẹ nhàng mà thành công, vậy cũng không phải nam thần cô ta yêu thầm bao nhiêu năm nay. Tần Thiên Thiên tự cổ vũ chính mình.
Khương Ngự Thừa nhìn bóng dáng Tần Thiên Thiên rời khỏi, nhưng lại cảm thấy lúc nãy chính mình từ chối đối với một tiểu nha đầu mà nói thì có hơi tàn nhẫn.
Nhưng anhtakhông có ý thức được chính mình luôn là như vậy.
Anh ta luôntừ chối con gái người ta như vậy, tại sao lần này tới Tần Thiên Thiên thì anh ta lại thấy tàn nhẫn.
"Được rồi, học trưởng Khương nhiều năm như vậy màsức hút không hềgiảm ha!" Thi Hạ vừacười vừatrêu chọc.
"Được rồi,cậu cũng đừng trêu chọc tôi nữa."
Khương Ngự Thừa thấyáy náy.
Đây không phải nhân quả tuần hoàn báo ứng sao? Người thích mình lạibị Khương Ngự Thừa từ chối, nhưng người anh thích lại không có cơ hội được đến bên nhau ...
"Sao vậy, có hứng thú lên hợp tấu một khúc không?" Khương Ngự Thừa nhìn Thi Hạ bên cạnh.
Thi Hạ cũng không hề ngượng ngùng mà đồng ý ngay.
"Được thôi!"
Nhưng sau khi đồng ý thì cô hơi do dự, lúc nãy không phải quá khích rồi sao, phản ứng nhanh quá sao?
"Nhưng đã lâu tôi không có đàn ghi-ta, tôi không biết mình đàn được không đây!"
Khương Ngự Thừa nhìn hai tay của mình, sau đó cười nói "Hãy thử xem, tôi cũng đã lâu không có đàn, cùng thử chút đi."
Thi Hạ nhìn thoáng qua Lệ Cảnh Diễn, Lệ Cảnh Diễn cũng hơi bất ngờ, Thi Hạ còn biếtđàn ghi-ta.
Thật ra anh vẫn muốn xem một mặt khác của Thi Hạ.
"Cô đi đi."
Lệ Cảnh Diễn cũng ủng hộ cô. Thi Hạ hơi ngạc nhiên. Cô còn tưởng Lệ Cảnh Diễn sẽ phản đối.
"Tôi yêu tất cả !"
Trên đài, Lệ Cảnh Dương đang hát, Thi Hạ đàn ghi-ta, Khương Ngự Thừa đàn organđiện tử, ba người phối hợp ăn ý.
Bầu không khí trên sân khấu nháy mắt đã nóng lên, mọi người cùng nhau vui tới quên hết tất cả.
Những người nghe phía dưới cũng nhiệt huyết sôi trào, nhưng trong lúc xem biểu diễn, cũng bắt đầu bình luận trên Twitter.
"Học tỷ kiahìnhnhư là hội trưởng hội học sinh trước đây!"
"Đúng là xinh đẹp thật!"
"Đó là bạn gái của học trưởng Khương sao?"
"Chắc không phải,hình như danh hiệu học tỷ đó là hoa khôi khó mà theo đuổi nhất."
Lệ Cảnh Diễn bên cạnh không nói gì thêm, chỉ nhìn gương mặt tươi cười của Thi Hạ trên sân khấu.
Trước giờ anh chưa thấy bộ dạng này của Thi Hạ. Cô ở trong longLệ Cảnh Diễn vẫn là một nhân viên văn phòng tỉ mỉ.
Nhưng Thi Hạ hôm nay lại làm Lệ Cảnh Diễn phải lau mắt nhìn.
Mấy bạn học sinh bên cạnh đang thảo luận chắc là Thi Hạ. Dù gì trên sân khấu bây giờ chỉ có cô là rực rỡ nhất, thật không ngờ, cô học đại học cũng xuất sắc như vậy.
Chẳng trách Cảnh Dương cũng thích Thi Hạ lúc học đại học ...
Chỉ là nụ cười trên mặt giấu đi sự mất mát lại hiện lên rõ mồn một.
Không sao, nếu thật sự nhẹ nhàng mà thành công, vậy cũng không phải nam thần cô ta yêu thầm bao nhiêu năm nay. Tần Thiên Thiên tự cổ vũ chính mình.
Khương Ngự Thừa nhìn bóng dáng Tần Thiên Thiên rời khỏi, nhưng lại cảm thấy lúc nãy chính mình từ chối đối với một tiểu nha đầu mà nói thì có hơi tàn nhẫn.
Nhưng anhtakhông có ý thức được chính mình luôn là như vậy.
Anh ta luôntừ chối con gái người ta như vậy, tại sao lần này tới Tần Thiên Thiên thì anh ta lại thấy tàn nhẫn.
"Được rồi, học trưởng Khương nhiều năm như vậy màsức hút không hềgiảm ha!" Thi Hạ vừacười vừatrêu chọc.
"Được rồi,cậu cũng đừng trêu chọc tôi nữa."
Khương Ngự Thừa thấyáy náy.
Đây không phải nhân quả tuần hoàn báo ứng sao? Người thích mình lạibị Khương Ngự Thừa từ chối, nhưng người anh thích lại không có cơ hội được đến bên nhau ...
"Sao vậy, có hứng thú lên hợp tấu một khúc không?" Khương Ngự Thừa nhìn Thi Hạ bên cạnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thi Hạ cũng không hề ngượng ngùng mà đồng ý ngay.
"Được thôi!"
Nhưng sau khi đồng ý thì cô hơi do dự, lúc nãy không phải quá khích rồi sao, phản ứng nhanh quá sao?
"Nhưng đã lâu tôi không có đàn ghi-ta, tôi không biết mình đàn được không đây!"
Khương Ngự Thừa nhìn hai tay của mình, sau đó cười nói "Hãy thử xem, tôi cũng đã lâu không có đàn, cùng thử chút đi."
Thi Hạ nhìn thoáng qua Lệ Cảnh Diễn, Lệ Cảnh Diễn cũng hơi bất ngờ, Thi Hạ còn biếtđàn ghi-ta.
Thật ra anh vẫn muốn xem một mặt khác của Thi Hạ.
"Cô đi đi."
Lệ Cảnh Diễn cũng ủng hộ cô. Thi Hạ hơi ngạc nhiên. Cô còn tưởng Lệ Cảnh Diễn sẽ phản đối.
"Tôi yêu tất cả !"
Trên đài, Lệ Cảnh Dương đang hát, Thi Hạ đàn ghi-ta, Khương Ngự Thừa đàn organđiện tử, ba người phối hợp ăn ý.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bầu không khí trên sân khấu nháy mắt đã nóng lên, mọi người cùng nhau vui tới quên hết tất cả.
Những người nghe phía dưới cũng nhiệt huyết sôi trào, nhưng trong lúc xem biểu diễn, cũng bắt đầu bình luận trên Twitter.
"Học tỷ kiahìnhnhư là hội trưởng hội học sinh trước đây!"
"Đúng là xinh đẹp thật!"
"Đó là bạn gái của học trưởng Khương sao?"
"Chắc không phải,hình như danh hiệu học tỷ đó là hoa khôi khó mà theo đuổi nhất."
Lệ Cảnh Diễn bên cạnh không nói gì thêm, chỉ nhìn gương mặt tươi cười của Thi Hạ trên sân khấu.
Trước giờ anh chưa thấy bộ dạng này của Thi Hạ. Cô ở trong longLệ Cảnh Diễn vẫn là một nhân viên văn phòng tỉ mỉ.
Nhưng Thi Hạ hôm nay lại làm Lệ Cảnh Diễn phải lau mắt nhìn.
Mấy bạn học sinh bên cạnh đang thảo luận chắc là Thi Hạ. Dù gì trên sân khấu bây giờ chỉ có cô là rực rỡ nhất, thật không ngờ, cô học đại học cũng xuất sắc như vậy.
Chẳng trách Cảnh Dương cũng thích Thi Hạ lúc học đại học ...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro