Chương 30 - Phá Kén Thành Điệp
Chào Buổi Tối T...
Thất Tịch
2024-08-12 18:27:11
Một cô gái rất sạch sẽ, trang điểm nhẹ, trên mặt có hai lúm đồng tiền như ẩn như hiện giống như là hai đóa hoa đẹp đến mức chói mắt, đôi mắt như nước sơn mực đậm, giống như trong lúc lơ đãng là có thể thấp thụ người ta và thế giới của mình.
Sa Chức Tinh kết bạn rất để ý đến cảm giác lần đầu gặp mặt, Cố Y Nhiên trước mặt khiến cô rất thích.
Giới thiệu xong Mộ Tư Diễn nhìn Sa Chức Tinh, khóe môi nở một nụ cười như có như không: "Có phải cô cũng nên giới thiệu mình không?"
Sa Chức Tinh nhìn anh ta một cái sau đó sắc mặt không đổi nói: "Gọi tôi là Chức Tinh là được."
"Chức Tinh..." Cố Y Nhiên lẩm bẩm cái tên này mấy lần, cười khen: "Tên rất hay."
Mộ Tư Diễn thình lình bổ sung một câu: "Là gì của Hi Thần?"
Đột nhiên hỏi như vậy làm Sa Chức Tinh sửng sốt mấy giây, nhưng chỉ trọn vẹn vài giây sau sắc mặt của cô lập tức bình tĩnh lại, môi đỏ phun ra hai chữ: "Bạn gái."
Hai chữ không mặn không nhạt làm Mộ Tư Diễn kinh ngạc, khóe môi run rẩy kịch liệt.
Cố Y Nhiên nhìn thấy dáng vẻ này của anh ta thì liền nhếch môi cười, nụ cười rất nhẹ nhưng vẫn xinh đẹp như cũ.
Lạc Hi Thần bị bỏ qua đứng một bên nhìn Sa Chức Tinh một cái, sắc mặt vẫn không thay đổi.
Hai chữ này nói rất tốt!
Không phải cô không muốn liên quan gì đến anh sao?
"Đi, qua đây nói chính sự một chút!" Mộ Tư Diễn kéo anh, ra hiệu nhìn về phía trước.
Lạc Hi Thần gật đầu ánh mắt nhìn về phía Sa Chức Tinh.
Sa Chức Tinh không biết họ muốn nói chuyện gì, cũng không quan tâm nhiều lắm nên cô nói: "Tôi tùy ý đi một chút."
"Được, nếu lát nữa có chuyện gì thì cứ gọi cho tôi." Lạc Hi Thần dặn dò một câu sau đó cùng Mộ Tư Diễn và Cố Y Nhiên rời đi.
"Thật ra dẫn theo Chức Tinh cũng không sao." Đi được vài bước, giọng nói của Mộ Tư Diễn liền vang lên.
"Cô ấy không muốn đi cùng đâu." Lạc Hi Thần không cảm xúc trả lời anh ta.
Mạc Ngưng Ngữ đứng ở một chỗ khác trong sảnh lớn yên lặng quan sát một màn từ đầu đến cuối xảy ra, lúc nhìn thấy Lạc Hi Thần và Sa Chức Tinh tách ra thì sắc mặt mới dễ nhìn hơn.
Thế giới của anh, có lẽ không phải nơi một nhân vật nhỏ như cô có thể tùy tiện hòa nhập vào!
Sa Chức Tinh một mình đi thẳng vào bữa tiệc, tự qua khu tiệc đứng lấy một vài món điểm tâm và trái cây sau đó tìm một nơi ngồi xuống, tay cầm xiên vừa định ghim vào thức ăn thì một giọng nói liền vang lên sau lưng: "Chào buổi tối, tiên nữ!"
Giọng nói xa lạ làm Sa Chức Tinh sửng sốt mấy giây, động tác cầm xiên dừng lại, cô từ từ quay đầu----
Đứng sau lưng cô chính là một người đàn ông rất đẹp, đúng vậy rất đẹp, đây là lần từ duy nhất hiện ra trong đầu cô khi cô nhìn thấy người này.
So với phụ nữ còn xinh đẹp hơn, khuôn mặt tinh xảo, một cặp mắt hoa đào rực rỡ, yêu nghiệt mê hoặc chúng sinh!
Sa Chức Tinh không biết người đàn ông này nhưng mà ngày Lạc Hi Thần về nước, cô có gặp anh ta một lần trên du thuyền, nên cô đoán người này chắc là bạn của Lạc Hi Thần.
Mạc Diệc Sâm cũng đang đánh giá cô, đêm nay Sa Chức Tinh làm trong đầu anh ta hiện ra hai chữ "Kinh ngạc", da thịt trắng noãn, khí chất tự nhiên, lễ phục đơn giản, tất cả phối hợp vào nhau làm anh ta nghĩ đến tiên nữ từ từ đi ra trong đầm nước lúc sáng sớm...
Sa Chức Tinh kết bạn rất để ý đến cảm giác lần đầu gặp mặt, Cố Y Nhiên trước mặt khiến cô rất thích.
Giới thiệu xong Mộ Tư Diễn nhìn Sa Chức Tinh, khóe môi nở một nụ cười như có như không: "Có phải cô cũng nên giới thiệu mình không?"
Sa Chức Tinh nhìn anh ta một cái sau đó sắc mặt không đổi nói: "Gọi tôi là Chức Tinh là được."
"Chức Tinh..." Cố Y Nhiên lẩm bẩm cái tên này mấy lần, cười khen: "Tên rất hay."
Mộ Tư Diễn thình lình bổ sung một câu: "Là gì của Hi Thần?"
Đột nhiên hỏi như vậy làm Sa Chức Tinh sửng sốt mấy giây, nhưng chỉ trọn vẹn vài giây sau sắc mặt của cô lập tức bình tĩnh lại, môi đỏ phun ra hai chữ: "Bạn gái."
Hai chữ không mặn không nhạt làm Mộ Tư Diễn kinh ngạc, khóe môi run rẩy kịch liệt.
Cố Y Nhiên nhìn thấy dáng vẻ này của anh ta thì liền nhếch môi cười, nụ cười rất nhẹ nhưng vẫn xinh đẹp như cũ.
Lạc Hi Thần bị bỏ qua đứng một bên nhìn Sa Chức Tinh một cái, sắc mặt vẫn không thay đổi.
Hai chữ này nói rất tốt!
Không phải cô không muốn liên quan gì đến anh sao?
"Đi, qua đây nói chính sự một chút!" Mộ Tư Diễn kéo anh, ra hiệu nhìn về phía trước.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lạc Hi Thần gật đầu ánh mắt nhìn về phía Sa Chức Tinh.
Sa Chức Tinh không biết họ muốn nói chuyện gì, cũng không quan tâm nhiều lắm nên cô nói: "Tôi tùy ý đi một chút."
"Được, nếu lát nữa có chuyện gì thì cứ gọi cho tôi." Lạc Hi Thần dặn dò một câu sau đó cùng Mộ Tư Diễn và Cố Y Nhiên rời đi.
"Thật ra dẫn theo Chức Tinh cũng không sao." Đi được vài bước, giọng nói của Mộ Tư Diễn liền vang lên.
"Cô ấy không muốn đi cùng đâu." Lạc Hi Thần không cảm xúc trả lời anh ta.
Mạc Ngưng Ngữ đứng ở một chỗ khác trong sảnh lớn yên lặng quan sát một màn từ đầu đến cuối xảy ra, lúc nhìn thấy Lạc Hi Thần và Sa Chức Tinh tách ra thì sắc mặt mới dễ nhìn hơn.
Thế giới của anh, có lẽ không phải nơi một nhân vật nhỏ như cô có thể tùy tiện hòa nhập vào!
Sa Chức Tinh một mình đi thẳng vào bữa tiệc, tự qua khu tiệc đứng lấy một vài món điểm tâm và trái cây sau đó tìm một nơi ngồi xuống, tay cầm xiên vừa định ghim vào thức ăn thì một giọng nói liền vang lên sau lưng: "Chào buổi tối, tiên nữ!"
Giọng nói xa lạ làm Sa Chức Tinh sửng sốt mấy giây, động tác cầm xiên dừng lại, cô từ từ quay đầu----
Đứng sau lưng cô chính là một người đàn ông rất đẹp, đúng vậy rất đẹp, đây là lần từ duy nhất hiện ra trong đầu cô khi cô nhìn thấy người này.
So với phụ nữ còn xinh đẹp hơn, khuôn mặt tinh xảo, một cặp mắt hoa đào rực rỡ, yêu nghiệt mê hoặc chúng sinh!
Sa Chức Tinh không biết người đàn ông này nhưng mà ngày Lạc Hi Thần về nước, cô có gặp anh ta một lần trên du thuyền, nên cô đoán người này chắc là bạn của Lạc Hi Thần.
Mạc Diệc Sâm cũng đang đánh giá cô, đêm nay Sa Chức Tinh làm trong đầu anh ta hiện ra hai chữ "Kinh ngạc", da thịt trắng noãn, khí chất tự nhiên, lễ phục đơn giản, tất cả phối hợp vào nhau làm anh ta nghĩ đến tiên nữ từ từ đi ra trong đầm nước lúc sáng sớm...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro