Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương
Tôi không có mất khống chế nha!
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
2024-07-24 12:15:45
Ngay từ đầu là hình thức đơn giản, sau đó biến thành hình thức khó khăn.
Nếu như đối tượng là Tu La Chủ mà nói, vậy đó nhất định chính là... hình thức Địa ngục đấy!
Sau khi kết quả bắt mạch của Tu La Chủ đã có, Diệp Oản Oản quả thật là không dám nhìn tới biểu cảm của Kỷ Tu Nhiễm.
Mới vừa rồi nghe xong lời lão thầy thuốc nói, vốn phản ứng đầu tiên của nàng chính là nhất định phải lừa gạt một phen. Ai ngờ đâu, Tu La Chủ lại có thể sẽ không hề có dấu hiệu nào, chủ động đi ra để cho thầy thuốc bắt mạch cho anh ta. Vì vậy cho nên, mới vừa rồi hai người bọn họ xảy ra chuyện gì ở trong phòng, hoàn toàn không cần nói cũng biết.
Diệp Oản Oản cẩn thận từng li từng tí hướng về Kỷ Tu Nhiễm thần sắc u ám mơ hồ nhìn một cái. Ho khan, nếu như nàng nói... Thật ra thì là do nàng không cẩn thận đụng vào, không biết có ai sẽ tin không?
Trời ạ! Tình Cổ nhánh lại có thể ở trên người của Tu La Chủ...!!!
Sau khi nghe được kết quả này, bên trong căn phòng một lần nữa lâm vào một sự yên lặng quỷ dị.
"Thích lão, ngài xác định sao?" Thất Tinh hỏi.
Giọng nói của lão già tóc trắng đầy khẳng định, "Lão hủ đã nhiều lần xác nhận qua, không hề sai."
Diệp Oản Oản: "..."
Được lắm, thầy thuốc đã trực tiếp đóng dấu xác nhận, hai người nhất định là từng có hành vi thân mật.
Tất cả mọi người: "..."
Lúc này, Thu Thủy là người đầu tiên phản ứng lại, vội vàng đi tới trước mặt Tu La Chủ, thân thể hơi run rẩy, nơm nớp lo sợ xin tội, "Tu... Tu La Chủ đại nhân! Minh chủ nhà chúng tôi là bởi vì trúng Cổ độc nên mới có thể có hành vi mất khống chế, cũng không phải là có ý định mạo phạm! Xin ngài ngàn vạn lần không nên trách tội!"
Một bên, Diệp Oản Oản nghe vậy mí mắt co giật một cái, "Ơ? Mất khống chế... Tôi không có mất khống chế nha!"
Mới vừa rồi, nàng một mực đều khống chế được tốt vô cùng. Nếu là thật sự mất khống chế, vậy thì không phải chỉ đơn giản là hôn như vậy có được hay không, đã sớm trực tiếp giải độc rồi...
Nghe được lời của Diệp Oản Oản, Thu Thủy tức giận trợn mắt nhìn nàng liếc mắt cảnh cáo. Không muốn sống nữa hay sao?
Diệp Oản Oản sờ lỗ mũi một cái, nhất thời im lặng.
"Ầm….!!" một tiếng, cửa phòng đột nhiên bị người ta đẩy ra, Khương Viêm và người hộ vệ mới vừa rồi đi sau lưng Tu La Chủ đồng loạt đi vào.
Khương Viêm dường như đã từ bên ngoài nghe được chuyện xảy ra bên trong, lửa giận ngút trời mắng to, "Yêu nữ vô sỉ! Quả thật là cả gan làm loạn! Ta biết ngay ngươi không an phận, lại dùng phương thức không biết xấu hổ như vậy ám toán chủ của ta!"
Diệp Oản Oản nhìn thấy cái gã Khương Viêm này vẻ mặt khuất nhục, lòng đầy căm phẫn, không biết nghĩ tới điều gì, lẩm bẩm mở miệng nói, "Xí, giọng điệu này của ngươi... Thật đúng là giống với một người quen cũ của ta!!"
Cùng với Lưu Ảnh năm đó xù lông một lông một dạng.
Diệp Oản Oản nói xong, tựa như cười mà không phải cười hướng về phía Tu La Chủ nhìn lại, người sau lưng không nhìn ra được vẻ mặt đặc biệt gì.
Khương Viêm liên tục cười lạnh, "Bạch Phong, ngươi dầu gì cũng là người đứng đầu một bang hội, lại có thể dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy, chẳng lẽ không cảm thấy bị sỉ nhục sao?"
Diệp Oản Oản giơ tay lên một cái, "Ai, chờ một chút, chờ một chút! Vị huynh đệ kia, xin hỏi, mới vừa rồi bên trong xảy ra chuyện gì, ngươi tận mắt thấy hay sao? Làm sao ngươi biết nhất định là ta xâm phạm Tu La Chủ nhà các ngươi, mà không phải là hắn ta đã làm cái gì với ta đây? Thua thiệt nghĩ làm sao cũng là một thiếu nữ như ta thua thiệt mới đúng chứ?"
Tư Dạ Hàn: "..."
Khương Viêm trợn to hai mắt, tức đến cơ hồ hộc muốn máu, "Ngươi... Ngươi nói bậy nói bạ! Chủ thượng làm sao sẽ làm ra loại sự tình này!"
Diệp Oản Oản nghe vậy bĩu môi một cái, nói không chừng thứ càng vượt qua tưởng tượng của hắn cũng đều đã làm qua rồi đấy! Nếu như ngươi biết được, đến lúc đó còn có thể thần tượng chủ thượng nhà các ngươi đến mức đổi trắng thay đen như vậy hay không?
"Khục khục, ho khan, khục..." Một bên, Bắc Đẩu nghe nói như vậy ho khan không ngừng, sắc mặt của Thất Tinh cũng có chút lúng túng.
Mặc dù bọn họ hẳn là đứng về phe của Minh chủ nhà mình, nhưng mà những lời này của Phong tỷ, ngay cả chính bọn họ cũng đều không cách nào tin được đây…
Nếu như đối tượng là Tu La Chủ mà nói, vậy đó nhất định chính là... hình thức Địa ngục đấy!
Sau khi kết quả bắt mạch của Tu La Chủ đã có, Diệp Oản Oản quả thật là không dám nhìn tới biểu cảm của Kỷ Tu Nhiễm.
Mới vừa rồi nghe xong lời lão thầy thuốc nói, vốn phản ứng đầu tiên của nàng chính là nhất định phải lừa gạt một phen. Ai ngờ đâu, Tu La Chủ lại có thể sẽ không hề có dấu hiệu nào, chủ động đi ra để cho thầy thuốc bắt mạch cho anh ta. Vì vậy cho nên, mới vừa rồi hai người bọn họ xảy ra chuyện gì ở trong phòng, hoàn toàn không cần nói cũng biết.
Diệp Oản Oản cẩn thận từng li từng tí hướng về Kỷ Tu Nhiễm thần sắc u ám mơ hồ nhìn một cái. Ho khan, nếu như nàng nói... Thật ra thì là do nàng không cẩn thận đụng vào, không biết có ai sẽ tin không?
Trời ạ! Tình Cổ nhánh lại có thể ở trên người của Tu La Chủ...!!!
Sau khi nghe được kết quả này, bên trong căn phòng một lần nữa lâm vào một sự yên lặng quỷ dị.
"Thích lão, ngài xác định sao?" Thất Tinh hỏi.
Giọng nói của lão già tóc trắng đầy khẳng định, "Lão hủ đã nhiều lần xác nhận qua, không hề sai."
Diệp Oản Oản: "..."
Được lắm, thầy thuốc đã trực tiếp đóng dấu xác nhận, hai người nhất định là từng có hành vi thân mật.
Tất cả mọi người: "..."
Lúc này, Thu Thủy là người đầu tiên phản ứng lại, vội vàng đi tới trước mặt Tu La Chủ, thân thể hơi run rẩy, nơm nớp lo sợ xin tội, "Tu... Tu La Chủ đại nhân! Minh chủ nhà chúng tôi là bởi vì trúng Cổ độc nên mới có thể có hành vi mất khống chế, cũng không phải là có ý định mạo phạm! Xin ngài ngàn vạn lần không nên trách tội!"
Một bên, Diệp Oản Oản nghe vậy mí mắt co giật một cái, "Ơ? Mất khống chế... Tôi không có mất khống chế nha!"
Mới vừa rồi, nàng một mực đều khống chế được tốt vô cùng. Nếu là thật sự mất khống chế, vậy thì không phải chỉ đơn giản là hôn như vậy có được hay không, đã sớm trực tiếp giải độc rồi...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghe được lời của Diệp Oản Oản, Thu Thủy tức giận trợn mắt nhìn nàng liếc mắt cảnh cáo. Không muốn sống nữa hay sao?
Diệp Oản Oản sờ lỗ mũi một cái, nhất thời im lặng.
"Ầm….!!" một tiếng, cửa phòng đột nhiên bị người ta đẩy ra, Khương Viêm và người hộ vệ mới vừa rồi đi sau lưng Tu La Chủ đồng loạt đi vào.
Khương Viêm dường như đã từ bên ngoài nghe được chuyện xảy ra bên trong, lửa giận ngút trời mắng to, "Yêu nữ vô sỉ! Quả thật là cả gan làm loạn! Ta biết ngay ngươi không an phận, lại dùng phương thức không biết xấu hổ như vậy ám toán chủ của ta!"
Diệp Oản Oản nhìn thấy cái gã Khương Viêm này vẻ mặt khuất nhục, lòng đầy căm phẫn, không biết nghĩ tới điều gì, lẩm bẩm mở miệng nói, "Xí, giọng điệu này của ngươi... Thật đúng là giống với một người quen cũ của ta!!"
Cùng với Lưu Ảnh năm đó xù lông một lông một dạng.
Diệp Oản Oản nói xong, tựa như cười mà không phải cười hướng về phía Tu La Chủ nhìn lại, người sau lưng không nhìn ra được vẻ mặt đặc biệt gì.
Khương Viêm liên tục cười lạnh, "Bạch Phong, ngươi dầu gì cũng là người đứng đầu một bang hội, lại có thể dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy, chẳng lẽ không cảm thấy bị sỉ nhục sao?"
Diệp Oản Oản giơ tay lên một cái, "Ai, chờ một chút, chờ một chút! Vị huynh đệ kia, xin hỏi, mới vừa rồi bên trong xảy ra chuyện gì, ngươi tận mắt thấy hay sao? Làm sao ngươi biết nhất định là ta xâm phạm Tu La Chủ nhà các ngươi, mà không phải là hắn ta đã làm cái gì với ta đây? Thua thiệt nghĩ làm sao cũng là một thiếu nữ như ta thua thiệt mới đúng chứ?"
Tư Dạ Hàn: "..."
Khương Viêm trợn to hai mắt, tức đến cơ hồ hộc muốn máu, "Ngươi... Ngươi nói bậy nói bạ! Chủ thượng làm sao sẽ làm ra loại sự tình này!"
Diệp Oản Oản nghe vậy bĩu môi một cái, nói không chừng thứ càng vượt qua tưởng tượng của hắn cũng đều đã làm qua rồi đấy! Nếu như ngươi biết được, đến lúc đó còn có thể thần tượng chủ thượng nhà các ngươi đến mức đổi trắng thay đen như vậy hay không?
"Khục khục, ho khan, khục..." Một bên, Bắc Đẩu nghe nói như vậy ho khan không ngừng, sắc mặt của Thất Tinh cũng có chút lúng túng.
Mặc dù bọn họ hẳn là đứng về phe của Minh chủ nhà mình, nhưng mà những lời này của Phong tỷ, ngay cả chính bọn họ cũng đều không cách nào tin được đây…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro