Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương
Hận trời hận đất hận không khí
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
2024-07-24 12:15:45
Nhiếp gia chủ mẫu nhìn cô ta một cái, thấp giọng nói: "Vô Ưu, Oản Oản tiểu thư là khách, càng là bằng hữu đại ca con!"
"Mẹ! Con cũng không phải là nhằm vào vị Oản Oản tiểu thư này, chỉ bất quá, tình huống vốn có chút đặc thù. Con nghĩ, Đường Đường cũng cũng không muốn gặp lại cô ta." Cô gái hướng về Nhiếp gia chủ mẫu mở miệng nói.
"Được rồi, Vô Ưu, đừng không hiểu chuyện như vậy!" Nhiếp gia chủ mẫu nhìn cô gái, hơi nhíu mày lại.
Thấy Nhiếp gia chủ mẫu đều đã nói như vậy, cô ta chỉ có thể gật đầu một cái, thấp giọng nói: "Mẹ, con cũng không có ý tứ gì khác."
Giờ phút này, trong mắt cô ả hiện ra một vẻ chán ghét không hề che giấu chút nào. Nhớ lần trước thời điểm gọi video, Nhiếp gia chủ mẫu còn vô cùng ghét nữ nhân này, làm sao hôm nay lại thay đổi thái độ như vậy…
Còn nữa, nữ nhân này không phải là đang ở tại Hoa quốc sao, làm sao lại bỗng nhiên chạy đến Độc Lập Châu rồi? Hơn nữa còn xuất hiện tại Nhiếp gia?
"Oản Oản, Vô Ưu cũng không phải cố ý nhằm vào con, đừng để trong lòng." Nhiếp gia chủ mẫu hướng về Diệp Oản Oản cười nói.
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản mỉm cười gật đầu: "A di, không sao ạ, con có thể hiểu được mà."
Nhiếp Vô Danh đứng ở một bên, không khỏi lắc đầu. Nhìn một chút mà xem, Nhiếp Vô Ưu và Hữu Danh lão bản người ta, chênh lệch cũng quá lớn rồi!
Còn không đợi Nhiếp gia chủ mẫu tiếp tục mở miệng, Nhiếp Linh Lung chậm rãi đi vào phòng khách, đi theo phía sau là hai thanh niên, một nam một nữ.
"Tham kiến Nhiếp phu nhân."
Hai người trẻ tuổi nhìn về phía Nhiếp gia chủ mẫu, đồng thời mở miệng nói.
Nghe tiếng, Nhiếp gia chủ mẫu gật đầu một cái, nhìn về phía Nhiếp Linh Lung: "Linh Lung, hai vị này là..."
"Mẹ, hai vị này là học viên học viện lính đánh thuê Xích Diễm, cũng coi như là sư đệ sư muội của con. Hôm nay đi ngang qua Nhiếp khu, vừa vặn tới thăm một chút" Nhiếp Linh Lung mở miệng cười nói.
Nhiếp gia chủ mẫu gật đầu một cái.
Nhiếp Vô Ưu và Nhiếp Linh Lung, vốn đều là học viên truyền kỳ của học viện lính đánh thuê Xích Diễm, có học viên khác tới thăm cũng là bình thường.
"Cô nhất định chính là Nhiếp Vô Ưu sư tỷ..."
Nữ học viên đứng ở sau lưng Nhiếp Linh Lung nhìn Nhiếp Vô Ưu, mở miệng cười nói.
"Nhiếp Vô Ưu" gật đầu một cái, cười nói: "Đúng vậy."
"Vô Ưu sư tỷ là truyền kỳ của học viện lính đánh thuê Xích Diễm chúng ta, từng tạo ra rất nhiều kỷ lục tại học viện Xích Diễm. Hôm nay có thể gặp được Vô Ưu sư tỷ, thật là vinh hạnh lớn lao..." Nữ học viên mở miệng.
Lúc này, "Nhiếp Vô Ưu" lại lắc đầu một cái: "Làm gì có, kỷ lục do tôi tạo ra, đều bị muội muội Linh Lung phá rồi. Phải nói là truyền kỳ của học viện lính đánh thuê Xích Diễm, Linh Lung muội muội mới là danh xứng với thực. Tôi so với Linh Lung, kém quá nhiều."
Đối với việc Nhiếp Linh Lung phá vỡ kỷ lục của Nhiếp Vô Ưu, chuyện này, học viên của học viện lính đánh thuê Xích Diễm đương nhiên là biết được. Cũng đúng như Nhiếp Vô Ưu nói, cô và Nhiếp Linh Lung so sánh với nhau, đích xác có chút cách biệt.
"Yo, không nhìn ra nha, ngươi chừng nào lại thay đổi, biết khiêm tốn khiêm nhường như vậy rồi hả?" Nhiếp Vô Danh lườm cô ta một cái.
Tuy nói, số lần Nhiếp Vô Ưu trở lại Nhiếp gia có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng đối với tính cách của Nhiếp Vô Ưu, Nhiếp Vô Danh lại không thể nào quên.
Cô nàng kia thật là hận trời hận đất hận không khí, chỉ có thể là nàng mạnh hơn người khác, người khác tuyệt đối không thể mạnh mẽ hơn so với nàng.
Năm đó, Nhiếp Vô Ưu trở lại Nhiếp gia, đúng lúc gặp được Nhiếp Vô Danh, nhất định đòi phải cùng với Nhiếp Vô Danh luận bàn tỷ thí.
Vẻn vẹn ba chiêu, Nhiếp Vô Ưu liền bị Nhiếp Vô Danh đánh bại. Nhưng mà, Nhiếp Vô Ưu lại không phục, nhiều lần khiêu chiến, tuy chưa bao giờ giữ vững quá ba chiêu.
Cuối cùng, thừa dịp Nhiếp Vô Danh đi ngủ, Nhiếp Vô Ưu lẻn vào phòng ngủ của Nhiếp Vô Danh, dùng sợi dây trói gô cổ Nhiếp Vô Danh lại, bắt Nhiếp Vô Danh nhận thua, nếu không sẽ không thả hắn ta ra.
"Mẹ! Con cũng không phải là nhằm vào vị Oản Oản tiểu thư này, chỉ bất quá, tình huống vốn có chút đặc thù. Con nghĩ, Đường Đường cũng cũng không muốn gặp lại cô ta." Cô gái hướng về Nhiếp gia chủ mẫu mở miệng nói.
"Được rồi, Vô Ưu, đừng không hiểu chuyện như vậy!" Nhiếp gia chủ mẫu nhìn cô gái, hơi nhíu mày lại.
Thấy Nhiếp gia chủ mẫu đều đã nói như vậy, cô ta chỉ có thể gật đầu một cái, thấp giọng nói: "Mẹ, con cũng không có ý tứ gì khác."
Giờ phút này, trong mắt cô ả hiện ra một vẻ chán ghét không hề che giấu chút nào. Nhớ lần trước thời điểm gọi video, Nhiếp gia chủ mẫu còn vô cùng ghét nữ nhân này, làm sao hôm nay lại thay đổi thái độ như vậy…
Còn nữa, nữ nhân này không phải là đang ở tại Hoa quốc sao, làm sao lại bỗng nhiên chạy đến Độc Lập Châu rồi? Hơn nữa còn xuất hiện tại Nhiếp gia?
"Oản Oản, Vô Ưu cũng không phải cố ý nhằm vào con, đừng để trong lòng." Nhiếp gia chủ mẫu hướng về Diệp Oản Oản cười nói.
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản mỉm cười gật đầu: "A di, không sao ạ, con có thể hiểu được mà."
Nhiếp Vô Danh đứng ở một bên, không khỏi lắc đầu. Nhìn một chút mà xem, Nhiếp Vô Ưu và Hữu Danh lão bản người ta, chênh lệch cũng quá lớn rồi!
Còn không đợi Nhiếp gia chủ mẫu tiếp tục mở miệng, Nhiếp Linh Lung chậm rãi đi vào phòng khách, đi theo phía sau là hai thanh niên, một nam một nữ.
"Tham kiến Nhiếp phu nhân."
Hai người trẻ tuổi nhìn về phía Nhiếp gia chủ mẫu, đồng thời mở miệng nói.
Nghe tiếng, Nhiếp gia chủ mẫu gật đầu một cái, nhìn về phía Nhiếp Linh Lung: "Linh Lung, hai vị này là..."
"Mẹ, hai vị này là học viên học viện lính đánh thuê Xích Diễm, cũng coi như là sư đệ sư muội của con. Hôm nay đi ngang qua Nhiếp khu, vừa vặn tới thăm một chút" Nhiếp Linh Lung mở miệng cười nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhiếp gia chủ mẫu gật đầu một cái.
Nhiếp Vô Ưu và Nhiếp Linh Lung, vốn đều là học viên truyền kỳ của học viện lính đánh thuê Xích Diễm, có học viên khác tới thăm cũng là bình thường.
"Cô nhất định chính là Nhiếp Vô Ưu sư tỷ..."
Nữ học viên đứng ở sau lưng Nhiếp Linh Lung nhìn Nhiếp Vô Ưu, mở miệng cười nói.
"Nhiếp Vô Ưu" gật đầu một cái, cười nói: "Đúng vậy."
"Vô Ưu sư tỷ là truyền kỳ của học viện lính đánh thuê Xích Diễm chúng ta, từng tạo ra rất nhiều kỷ lục tại học viện Xích Diễm. Hôm nay có thể gặp được Vô Ưu sư tỷ, thật là vinh hạnh lớn lao..." Nữ học viên mở miệng.
Lúc này, "Nhiếp Vô Ưu" lại lắc đầu một cái: "Làm gì có, kỷ lục do tôi tạo ra, đều bị muội muội Linh Lung phá rồi. Phải nói là truyền kỳ của học viện lính đánh thuê Xích Diễm, Linh Lung muội muội mới là danh xứng với thực. Tôi so với Linh Lung, kém quá nhiều."
Đối với việc Nhiếp Linh Lung phá vỡ kỷ lục của Nhiếp Vô Ưu, chuyện này, học viên của học viện lính đánh thuê Xích Diễm đương nhiên là biết được. Cũng đúng như Nhiếp Vô Ưu nói, cô và Nhiếp Linh Lung so sánh với nhau, đích xác có chút cách biệt.
"Yo, không nhìn ra nha, ngươi chừng nào lại thay đổi, biết khiêm tốn khiêm nhường như vậy rồi hả?" Nhiếp Vô Danh lườm cô ta một cái.
Tuy nói, số lần Nhiếp Vô Ưu trở lại Nhiếp gia có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng đối với tính cách của Nhiếp Vô Ưu, Nhiếp Vô Danh lại không thể nào quên.
Cô nàng kia thật là hận trời hận đất hận không khí, chỉ có thể là nàng mạnh hơn người khác, người khác tuyệt đối không thể mạnh mẽ hơn so với nàng.
Năm đó, Nhiếp Vô Ưu trở lại Nhiếp gia, đúng lúc gặp được Nhiếp Vô Danh, nhất định đòi phải cùng với Nhiếp Vô Danh luận bàn tỷ thí.
Vẻn vẹn ba chiêu, Nhiếp Vô Ưu liền bị Nhiếp Vô Danh đánh bại. Nhưng mà, Nhiếp Vô Ưu lại không phục, nhiều lần khiêu chiến, tuy chưa bao giờ giữ vững quá ba chiêu.
Cuối cùng, thừa dịp Nhiếp Vô Danh đi ngủ, Nhiếp Vô Ưu lẻn vào phòng ngủ của Nhiếp Vô Danh, dùng sợi dây trói gô cổ Nhiếp Vô Danh lại, bắt Nhiếp Vô Danh nhận thua, nếu không sẽ không thả hắn ta ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro