Chương 30 - Phá Kén Thành Điệp

.1: Kéo Cô Xuốn...

Thất Tịch

2024-08-12 18:27:11

Mễ Nhạc không ngờ người đàn ông ngày hôm qua biết mình bị chụp lén xong thì luôn lạnh mặt vậy mà hôm nay lại phối hợp như vậy, điện thoại trên tay không ngừng phát ra tiếng "tách tách", càng chụp càng hăng say.

“Không được chụp!” Hai tay Sa Chức Tinh không ngừng múa may, cô muốn nhào lên đoạt lấy di động của Mễ Nhạc, nhưng vừa mới di chuyển một chút đã bị Lạc Hi Thần kéo lại.

“Buông tôi ra!” Sa Chức Tinh bởi vì hành vi của Mễ Nhạc mà trong lòng có chút tức giận, cô có cảm giác như bản thân bị bạn của mình bán đứng vậy, giọng điệu không khỏi có chút khó chịu.

Mễ Nhạc là người mà cô vẫn luôn xem là bạn thân thế nhưng cuối cùng lại vì có tin tức mới mà sẵn sàng kéo cô xuống nước!

Lạc Hi Thần nhìn Sa Chức Tinh gấp đến mức giậm chân, có chút ghét bỏ cô quá ồn ào, anh cau mày, ôm ngang cô lên, trực tiếp nhét người vào trong xe.

Mễ Nhạc trừng mắt nhìn động tác vô cùng tự nhiên của Lạc Hi Thần, động tác chụp hình trên tay lại càng hăng say hơn.

Cũng quá chấn động rồi, hai người này thông đồng với nhau từ khi nào vậy? Vì sao cô là bạn thân của Chức Tinh nhưng lại không biết?

“Lạc Hi Thần, không phải anh rất xem trọng sự riêng tư của mình à? Tin tức ngày hôm nay còn chưa đủ sao? Anh biết cô nhóc kia làm nghề gì không?” Sa Chức Tinh không nghĩ tới Lạc Hi Thần sẽ làm như vậy, cô đẩy anh ra, giãy giụa muốn xuống xe, còn chưa thành công thì cửa xe đã bị Lạc Hi Thần đóng lại.

Lạc Hi Thần xoay người lại, ánh mắt anh nhìn về phía cô, lạnh nhạt phun ra ba chữ: “Tôi không ngại.”

Sa Chức Tinh kinh ngạc nhìn anh, cô có chút không phản ứng kịp, anh vừa nói gì vậy?

Không ngại?

Người vẫn luôn xem trọng sự riêng tư của mình như Lạc Hi Thần vậy mà lại nói không ngại khi lộ ra tin tức của mình?

“Em không nghe lầm.” Thân thể của anh hơi nghiêng về phía Sa Chức Tinh, giúp cô cài dây an toàn, giọng nói vẫn lạnh nhạt như cũ.

Bởi vì đối phương là cô nên anh không ngại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lạc Hi Thần cũng không hiểu nổi cảm giác này của mình, dường như chuyện gì có dính líu tới Sa Chức Tinh thì mọi nguyên tắc của anh đều sẽ bị phá vỡ, từ nhỏ đến lớn đều như thế, không thích ầm ĩ nhưng lại cố tình bao dung mỗi lần cô mềm mại gọi anh, không thích ngủ chung với người khác nhưng lại cố tình quen với việc chung giường với cô, không thích người quá dính người nhưng lại cố tình thích người vẫn luôn ăn vạ anh là cô.

Trong thế giới của Lạc Hi Thần, Sa Chức Tinh luôn là ngoại lệ.

Còn một nguyên nhân nữa khiến anh nói không ngại đó là Sa Chức Tinh luôn cố gắng phủi sạch quan hệ với anh, cô không muốn dính líu gì tới anh, một chút cũng không muốn.

Đối mặt với thái độ này của Sa Chức Tinh, Lạc Hi Thần vặn vẹo sinh ra một loại suy nghĩ muốn cho bọn họ dính vào với nhau, cô càng không muốn anh lại càng cứ thích làm thế đó.

Ngoài cửa sổ xe, Mễ Nhạc vẫn chụp ảnh không ngừng.

Một bên tai của Sa Chức Tinh nghe tiếng động "tách tách tách" từ phía Mễ Nhạc, tai còn lại là giọng nói của Lạc Hi Thần, đầu cô rối lên.

Cô thật sự không hiểu suy nghĩ của anh.

Cô phát hiện, càng ngày cô càng không hiểu anh…

Lạc Hi Thần cũng không giải thích gì thêm, anh cũng thắt đai an toàn cho mình rồi chậm rãi khởi động xe.

Sa Chức Tinh trừng mắt nhìn Mễ Nhạc vẫn không ngừng quay chụp ở bên ngoài, cô nghiến răng hù dọa: “Mễ Nhạc, nếu cô đăng tin tức này lên thì tôi sẽ tuyệt giao với cô!”

“Đừng tức giận, tôi chắc chắn sẽ làm hiệu ứng mosaic (*) cho cô mà.” Mễ Nhạc cười ngây ngốc, phất phất tay với cô.

(*) "Mosaic (ghép mảnh) là tác phẩm nghệ thuật hoặc hình ảnh được tạo nên từ việc tập hợp những mảnh nhiều màu sắc từ kính, đá hoặc các vật liệu khác. Có thể hiểu nôm na, Mosaic là nghệ thuật sử dụng những mảnh nhỏ của vật liệu đặt lại với nhau để tạo ra một tổng thể thống nhất. Các mảnh nhỏ này thường là các vật chất rắn, phẳng, có hình dạng vuông vức, chẳng hạn như: thủy tinh màu, đá, gạch, gương, kính… Điểm tạo nên giá trị nghệ thuật cũng như nét riêng biệt không trộn lẫn của Mosaic chính là chất lượng vật lý của nguyên liệu cùng kỹ thuật lắp ghép độc đáo mà hài hòa". Nguồn: Colorme blog.

Sa Chức Tinh: "…Về sau đừng nói tôi quen biết cô!"

Mễ Nhạc muốn tiếp tục trấn an Sa Chức Tinh nhưng chiếc Lamborghini màu trắng lại nghênh ngang rời đi mất.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Phá Kén Thành Điệp

Số ký tự: 0