Nhật Hạ Về Nước
2024-11-10 11:39:26
"Ba ơi con đói bụng"Hạ Minh Huy ôm lấy cổ Dương Kỳ than đói
"Được rồi, ngồi xuống đây nào." Dương Kỳ để cậu bé ngồi xuống bàn ăn , sẽ có bảo mẫu chăm sóc cậu bé, có tiếng chuông cửa anh đi ra .
Dương Kỳ cứ nghĩ là Hạ Như Ân qua đón cậu bé về, vừa mở cửa trước mặt anh là Nhật Hạ cô gái luôn yêu thầm anh đơn phương anh cũng đã ngót nghét 9 năm , cũng giống như anh đơn phương Hạ Như Ân điều không nhận lại được bất cứ tình cảm nào .
Nhật Hạ cũng mới về nước, khi biết tin anh cũng đang ở Trung cô đã tới nhà tìm anh , cô vãy tay chào anh , không giống như những cô gái khác , cô rất khiêm tốn biết việc nào nên làm cà việc nào không nên làm.
"Nhật Hạ, em vừa về nước à" Khi Dương Kỳ thấy Nhật Hah anh cũng rất vui vì lúc trước cả hai rất thân với nhau .
"Vâng, biết anh cũng đang ở Trung đáp sân bay là em đến tìm anh ngay
"Vào nhà đi, sao không bảo anh ra đón.
"Em sợ anh bận." Dương Kỳ cầm vali của cô , kéo vào nhà.
Nhật Hạ thấy có cậu nhóc đang ngồi ăn ngay bàn ăn , cô đi lại.
"Đây là con trai của Hạ Như Ân đúng không anh " Nhật Hạ tất nhiên là sẽ biết Hạ Như Ân vì lúc trước cô cũng qua Pháp chơi nhiều lần nhưng không gặp được cậu bé vì cậu bé học một tuần chỉ được về hai ngày, cả hai nói chuyện rất hợp và ăn ý nhau, đương nhiên là cô cũng biết Dương Kỳ thích Hạ Như Ân nhưng cô không ganh ghét , hay gang tị gì cả.
"Đúng rồi em." Dương Kỳ trả lời.
"Chào cậu bé" Nhật Hạ sợ làm cậu bé sợ nên đã rón rén vẫy tay chào.
"Cháu chào cô ạ" Hạ Minh Huy tuy đang ăn cơm nhưng cậu bé vẫn ngoan ngoãn lễ phép khoanh tay lại chào Nhật Hạ.
"Ôi , ngoan quá.." Nhật Hạ thấy cậu bé không soẹ mình nên lại gần cậu bé xoa xoa lấy đầu cậu .
"Cô mới về nước, không biết cháu có ở đây, nên cô không chuẩn bị quà gì cho cháu, đợt sau cô sẽ mua nhiều quà cho cháu nhé" Nhật Hạ nhẹ nhàng nói,
"Dạ vâng ạ, cháu cảm ơn cô ạ" Hạ Minh Huy ngoan ngoãn cảm ơn Nhật Hạ, vốn dĩ từ đó giờ Hạ Như Ân dạy dỗ rất tốt cậu bé , luôn dạy dỗ cậu không được hỗn láo với người lớn luôn phải lễ phép , nên cậu bé được rất nhiều người yêu quý.
****
Hạ Như bữa nay bận cả ngày nên không đến đón cậu bé được, chỉ đành để cậu bé ở lại thêm một ngày để Dương Kỳ chăm sóc .
"Ba ơi, con muốn đi chơi " Cậu bé ngồi ở sofa cùng Dương Kỳ và Nhật Hạ , cậu bé không chịu ở nhà lại đòi đi chơi.
"Ngày mai ba sẽ đưa con đi được không bây giờ ba đang bận rồi" Dương Kỳ xoa lấy đầu cậu bé nói ngọt , mặt cậu bé lại buồn xuống, cúi gầm mặt.
Nhật Hạ thấy cậu bé buồn cô liền an ủi
"Andre muốn đi chơi phải không." Nhật Hạ ôm lấy bờ vai cậu bé
"Vâng ạ, như ba bảo ba bận rồi ạ." Minh Huy bĩu môi nhìn anh và cô
"Thế bây giờ cô Hạ sẽ dẫn con đi chơi được không , để cho ba ba làm việc.
"Cô nói thật không ạ" Cậu bé liền cười tươi rối , ôm lấy cổ Nhật Hạ.
"Thật , lên thay đồ nhá , cô sẽ dẫn con đi chơi khắp Thượng Hải luôn.
"Dạ" Hạ Minh Huy được bảo mẫu đưa lên phòng thay đồ , Dương Kỳ thở dài nhìn cô.
"Không cần phiền em như vậy đâu, thằng bé ở nhà với anh được rồi..
"Không sao đâu ạ, em cũng rất thích cậu bé , anh cứ làm việc đi , em dẫn thằng bé đi chơi được mà.
"Thế cảm ơn em , có gì cứ gọi cho anh.
"Vâng " Hạ Minh Huy đã thay đồ xong, cả hai cô cháu nắm tay nhau đi chơi, Nhật Hạ chở cậu bé đi vòng vòng Thượng Hải còn dẫn cậu bé đi trung tâm thương mại và mua rất nhiều đồ chơi cho cậu.
"Sao cô Hạ vẫn chưa có chồng vậy ạ" Hạ Minh Huy ngây ngô hỏi.
"Tại cô đang đợi một người " Nhật Hạ thấy câu hỏi ngây ngô phát ra từ miệng cậu bé , Nhật Hạ khẽ cười xoa xoa lấy đầu cậu bé.
"Cô đợi ba cháu đúng không ạ" Cậu bé tuy còn nhỏ tuổi nhưng vẫn rất hay quan sát những người xung quanh có thể cậu bé đã nhìn ra điều gì đó từ Nhật Hạ.
"Sao cháu lại nói như vậy" Nhật Hạ nhẹ nhàng hỏi.
"Tại cháu thấy ánh mắt của cô nhìn bố cháu .
"Nhóc con giỏi thật đấy." Nhật Hạ chỉ biết khen cậu .
"Nhưng cô yên tâm đi , con chắc chắn sau này ba con và cô sẽ là một cặp .
"Được rồi, cô ghi nhận lời nói này của cô đấy " Hạ Minh Huy ngồi ăn kem cùng Nhật Hạ trong trung tâm thương mại.
Hạ Như Ân vừa gặp và bàn công việc với đối tác và các nhãn hàng xong , cô đi ngang qua tiệm kem thì thấy bóng dáng cậu bé quen thuộc đang ngồi ăn kem.
Hạ Như là thấy có người phụ nữ nói chuyện cười giỡn với đứa bé , cô tò mò nên đi vào.
"A , mẹ" Hạ Minh Huy thấy cô liền mừng rỡ la lên, Nhật Hạ quay lại.
"Ủa, Hạ Như Ân" Nhật Hạ đứng dậy ôm lấy cô, Hạ Như Ân cũng ôm lại.
"Lâu rồi em mới gặp chị Hạ đấy" Hạ Như Ân nói
"Dạo này chị bận nên không qua Pháp thăm em được.
"Dạ, em mới về nước thôi .
"Chị nghe anh Kỳ nói em bận cả ngày à .
"Em cũng vừa gặp đối tác xong , nên đi ngang qua thì thấy thằng bé.
"Thằng bé đòi đi chơi, nhưng anh Kỳ bận chị thấy thằng bé buồn nên chị dẫn đi..
"Em làm phiền chị quá rồi, em cảm ơn ạ"
"Được rồi, ngồi xuống đây nào." Dương Kỳ để cậu bé ngồi xuống bàn ăn , sẽ có bảo mẫu chăm sóc cậu bé, có tiếng chuông cửa anh đi ra .
Dương Kỳ cứ nghĩ là Hạ Như Ân qua đón cậu bé về, vừa mở cửa trước mặt anh là Nhật Hạ cô gái luôn yêu thầm anh đơn phương anh cũng đã ngót nghét 9 năm , cũng giống như anh đơn phương Hạ Như Ân điều không nhận lại được bất cứ tình cảm nào .
Nhật Hạ cũng mới về nước, khi biết tin anh cũng đang ở Trung cô đã tới nhà tìm anh , cô vãy tay chào anh , không giống như những cô gái khác , cô rất khiêm tốn biết việc nào nên làm cà việc nào không nên làm.
"Nhật Hạ, em vừa về nước à" Khi Dương Kỳ thấy Nhật Hah anh cũng rất vui vì lúc trước cả hai rất thân với nhau .
"Vâng, biết anh cũng đang ở Trung đáp sân bay là em đến tìm anh ngay
"Vào nhà đi, sao không bảo anh ra đón.
"Em sợ anh bận." Dương Kỳ cầm vali của cô , kéo vào nhà.
Nhật Hạ thấy có cậu nhóc đang ngồi ăn ngay bàn ăn , cô đi lại.
"Đây là con trai của Hạ Như Ân đúng không anh " Nhật Hạ tất nhiên là sẽ biết Hạ Như Ân vì lúc trước cô cũng qua Pháp chơi nhiều lần nhưng không gặp được cậu bé vì cậu bé học một tuần chỉ được về hai ngày, cả hai nói chuyện rất hợp và ăn ý nhau, đương nhiên là cô cũng biết Dương Kỳ thích Hạ Như Ân nhưng cô không ganh ghét , hay gang tị gì cả.
"Đúng rồi em." Dương Kỳ trả lời.
"Chào cậu bé" Nhật Hạ sợ làm cậu bé sợ nên đã rón rén vẫy tay chào.
"Cháu chào cô ạ" Hạ Minh Huy tuy đang ăn cơm nhưng cậu bé vẫn ngoan ngoãn lễ phép khoanh tay lại chào Nhật Hạ.
"Ôi , ngoan quá.." Nhật Hạ thấy cậu bé không soẹ mình nên lại gần cậu bé xoa xoa lấy đầu cậu .
"Cô mới về nước, không biết cháu có ở đây, nên cô không chuẩn bị quà gì cho cháu, đợt sau cô sẽ mua nhiều quà cho cháu nhé" Nhật Hạ nhẹ nhàng nói,
"Dạ vâng ạ, cháu cảm ơn cô ạ" Hạ Minh Huy ngoan ngoãn cảm ơn Nhật Hạ, vốn dĩ từ đó giờ Hạ Như Ân dạy dỗ rất tốt cậu bé , luôn dạy dỗ cậu không được hỗn láo với người lớn luôn phải lễ phép , nên cậu bé được rất nhiều người yêu quý.
****
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ Như bữa nay bận cả ngày nên không đến đón cậu bé được, chỉ đành để cậu bé ở lại thêm một ngày để Dương Kỳ chăm sóc .
"Ba ơi, con muốn đi chơi " Cậu bé ngồi ở sofa cùng Dương Kỳ và Nhật Hạ , cậu bé không chịu ở nhà lại đòi đi chơi.
"Ngày mai ba sẽ đưa con đi được không bây giờ ba đang bận rồi" Dương Kỳ xoa lấy đầu cậu bé nói ngọt , mặt cậu bé lại buồn xuống, cúi gầm mặt.
Nhật Hạ thấy cậu bé buồn cô liền an ủi
"Andre muốn đi chơi phải không." Nhật Hạ ôm lấy bờ vai cậu bé
"Vâng ạ, như ba bảo ba bận rồi ạ." Minh Huy bĩu môi nhìn anh và cô
"Thế bây giờ cô Hạ sẽ dẫn con đi chơi được không , để cho ba ba làm việc.
"Cô nói thật không ạ" Cậu bé liền cười tươi rối , ôm lấy cổ Nhật Hạ.
"Thật , lên thay đồ nhá , cô sẽ dẫn con đi chơi khắp Thượng Hải luôn.
"Dạ" Hạ Minh Huy được bảo mẫu đưa lên phòng thay đồ , Dương Kỳ thở dài nhìn cô.
"Không cần phiền em như vậy đâu, thằng bé ở nhà với anh được rồi..
"Không sao đâu ạ, em cũng rất thích cậu bé , anh cứ làm việc đi , em dẫn thằng bé đi chơi được mà.
"Thế cảm ơn em , có gì cứ gọi cho anh.
"Vâng " Hạ Minh Huy đã thay đồ xong, cả hai cô cháu nắm tay nhau đi chơi, Nhật Hạ chở cậu bé đi vòng vòng Thượng Hải còn dẫn cậu bé đi trung tâm thương mại và mua rất nhiều đồ chơi cho cậu.
"Sao cô Hạ vẫn chưa có chồng vậy ạ" Hạ Minh Huy ngây ngô hỏi.
"Tại cô đang đợi một người " Nhật Hạ thấy câu hỏi ngây ngô phát ra từ miệng cậu bé , Nhật Hạ khẽ cười xoa xoa lấy đầu cậu bé.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cô đợi ba cháu đúng không ạ" Cậu bé tuy còn nhỏ tuổi nhưng vẫn rất hay quan sát những người xung quanh có thể cậu bé đã nhìn ra điều gì đó từ Nhật Hạ.
"Sao cháu lại nói như vậy" Nhật Hạ nhẹ nhàng hỏi.
"Tại cháu thấy ánh mắt của cô nhìn bố cháu .
"Nhóc con giỏi thật đấy." Nhật Hạ chỉ biết khen cậu .
"Nhưng cô yên tâm đi , con chắc chắn sau này ba con và cô sẽ là một cặp .
"Được rồi, cô ghi nhận lời nói này của cô đấy " Hạ Minh Huy ngồi ăn kem cùng Nhật Hạ trong trung tâm thương mại.
Hạ Như Ân vừa gặp và bàn công việc với đối tác và các nhãn hàng xong , cô đi ngang qua tiệm kem thì thấy bóng dáng cậu bé quen thuộc đang ngồi ăn kem.
Hạ Như là thấy có người phụ nữ nói chuyện cười giỡn với đứa bé , cô tò mò nên đi vào.
"A , mẹ" Hạ Minh Huy thấy cô liền mừng rỡ la lên, Nhật Hạ quay lại.
"Ủa, Hạ Như Ân" Nhật Hạ đứng dậy ôm lấy cô, Hạ Như Ân cũng ôm lại.
"Lâu rồi em mới gặp chị Hạ đấy" Hạ Như Ân nói
"Dạo này chị bận nên không qua Pháp thăm em được.
"Dạ, em mới về nước thôi .
"Chị nghe anh Kỳ nói em bận cả ngày à .
"Em cũng vừa gặp đối tác xong , nên đi ngang qua thì thấy thằng bé.
"Thằng bé đòi đi chơi, nhưng anh Kỳ bận chị thấy thằng bé buồn nên chị dẫn đi..
"Em làm phiền chị quá rồi, em cảm ơn ạ"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro