Cô Vợ Sinh Viên Của Anh Nông Dân Thô Kệch
6.1. Dùng Tay Đ...
Khả Ái Tiểu Thỏ
2024-09-15 10:16:19
Lâm Thanh Thanh cứng đờ người, cô không biết nên trả lời anh thế nào nữa. Trên lý thuyết bọn họ đã là vợ chồng, làm loại chuyện này là tất yếu thôi. Cô chưa bao giờ nghĩ đến chuyện mình sẽ không làm, có điều tốt xấu gì cũng cho cô chút thời gian đã chứ.
Nhưng nếu cô gì cũng đều không đồng ý thì sẽ giống như là cô đang lừa hôn vậy, huống hồ… Hình thể của Triệu Tranh, nếu như anh muốn cứng rắn ép buộc, chỉ sợ là cô cũng không có cách nào phản kháng được.
Cô có chút co quắp trả lời: “Tôi… Không biết.”
“Tôi dạy cho em.” Phương diện này anh nhưng không keo kiệt, rốt cuộc cuối cùng người thoải mái vẫn là anh cơ mà.
Trong đêm tối, cô chỉ nghe thấy tiếng quần áo cọ xát vào nhau, ngay sau đó bàn tay to lớn của anh nắm tay cô, ấn vào nơi đã ngẩn đầu ở giữa hai chân anh.
Lâm Thanh Thanh chưa bao giờ nhìn thấy chỗ kia của đàn ông chứ đừng nói là đưa tay sờ qua. Đây là lần đầu tiên cô biết nơi đó của đàn ông lại thô lại nóng đến vậy, làm lòng bàn tay cô nóng đến mức muốn hất ra.
Triệu Tranh cầm tay cô, để cô nắm lấy côn thịt của anh, thế nhưng nó lại thô to đến mức một bàn tay cô nắm không hết. Cô thậm chí còn có thể cảm nhận được những đường gân và mạch máu nổi rõ trên cây gậy thịt đó nữa kìa.
Lòng bàn tay mềm mại áp vào trên côn thịt nóng bỏng, cảm nhận được rằng nó đang phập phồng vì phấn khích bên dưới tay cô. Lâm Thanh Thanh không khỏi nuốt nuốt nước miếng, tim đập thùng thùng như trống.
Khoảng khắc khi lòng bàn tay cô dán lên trên thằng em bên dưới của mình, yết hầu Triệu Tranh không nhịn được mà thở dài, như là âm thanh của sự thoả mãn. Bàn tay của cô thật mềm mại, nhỏ và gầy đến nỗi một bàn tay cầm không hết chim bự của anh. Cô thật đúng là vừa nhỏ bé lại yếu ớt.
Bàn tay to lớn của Triệu Tranh áp lên mu bàn tay cô, ngón tay chậm rãi khép lại, dẫn dắt để cô dùng lòng bàn tay nắm lấy côn thịt của anh rồi đưa tay tuốt lên tuốt xuống.
Bàn tay nhỏ non mịn kia nắm lấy thứ hung khí bên dưới của anh mà lên lên xuống xuống, cái cảm giác kia… thậm chí còn thoả mãn hơn so với những gì anh tưởng tượng thấy trong mơ nữa.
Ban đầu, anh còn nắm lấy tay cô để dẫn dắt, dần già về sau, anh buông tay cô ra, thế nên Lâm Thanh Thanh chỉ có thể tự mình nắm lấy côn thịt của anh mà tiếp tục hầu hạ nó.
Nhưng nếu cô gì cũng đều không đồng ý thì sẽ giống như là cô đang lừa hôn vậy, huống hồ… Hình thể của Triệu Tranh, nếu như anh muốn cứng rắn ép buộc, chỉ sợ là cô cũng không có cách nào phản kháng được.
Cô có chút co quắp trả lời: “Tôi… Không biết.”
“Tôi dạy cho em.” Phương diện này anh nhưng không keo kiệt, rốt cuộc cuối cùng người thoải mái vẫn là anh cơ mà.
Trong đêm tối, cô chỉ nghe thấy tiếng quần áo cọ xát vào nhau, ngay sau đó bàn tay to lớn của anh nắm tay cô, ấn vào nơi đã ngẩn đầu ở giữa hai chân anh.
Lâm Thanh Thanh chưa bao giờ nhìn thấy chỗ kia của đàn ông chứ đừng nói là đưa tay sờ qua. Đây là lần đầu tiên cô biết nơi đó của đàn ông lại thô lại nóng đến vậy, làm lòng bàn tay cô nóng đến mức muốn hất ra.
Triệu Tranh cầm tay cô, để cô nắm lấy côn thịt của anh, thế nhưng nó lại thô to đến mức một bàn tay cô nắm không hết. Cô thậm chí còn có thể cảm nhận được những đường gân và mạch máu nổi rõ trên cây gậy thịt đó nữa kìa.
Lòng bàn tay mềm mại áp vào trên côn thịt nóng bỏng, cảm nhận được rằng nó đang phập phồng vì phấn khích bên dưới tay cô. Lâm Thanh Thanh không khỏi nuốt nuốt nước miếng, tim đập thùng thùng như trống.
Khoảng khắc khi lòng bàn tay cô dán lên trên thằng em bên dưới của mình, yết hầu Triệu Tranh không nhịn được mà thở dài, như là âm thanh của sự thoả mãn. Bàn tay của cô thật mềm mại, nhỏ và gầy đến nỗi một bàn tay cầm không hết chim bự của anh. Cô thật đúng là vừa nhỏ bé lại yếu ớt.
Bàn tay to lớn của Triệu Tranh áp lên mu bàn tay cô, ngón tay chậm rãi khép lại, dẫn dắt để cô dùng lòng bàn tay nắm lấy côn thịt của anh rồi đưa tay tuốt lên tuốt xuống.
Bàn tay nhỏ non mịn kia nắm lấy thứ hung khí bên dưới của anh mà lên lên xuống xuống, cái cảm giác kia… thậm chí còn thoả mãn hơn so với những gì anh tưởng tượng thấy trong mơ nữa.
Ban đầu, anh còn nắm lấy tay cô để dẫn dắt, dần già về sau, anh buông tay cô ra, thế nên Lâm Thanh Thanh chỉ có thể tự mình nắm lấy côn thịt của anh mà tiếp tục hầu hạ nó.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro