Coi Mắt Đi Nhầm Bàn, Ta Bị Đối Tượng Hẹn Hò Bắt Cóc (Bản Dịch)

Bị Đả Kích

Đại Tràng Bao Tiểu Tràng

2024-10-07 23:44:16

CHƯƠNG 41 BỊ ĐẢ KÍCH

“Cậu nghĩ sao?”

Bên trong xe cảnh sát, Quách Cường nhìn Tiêu Ngự ngồi ghế phụ biểu cảm kỳ lạ “Không có cảm giác là dùng súng đi đánh muỗi sao?”

Có lúc vị trí của một người trong lòng người khác được chia thành ba sáu chín vân vân.

Ví dụ như

Ngươi đột nhiên phát hiện ra một vị vua đi ăn trộm một chiếc đạp điện.

Có phải rất khó chấp nhận,

Tâm trạng của Quách Cường bây giờ là như vậy.

Cho rằng Tiêu Ngự đi điều tra vụ trộm xác, đơn giản là dùng người tài đi làm chuyện cỏn con.

Những người đang chơi đùa các vụ án lớn, đột nhiên lại đi điều tra các vụ án nhỏ.

Chuyện này thật là… có chút bị đả kích.

“Tôi tình cờ nhìn thấy vụ án này”

Tiêu Ngự cười giải thích, “Tôi thấy đây là vụ án thú vị, muốn điều tra chút”

trong lòng lại đang trêu đùa “không nghĩ ràng hắn một người địa cầu, lại khủng bố như vậy”

Tất cả các ngươi đều cho rằng hắn giỏi như vậy, mà chính hắn lại không biết.

“Vụ án này có chút khó điều tra”

Quách Cường nhắc nhở “Khi vụ án được giao cho đội chúng ta, các đồng nghiệp đều đã kiểm tra, không ít cản trở”

Cản trở gì?

Tiêu Ngự híp mắt, não chuyển động quay về điểm mấu chốt.

lò thiêu!

Thuộc sở hữu nhà nước, ngươi có thể coi đó là một doanh nghiệp nhà nước nhỏ.

chuỗi toàn quốc.

Ai cũng biết, doanh nghiệp nhà nước là khó điều tra nhất.

Các nhân viên phá án đều không thích các doanh nghiệp nhà nước.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đặc biệt, doanh thu của nhà hỏa táng, cực lớn.

Bình thường hỏa táng có giá vài nhìn nhân dân tệ.

Các vụ hỏa táng xa xỉ, có giá đến vạn nhân dân tệ.

Toàn quốc, những người chết tự nhiên hàng năm khoảng 8 triệu người, những người chết do sự cố, tai nạn hay bệnh tật nên đến 3-4 triệu người.

Hầu hết những người chết đều được hỏa táng, đây là nguồn thu nhập khổng lồ như thế nào?

“Ừm”

Tiêu Ngự gật đầu, không để trong lòng.

Quách Cường cũng không nói gì, lái xe đến ngôi nhà năm đó báo án.

Đến một khu nhà không tệ, khu nhà ở giá tầm 2 vạn tệ trên mét vuông.

khu 3, tòa nhà 21 tầng, phòng 101.

Tiêu Ngự nhấn chuông cửa.

Sau một lúc, giọng người phụ nữ trung niên truyền ra “các ngươi tìm ai?”

“Chào dì, tôi là cảnh sát” Tiêu Ngự lấy thẻ cảnh sát ra.

“Có chuyện gì sao?” đối phương biểu tình kinh ngạc.

“Là liên quan đến vụ án dì báo năm đó, mất trộm hài cốt” Tiêu Ngự giải thích.

Khu nhà tự động mở.

Căn 101 nằm ở tầng 1, đi vào trong khu nhà, đi qua hành lang có thể thấy một cánh cửa đang mở, một phụ nữ trung niên đang đứng ở cửa, biểu cảm khó nhìn.

Vụ án đã được hơn 4 năm, mãi không có kết quả, chắc chắn người nhà nạn nhân sẽ khó chịu trong lòng.

‘Mẹ, ai vậy?”

Đợi Quách Cường, tiêu Ngự đi đến trước cửa, một thanh niên trẻ xuất hiện trong tầm mắt hai người.

“Cảnh sát” phu nhân đáp

“Cái gì?”

Người thanh niên trẻ trầm mặt xuống, giọng lạnh lùng “Các ngươi còn đến đây làm gì?”

“Liên quan đến vụ án thi thể cha ngươi”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đối mặt với người báo án năm đó, Tiêu Ngự rất khách khí, hiểu cho cảm giác của họ,

Cảm thấy đối với hai mẹ con này, không còn đánh giá cao cảnh sát.

“Đi vào đi” người thanh niên lạnh lùng đáp.

Phu nhân lấy cho hai người dép đi trong nhà.

Đi vào trong phòng khách, quét mắt một lượt, Tiêu Ngự cảm thấy đây được coi như nhà giàu có.

hơn 100 mét vuông, không tính thiết bị là hơn 200 mét vuông.

Mọi người ngồi xuống, người thanh niên trẻ không khách khí mở miệng “Năm đó cái gì cần nói ta đều nói rồi, cái gì cần hỏi các ngươi cũng hỏi rồi, bao nhiêu năm cuối cùng cũng không có một câu trả lời,hiện tại các người còn đến đây làm gì?”

“Ngươi tuổi cũng không còn nhỏ, chắc chắn biết tức giận không giải quyết được vấn đề”

Tiêu Ngự vẫn như cũ Bĩnh thản nói

Thanh niên trẻ không nói nữa, phu nhân mở miệng “bao nhiêu năm như vậy, còn có hy vọng gì không?”

‘Trên thế giới không có vụ án nào không phá được, chỉ là chưa tìm được manh mối”.

Tiêu ngự biểu cảm nghiêm trọng “nếu vụ án này tôi đã tiếp nhận, tôi sẽ dốc toàn lực phá án. đầu tiên chúng tôi cần tin tưởng, phồi hợp lẫn nhau, nếu không vụ án thực sự không có biện pháp phá”.

“Tốt, vậy chúng ta cần phối hợp như thế nào?”Thanh niên trẻ nhìn Tiêu Ngự.

“Đầu tiên, ngươi cần trả lời mấy câu hỏi của ta”

Tiêu Ngự ngưng mắt nhìn thanh niên trẻ “Vấn đề đầu tiên, tại sao ngươi đổi lọ đựng tro cốt của cha ngươi?”

“Ban đầu lọ đựng tro cốt của cha ta chất lượng có vấn đề, vỏ sứ bị nứt, ta muốn đối sang lọ mới” Nam Thanh niên trả lời không do dự.

“Vấn đề thứ hai”

Tiêu Ngự tiếp tục “Người bình thường sẽ không đem cho cốt người thân đi xét nghiệm, khi đó ngươi nghĩ thế nào vậy?”

“Ta học y, cũng trùng hợp, năm đó giáo sư vừa dạy xong mật độ xương cốt người và động vật, cùng với trạng thái sau khi hỏa thiêu xong”

Thanh niên trẻ trả lời thành thật “Năm đó khi đổi tro cốt cho cha ta, lúc bắt đầu không chú ý, sau đó phát hiện màu sắc của tro cốt quá đậm, mảnh vụn của xương sau khi thiêu không giống như bài giảng của giáo sư về xương người, ta cảm giác tro cốt của cha ta có vấn đề. sau khi được mẹ ta đồng ý, mang tro cốt đến trường học mời một vị giáo sư cùng xét nghiệm, kết quả là tro cốt của lợn.

Nhìn biểu cảm trên mặt thanh niên và ánh mắt, Tiêu Ngự xác định anh ta nói thật.

Vậy là không tồn tại chuyển đổi tro cốt.

Vậy là, phương hướng điều tra vụ án đã rất rõ ràng.

Nhà hỏa táng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Coi Mắt Đi Nhầm Bàn, Ta Bị Đối Tượng Hẹn Hò Bắt Cóc (Bản Dịch)

Số ký tự: 0