Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương
Thay giúp anh
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
2024-07-24 12:15:45
Hồng Hoa Tiểu Lâu.
"A Cửu, cuối tuần sau chúng ta mang Đường Đường đi đâu chơi đây?" Diệp Oản Oản hào hứng chạy vào thư phòng tìm người.
Giờ phút này đang là chạng vạng tối, trong thư phòng cũng không mở đèn, có chút hơi tối tăm. Tư Dạ Hàn ngồi ở trên một cái ghế rộng, tất cả khuôn mặt đều ẩn ẩn hiện hiện trong bóng tối.
"A Cửu... A Cửu..."
Diệp Oản Oản kêu chừng mấy tiếng, mới thấy nam nhân đáp lại: "Sao vậy?"
Chân mày Diệp Oản Oản nhíu chặt, đi tới, đưa tay ra sờ sờ cái trán của người đàn ông, "Anh làm sao vậy? Tinh thần có vẻ như không tốt lắm... Có phải là có chỗ nào khó chịu hay không?"
Tư Dạ Hàn đưa tay ra, ôm lấy cô nàng, để nàng ngồi trên đùi của mình, "Không có việc gì, buổi họp hôm nay kéo dài hơi bị lâu."
"Thân thể anh mới vừa khôi phục lại một chút, nhất định phải tiếp tục giữ gìn. Em thật vất vả mới chăm sóc tốt được cho anh, anh không được phép trở lại như trước đây đâu đấy! Bệnh tới như núi lở, bệnh đi như quay tơ. Tôn thần y đã nói qua, mặc dù bệnh của anh trước mắt đã không có gì đáng ngại, nhưng trước đây hao tổn quá lớn, muốn bù đắp cũng không dễ dàng như vậy..."
Tư Dạ Hàn đem thiếu nữ ôm vào trong lồng ngực, lẳng lặng nghe cô nàng nói linh tinh, "Ừm."
"Em mới vừa nói muốn làm gì?" Tư Dạ Hàn hỏi.
"Chính là hỏi anh cuối tuần sau muốn dẫn Đường Đường đi chơi ở nơi nào đấy!" Diệp Oản Oản mở miệng.
Tư Dạ Hàn: "Đi Đàn Duyệt Sơn Trang không?"
Diệp Oản Oản nhất thời gật đầu lia lịa, "Đi đi đi! Quá cao cấp rồi, ở đây toàn bộ đều là những đại gia như anh mới có thể đi đấy! Trước đây chỉ được nghe người ta nói qua, cho tới bây giờ vẫn chưa được đi bao giờ. Có thể cưỡi ngựa đua xe lướt sóng, còn có thể tự mình lái phi cơ! Đường Đường khẳng định là sẽ thích!"
Nghe Diệp Oản Oản nói câu "Đường Đường khẳng định là sẽ thích", Tư Dạ Hàn vẫn như thường lệ không hề vạch trần, "Anh sẽ bảo Hứa Dịch đi sắp xếp."
Diệp Oản Oản nghĩ đến việc phải tham gia lễ đính hôn, đầu tiên là cẩn thận từng li từng tí liếc trộm Tư Dạ Hàn một cái, ngay sau đó thử thăm dò mở miệng nói, "Là thế này, còn có một việc... Ngày mai là lễ đính hôn của chị họ em, em phải đến tham dự, có thể sẽ về muộn."
Tư Dạ Hàn: "Lễ đính hôn của chị họ em?"
Diệp Oản Oản cố gắng trấn định: "Đúng thế."
Tư Dạ Hàn đầy thâm ý nhìn nàng một cái, "Không phải là lễ đính hôn của vị hôn phu trước đây của em à?"
Diệp Oản Oản: "..."
Được rồi, nàng đã cố ý đổi một cách nói khác, kết quả vẫn bị phát hiện...
Diệp Oản Oản đầu tiên nghẹn một cái, ngay sau đó không chút do dự mở miệng, "Cái gì mà vị hôn phu trước cái khỉ gì a phi phi phi!!! Chỉ là năm đó còn quá trẻ tuổi bồng bột, không thấy rõ là người hay là chó, phu quân của em chỉ có một mình Bảo Bảo anh mà thôi!"
Tư Dạ Hàn: "..."
Nha đầu này, bản lĩnh chém gió vuốt lông càng lúc càng lớn...
Rõ ràng hiện tại Bảo Bảo đâu chỉ mỗi một mình hắn.
Nhưng hết lần này đến lần khác, hắn đều vô cùng ưa thích từng chữ một mà nàng nói, thích bộ dáng nàng không tim không phổi...
Diệp Oản Oản mặt đầy vẻ nịnh hót, "Bảo Bảo, anh chắc chắn tuyệt đối sẽ không phải là ngay cả loại giấm này cũng ăn, có đúng hay không?"
Tư Dạ Hàn nhìn nàng một cái, "Buổi tối anh có một buổi tiệc xã giao, giúp anh chọn quần áo đi."
"Ồ ồ ồ được! Có ngay!" Diệp Oản Oản trở mình một cái, nhảy xuống từ trên chân của Tư Dạ Hàn, sau đó đi đến tủ quần áo giúp hắn lựa quần áo đem tới.
"Có rồi có rồi! Sau đó thì sao nữa?" Diệp Oản Oản vô cùng nhanh nhạy thuần thục.
Tư Dạ Hàn mở miệng: "Thay giúp anh!"
Diệp Oản Oản nghe vậy, đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó nhìn chằm chằm nút áo tinh xảo nơi cổ của người đàn ông…
"Híc, giúp anh thay quần áo, em…có thể cởi đồ anh không?"
Chuyện này... Quả thật là cầu mà không được à nha!! Ahihi…
Gần đây phúc lợi đột nhiên tăng quá nhiều, nàng có chút không chịu nổi nha...
"A Cửu, cuối tuần sau chúng ta mang Đường Đường đi đâu chơi đây?" Diệp Oản Oản hào hứng chạy vào thư phòng tìm người.
Giờ phút này đang là chạng vạng tối, trong thư phòng cũng không mở đèn, có chút hơi tối tăm. Tư Dạ Hàn ngồi ở trên một cái ghế rộng, tất cả khuôn mặt đều ẩn ẩn hiện hiện trong bóng tối.
"A Cửu... A Cửu..."
Diệp Oản Oản kêu chừng mấy tiếng, mới thấy nam nhân đáp lại: "Sao vậy?"
Chân mày Diệp Oản Oản nhíu chặt, đi tới, đưa tay ra sờ sờ cái trán của người đàn ông, "Anh làm sao vậy? Tinh thần có vẻ như không tốt lắm... Có phải là có chỗ nào khó chịu hay không?"
Tư Dạ Hàn đưa tay ra, ôm lấy cô nàng, để nàng ngồi trên đùi của mình, "Không có việc gì, buổi họp hôm nay kéo dài hơi bị lâu."
"Thân thể anh mới vừa khôi phục lại một chút, nhất định phải tiếp tục giữ gìn. Em thật vất vả mới chăm sóc tốt được cho anh, anh không được phép trở lại như trước đây đâu đấy! Bệnh tới như núi lở, bệnh đi như quay tơ. Tôn thần y đã nói qua, mặc dù bệnh của anh trước mắt đã không có gì đáng ngại, nhưng trước đây hao tổn quá lớn, muốn bù đắp cũng không dễ dàng như vậy..."
Tư Dạ Hàn đem thiếu nữ ôm vào trong lồng ngực, lẳng lặng nghe cô nàng nói linh tinh, "Ừm."
"Em mới vừa nói muốn làm gì?" Tư Dạ Hàn hỏi.
"Chính là hỏi anh cuối tuần sau muốn dẫn Đường Đường đi chơi ở nơi nào đấy!" Diệp Oản Oản mở miệng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tư Dạ Hàn: "Đi Đàn Duyệt Sơn Trang không?"
Diệp Oản Oản nhất thời gật đầu lia lịa, "Đi đi đi! Quá cao cấp rồi, ở đây toàn bộ đều là những đại gia như anh mới có thể đi đấy! Trước đây chỉ được nghe người ta nói qua, cho tới bây giờ vẫn chưa được đi bao giờ. Có thể cưỡi ngựa đua xe lướt sóng, còn có thể tự mình lái phi cơ! Đường Đường khẳng định là sẽ thích!"
Nghe Diệp Oản Oản nói câu "Đường Đường khẳng định là sẽ thích", Tư Dạ Hàn vẫn như thường lệ không hề vạch trần, "Anh sẽ bảo Hứa Dịch đi sắp xếp."
Diệp Oản Oản nghĩ đến việc phải tham gia lễ đính hôn, đầu tiên là cẩn thận từng li từng tí liếc trộm Tư Dạ Hàn một cái, ngay sau đó thử thăm dò mở miệng nói, "Là thế này, còn có một việc... Ngày mai là lễ đính hôn của chị họ em, em phải đến tham dự, có thể sẽ về muộn."
Tư Dạ Hàn: "Lễ đính hôn của chị họ em?"
Diệp Oản Oản cố gắng trấn định: "Đúng thế."
Tư Dạ Hàn đầy thâm ý nhìn nàng một cái, "Không phải là lễ đính hôn của vị hôn phu trước đây của em à?"
Diệp Oản Oản: "..."
Được rồi, nàng đã cố ý đổi một cách nói khác, kết quả vẫn bị phát hiện...
Diệp Oản Oản đầu tiên nghẹn một cái, ngay sau đó không chút do dự mở miệng, "Cái gì mà vị hôn phu trước cái khỉ gì a phi phi phi!!! Chỉ là năm đó còn quá trẻ tuổi bồng bột, không thấy rõ là người hay là chó, phu quân của em chỉ có một mình Bảo Bảo anh mà thôi!"
Tư Dạ Hàn: "..."
Nha đầu này, bản lĩnh chém gió vuốt lông càng lúc càng lớn...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rõ ràng hiện tại Bảo Bảo đâu chỉ mỗi một mình hắn.
Nhưng hết lần này đến lần khác, hắn đều vô cùng ưa thích từng chữ một mà nàng nói, thích bộ dáng nàng không tim không phổi...
Diệp Oản Oản mặt đầy vẻ nịnh hót, "Bảo Bảo, anh chắc chắn tuyệt đối sẽ không phải là ngay cả loại giấm này cũng ăn, có đúng hay không?"
Tư Dạ Hàn nhìn nàng một cái, "Buổi tối anh có một buổi tiệc xã giao, giúp anh chọn quần áo đi."
"Ồ ồ ồ được! Có ngay!" Diệp Oản Oản trở mình một cái, nhảy xuống từ trên chân của Tư Dạ Hàn, sau đó đi đến tủ quần áo giúp hắn lựa quần áo đem tới.
"Có rồi có rồi! Sau đó thì sao nữa?" Diệp Oản Oản vô cùng nhanh nhạy thuần thục.
Tư Dạ Hàn mở miệng: "Thay giúp anh!"
Diệp Oản Oản nghe vậy, đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó nhìn chằm chằm nút áo tinh xảo nơi cổ của người đàn ông…
"Híc, giúp anh thay quần áo, em…có thể cởi đồ anh không?"
Chuyện này... Quả thật là cầu mà không được à nha!! Ahihi…
Gần đây phúc lợi đột nhiên tăng quá nhiều, nàng có chút không chịu nổi nha...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro