Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương
Không phải vì chúng sinh
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
2024-07-24 12:15:45
Phía sau phòng khách, Medusa dùng cánh tay huých nhẹ Diệp Oản Oản một
cái, trêu đùa, "Phần tư tâm này của Quản lý Tư... hẳn là muội đi?"
Diệp Oản Oản nhìn chăm chú người đàn ông trước mặt, không khỏi nghĩ đến lời Hách Liên Giác mới vừa nói.
Tất cả mọi người đều đang theo đuổi danh vọng quyền lực. Nhưng người chàng trai này lại tựa hồ như hoàn toàn không có chút dục vọng cá nhân nào, hoàn toàn chỉ sống vì nàng...
Medusa hạ thấp giọng, lên tiếng nhắc nhở, "Bất quá, Oản Oản, muội cũng không thể quá tin tưởng hắn được! Không có người đàn ông nào có thể cưỡng lại sự cám dỗ của quyền thế! Nếu như có thể kháng lại được, cũng bất quá chỉ bởi vì cám dỗ không đủ lớn mà thôi!
Nếu như sư phụ thật sự có con gái, hơn nữa muốn gả cho cậu ta, muội cảm thấy cậu ta còn có thể thờ ơ không động lòng sao?"
...
Dịch Linh Quân cười một tiếng, "Xem ra... Quản lý Tư không phải vì chúng sinh, mà chỉ là vì một người sao?"
Tư Dạ Hàn: "Vâng."
"Người trẻ tuổi đúng thật là rất thẳng thắn! Bất quá, hẳn cậu phải biết, nếu như cậu nói là vì Độc Lập Châu, tỷ lệ tôi ủng hộ cậu có lẽ sẽ phải lớn hơn một chút!" Dịch Linh Quân ý vị thâm trường mở miệng nói.
Tư Dạ Hàn: "Tôi tin rằng hội trưởng ngài hẳn là chú trọng kết quả hơn! Dự tính ban đầu của tôi là cái gì, cũng không quan trọng."
Dự tính ban đầu của anh đối với những người khác mà nói cũng không quan trọng. Chẳng qua là, đối với bản thân anh thì lại nặng tựa ngàn cân!!
Dịch Linh Quân dùng nắp ly trà khều lá trà trong ly một cái, ngay sau đó phong cách nói chuyện bỗng nhiên chuyển biến mạnh, "Lần này tôi vội vã trở về Thiên Thủy thành, thật ra là còn có một nguyên nhân khác."
Tư Dạ Hàn không hiểu, hỏi dò, "Không biết ngài có tiện nói ra nguyên nhân?"
Dịch Linh Quân thở dài một tiếng, đáp: "Tôi tìm được con gái thất lạc nhiều năm của mình!"
Phụtt ——!!
Phía sau phòng khách, Diệp Oản Oản đang núp ở đó, nghe lén cuộc nói chuyện. Đột nhiên sau khi nghe tới câu này của Dịch Linh Quân, suýt chút nữa phun thẳng ra ngoài.
Lão ma đầu này nói bừa cái gì thế!!
Nhưng mà, chuyện khiến cho Diệp Oản Oản càng thêm cạn lời, còn ở phía sau...
Tư Dạ Hàn nghe vậy, hiển nhiên cũng có chút kinh ngạc, "Hội trưởng có con gái?"
Người người tại Độc Lập Châu đều biết, Dịch Linh Quân không kết hôn, cũng không có con cháu.
Dịch Linh Quân mặt đầy tự hào, "Không sai! Đương nhiên là tôi có con gái, hơn nữa còn là một thiếu nữ cực kỳ đáng yêu, cực kỳ xinh đẹp!"
Trên thế giới này, cha mẹ nào mà chẳng cảm thấy con của mình là tốt nhất? Dịch Linh Quân dường như cũng không ngoại lệ.
Cho nên nghe nói như vậy, Tư Dạ Hàn vẫn chưa cảm thấy có gì không đúng, "Vậy thì phải chúc mừng hội trưởng rồi."
Dịch Linh Quân vừa quan sát phản ứng của Tư Dạ Hàn, vừa tiếp tục nói, "Chỉ tiếc, ánh mắt nha đầu này quá cao, ai cũng coi thường! Làm một người cha, việc tôi mong muốn nhất chính là thấy con bé tìm được một vị lang quân như ý! Vì hôn sự của nó, thật sự là tôi đã hao tốn rất nhiều tâm huyết!"
Dịch Linh Quân vừa nói vừa than thở. Đối với phương hướng phát triển của cái đề tài này, Tư Dạ Hàn cũng không khỏi cảm thấy có gì đó hơi...sai sai!
Với sự thông minh của anh mà nói, anh cảm thấy lời nói này của Dịch Linh Quân quả thực giống như là cố ý nói cho anh nghe. Nhưng quả thực anh không cho là một vị danh sư như Dịch Linh Quân... sẽ đi làm loại chuyện này...
Vì vậy, trong lúc nhất thời, Tư Dạ Hàn rơi vào trầm mặc, miễn cưỡng trả lời một câu, "Duyên phận chưa tới mà thôi, hội trưởng cũng không cần sốt ruột."
Nơi đáy mắt Dịch Linh Quân như có ánh sao xẹt qua, liền lập tức đầy thẳng thắn mở lời, "Hôm nay nhìn thấy quản lý Tư, thật ra khiến hai mắt tôi tỏa sáng! Năng lực trác tuyệt, tâm tư thản nhiên, tướng mạo chắc hẳn nhất định cũng rất được các cô gái yêu thích! Cô con gái kia của tôi, trời sinh đã thích trai đẹp..."
Nghe đến đó, ý tứ Dịch Linh Quân có thể nói là đã hết sức rõ ràng rồi!
Thế cho nên, Tư Dạ Hàn hoàn toàn trầm tư. Dịch Linh Quân lại muốn làm mai cho mình và con gái của ông ta...?
Diệp Oản Oản nhìn chăm chú người đàn ông trước mặt, không khỏi nghĩ đến lời Hách Liên Giác mới vừa nói.
Tất cả mọi người đều đang theo đuổi danh vọng quyền lực. Nhưng người chàng trai này lại tựa hồ như hoàn toàn không có chút dục vọng cá nhân nào, hoàn toàn chỉ sống vì nàng...
Medusa hạ thấp giọng, lên tiếng nhắc nhở, "Bất quá, Oản Oản, muội cũng không thể quá tin tưởng hắn được! Không có người đàn ông nào có thể cưỡng lại sự cám dỗ của quyền thế! Nếu như có thể kháng lại được, cũng bất quá chỉ bởi vì cám dỗ không đủ lớn mà thôi!
Nếu như sư phụ thật sự có con gái, hơn nữa muốn gả cho cậu ta, muội cảm thấy cậu ta còn có thể thờ ơ không động lòng sao?"
...
Dịch Linh Quân cười một tiếng, "Xem ra... Quản lý Tư không phải vì chúng sinh, mà chỉ là vì một người sao?"
Tư Dạ Hàn: "Vâng."
"Người trẻ tuổi đúng thật là rất thẳng thắn! Bất quá, hẳn cậu phải biết, nếu như cậu nói là vì Độc Lập Châu, tỷ lệ tôi ủng hộ cậu có lẽ sẽ phải lớn hơn một chút!" Dịch Linh Quân ý vị thâm trường mở miệng nói.
Tư Dạ Hàn: "Tôi tin rằng hội trưởng ngài hẳn là chú trọng kết quả hơn! Dự tính ban đầu của tôi là cái gì, cũng không quan trọng."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dự tính ban đầu của anh đối với những người khác mà nói cũng không quan trọng. Chẳng qua là, đối với bản thân anh thì lại nặng tựa ngàn cân!!
Dịch Linh Quân dùng nắp ly trà khều lá trà trong ly một cái, ngay sau đó phong cách nói chuyện bỗng nhiên chuyển biến mạnh, "Lần này tôi vội vã trở về Thiên Thủy thành, thật ra là còn có một nguyên nhân khác."
Tư Dạ Hàn không hiểu, hỏi dò, "Không biết ngài có tiện nói ra nguyên nhân?"
Dịch Linh Quân thở dài một tiếng, đáp: "Tôi tìm được con gái thất lạc nhiều năm của mình!"
Phụtt ——!!
Phía sau phòng khách, Diệp Oản Oản đang núp ở đó, nghe lén cuộc nói chuyện. Đột nhiên sau khi nghe tới câu này của Dịch Linh Quân, suýt chút nữa phun thẳng ra ngoài.
Lão ma đầu này nói bừa cái gì thế!!
Nhưng mà, chuyện khiến cho Diệp Oản Oản càng thêm cạn lời, còn ở phía sau...
Tư Dạ Hàn nghe vậy, hiển nhiên cũng có chút kinh ngạc, "Hội trưởng có con gái?"
Người người tại Độc Lập Châu đều biết, Dịch Linh Quân không kết hôn, cũng không có con cháu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dịch Linh Quân mặt đầy tự hào, "Không sai! Đương nhiên là tôi có con gái, hơn nữa còn là một thiếu nữ cực kỳ đáng yêu, cực kỳ xinh đẹp!"
Trên thế giới này, cha mẹ nào mà chẳng cảm thấy con của mình là tốt nhất? Dịch Linh Quân dường như cũng không ngoại lệ.
Cho nên nghe nói như vậy, Tư Dạ Hàn vẫn chưa cảm thấy có gì không đúng, "Vậy thì phải chúc mừng hội trưởng rồi."
Dịch Linh Quân vừa quan sát phản ứng của Tư Dạ Hàn, vừa tiếp tục nói, "Chỉ tiếc, ánh mắt nha đầu này quá cao, ai cũng coi thường! Làm một người cha, việc tôi mong muốn nhất chính là thấy con bé tìm được một vị lang quân như ý! Vì hôn sự của nó, thật sự là tôi đã hao tốn rất nhiều tâm huyết!"
Dịch Linh Quân vừa nói vừa than thở. Đối với phương hướng phát triển của cái đề tài này, Tư Dạ Hàn cũng không khỏi cảm thấy có gì đó hơi...sai sai!
Với sự thông minh của anh mà nói, anh cảm thấy lời nói này của Dịch Linh Quân quả thực giống như là cố ý nói cho anh nghe. Nhưng quả thực anh không cho là một vị danh sư như Dịch Linh Quân... sẽ đi làm loại chuyện này...
Vì vậy, trong lúc nhất thời, Tư Dạ Hàn rơi vào trầm mặc, miễn cưỡng trả lời một câu, "Duyên phận chưa tới mà thôi, hội trưởng cũng không cần sốt ruột."
Nơi đáy mắt Dịch Linh Quân như có ánh sao xẹt qua, liền lập tức đầy thẳng thắn mở lời, "Hôm nay nhìn thấy quản lý Tư, thật ra khiến hai mắt tôi tỏa sáng! Năng lực trác tuyệt, tâm tư thản nhiên, tướng mạo chắc hẳn nhất định cũng rất được các cô gái yêu thích! Cô con gái kia của tôi, trời sinh đã thích trai đẹp..."
Nghe đến đó, ý tứ Dịch Linh Quân có thể nói là đã hết sức rõ ràng rồi!
Thế cho nên, Tư Dạ Hàn hoàn toàn trầm tư. Dịch Linh Quân lại muốn làm mai cho mình và con gái của ông ta...?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro