Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương
Vô tình gặp được
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
2024-07-24 12:15:45
Editor: Hyna Nguyễn
Betaer: Kiều Kiều
————————-
Rất nhanh, trên màn hình lớn bắt đầu chiếu phim.
Hình ảnh từ viễn cảnh thanh sơn lục thủy đến gần cảnh rộn ràng trên đường lớn Trường An, trong nháy mắt đem người xem như nhập vào niên đại phồn hoa thịnh thế như gấm.
Tiếp đó, một tòa tiểu viện cổ kính thanh u đập vào mi mắt, mấy bụi hoa súng ở trong gió khẽ đung đưa, cá chép bơi trong hồ, bên trong cửa sổ, Kiều Khả Hâm đang mặc một bộ đồ cổ trang màu xanh nhạt cổ rũ đôi mắt lẳng lặng mà ngồi ở nơi đầy vẻ tú hoa đó.
Màn thứ nhất mới chiếu ra, tất cả người đang ngồi trong phòng xem phim hai mắt đều tỏa sáng.
Bọn họ đã quen Kiều Khả Hâm lấy hình tượng diêm dúa lẳng lơ xinh đẹp mà xuất hiện, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên thấy cô ấy có bộ dáng ôn nhu uyển chuyển như vậy.
Không khỏi làm người nghĩ đến một câu kia “Cái cúi đầu ôn nhu kia, tựa như thủy liên hoa (Hoa sen) thẹn thùng lẵng lặng đứng trước gió.”
Diệp Oản Oản không nhịn được bưng lấy mặt đầy vẻ hoa si: “Ai nha ai nha nữ thần nhà em phong cách ôn nhu trang điểm cũng thật kỹ càng, bất quá càng mong đợi hình tượng nữ đế phía sau a!”
Một bên Tư Dạ Hàn đang nghiêng tay chống trán nhìn màn ảnh, nghe vậy liếc mắt nhìn cô bạn gái bên cạnh của mình đang đối với một người phụ nữ khác mặt đầy vẻ hâm mộ.
Bộ “Tĩnh Thù” này do Kiều Khả Hâm đóng kể lại chuyện nữ chủ từ một tiểu thư khuê các trong phủ đến khi trở thành nữ đế oanh liệt một đời, suốt đời không gả cho ai, cùng đế quốc và quyền lực làm bạn cùng nhau.
Trong phim chiếu cảnh nữ chính từ một thiếu nữ mười sáu tuổi ngây thơ hồn nhiên đến trung niên trở thành nữ đế, thẳng đến khi tuổi về lúc xế chiều, từ đầu tới cuối đều là do một mình Kiều Khả Hâm một mình đóng, cho nên đối với loại vai diễn này yêu cầu kỹ thuật diễn rất cao.
Hình tượng nữ nghệ sĩ giống như Kiều Khả Hâm, nếu muốn cầm được giải thưởng phần lớn đều phải hy sinh hình tượng của mình giả xấu, nếu không phải là đóng vai hình một nữ thanh niên tri thức ở nông thôn mới lên, thì chính là người có thân thế đáng thương, như vậy mới có thể nâng cao được kỹ thuật diễn xuất của mình.
Lần này hình tượng Kiều Khả Hâm trong phim này rõ ràng không chiếm ưu thế, nội dung cốt truyện cũng thiên về thương nghiệp hóa, cộng thêm hình tượng của mình nên cái bộ phim này một mực không được coi trọng.
Bất quá bộ phim này xét trong mảng kinh doanh mà nói, hiển nhiên là thành công, vì có Kiều Khả Hâm làm nữ chính, Hàn Thiên Vũ biểu diễn vĩ khúc, theo ghi chép tại phòng bán vé đã vượt qua nhiều bộ phim khác, khúc nhạc đó đứng đầu bảng bảng danh sách các ca khúc của nhiều trang web lớn và nổi tiếng.
Giờ phút này trong phòng chiếu phim, các khán giả đều nhìn đến nỗi không chớp mắt, cảm tưởng rất không tồi.
Tư Dạ Hàn ngồi ở một bên nhìn, thái độ so với dự đoán của bản thân cô cũng tốt hơn, cũng không có thể hiện không chịu được.
Diệp Oản Oản không nhịn được hỏi: “Bảo Bảo a, anh cảm thấy bộ phim này thế nào?”
Tư Dạ Hàn mở miệng: “Không tồi.”
Diệp Oản Oản nghe xong, ánh mắt lập tức sáng lên một cái, lại có thể để cho Tư Dạ Hàn nói không tệ, khó trách bộ phim này có thể đoạt được giải thưởng!
Diệp Oản Oản đang muốn nói chuyện, lúc này, đột nhiên bên tai nghe được từ hàng trước dường như có người đang kêu tên của mình “Diệp Bạch” …
A có người gọi tên cô sao? Tình huống gì đây, là cô nghe lầm hay là trùng tên?
Diệp Oản Oản nhìn hướng vị trí hàng ghế trước, chỉ thấy ngồi ở phía trước là một nam một nữ, trong mờ tối, loáng thoáng có thể nhìn thấy hai người đó đều mang khẩu trang.
Xem phim còn đeo khẩu trang hơn nữa cái bóng lưng của hai người này làm sao lại có chút quen mắt thế nhỉ.
Diệp Oản Oản càng thêm hồ nghi, thoáng hướng nghiêng người về phía trước, vễnh tai nghe…
“Diệp Bạch… Đó là người mà cậu nói lần trước tiểu soái ca biết nói ngọt đó sao?”
“Khụ khụ, đúng vậy, nói không chừng lời nói của Diệp Bạch có thể trở thành sự thật đấy! Tôi cũng cảm thấy phim này không tệ, phim theo mảng kinh doanh thì thế nào? Có ai quy định phim chạy theo doanh thu thì không thể đoạt giải được đâu?”
“A, cơ hồ tất cả mọi người đều nói với tôi không nên ôm hy vọng quá lớn, bởi vì lo lắng tôi sẽ thất vọng, vị tiểu soái ca kia vẫn là người đầu tiên nói lời thề son sắt như vậy, nói tôi nhất định có thể cầm được giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất…” Đăng bởi: admin
Betaer: Kiều Kiều
————————-
Rất nhanh, trên màn hình lớn bắt đầu chiếu phim.
Hình ảnh từ viễn cảnh thanh sơn lục thủy đến gần cảnh rộn ràng trên đường lớn Trường An, trong nháy mắt đem người xem như nhập vào niên đại phồn hoa thịnh thế như gấm.
Tiếp đó, một tòa tiểu viện cổ kính thanh u đập vào mi mắt, mấy bụi hoa súng ở trong gió khẽ đung đưa, cá chép bơi trong hồ, bên trong cửa sổ, Kiều Khả Hâm đang mặc một bộ đồ cổ trang màu xanh nhạt cổ rũ đôi mắt lẳng lặng mà ngồi ở nơi đầy vẻ tú hoa đó.
Màn thứ nhất mới chiếu ra, tất cả người đang ngồi trong phòng xem phim hai mắt đều tỏa sáng.
Bọn họ đã quen Kiều Khả Hâm lấy hình tượng diêm dúa lẳng lơ xinh đẹp mà xuất hiện, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên thấy cô ấy có bộ dáng ôn nhu uyển chuyển như vậy.
Không khỏi làm người nghĩ đến một câu kia “Cái cúi đầu ôn nhu kia, tựa như thủy liên hoa (Hoa sen) thẹn thùng lẵng lặng đứng trước gió.”
Diệp Oản Oản không nhịn được bưng lấy mặt đầy vẻ hoa si: “Ai nha ai nha nữ thần nhà em phong cách ôn nhu trang điểm cũng thật kỹ càng, bất quá càng mong đợi hình tượng nữ đế phía sau a!”
Một bên Tư Dạ Hàn đang nghiêng tay chống trán nhìn màn ảnh, nghe vậy liếc mắt nhìn cô bạn gái bên cạnh của mình đang đối với một người phụ nữ khác mặt đầy vẻ hâm mộ.
Bộ “Tĩnh Thù” này do Kiều Khả Hâm đóng kể lại chuyện nữ chủ từ một tiểu thư khuê các trong phủ đến khi trở thành nữ đế oanh liệt một đời, suốt đời không gả cho ai, cùng đế quốc và quyền lực làm bạn cùng nhau.
Trong phim chiếu cảnh nữ chính từ một thiếu nữ mười sáu tuổi ngây thơ hồn nhiên đến trung niên trở thành nữ đế, thẳng đến khi tuổi về lúc xế chiều, từ đầu tới cuối đều là do một mình Kiều Khả Hâm một mình đóng, cho nên đối với loại vai diễn này yêu cầu kỹ thuật diễn rất cao.
Hình tượng nữ nghệ sĩ giống như Kiều Khả Hâm, nếu muốn cầm được giải thưởng phần lớn đều phải hy sinh hình tượng của mình giả xấu, nếu không phải là đóng vai hình một nữ thanh niên tri thức ở nông thôn mới lên, thì chính là người có thân thế đáng thương, như vậy mới có thể nâng cao được kỹ thuật diễn xuất của mình.
Lần này hình tượng Kiều Khả Hâm trong phim này rõ ràng không chiếm ưu thế, nội dung cốt truyện cũng thiên về thương nghiệp hóa, cộng thêm hình tượng của mình nên cái bộ phim này một mực không được coi trọng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bất quá bộ phim này xét trong mảng kinh doanh mà nói, hiển nhiên là thành công, vì có Kiều Khả Hâm làm nữ chính, Hàn Thiên Vũ biểu diễn vĩ khúc, theo ghi chép tại phòng bán vé đã vượt qua nhiều bộ phim khác, khúc nhạc đó đứng đầu bảng bảng danh sách các ca khúc của nhiều trang web lớn và nổi tiếng.
Giờ phút này trong phòng chiếu phim, các khán giả đều nhìn đến nỗi không chớp mắt, cảm tưởng rất không tồi.
Tư Dạ Hàn ngồi ở một bên nhìn, thái độ so với dự đoán của bản thân cô cũng tốt hơn, cũng không có thể hiện không chịu được.
Diệp Oản Oản không nhịn được hỏi: “Bảo Bảo a, anh cảm thấy bộ phim này thế nào?”
Tư Dạ Hàn mở miệng: “Không tồi.”
Diệp Oản Oản nghe xong, ánh mắt lập tức sáng lên một cái, lại có thể để cho Tư Dạ Hàn nói không tệ, khó trách bộ phim này có thể đoạt được giải thưởng!
Diệp Oản Oản đang muốn nói chuyện, lúc này, đột nhiên bên tai nghe được từ hàng trước dường như có người đang kêu tên của mình “Diệp Bạch” …
A có người gọi tên cô sao? Tình huống gì đây, là cô nghe lầm hay là trùng tên?
Diệp Oản Oản nhìn hướng vị trí hàng ghế trước, chỉ thấy ngồi ở phía trước là một nam một nữ, trong mờ tối, loáng thoáng có thể nhìn thấy hai người đó đều mang khẩu trang.
Xem phim còn đeo khẩu trang hơn nữa cái bóng lưng của hai người này làm sao lại có chút quen mắt thế nhỉ.
Diệp Oản Oản càng thêm hồ nghi, thoáng hướng nghiêng người về phía trước, vễnh tai nghe…
“Diệp Bạch… Đó là người mà cậu nói lần trước tiểu soái ca biết nói ngọt đó sao?”
“Khụ khụ, đúng vậy, nói không chừng lời nói của Diệp Bạch có thể trở thành sự thật đấy! Tôi cũng cảm thấy phim này không tệ, phim theo mảng kinh doanh thì thế nào? Có ai quy định phim chạy theo doanh thu thì không thể đoạt giải được đâu?”
“A, cơ hồ tất cả mọi người đều nói với tôi không nên ôm hy vọng quá lớn, bởi vì lo lắng tôi sẽ thất vọng, vị tiểu soái ca kia vẫn là người đầu tiên nói lời thề son sắt như vậy, nói tôi nhất định có thể cầm được giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất…” Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro