Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc

Chim bồ câu trắng làm việc lại (1)

Hi Vũ Yên

2024-07-21 15:21:01

"Cái này, hay là bởi vì cha con quá đẹp trai, nên mẹ muốn giấu cha con đi, nhưng mà, cha không ngoan, nên mẹ liền trói cha."

Mộ Hi thấy con trai chẳng những không tin, ánh mắt còn như thẩm vấn cô, trong lòng cô hoảng sợ một phen, dáng vẻ con trai tựa như thời điểm ban đầu biết Nam Cung Diệu, cao cao tại thượng, không thể xâm phạm, một bộ bậc đế vương uy nghiêm.

Mộ Hi bất đắc dĩ cúi đầu, bắt đầu cởi dây thừng giúp ông xã, nhỏ giọng nói.

"Nhanh lên một chút giúp em đuổi con trai đi, lát nữa tùy anh chơi." Mộ Hi nói nhỏ bên tai Nam Cung Diệu.

"Nam Nam cha và mẹ con đùa giỡn đấy, vừa rồi cha cho là mẹ con thật sự muốn nhét vớ vào trong miệng cha? Nên cha mới tìm con trai đến giúp đỡ, cám ơn con trai, không sao, trở về đi."

Nam Cung Diệu nghiêm túc giải thích, hi vọng con trai bỏ qua cho bọn họ, bởi vì ánh mắt của con trai đã rất lạnh, ánh mắt kia phải không cho phép nói dối, cậu nhìn hai người trước mắt ở không đi gây chuyện.

Nam Nam không nói gì, rồi rời đi, muốn hiểu cách nghĩ của người lớn có lẽ còn cần một ít thời gian nữa, bởi vì dù sao cậu còn nhỏ, chẳng lẽ người lớn cũng thích chơi trò trẻ con? Tựa như vừa rồi có lẽ cha và mẹ đang chơi trò thú vị?

Tội nghiệp Nam Cung Diệu đang suy nghĩ làm sao hành hạ vợ yêu, ai ngờ, Mộ Hi vù vù chạy đến WC, lát nữa ra ngoài rất ân hận.

"Bà xã, làm sao vậy?" Nam Cung Diệu hỏi.

"Khụ khụ, ông xã, chúc mừng anh, tối hôm nay có thể nghỉ ngơi một chút, khuya lắm rồi ngủ đi." Mộ Hi nói xong chuẩn bị nằm xuống.

"Này? Cô gái, em thật là quá đáng, em muốn để anh chết cháy phải không?" Nam Cung Diệu dường như muốn nhảy dựng lên ở trên giường.

"Vậy, anh nói thật sự khó chịu, thì đi dội nước lạnh đi!" Mộ Hi bất đắc dĩ nói.

"Tại sao? Có bình chữa lửa sẵn, anh còn lâu mới đi dội nước lạnh!" Nam Cung Diệu phản bác, chuẩn bị bắt đầu hành động. Hàn Băng Tam D=D=L=Q=D

"Chờ một chút, anh thật sự không đi dội?" Mộ Hi lại hỏi.

"Không đi." Nam Cung Diệu kiên quyết trả lời, lần này dù thế nào đi nữa tay chân anh cũng đã tự do, vợ yêu muốn chạy, không có cửa đâu, nhất định chăm sóc cô thật tốt, vừa rồi dám hành hạ anh như vậy! Làm hại cả người anh giãy dụa, chính là vớt không được, còn để con trai chế giễu!

"Vậy thì tốt, dì cả của em đến rồi!" Mộ Hi nói.

"Cái gì?" Nam Cung Diệu rống to.

Ai ngờ, lúc này, Nam Nam đẩy cửa ra.

"Làm ơn, nhỏ giọng một chút, thật là bị cha mẹ phiền chết! Tối khuya không ngủ, lăn qua lăn lại vớ vẩn làm cái gì!"

Rầm ——



Cửa đóng lại, Nam Nam thậm thậm chí không cho bọn họ cơ hội giải thích, rồi rời đi.

Nam Cung Diệu cảm giác trước mắt một vệt đen, một màn đen!

Nam Cung Diệu đứng dậy đi tới phòng tắm, Mộ Hi đau lòng nhìn em trai cao cao tại thượng của ông xã, biết anh chuẩn bị đi dội nước lạnh.

"Khụ khụ, chờ một chút, bổn cung hôm nay liền bất cứ giá nào, tới đây." Mộ Hi cười như không cười nói, thật ra thì, nhìn ông xã tức giận như đứa bé đi tới phòng tắm, Mộ Hi cảm giác rất thú vị.

"Em yêu, van xin em tha cho anh đi, anh sẽ đi tắm ngay bây giờ, dập lửa!" Nam Cung Diệu cho là vợ yêu chơi đến nghiện, biết hiện tại không thể làm, cố ý hành hạ anh sao!

"Không tới đừng hối hận nha, vốn là muốn giúp anh sập lửa, xem ra là không cần em, thôi đi!" Mộ Hi chuẩn bị lên giường ngủ.

"Cái gì? Cái gì? Giúp anh dập lửa? Bà xã em muốn dập thế nào?" Nam Cung Diệu lập tức hứng thú, đi nhanh về phía vợ yêu.

"Cái đó, cái đó, chỗ của anh rửa sạch rồi sao?" Mộ Hi chỉ chỉ phía dưới nói, Nam Cung Diệu lập tức hiểu ý gì.

"Em yêu, hiện tại ông xã đi tắm lần nữa, bảo đảm khiến nó thơm phức."

Nam Cung Diệu hấp ta hấp tấp chạy vào phòng tắm, trong miệng còn ngâm nga hát, kỳ quái chính là, trong miệng anh hát lại là bài hát i năm đóMộ H hát, người đàn ông này thật sự là kỳ quái, lâu như vậy, anh còn thích bài hát lỗi thời này.

Chỉ chốc lát sau, Nam Cung Diệu chạy đến.

"Em yêu, có muốn kiểm tra vệ sinh một chút không?" Trong lòng Nam Cung Diệu vui sướng, vốn cho là hôm nay chỉ ăn đơn thuần, không ngờ không chỉ có thịt, còn là vị thịt ngon siêu cấp, không chỉ có thể dập lửa, còn có phúc lợi, quá tuyệt vời.

"Làm trò, đến trên giường nằm đi, tắt đèn, nếu không em ngại!" Mặt của Mộ Hi đã rất đỏ, không cần soi gương cô cũng biết đỏ, bởi vì lúc này mặt rất nóng.

"Tuân lệnh." Nam Cung Diệu khỏa thân chào một cái, sau đó ngoan ngoãn nằm lên giường.

Mộ Hi tắt đèn, đương nhiên là Nam Cung Diệu thử một cách chơi mới, một đêm đó, anh vẫn ôm chặt vợ yêu, không bỏ buông cô ra được, bởi vì anh càng yêu cô vợ nhỏ của mình, thật là s9áng yêu, không chỉ có dã man, vẫn còn thẹn thùng, luôn là ngột người phụ nữa luôn luôn thay đổi, luôn làm cho người ta vui vẻ.

Buổi sáng.

"Bà xã?" Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi từ phía sau.

"Ừ." Mộ Hi miễn cưỡng ừ một tiếng, thật ra thì, cô còn chưa tỉnh, bình thường chờ Mộ Hi tỉnh ngủ thế nào cũng hơn chín giờ.

Hiện tại Nam Cung Diệu cho vợ yêu ngủ thêm một lát, giờ làm việc cũng đẩy xuống nửa tiếng sau, anh cũng thành người đi làm muộn của công ty, trước kia anh luôn đến sớm, hết cách rồi, mỗi ngày anh đều có kiên nhẫn chờ vợ yêu đi cùng, bởi vì anh cảm thấy mang vợ yêu theo bên cạnh như vậy rất yên tâm, cũng rất thực tế.



"Anh yêu em." Nam Cung Diệu rất dịu dàng nói.

"Em hận anh." Nhưng vợ yêu giống như không mua sổ, Nam Cung Diệu nhíu nhíu mày, nội tâm rất rối rắm, thật là người phụ nữ ngốc, ba chữ này nếu anh nói với người khác, sợ rằng những người phụ nữ kia sẽ vui đến ngất đi, vợ yêu ngược lại, chẳng những không cảm động, đáp lại một câu: Em hận anh.

"Tại sao?" Nam Cung Diệu uất ức nói.

"Quấy rầy em ngủ, liền hận anh!" Mộ Hi trả lời, cái miệng nhỏ còn chẹp hai cái, bộ dáng kia giống như ngủ không tệ, tâm tình cũng rất tốt.

"Có phải tối hôm qua ăn rất ngon hay không, nhìn em bây giờ cũng hiểu được, không vội, buổi tối sẽ cho em ăn." Nam Cung Diệu cười nói, ai ngờ Mộ Hi chợt ngồi dậy, tỉ mỉ suy nghĩ một chút tình cảnh tối hôm qua, mặt từ từ liền đỏ lên.

"Ăn ngon cái đầu anh, ngày hôm qua trong miệng bà cô đây đã đi vào trong vạch đen nha!" Mộ Hi xấu hổ nghiêng đầu sang chỗ khác.

"Cái gì vạch đen?" Nam Cung Diệu không hiểu hỏi.

"Bà ngoại ơi, chính là tóc đen của anh, lông màu đen." Mộ Hi rống to, ngay sau đó lại che miệng lại, biết giọng mình quá lớn, tối hôm qua con trai đã phiền bọn họ, hiện tại nếu để con trai nghe được làm sao mà chịu nổi!

"Ha ha. . . . . ." Nam Cung Diệu chợt cười to, bởi vì vợ yêu thật là đáng yêu, bộ dáng quả thực là siêu đáng yêu, Nam Cung Diệu càng yêu vợ yêu hơn.

"Cười cái gì? Chúng ta bây giờ ngay cả uy tín ở trước mặt con trai cũng chưa có, ngày hôm qua con trai rất bất mãn với chúng ta!" Mộ Hi khổ sở nói.

"Bà xã đừng lo lắng, anh tin con của chúng ta, nó chỉ là cố ý dọa chúng ta một chút, thật ra thì, con trai rất thích chúng ta, nhất là em, em yêu, anh đã yêu em yêu không thể hình dung." Nam Cung Diệu chợt nói rất thâm tình, Mộ Hi lập tức ngây người, dáng vẻ khi ông xã nghiêm túc thật là đẹp trai.

"Ông xã, về sau anh phải ngoan ngoãn, không nên trêu chọc bất kỳ cô gái nào, nếu không em sẽ thiến anh, để anh thành thái giám!" Bàn tay nhỏ bé của Mộ Hi vuốt ngũ quan tuấn mỹ của Nam Cung Diệu nói.

"Vâng, tuân lệnh, đời này anh đều là của em, một mình em." Nam Cung Diệu nói.

"Không, cha không phải của một mình mẹ, là của chúng con nha! Mẹ ích kỷ, mẹ giành cha với chúng con!" Lâm Lâm chợt đưa đầu ra nói, sau đó chính là Nam Nam cũng đưa đầu ra, cứ như vậy cửa mở nửa, đầu hai đứa bé sắp xếp thật chỉnh tề, Lâm Lâm ở dưới, Nam Nam ở trên.

"Bảo bối, tới đây, mẹ yêu các con, hôn một cái." Mộ Hi vui vẻ nói, sáng sớm bọn nhỏ tới tìm bọn họ, chứng tỏ bọn nhỏ yêu cha và mẹ.

"Mẹ, còn chưa đánh răng, đừng hôn người ta nha!" Bàn tay nhỏ của Lâm Lâm dùng sức đẩy Mộ Hi ra.

Người một nhà ở trên giường đùa giỡn, Nam Cung Diệu cảm giác ở cùng bọn nhỏ, cùng nhau rất hạnh phúc.

Mộ Hi và Nam Cung Diệu ăn xong liền đến công ty, Nam Cung Diệu biết vợ yêu có lúc, không tới thời gian ăn cơm liền la hét đói, nên Nam Cung Diệu ở nhà mang theo một ít bánh ngọt, đây chính là chuẩn bị vì người phụ nữ mình yêu, anh đường đường là tổng giám đốc của công ty, trong tay trong túi lại có ít bánh ngọt, nói ra ai sẽ tin!

Quả nhiên, Mộ Hi bận rộn cho tới trưa, mới vừa trở lại chỗ ngồi, liền bắt đầu la hét đói.

"Thư ký Mộ, đi vào một chút." Nam Cung Diệu nhàn nhạt nói, Mộ Hi cho là chuyện công việc, cho nên nhanh chóng đi vào, gần đây chuyện công việc cô đã thành thói quen, nếu phải đi làm, thì không thể thật giả lẫn lộn, cho nên Nam Cung Diệu đương nhiên sẽ sắp xếp cho vợ yêu một ít công việc.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc

Số ký tự: 0