Còn 45 Ngày Nữa Đến Khi Virus Tận Thế Bùng Phát
Chương 3.2
Biết là biết
2025-03-27 02:44:26
Còn 13 ngày nữa đến khi thảm họa bùng phát. Hôm nay tôi và bố tách ra hành động. Ông lái xe lớn chuyển hàng hóa từ gara của tôi, còn tôi và mẹ thì đi mua vài chục cái USB, yêu cầu người bán tải đầy phim truyền hình và các chương trình giải trí nổi tiếng, rồi mua thêm 10 chiếc máy tính, vài chục camera giám sát mini, tất nhiên là mua từ nhiều cửa hàng khác nhau. Vì giá cả rất hời, người bán cũng nhanh chóng giúp tải xuống. Sau khi hẹn giờ lấy hàng, chúng tôi lại không ngừng di chuyển đến địa điểm tiếp theo. Cửa hàng chuyên bán đồ cắm trại, máy bộ đàm, radio, máy thu tín hiệu, trang phục bảo hộ sinh tồn ngoài trời, thậm chí có một cửa hàng bán áo giáp nhẹ. Không phải đây chính là bộ đồ chống zombie cắn sao, chốt 10 bộ. Gì mà sang năm mới có hàng, thế thì thêm 1000 nhân dân tệ mỗi bộ đi. Có lẽ là chưa bao giờ thấy người nào như tôi, ông chủ nói 3 ngày sau sẽ có hàng. Quả thật, làm cái gì cũng phải có tiền. Tiếp theo là quần áo mùa đông, mùa hè, và pijama, mỗi loại 30 bộ, đồ lót 50 hộp. Chăn dày, chăn mỏng, mỗi loại mua 20 chiếc, tất cả được hút chân không. Sau đó, tôi còn mua một số bình chữa cháy, 5 cái rìu cứu hỏa, 10 cái gậy điện, giấy vệ sinh và băng vệ sinh thì càng nhiều càng tốt. Sau khi những thứ này chất đầy xe, tôi lại lấy máy tính của mình, cuối cùng cũng hoành tráng trở về nhà an toàn. Bố tôi về trước tôi, ông đã mang những vật phẩm tôi mua trước đó về. Nhân lúc trời tối, chúng tôi chuyển từng cái một vào nhà. Tầng hầm và tầng một để tủ đông và nước uống, toàn bộ tầng ba là những vật phẩm ăn uống tôi đã mua. Cửa kính được dán màng chống nhìn và có lưới sắt, bên trong còn kéo rèm dày để gần như không cho người ngoài nhìn vào. [Edit by Tê Tê Team. Follow để đọc thêm truyện nha các mỹ nữ ♥] Nhìn lên tầng ba đầy ắp, đây chính là nguồn tài nguyên sống sót của chúng tôi trong ngày tận thế. Tầng hai là khu vực sinh hoạt, lúc xây nhà đã được thiết kế thành ba phòng ngủ, giờ mỗi người một phòng, còn lại một phòng làm phòng làm việc của tôi. Hàng chục camera an ninh sẽ sẽ được lắp đặt ở các góc để luôn theo dõi xung quanh. Để tránh mất điện không sử dụng được, tôi mua toàn bộ thiết bị có năng lượng mặt trời, thời gian sử dụng siêu dài lên đến 72 tiếng. Nếu trời mưa lớn không có ánh nắng thì sao? Haha, không sao cả. Để không trở thành người mù, xung quanh nhà đều có bảo vệ kép, kết nối trực tiếp với nguồn điện dự trữ, đảm bảo có thể giám sát 24/24, không có góc chết. Tầng một có không gian lớn nhất, dùng để chứa nước, một phần gạo và mì. Những hàng hóa nặng khác như thịt xông khói, giăm bông, chia ra một phần để ở tầng một và một phần để trong hang động, vì hang động mát hơn. Nếu gặp tình huống nguy hiểm, hang động sẽ là nơi trú ẩn cuối cùng của chúng tôi. Trong vài ngày tiếp theo, ngoài việc tôi trở lại thành phố để kiểm tra và bổ sung hàng hóa, mua nhiên liệu, bố mẹ tôi vẫn ở trên núi lắp đặt hệ thống giám sát và ngụy trang cho nhà an toàn của chúng tôi. Những thanh thép và xi măng mua thêm lúc sửa nhà giờ đã phát huy tác dụng. Cửa chính đã được chúng tôi gia cố thêm, dùng thép làm dày hơn, ở giữa còn lồ|\|g thêm ống thép, cửa chính sử dụng hệ thống đường ray đôi trên dưới. Ngay cả khóa cửa cũng không phải khóa thông thường mà là khóa chốt, chốt lại từ bên trong, cộng thêm ba thanh cửa, cho dù có đ.â.m xe cũng không thể mở được. Bên ngoài cửa chính được sơn màu giống như tường, trên tường bên hông vẽ một cánh cửa lớn để đánh lừa người khác. Một đống vật liệu xây dựng được chất đống ngẫu nhiên bên ngoài, nhìn từ bên ngoài vào, giống như một ngôi nhà hoang ma quái. Ở góc chúng tôi còn làm một bảng quảng cáo: “Nhà ma - Phòng thoát hiểm", dự kiến mở cửa vào tháng 4 năm 2024. Bảng được đặt ở góc khuất, nếu có người đến, hy vọng có thể đánh lừa họ. Dù sao một ngôi nhà ma chưa xây xong, thường cũng không có vật phẩm gì giá trị.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro