Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc

Yêu con nhím PK Khủng long (3)

Hi Vũ Yên

2024-07-21 15:21:01

Biệt thự Nam Cung, sau bữa cơm chiều.

Nam Cung Diệu mặc dù không tin khủng long chính là Nam Nam, nhưng anh vẫn muốn thử một chút có phải con trai hay không, vì vậy, anh giống như thường ngày, lấy laptop của mình ra làm việc.

Chợt, anh mắng một câu.

"Đáng chết! Lại bị virut xâm nhập!"

Hai đứa bé đang chơi đùa ở bên cạnh, ngẩng đầu nhìn Nam Cung Diệu.

"Cha sao vậy?" Lâm Lâm bập bẹ hỏi, mà Nam Nam vẫn tiếp tục nghiêm túc liều mạng xếp gỗ.

"A, bảo bối, không có gì, nói con cũng không hiểu!" Nam Cung Diệu rất phiền não thở dài một cái.

"Không biết làm sao, bên nước Mĩ thiết kế một chương trình, bị người khác công kích, làm sao cũng không tìm được sơ hở? Thật là gặp quỷ, ngày mai phải ký hợp đồng, trong lúc mấu chốt lại gặp chuyện không may như vậy! Cha nghĩ cha muốn trở về trường học, tiếp tục cố gắng học tập, bù lại!"

Nam Cung Diệu cực kỳ chán nản nói.

"Vậy làm sao bây giờ?" Mộ Hi lo lắng nói.

"Cha đi rửa mặt, một lát nữa tìm tiếp!" Nam Cung Diệu chợt đứng dậy đi qua một bên.

Mộ Hi thấy Nam Cung Diệu rời đi, cô cũng vội vàng đi theo, chủ yếu là không yên tâm anh.

Nam Nam và Lâm Lâm nhìn nhau hạ xuống, nhìn cha như đưa đám, không nhẫn tâm, cảm thấy nên giúp cha.

"Anh, không phải anh rất lợi hại sao, anh đi tìm xem." Lâm Lâm đề nghị.

"Lâm Lâm, em tin cha thật sự không giải quyết được?" Nam Nam thật tò mò, nói chuẩn xác là không tin, bởi vì giờ khắc này cậu căn bản không có để virut xâm nhập máy tính của cha, trừ phi là còn người khác làm như vậy, nếu như thế, cậu nhất định sẽ giúp cha tìm ra, tựa như trước kia mặt trong hệ thống của công ty cha có chỗ sơ hở nguy hiểm, mà chuyên gia máy tính của bọn họ cũng không tìm ra, chứ đừng nói là cha!

"Anh, tại sao anh không tin? Cha rất khổ sở nha!" Lâm Lâm còn nói.

"Được rồi, anh xem một chút." Lâm Lâm và Nam Nam đi tới.

Chỉ liếc mắt một cái.

"Vấn đề đơn giản như vậy, quá lãng phí IQ của anh quá!" Nam Nam không giấu diếm quệt mồm, bàn tay nhỏ bé đã bắt đầu làm việc.



Nam Cung Diệu ngồi ở trên lầu, bên cạnh máy tính, nhìn hai đứa bé lầu dưới bắt đầu loay hoay máy tính của anh.

Nam Cung Diệu phóng đại màn hình máy tính, vừa rồi nghe được Nam Nam và Lâm Lâm nói chuyện, khiến anh thiếu chút nữa muốn sặc khí, đứa nhỏ này thật cuồng, chỉ là, ngay sau đó mắt trừng lớn, chỉ thấy bàn tay nhỏ bé của Nam Nam tung bay, tốc độ đánh máy cực nhanh.

Mặc dù màn ảnh hiển thị không phải rất rõ ràng, nội dung cụ thể Nam Cung Diệu xem không rõ, nhưng vẫn là trạng thái nhìn thấy, đó chính là biên trình, đại học khoa chính quy mới học cái này nha!

Nam Nam chỉ có mười tuổi, điều này sao có thể!

Không bao lâu, Nam Nam rời khỏi máy tính.

"Lâm Lâm chúng ta lên lầu chơi trò chơi đi?" Nam Nam nói.

"Được, anh làm xong rồi sao?" Lâm Lâm hỏi.

"Như chơi trò trẻ con!" Nam Nam nói với em gái rồi cùng lên lầu.

Nam Cung Diệu ngồi ở bên máy tính, khóe miệng nhếch lên.

"Tiểu tử thúi tự caonhư vậy!" Nam Cung Diệu đứng dậy chuẩn bị xuống lầu, ở cửa ra vào thấy Mộ Hi đứng đó, trong tay bưng một ly cà phê.

"Cám ơn." Nam Cung Diệu bưng ly cà phê, nói cám ơn, vừa đi hai bước lại quay đầu lại, dịu dàng nói.

"Em yêu, em không cảm thấy nên ở bên con trai nhiều hơn sao?" Nam Cung Diệu nhìn Mộ Hi nói.

"Em...em. . . . . ." Mộ Hi im lặng.

Thật ra thì, cô là không dám đối mặt với con trai, nên mới phải trốn tránh Nam Nam, nợ con trai quá nhiều!

Cho nên, cô quyết định bắt đầu từ ngày mai muốn dời ra ngoài ở, dù Nam Cung Diệu không cho phép, cho dù Lâm Lâm ở lại, cô cũng không thể không rõ không ràng ở nơi này như vậy!

Quả nhiên, ngày hôm sau, Mộ Hi kéo tay nhỏ bé của Lâm Lâm.

"Bảo bối, mẹ muốn bắt đầu sáng tác, cô muốn trở về phòng làm việc của mẹ không?" Mộ Hi dịu dàng hỏi, đương nhiên cô hi vọng sống cùng con gái, nếu Nam Cung Diệu có thể xử lý cuộc sống riêng của mình tốt, đến lúc đó côtrở lại cũng không muộn, nghĩ đến đứa nhỏ trong bụng Khang Hân, Mộ Hi liền không thể nào tiếp thu được!

"Mẹ muốn đi đâu gây dựng sự nghiệp đây?" Lâm Lâm hỏi.

"Đương nhiên là dinh thự Mộ của chúng ta rồi." Mộ Hi cười nói, tỏ ra rất bình tĩnh.

"Cha sẽ không đồng ý nha?" Lâm Lâm bập bẹ nói.



"Mẹ muốn đi làm việc, cha sẽ đồng ý, Lâm Lâm yên tâm." Mộ Hi bình tĩnh nói.

"Có thật không?" Lâm Lâm hoài nghi hỏi?

"Dĩ nhiên, lúc nào thì mẹ lừa gạt con?"

"Hả? Lúc nào thì mẹ không lừa gạt con chứ?" Lâm Lâm bắt đầu hỏi cô mười vạn câu vì sao?

"Nhóc con, nhiều chuyện như vậy, rốt cuộc có đi hay không?" Mộ Hi nóng nảy.

"Thục nữ, thục nữ!" Lâm Lâm nhìn người phụ nữ muốn thành cọp, bất đắc dĩ lắc đầu.

"Mẹ vốn không phải thục nữ, tại sao phải miễn cưỡng?" Mộ Hi đứng lên, chuẩn bị đi.

"Chờ một chút, Lâm Lâm đi xin phép một chút?"

"Này? Mẹ là mẹ con, con đi xin phép ai?" Mộ Hi khó hiểu hỏi.

"Đương nhiên là anh trai nha."

"A, a, đi đi." Mộ Hi cũng đi theo lên lầu.

"Anh, mẹ muốn đi làm việc, Lâm Lâm có thể đi theo hay không đây?" Lâm Lâm nghiêm túc hỏi, hiện tại cái gì cô bé cũng nghe Nam Nam.

"Dĩ nhiên có thể, chỉ là em phải ngoan nha." Nam Nam vuốt đầu của em gái nói, thật ra thì, bọn họ đã sớm định ra một kế hoạch, chờ áp dụng, hiện tại mẹ đi ra ngoài ở, dễ dàng áp dụng hơn, bây giờ mặc dù tạm thời tách ra, nhưng về sau cả nhà có thể đoàn tụ vui vẻ, Nam Nam cho là tách ra một chút không có gì là không thể.

Thấy nét mặt Nam Nam, Mộ Hi có chút mất mát, con trai vẫn trưởng thành, đối với có cô hay không đều không sao!

Cứ như vậy Mộ Hi mang theo Lâm Lâm về nơi cô gọi là dinh thự Mộ rồi.

Thật ra thì, tại sao Mộ Hi phải đột nhiên đi về, thì ra ngày đó cô nhìn thấy Khang Hân ở bên ngoài, bởi vì mới mang thai, vẫn chưa nhìn ra, cho nên Mộ Hi rằng là trong bụng cô ta thật sự có hạt giống của Nam Cung Diệu, cho nên trong lòng rất phiền, hơn nữa, người phụ nữ kia châm chọc khiêu khích, khiến cô không chịu nổi!

Khang Hân nói:

"Chao ôi, thì ra Diệu lại đổi người rồi, chỉ là không sao, sớm muộn gì Diệu sẽ trở về, bởi vì trong bụng tôi có đứa bé của anh ấy, vừa rồi còn gọi điện thoại nói muốn đưa tôi một căn nhà, nói nơi ở thoải mái đứa bé mới có thể khỏe mạnh! Ai! Thật là không có biện pháp, đàn ông chính là như vậy, dù sao hiện tại tôi không thuận tiện chơi động tác quá mạnh cùng Diệu, trước hết cứ để cô phục vụ anh ấy đi! Diệu rất lợi hại, không biết cô có chịu nổi không?"

Da mặt của Khang Hân thật đúng là dày, chỉ cần có thể đuổi Mộ Vũ Hàn này ra ngoài, nói gì cũng không sao!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc

Số ký tự: 0