Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương
Tôi cảm thấy vận khí của tôi còn rất tốt
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
2024-07-24 12:15:45
Lời nói này của Diệp
Quán Quán vừa nói dứt, tiếng của năm người trong tổ khẩu hiệu lập tức
liền lập tức vang lên: "Bà chủ nổi danh, tài mạo song toàn Đẹp, đẹp,
đẹp, đẹp! Giỏi, giỏi giỏi giỏi!"
"Các người! ! !" Lần này, Hầu Mậu Phong thật sự đã tức điên rồi.
Vốn là dầu gì ông ta còn cố kỵ cô là người của nhà họ Tư, cho nên lúc trước chẳng qua ông ta mới cho chút sắc mặt để xem một chút thế nào, chờ đến lúc bọn họ đã chịu thua, cuối cùng vẫn có cơ hội cho ông ta.
Nhưng dù thế nào ông ta cũng không nghĩ tới, người phụ nữ kia vậy mà dám liều lĩnh đến trình độ này.
Hoàng Thế Hâm vừa nhìn tình huống này, dĩ nhiên là thấy vui vô cùng, vội vàng tiến lên khích bác, "Vị tiểu thư này, cô có biết ông chủ Hầu này là một chủ hàng tốt nhất trong các tiệm hàng ở Miến Điện hay không? Cô nhìn lại một chút xem, thế nào mà cô lại còn nói lô hàng đá quý nguyên liệu này không phải là loại hàng cao cấp nhất? Rốt cuộc lời nói này của cô là có ý gì?"
Giờ phút này, thần thái của Diệp Quán Quán, hoàn toàn chính là một công tử quần là áo lượt, mang theo một nhóm gia đinh hộ vệ, quét mắt nhìn sang hai xe tải chở đá, khoan thai nhẹ nhàng mở miệng nói: "Tôi nói, lô hàng này cần phải xem lại."
Trong trận đánh cuộc này, làm căng lên chính là đã thắng cuộc, nếu chịu nhún nhường chính là thua, lời nói này của Diệp Quán Quán có thể nói là rất thẳng thắn.
Hầu Mậu Phong giận đến giận sôi người, "Cô... Cô... Được! Thế này không những là cô đang lăng nhục bản thân tôi, mà hơn nữa, cô đã lăng nhục chính danh tiếng của lô hàng mà tôi đã thu gom được! Tiết tiên sinh, mời ngài trở về đi thôi. Hôm nay coi như mấy người có quỳ xuống để cầu xin tôi, lô hàng đá nguyên liệu này tôi tuyệt đối sẽ không bán cho mấy người nhà họ Tư này! Đừng ép tôi phải gọi bảo vệ để đuổi người!"
Hoàng Thế Hâm chạy tới nơi này vốn chỉ là ôm thái độ muốn thử xem thế nào một chút. Vạn vạn lần không nghĩ tới, lần này vận khí của mình lại có thể tốt như vậy. Lần này cơ hội làm ăn tới tay như thế mà nhà họ Tư lại không muốn, còn phái một bình hoa thiếu não như vậy, tới nơi này để nói chuyện làm ăn, lại còn ương ngạnh dám đắc tội với Hầu Mậu Phong.
Hoàng Thế Hâm lập tức mềm giọng, tiến lên nói vẻ đầy quyền uy, "Ai dà, ông chủ Hầu à, ông không nên tức giận, không nên tức giận như vậy! Những người ngoại đạo này không có kiến thức không hiểu biết về hàng hóa, ông cần gì phải so đo với bọn họ như vậy! Mọi người mở cửa làm ăn, cô ta không nhận biết được hàng, đây chính là tổn thất của cô ta, không thể đổ lỗi cho ông. Ông chủ Hầu, chẳng lẽ ngài còn buồn vì lô hàng nguyên liệu này không có ai mua hay sao?"
Ám chỉ của Hoàng Thế Hâm đã vô cùng rõ ràng.
Mặc dù ở trong nước Z này, địa vị nhà họ Hoàng không thể so với nhà họ Tư, nhưng việc ra giá cao hơn nhà họ Tư một bậc như vậy, cũng có thể nói nhà họ Hoàng là một trong những doanh nghiệp lớn nhất trong ngành đá quý ở nước Z này.
Hầu Mậu Phong hơi có chút suy tư, nhưng cũng đã đưa ra quyết định, vì vậy sắc mặt trầm xuống hướng cái nhìn về Tiết Lệ: "Tiết tiên sinh, ông xác định là không cần lô hàng này có phải hay không?"
Ánh mắt của Tiết Lệ chợt lóe lên, anh ta biết, đây là sự nhẫn nại cuối cùng của Hầu Mậu Phong rồi.
Mấy người trong nhóm chuyên gia gấp đến độ xoay quanh, cho dù không hoàn thành được nhiệm vụ, nhưng bọn họ cũng muốn phải chịu nhận tai họa.
Ba người vội vàng quây lại ở trước mặt Diệp Quán Quán, hao tâm tổn trí hết lời khuyên nhủ cô.
"Diệp tiểu thư, ba người chúng tôi làm việc trong nghề này mặc dù không dám nói có trình độ cao nhất, nhưng cô đi ra ngoài hỏi thăm một chút, không ai không biết tên tuổi của chúng tôi. Lô hàng đá nguyên liệu cao cấp này, là chính chúng tôi đã cùng nhau tự tay xem qua, tuyệt đối sẽ không có lỗi!"
"Diệp tiểu thư, bất quá cô cũng mới chỉ đọc qua mấy quyển sách chuyên ngành, vậy mà dám phán đoán đánh giá về phương diện chất lượng đá, lại còn đánh cuộc mở hàng như vậy sao? Chuyện này không khỏi quá hoang đường!"
"Coi như cô có ý kiến đối với Tần tổng giám, nhưng cũng không nên ỷ vào sự sủng ái của nhà họ Cửu, liền lấy việc công ra để nói giỡn!"
Thật ra thì, lúc trước mấy người này nếu như nguyện ý thương lượng tử tế với cô, cô không ngại giải thích một chút kế hoạch của mình đối với bọn họ. Nhưng mà, rõ ràng mấy người này từ đầu tới cuối lại chưa từng để cô vào trong mắt của mình, trong mắt trong miệng của họ chỉ có Tần Nhược Hi.
Cho nên, cô cũng không cần thiết phải cho bọn họ mặt mũi.
Diệp Quán Quán cười cười, "Tôi đây chỉ hiểu rõ mấy ngày nữa, nếu không qua được vậy thì như thế nào. Trong cuộc đánh cược này, ba phần do lực nhìn của mắt, bảy phần phải xem vận khí. Tôi vẫn cảm thấy, vận khí của tôi vẫn còn tốt vô cùng."
"Tay đen người tinh " Diệp Quán Quán trực tiếp mở mắt nói mò.
"Các người! ! !" Lần này, Hầu Mậu Phong thật sự đã tức điên rồi.
Vốn là dầu gì ông ta còn cố kỵ cô là người của nhà họ Tư, cho nên lúc trước chẳng qua ông ta mới cho chút sắc mặt để xem một chút thế nào, chờ đến lúc bọn họ đã chịu thua, cuối cùng vẫn có cơ hội cho ông ta.
Nhưng dù thế nào ông ta cũng không nghĩ tới, người phụ nữ kia vậy mà dám liều lĩnh đến trình độ này.
Hoàng Thế Hâm vừa nhìn tình huống này, dĩ nhiên là thấy vui vô cùng, vội vàng tiến lên khích bác, "Vị tiểu thư này, cô có biết ông chủ Hầu này là một chủ hàng tốt nhất trong các tiệm hàng ở Miến Điện hay không? Cô nhìn lại một chút xem, thế nào mà cô lại còn nói lô hàng đá quý nguyên liệu này không phải là loại hàng cao cấp nhất? Rốt cuộc lời nói này của cô là có ý gì?"
Giờ phút này, thần thái của Diệp Quán Quán, hoàn toàn chính là một công tử quần là áo lượt, mang theo một nhóm gia đinh hộ vệ, quét mắt nhìn sang hai xe tải chở đá, khoan thai nhẹ nhàng mở miệng nói: "Tôi nói, lô hàng này cần phải xem lại."
Trong trận đánh cuộc này, làm căng lên chính là đã thắng cuộc, nếu chịu nhún nhường chính là thua, lời nói này của Diệp Quán Quán có thể nói là rất thẳng thắn.
Hầu Mậu Phong giận đến giận sôi người, "Cô... Cô... Được! Thế này không những là cô đang lăng nhục bản thân tôi, mà hơn nữa, cô đã lăng nhục chính danh tiếng của lô hàng mà tôi đã thu gom được! Tiết tiên sinh, mời ngài trở về đi thôi. Hôm nay coi như mấy người có quỳ xuống để cầu xin tôi, lô hàng đá nguyên liệu này tôi tuyệt đối sẽ không bán cho mấy người nhà họ Tư này! Đừng ép tôi phải gọi bảo vệ để đuổi người!"
Hoàng Thế Hâm chạy tới nơi này vốn chỉ là ôm thái độ muốn thử xem thế nào một chút. Vạn vạn lần không nghĩ tới, lần này vận khí của mình lại có thể tốt như vậy. Lần này cơ hội làm ăn tới tay như thế mà nhà họ Tư lại không muốn, còn phái một bình hoa thiếu não như vậy, tới nơi này để nói chuyện làm ăn, lại còn ương ngạnh dám đắc tội với Hầu Mậu Phong.
Hoàng Thế Hâm lập tức mềm giọng, tiến lên nói vẻ đầy quyền uy, "Ai dà, ông chủ Hầu à, ông không nên tức giận, không nên tức giận như vậy! Những người ngoại đạo này không có kiến thức không hiểu biết về hàng hóa, ông cần gì phải so đo với bọn họ như vậy! Mọi người mở cửa làm ăn, cô ta không nhận biết được hàng, đây chính là tổn thất của cô ta, không thể đổ lỗi cho ông. Ông chủ Hầu, chẳng lẽ ngài còn buồn vì lô hàng nguyên liệu này không có ai mua hay sao?"
Ám chỉ của Hoàng Thế Hâm đã vô cùng rõ ràng.
Mặc dù ở trong nước Z này, địa vị nhà họ Hoàng không thể so với nhà họ Tư, nhưng việc ra giá cao hơn nhà họ Tư một bậc như vậy, cũng có thể nói nhà họ Hoàng là một trong những doanh nghiệp lớn nhất trong ngành đá quý ở nước Z này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hầu Mậu Phong hơi có chút suy tư, nhưng cũng đã đưa ra quyết định, vì vậy sắc mặt trầm xuống hướng cái nhìn về Tiết Lệ: "Tiết tiên sinh, ông xác định là không cần lô hàng này có phải hay không?"
Ánh mắt của Tiết Lệ chợt lóe lên, anh ta biết, đây là sự nhẫn nại cuối cùng của Hầu Mậu Phong rồi.
Mấy người trong nhóm chuyên gia gấp đến độ xoay quanh, cho dù không hoàn thành được nhiệm vụ, nhưng bọn họ cũng muốn phải chịu nhận tai họa.
Ba người vội vàng quây lại ở trước mặt Diệp Quán Quán, hao tâm tổn trí hết lời khuyên nhủ cô.
"Diệp tiểu thư, ba người chúng tôi làm việc trong nghề này mặc dù không dám nói có trình độ cao nhất, nhưng cô đi ra ngoài hỏi thăm một chút, không ai không biết tên tuổi của chúng tôi. Lô hàng đá nguyên liệu cao cấp này, là chính chúng tôi đã cùng nhau tự tay xem qua, tuyệt đối sẽ không có lỗi!"
"Diệp tiểu thư, bất quá cô cũng mới chỉ đọc qua mấy quyển sách chuyên ngành, vậy mà dám phán đoán đánh giá về phương diện chất lượng đá, lại còn đánh cuộc mở hàng như vậy sao? Chuyện này không khỏi quá hoang đường!"
"Coi như cô có ý kiến đối với Tần tổng giám, nhưng cũng không nên ỷ vào sự sủng ái của nhà họ Cửu, liền lấy việc công ra để nói giỡn!"
Thật ra thì, lúc trước mấy người này nếu như nguyện ý thương lượng tử tế với cô, cô không ngại giải thích một chút kế hoạch của mình đối với bọn họ. Nhưng mà, rõ ràng mấy người này từ đầu tới cuối lại chưa từng để cô vào trong mắt của mình, trong mắt trong miệng của họ chỉ có Tần Nhược Hi.
Cho nên, cô cũng không cần thiết phải cho bọn họ mặt mũi.
Diệp Quán Quán cười cười, "Tôi đây chỉ hiểu rõ mấy ngày nữa, nếu không qua được vậy thì như thế nào. Trong cuộc đánh cược này, ba phần do lực nhìn của mắt, bảy phần phải xem vận khí. Tôi vẫn cảm thấy, vận khí của tôi vẫn còn tốt vô cùng."
"Tay đen người tinh " Diệp Quán Quán trực tiếp mở mắt nói mò.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro