. 3: Thi Học Tỷ...
Diệp Thất
2024-11-08 22:17:40
Khi Thi Hạ đi từ công ty xuống dưới thì Lệ Cảnh Diễn đã đứng chờ ở đây rồi.
Thi Hạ mỉm cười, đi về phía anh. Trên thực tế, trong mỗi bước chân khi cô đến gần Lệ Cảnh Diễn, cô vẫn luôn suy nghĩ về khoảng cách giữa hai người họ.
Có lẽ thời gian sau này hoặc trong tương lai không xa, Lệ Cảnh Diễn sẽ không bao giờ qua đón cô nữa.
"Đi thôi."
Lệ Cảnh Diễn mở cửa xe giúp Thi Hạ để cô đi vào.
"Hình như tâm trạng của cô hôm nay rất tốthả." Anh mở miệng nói.
Nhưng thật ra khi nhìn thấy tâm trạng của Thi Hạ hôm nay rất tốt, nên anh cảm thấy rất khó chịu.
Bởi vì hôm nay Thi Hạ rời đicùng với Khương Ngự Thừa, đột nhiên Lệ Cảnh Diễn hơi nghi ngờ tâm trạng tốt đẹp của cô có phải bởi vì Lệ Cảnh Diễn hay không.
Nếu thật sự là vì Lệ Cảnh Diễn nên tâm trạng Thi Hạ mới tốt như vậy, thì đây là một chuyện rất tồi tệ!
Thi Hạ cười cười, "Hôm nay tôi gặp một người rất thú vị."
Cô không nhìn thấy được cả hai bàn tay của Lệ Cảnh Diễn đang để trên tay lái siết chặt tới mức trắng bệch.
"À ~ đàn ông hay phụ nữ vậy?" Giọng điệu của Lệ Cảnh Diễn dường như không có gì đặc biệt.
Tuy nhiên chỉ có Lệ Cảnh Diễn biết rõ trong lòng mình có bao nhiêu cảm xúc dồn nén.
Thi Hạ cười cười, hỏi ngược lại, "Điều này quan trọng như vậy sao?"
Vòng bạn bè của cô rất rộng, kết bạn cũng không đặt nặng vấn đề giới tính, lại không phải tìm người yêu thì quan trọng gì!
"Đàn ông."
Cô cảm thấy không cần thiết phải che dấu.
Lệ Cảnh Diễn mím chặt môi mỏng, giống như đang che giấu sự khó chịu cùng cực của mình trong lúc nay
"Điều này không thú vị chút nào."
Thi Hạ cũng không nói, thôi được rồi, cô không có gì để nói với anh cả!
Nếu không phải bởi vì một tờ giấy kết hôn, Thi Hạ nghĩ rằng giữa cô và Lệ Cảnh Diễn sẽ chẳng có giao thoa nào cả, xác xuất bằng 0.
"Cùng bạn hiền ngàn ly không đủ, kẻ không quen không muốn nửa lời", chính là đang nói tình trạng của hai người họ bây giờ nhỉ.
――
Chiếc xe lao vào khu nhà họ Lệ.
Sau khi Thi Hạ xuống xe, cô liền muốn đi vào trong, không ngờ Lệ Cảnh Diễn lại đột nhiên nắm lại tay cô.
Sau đó, anh liền ôm Thi Hạ vào lòng rồi đi vào cửa cùng nhau.
Đột nhiên Thi Hạ hơi giật mình, hai người bọn họ không cần quá thân mật như vậy chứ. . . . .
Nhìn thấy Cảnh Diễn nắm tay Hạ Hạ về, Tô Giai Kỳ cười không khép miệng được.
Như vậy mới đúng, vợ chồng son ở bên nhau phải ngọt ngào như vậy chứ.
"Hạ Hạ và Cảnh Diễn đã về rồi à!"
"Mẹ!"
Cô nhìn thấy ánh mắt mẹ chồng nhìn mình như vậy, Thi Hạ thật sự cảm thấy hơi xấu hổ, làm sao mà bà lại vui vẻ đến thế.
Chẳng lẽ bà không nghi ngời một đôi vợ chồng chưa bao giờ thể hiện tình cảm với nhau, không nhìn ra chân tướng sao?
"Hôm nay thật tuyệt, mọi người đều đã trở lại, Cảnh Dương cũng đã trở lại."
Tô Giai Kỳ rất vui, người một nhà ở bên nhau, cuối cùng cũng được đoàn tụ rồi.
"Cảnh Dương, đây là chị dâu của con, Thi Hạ."
Tô Giai Kỳ vừa mỉm cười vừa giới thiệu chị dâu cho Lệ Cảnh Dương biết.
Nhưng mà khi nhìn thấy gương mặt Thi Hạ, nụ cười trên môi Lệ Cảnh Dương tắt lịm.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
------------------------------------------------------------------------------------------------
Thi Hạ mỉm cười, đi về phía anh. Trên thực tế, trong mỗi bước chân khi cô đến gần Lệ Cảnh Diễn, cô vẫn luôn suy nghĩ về khoảng cách giữa hai người họ.
Có lẽ thời gian sau này hoặc trong tương lai không xa, Lệ Cảnh Diễn sẽ không bao giờ qua đón cô nữa.
"Đi thôi."
Lệ Cảnh Diễn mở cửa xe giúp Thi Hạ để cô đi vào.
"Hình như tâm trạng của cô hôm nay rất tốthả." Anh mở miệng nói.
Nhưng thật ra khi nhìn thấy tâm trạng của Thi Hạ hôm nay rất tốt, nên anh cảm thấy rất khó chịu.
Bởi vì hôm nay Thi Hạ rời đicùng với Khương Ngự Thừa, đột nhiên Lệ Cảnh Diễn hơi nghi ngờ tâm trạng tốt đẹp của cô có phải bởi vì Lệ Cảnh Diễn hay không.
Nếu thật sự là vì Lệ Cảnh Diễn nên tâm trạng Thi Hạ mới tốt như vậy, thì đây là một chuyện rất tồi tệ!
Thi Hạ cười cười, "Hôm nay tôi gặp một người rất thú vị."
Cô không nhìn thấy được cả hai bàn tay của Lệ Cảnh Diễn đang để trên tay lái siết chặt tới mức trắng bệch.
"À ~ đàn ông hay phụ nữ vậy?" Giọng điệu của Lệ Cảnh Diễn dường như không có gì đặc biệt.
Tuy nhiên chỉ có Lệ Cảnh Diễn biết rõ trong lòng mình có bao nhiêu cảm xúc dồn nén.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thi Hạ cười cười, hỏi ngược lại, "Điều này quan trọng như vậy sao?"
Vòng bạn bè của cô rất rộng, kết bạn cũng không đặt nặng vấn đề giới tính, lại không phải tìm người yêu thì quan trọng gì!
"Đàn ông."
Cô cảm thấy không cần thiết phải che dấu.
Lệ Cảnh Diễn mím chặt môi mỏng, giống như đang che giấu sự khó chịu cùng cực của mình trong lúc nay
"Điều này không thú vị chút nào."
Thi Hạ cũng không nói, thôi được rồi, cô không có gì để nói với anh cả!
Nếu không phải bởi vì một tờ giấy kết hôn, Thi Hạ nghĩ rằng giữa cô và Lệ Cảnh Diễn sẽ chẳng có giao thoa nào cả, xác xuất bằng 0.
"Cùng bạn hiền ngàn ly không đủ, kẻ không quen không muốn nửa lời", chính là đang nói tình trạng của hai người họ bây giờ nhỉ.
――
Chiếc xe lao vào khu nhà họ Lệ.
Sau khi Thi Hạ xuống xe, cô liền muốn đi vào trong, không ngờ Lệ Cảnh Diễn lại đột nhiên nắm lại tay cô.
Sau đó, anh liền ôm Thi Hạ vào lòng rồi đi vào cửa cùng nhau.
Đột nhiên Thi Hạ hơi giật mình, hai người bọn họ không cần quá thân mật như vậy chứ. . . . .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn thấy Cảnh Diễn nắm tay Hạ Hạ về, Tô Giai Kỳ cười không khép miệng được.
Như vậy mới đúng, vợ chồng son ở bên nhau phải ngọt ngào như vậy chứ.
"Hạ Hạ và Cảnh Diễn đã về rồi à!"
"Mẹ!"
Cô nhìn thấy ánh mắt mẹ chồng nhìn mình như vậy, Thi Hạ thật sự cảm thấy hơi xấu hổ, làm sao mà bà lại vui vẻ đến thế.
Chẳng lẽ bà không nghi ngời một đôi vợ chồng chưa bao giờ thể hiện tình cảm với nhau, không nhìn ra chân tướng sao?
"Hôm nay thật tuyệt, mọi người đều đã trở lại, Cảnh Dương cũng đã trở lại."
Tô Giai Kỳ rất vui, người một nhà ở bên nhau, cuối cùng cũng được đoàn tụ rồi.
"Cảnh Dương, đây là chị dâu của con, Thi Hạ."
Tô Giai Kỳ vừa mỉm cười vừa giới thiệu chị dâu cho Lệ Cảnh Dương biết.
Nhưng mà khi nhìn thấy gương mặt Thi Hạ, nụ cười trên môi Lệ Cảnh Dương tắt lịm.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
------------------------------------------------------------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro