Coi Mắt Đi Nhầm Bàn, Ta Bị Đối Tượng Hẹn Hò Bắt Cóc (Bản Dịch)
Cô Ấy Đến Tháng...
Đại Tràng Bao Tiểu Tràng
2024-10-07 23:44:16
CHƯƠNG 9 CÔ ẤY ĐẾN THÁNG RỒI
Tiêu Ngự đói quá rồi, miệng ăn liên tục
Mộc Thanh Vũ ăn mấy miếng liền ngừng
Nàng đối với nước hoa quả miễn phí của cửa hàng lẩu rất yêu thích, uống liên tục
Tiêu ngự cười trêu “tôi có thể nhìn ra, ánh mắt của chị gái khát vọng đam mê với đồ uống”
Mộc thanh vũ”....”
Nàng muốn đánh anh, nếu không thì khó mà trôi giận
Tiêu Ngự miệng nói không ngừng “Quên không hỏi, chị làm công việc gì?”
“Mở 1 công ty nhỏ”
Mộc thanh vũ lạnh như băng nhìn anh,đôi mắt trong veo chứa đầy sự giận hờn
lần này đến lượt Tiêu Ngự muốn đánh nàng
Một chiếc siêu xe của ngươi đã có thể đổi được một công ty nhỏ rồi đấy
Có thể đoán ra, Mộc thanh vũ chắc chắn là hình mẫu “Nữ tổng tài” trong phim
Hình mẫu mà các nam nhân thèm khát nhất nhưng không đạt được “Bà cô”...
“Cô ơi, cháu không muốn nỗ lực nữa, cô nuôi cháu đi…”
Tiêu Ngự cười chơi đùa với các tình huống kiếp trước anh đã gặp
“Gì vậy?”
Mộc Thanh vũ hiểu ra, phản ứng lại, yếu ớt mắng “ Một người đàn ông đi bắt nạt một cô gái yếu đuối, hay ho lắm sao?”
“Tôi đến một cô gái yếu đuối còn không bắt nạt được, làm sao bắt nạt được chị”
Tiêu Ngự cười mỉm lắc đầu nói “Chị ơi, đừng giả vờ nữa, mắt tôi không mù đâu”
Thực tế là sự trả thù nhỏ vì đối phương đem hắn làm công cụ
“Hừ” Mộc Thanh Vũ hừ lạnh
“Nói xem cần hợp tác như thế nào”
Tiêu Ngự bắt đầu run “Mẹ chị, không, Dì, Dì sức khỏe thế nào?”
“Rất khỏe đi”
Mộc thanh vũ nghĩ nghĩ lúc, bổ sung” Chỉ là đối với tôi không thân thiện lắm”
“Giống mẹ tôi rồi”
Nghĩ đến mẹ mình, Tiêu Ngự cười khổ
Có vẻ các bậc làm cha mẹ dưới bầu trời này đều không thân thiện với con cái mình, đều thích con nhà người ta.
Hôm nay hay là không về nhà?
Vừa hay sư phụ hôm nay tăng ca, ở đội hình sự một đêm đi
Nghĩ đến hôm nay đi xem mắt, chưa nói hai câu với đối tượng xem mắt đã chạy đi.
Về nhà chắc chắn sẽ bị mẹ anh đánh một trận
Thấy sắc mặt Tiêu Ngự đột nhiên thay đổi,cau mày khổ sở, Mộc Thanh Vũ tò mò hỏi “Mẹ cậu ghê gớm lắm sao?”
“ghê gớm”
Tiêu Ngự mặt trắng bệch nói “sợ là chị đã hiểu lầm cách dùng từ Ghê gớm này, làm thế nào để hình dung mẹ tôi đây…um, chính là Tàn nhẫn”
“ha ha”
Mộc Thanh Vũ bật cười, đôi mắt ướt xinh đẹp, long lanh “Thật hay giả vậy?”
“Thật”
Tiêu Ngự cười khổ “nhưng nói thật, mặc dù tôi và lão ba hay bị mẹ đánh, nhưng trong lòng tôi lão mẹ là người mẹ tốt nhất “
Nghĩ đến người mẹ của thế giới này, trên mặt hắn hiện lên sự ấm áp vô hạn
Vâng, đó là một người mẹ bảo vệ con của mình
Đừng nhìn bà ấy hay ăn hiếp chồng và con trai mình
Nếu người khác dám động đến chồng và con trai cô ấy một chút
Cô ấy có thể đào mộ tổ tiên họ lên
Mẫu phụ nữ đông bắc điển hình
“Tôi có chút hâm mộ cậu”
Mộc Thanh vũ thở dài nói
“Đều giống nhau cả”
Tiêu Ngự cười nói “Làm mẹ đều hâm mộ con nhà người ta, làm con đều thích mẹ nhà người ta”
“Có lẽ là như thế”
Gật đầu, Mộc Thanh Vũ nhìn chàng trai lớn trước mặt “Ăn no chưa, tôi đưa cậu đến một chỗ”
Trong một cửa hàng tĩnh xảo
Tiêu Ngự giống như đạo cụ, lúc nào cũng trợn mắt
Dưới sự chỉ đạo của Mộc Thanh Vũ, các nhân viên và sếp của cửa hàng bận rộn đổi quần áo, giày dép, thắt lưng… Thuận tiện đổi cả kiểu tóc
Khi anh bước từ phòng thay đồ ra, thu hút mọi ánh nhìn
Người đẹp vì lụa, câu nói này không sai chút nào
Trong một bộ trang phục sang trọng, Lúc này Tiêu Ngự dáng người thẳng tắp, nước da trắng, ánh mắt sáng như sao, sống mũi cao cương trực, cử chỉ phóng khoáng
Đấy là trang phục thường ngày được nhà thiết kế Ngọc Mộc Lâm Phong thiết kế riêng
Đây cũng là do Tiêu Ngự bình thường không chú ý đến trang phục, mặc tuỳ tiện
Rõ ràng có anh có một gương mặt soái ca, thân hình người mẫu
Hoàn toàn có thể dựa vào mặt kiếm cơm, nhưng anh lại tiến ngày càng sâu vào ngành cảnh sát
Một lúc lâu sau, Mộc Thanh Vũ mới hoàn hồn, mắt thấy sếp nữ và nhân viên của cửa hàng đang nhìn như ăn tươi nuốt sống Tiêu Ngự, trong lòng nàng khó chịu
vâng?
Nàng bị làm sao thế này?
Lắc nhẹ đầu, Mộc Thanh Vũ mở miệng “ Chọn bộ này đi”
Không suy nghĩ nhiều, đưa Tiêu Ngự dời cửa hàng
Trên xe
“Ngày mai cậu hãy mặc bộ này đi gặp mẹ tôi”
Mộc Thanh Vũ cười lạnh “Chỉ mặc một lần ngày mai thôi, về sau không được phép mặc nữa”
“Hả?” Tiêu Ngự có chút khó hiểu
Nàng đến tháng rồi? Tâm trạng không được tốt
“Có nghe thấy không?”
Mộc Thanh Vũ lạnh lùng nhìn Tiêu Ngự
“Đồ là chị mua, chị nói thế nào liền theo vậy” Tiêu Ngự nhún vai
Chính xác rồi, Nàng tới tháng, tính khí rất tệ
Những lúc con gái tới tháng, tốt nhất không cần chấp nhặt làm họ tức giận, nếu không người chịu thiệt chắc chắn là ngươi
Sau đó hai người ở trên xe thương lượng chút chuyện ngày mai gặp phụ huynh
Tiêu Ngự bước xuống xe, quay về đội hình sự
Mộc Thanh Vũ không lập tức lái xe dời đi, mà nhìn theo bóng hình anh
Đến lúc anh khuất bóng nàng mới dời đi
Tiêu Ngự đói quá rồi, miệng ăn liên tục
Mộc Thanh Vũ ăn mấy miếng liền ngừng
Nàng đối với nước hoa quả miễn phí của cửa hàng lẩu rất yêu thích, uống liên tục
Tiêu ngự cười trêu “tôi có thể nhìn ra, ánh mắt của chị gái khát vọng đam mê với đồ uống”
Mộc thanh vũ”....”
Nàng muốn đánh anh, nếu không thì khó mà trôi giận
Tiêu Ngự miệng nói không ngừng “Quên không hỏi, chị làm công việc gì?”
“Mở 1 công ty nhỏ”
Mộc thanh vũ lạnh như băng nhìn anh,đôi mắt trong veo chứa đầy sự giận hờn
lần này đến lượt Tiêu Ngự muốn đánh nàng
Một chiếc siêu xe của ngươi đã có thể đổi được một công ty nhỏ rồi đấy
Có thể đoán ra, Mộc thanh vũ chắc chắn là hình mẫu “Nữ tổng tài” trong phim
Hình mẫu mà các nam nhân thèm khát nhất nhưng không đạt được “Bà cô”...
“Cô ơi, cháu không muốn nỗ lực nữa, cô nuôi cháu đi…”
Tiêu Ngự cười chơi đùa với các tình huống kiếp trước anh đã gặp
“Gì vậy?”
Mộc Thanh vũ hiểu ra, phản ứng lại, yếu ớt mắng “ Một người đàn ông đi bắt nạt một cô gái yếu đuối, hay ho lắm sao?”
“Tôi đến một cô gái yếu đuối còn không bắt nạt được, làm sao bắt nạt được chị”
Tiêu Ngự cười mỉm lắc đầu nói “Chị ơi, đừng giả vờ nữa, mắt tôi không mù đâu”
Thực tế là sự trả thù nhỏ vì đối phương đem hắn làm công cụ
“Hừ” Mộc Thanh Vũ hừ lạnh
“Nói xem cần hợp tác như thế nào”
Tiêu Ngự bắt đầu run “Mẹ chị, không, Dì, Dì sức khỏe thế nào?”
“Rất khỏe đi”
Mộc thanh vũ nghĩ nghĩ lúc, bổ sung” Chỉ là đối với tôi không thân thiện lắm”
“Giống mẹ tôi rồi”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghĩ đến mẹ mình, Tiêu Ngự cười khổ
Có vẻ các bậc làm cha mẹ dưới bầu trời này đều không thân thiện với con cái mình, đều thích con nhà người ta.
Hôm nay hay là không về nhà?
Vừa hay sư phụ hôm nay tăng ca, ở đội hình sự một đêm đi
Nghĩ đến hôm nay đi xem mắt, chưa nói hai câu với đối tượng xem mắt đã chạy đi.
Về nhà chắc chắn sẽ bị mẹ anh đánh một trận
Thấy sắc mặt Tiêu Ngự đột nhiên thay đổi,cau mày khổ sở, Mộc Thanh Vũ tò mò hỏi “Mẹ cậu ghê gớm lắm sao?”
“ghê gớm”
Tiêu Ngự mặt trắng bệch nói “sợ là chị đã hiểu lầm cách dùng từ Ghê gớm này, làm thế nào để hình dung mẹ tôi đây…um, chính là Tàn nhẫn”
“ha ha”
Mộc Thanh Vũ bật cười, đôi mắt ướt xinh đẹp, long lanh “Thật hay giả vậy?”
“Thật”
Tiêu Ngự cười khổ “nhưng nói thật, mặc dù tôi và lão ba hay bị mẹ đánh, nhưng trong lòng tôi lão mẹ là người mẹ tốt nhất “
Nghĩ đến người mẹ của thế giới này, trên mặt hắn hiện lên sự ấm áp vô hạn
Vâng, đó là một người mẹ bảo vệ con của mình
Đừng nhìn bà ấy hay ăn hiếp chồng và con trai mình
Nếu người khác dám động đến chồng và con trai cô ấy một chút
Cô ấy có thể đào mộ tổ tiên họ lên
Mẫu phụ nữ đông bắc điển hình
“Tôi có chút hâm mộ cậu”
Mộc Thanh vũ thở dài nói
“Đều giống nhau cả”
Tiêu Ngự cười nói “Làm mẹ đều hâm mộ con nhà người ta, làm con đều thích mẹ nhà người ta”
“Có lẽ là như thế”
Gật đầu, Mộc Thanh Vũ nhìn chàng trai lớn trước mặt “Ăn no chưa, tôi đưa cậu đến một chỗ”
Trong một cửa hàng tĩnh xảo
Tiêu Ngự giống như đạo cụ, lúc nào cũng trợn mắt
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dưới sự chỉ đạo của Mộc Thanh Vũ, các nhân viên và sếp của cửa hàng bận rộn đổi quần áo, giày dép, thắt lưng… Thuận tiện đổi cả kiểu tóc
Khi anh bước từ phòng thay đồ ra, thu hút mọi ánh nhìn
Người đẹp vì lụa, câu nói này không sai chút nào
Trong một bộ trang phục sang trọng, Lúc này Tiêu Ngự dáng người thẳng tắp, nước da trắng, ánh mắt sáng như sao, sống mũi cao cương trực, cử chỉ phóng khoáng
Đấy là trang phục thường ngày được nhà thiết kế Ngọc Mộc Lâm Phong thiết kế riêng
Đây cũng là do Tiêu Ngự bình thường không chú ý đến trang phục, mặc tuỳ tiện
Rõ ràng có anh có một gương mặt soái ca, thân hình người mẫu
Hoàn toàn có thể dựa vào mặt kiếm cơm, nhưng anh lại tiến ngày càng sâu vào ngành cảnh sát
Một lúc lâu sau, Mộc Thanh Vũ mới hoàn hồn, mắt thấy sếp nữ và nhân viên của cửa hàng đang nhìn như ăn tươi nuốt sống Tiêu Ngự, trong lòng nàng khó chịu
vâng?
Nàng bị làm sao thế này?
Lắc nhẹ đầu, Mộc Thanh Vũ mở miệng “ Chọn bộ này đi”
Không suy nghĩ nhiều, đưa Tiêu Ngự dời cửa hàng
Trên xe
“Ngày mai cậu hãy mặc bộ này đi gặp mẹ tôi”
Mộc Thanh Vũ cười lạnh “Chỉ mặc một lần ngày mai thôi, về sau không được phép mặc nữa”
“Hả?” Tiêu Ngự có chút khó hiểu
Nàng đến tháng rồi? Tâm trạng không được tốt
“Có nghe thấy không?”
Mộc Thanh Vũ lạnh lùng nhìn Tiêu Ngự
“Đồ là chị mua, chị nói thế nào liền theo vậy” Tiêu Ngự nhún vai
Chính xác rồi, Nàng tới tháng, tính khí rất tệ
Những lúc con gái tới tháng, tốt nhất không cần chấp nhặt làm họ tức giận, nếu không người chịu thiệt chắc chắn là ngươi
Sau đó hai người ở trên xe thương lượng chút chuyện ngày mai gặp phụ huynh
Tiêu Ngự bước xuống xe, quay về đội hình sự
Mộc Thanh Vũ không lập tức lái xe dời đi, mà nhìn theo bóng hình anh
Đến lúc anh khuất bóng nàng mới dời đi
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro