Con Đường Bá Chủ

Chư Thần Chi Nộ

Akay Hau

2024-11-24 09:35:36

“Loạn Đạo Thần Quyền!”

Ngay khi Thần Tị và Ngân Thiên Ấn toàn lực đánh ra, Lạc Nam và Ngân Thiên Quốc Chủ lại cùng lúc nghe được một tiếng cười gằn lạnh lẽo.

Thân ảnh Loạn Hoàng Vũ như bước ra từ ác mộng, hai quyền cùng lúc oanh tạc, Loạn Đạo Quy Tắc cường hoành cùng với uy thế Thần Đạo Viên Mãn bùng nổ tàn phá mà đến.

RĂNG RẮC...

Trong ánh mắt kinh hãi của Lạc Nam cùng Ngân Thiên Quốc Chủ, một kiếm Thần Tị và Ngân Thiên Ấn của bọn hắn bị nghiền thành hư ảo.

Loạn Đạo Thần Quyền vẫn tiếp tục lao đến muốn trấn sát hai người.

Trong thời khắc nguy cấp, Ngân Thiên Quốc Chủ chỉ có thể nâng lên Ngân Thiên Ấn đón đỡ.

“Thần Chiến Giáp – Bất Hủ Kinh Văn!”

Một bộ giáp vàng rực rỡ kích hoạt bao trùm toàn thân Lạc Nam, mà bên trên lớp chiến giáp còn có thêm Bất Hủ Kinh Văn khảm nạm chằn chịt.

PHỐC!

Nhưng dù là như thế, trước sức mạnh toàn lực của Thần Đạo Viên Mãn, cả hắn và Ngân Thiên Quốc Chủ đều điên cuồng thổ huyết, như diều đứt dây bị đánh bay.

RĂNG RẮC...

Ngân Thiên Ấn xuất hiện vết rạn nứt, một kiện Thần Đạo Bảo Trung Phẩm như nó không thể chống nổi một kích của Loạn Hoàng Vũ.

Mà ở bên cạnh, Vạn Cổ Bất Hủ Thân của Lạc Nam đã ảm đạm, Thần Chiến Giáp cũng bị đánh đến hao sạch lực lượng, phải ẩn vào bên trong cơ thể.

“Làm sao có thể?” Lạc Nam hít sâu một ngụm khí lạnh.

“Loạn Hoàng Vũ...” Ngân Thiên Quốc Chủ cũng siết chặt nắm đấm.

Kế hoạch lần này bí mật như vậy, thực hiện nhanh chóng một cách gọn gàng dứt khoát, không ai biết Cầm Dao Nhã là cùng một phe với Lạc Nam, vậy tại sao Loạn Hoàng Vũ có thể đánh hơi kịp thời xuất hiện ngăn chặn bọn họ?

Không để hai người khó hiểu quá lâu, thiên không liền lấp loé vô số ngôi sao xoay thành hình tròn vô cùng kỳ ảo.

Ở giữa biển sao, một nam tử với diện mạo tuyệt mỹ đạp trăng mà đến, tất cả các vì sao đều nịnh nọt vây quanh hắn, chúng nó như những ánh mắt của hắn...

Nam tử này thân khoác trường bào màu trắng, hai mắt nhắm chặt nhưng lại như có thể nhìn thấu quá khứ vị lai, soi rọi luân hồi vạn kiếp.

“Huyễn Tượng Quốc Chủ...thì ra là ngươi ra tay.” Ngân Thiên Quốc Chủ sắc mặt tái nhợt.

Huyễn Tượng Quốc Chủ ung dung gật đầu: “Mặc dù đại đa số thành viên của Phá Đạo Hội đều được nữ nhân khó chơi kia che giấu hành tung, nhưng lần này mấy đứa trẻ đến từ Đạo Địa lại trợ giúp không ít công sức.”

“Khốn kiếp.” Lạc Nam thầm mắng một tiếng.

Ngàn tính vạn tính, lại quên mất sự tồn tại của Huyễn Tượng Quốc Chủ.

Đây chính là một trong những nhân vật có khả năng thôi diễn thiên cơ cường đại nhất dưới vòm trời này, lão ta không cần dò thám thiên cơ về mình...mà chỉ cần thông qua đám người Lâm Thiên, Võ Long là đã có thể xác định vị trí của mình.

“Hai ngươi đã sẳn sàng đi chết?” Loạn Hoàng Vũ nhếch mép cười gằn, nhìn Lạc Nam nói:

“Chủ đoạn giao ra truyền thừa của Vô Minh Mộ Địa, trẫm có thể để ngươi toàn thây.”

“Đi!” Ngân Thiên Quốc Chủ bất chợt đem Ngân Thiên Châu ném về phía Lạc Nam, nghiêm nghị gầm lên:

“Toàn lực bỏ trốn, để ta giúp ngươi cầm chân bọn chúng.”

“Bằng vào ngươi?” Loạn Hoàng Vũ hừ lạnh một tiếng, Loạn Đạo Lĩnh Vực bá đạo ép xuống.

“PHỐC!” Ngân Thiên Quốc Chủ một lần nữa thổ huyết, thân thể bị Loạn Đạo Lĩnh Vực trấn áp ở trên mặt đất.

Chênh lệch thực lực quá xa, một Thần Đạo Trung Kỳ như hắn không phải đối thủ của Thần Đạo Viên Mãn.

Huống hồ trước đó Loạn Hoàng Vũ và Huyễn Tượng Quốc Chủ cũng đã cố tình chờ đợi Ngân Thiên Quốc Chủ và Lạc Nam tiêu hao lực lượng cho một kích mạnh nhất, khiến hai người suy yếu rất nhiều rồi.

Lạc Nam cảm giác như thái sơn áp đỉnh đang đè nặng trên toàn thân mình, sức mạnh toàn lực của một vị Thần Đạo Viên Mãn quá mức khủng bố, khiến hắn ngay cả đầu ngón tay cũng không thể động đậy.

Loạn Hoàng Vũ không hổ là thiên hạ đệ nhất cường giả của Đạo Quốc...

“Hết cách rồi, lần này phản phệ nặng đến cỡ nào cũng phải chấp nhận trả giá.” Lạc Nam trong mắt hiện lên vẻ điên cuồng.

Hắn đã quyết định vận dụng đến Nghịch Thế Thần Thông – Thuỷ Trung Lao Nguyệt đã từ lâu vẫn chưa dùng đến.

Hắn muốn xoá xổ Loạn Hoàng Vũ khỏi phiến thiên địa này...

Đương nhiên có thể làm được hay không, trả giá đến mức độ nào thì Lạc Nam vẫn chưa thể xác định.

Nhưng đây chính là phương pháp duy nhất để tìm đường sống trong chỗ chết vào lúc này.

Hoặc chăng nếu hắn có chết đi, cũng có thể cho những người tin tưởng hắn, bị hắn liên luỵ một lần công đạo.

Hắn đã làm hết sức có thể rồi...



Nhưng mà...biến cố đột ngột phát sinh.

XOẸT.

Một luồng đao kiếm vô hình bất chợt ập đến, tốc độ nhanh đến mức hai vị Thần Đạo Cảnh không kịp ngăn cản.

NGAO...RỐNG...

Long Hổ rít gào, kinh thiên động địa, oanh tạc thẳng vào Trụ Trận Chi Tâm.

ĐÙNG.

Trước công kích như vậy, Trụ Trận Chi Tâm liền như cột đá bị nghiền nát, vô số khối đá bay tán loạn.

ẦM ẦM ẦM...

Toàn bộ Chu Tinh Cấm Không Trận trên bầu trời trở nên hỗn loạn, ở ngay vị trí trên đỉnh đầu đám người hiện ra một vết nứt lớn.

Lạc Nam nhìn thấy cảnh tượng này như thấy được một tia hy vọng, vội vàng thu liễm Nghịch Thế Thần Thông đang âm thầm ngưng tụ.

Cuồng Hổ Đao Thần và Ngạo Long Kiếm Thần trong bóng tối lao vọt ra, một người thi triển Hắc Hổ Đao Trảm, một người chém ra Bạch Long Kiếm Khí nhắm thẳng trực diện Loạn Hoàng Vũ.

“Hai con chuột rốt cuộc xuất hiện.” Ánh mắt Loạn Hoàng Vũ loé lên một tia ngoan lệ:

“Hiện thân đi!”

“Haha, thật là náo nhiệt!”

Từng tiếng cười sang sảng vang vọng.

Chỉ trong thoáng chốc, đã có đến mười cổ khí tức Thần Đạo Cảnh hàng lâm mà đến, người yếu nhất cũng là Thần Đạo Trung Kỳ.

Hiên Viên Quốc Chủ, Thiên Hoàng Quốc Chủ, Dạ Thiên Quốc Chủ, Đại Tượng Quốc Chủ, Trấn Linh Quốc Chủ, Tàn Độc Quốc Chủ, Thanh Phong Quốc Chủ, Bách Mộc Quốc Chủ, Ma Thi Quốc Chủ, Cương Nham Quốc Chủ.

Mười vị Thần Đạo Cảnh khí thế như đại hồng thuỷ phô thiên cái địa, phong toả bốn phương, đem Cuồng Hổ Đao Thần và Ngạo Long Kiếm Thần bao vây triệt để.

“Thần phục Đạo Quốc hoặc chết.” Loạn Hoàng Vũ tự tin vô hạn, cực kỳ khí phách nhìn phu phụ Kiếm Thần và Đao Thần lên tiếng.

“Hahahaha, xé rách cái lồng chim này của các ngươi, phu phụ chúng ta cũng có viện binh mà.” Cuồng Hổ Đao Thần ngửa đầu cười sảng khoái.

Như cảm ứng được điều gì, đồng tử của các vị Quốc Chủ cùng lúc co rụt lại.

“Đạo Quốc khinh người quá đáng, xem Đạo Địa chúng ta là chốn không người sao?” Một thanh âm hờ hững lại điềm tĩnh theo gió tràn lan như tiên âm phủ xuống phàm trần.

“Đây...” Ngân Thiên Quốc Chủ nghe thấy giọng nói này, thân thể run lên kịch liệt, hai mắt đỏ ửng lên.

Chỉ thấy một vị mỹ phụ nhân cung tranh xanh mướt, tóc dài búi cao, khuynh quốc khuynh thành, thanh lãnh như băng đạp trên từng dây đàn băng qua thiên địa mà đến.

“Cầm Di.” Ngân Thiên Quốc Chủ vô thức thốt lên mang theo đầy nhung nhớ.

Hiển nhiên mỹ phụ nhân vừa hàng lâm chính là Thiên Âm Đạo Chủ, một trong ba vị Đạo Chủ của Độ Đạo Môn.

Nàng vừa xuất hiện, một loại âm thanh phiêu phù vô hình lặng lẽ vang lên thẩm thấu mà xuống, vậy mà có thể thông qua thanh âm chữa trị các vết thương trên người của Ngân Thiên Quốc Chủ và Lạc Nam...khiến bọn họ cảm giác như được tắm mình trong dòng suối ấm áp, thanh tẩy cả cơ thể và linh hồn.

“Phong toả Đạo Quốc, lại còn ép nhi tử của chúng ta phải dùng đến thủ đoạn giữ mạng, rốt cuộc các ngươi có âm mưu gì?”

Có tiếng gầm phẫn nộ chấn động thiên không, một toà Địa Ngục đen kịch khổng lồ che phủ trời đất, cường hoành nện thẳng vào Chu Tinh Cấm Không Trận.

OÀNH!

Chu Tinh Cấm Không Trận vừa mới bị xé rách nay lại nghênh đón phải một đòn này, xém chút băng liệt tại chỗ.

Chỉ thấy một vị nam tử trung niên lưng hùm vai gấu, ánh mắt hung tàn vác theo một toà Địa Ngục nặng như thế giới trên vai hàng lâm mà đến.

Hắn chính là Luyện Ngục Đạo Chủ của Chân Võ Thần Cung.

XÈO XÈO XÈO XÈO...

Khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, lại nghe thanh âm từng luồng, từng luồng Trận Văn bị ăn mòn, lấy tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được đang tiêu tan nhanh chóng.

Một loại Độc Khí vô hình thẩm thấu vào Chu Tinh Cấm Không Trận, Độc Khí này mang theo Độc Thần Quy Tắc có thể ăn mòn tất cả...

Chỉ trong thoáng chốc, Chu Tinh Cấm Không Trận đã rách nát không gì tả nổi.

Sinh Tử Chi Môn mở ra, độc khí lượn lờ hoá thành làn khói, từ trong đó là một nam tử âm nhu, với mái tóc nửa đen nửa trắng, bờ môi nhợt nhạt lặng lẽ xuất hiện.

Đây chính là nhân vật đang ra tay bào mòn Chu Tinh Cấm Không Trận, Dị Hành Đạo Chủ của Đạo Hành Điện.

Mọi chuyện vẫn chưa dừng lại...

Bầu trời bỗng hiện ra một bức tranh phong cảnh, trong tranh là thế ngoại đào viên, chim cầm tẩu thú sống động như thật...

Một vị nam tử khôi ngô tuấn tú có vẻ tuỳ ý nằm trên võng tre tận hưởng không khí an bình bên trong tranh vẽ, nhưng ánh mắt của hắn lại đâm thủng không gian, khoá chặt toàn cảnh Đạo Quốc, thanh âm nhàn nhạt vang lên:



“Thả nữ nhi bảo bối Hoạ Thuỷ của ta ra, bằng không...”

Thanh âm vừa dứt, hắn cũng từ trong bức tranh nhảy vọt ra ngoài, một lần trực tiếp xuất hiện trước mặt toàn trường, một ngón tay điểm lên bầu trời, hàng nghìn tia Thần Đạo Quy Tắc bắn ra khắp nơi, chúng nó như những đường nét của cọ vẽ, vậy mà tự động vẽ lên vô vàn quân đội hung thần ác sát đứng sau lưng nam tử tuấn tú này, thanh thế chấn động khắp càn khôn.

“San bằng Đạo Quốc!” Hoạ Thần Đạo Chủ bá khí nói.

Bốn vị Đạo Chủ đến từ tứ đại thế lực của Đạo Địa giáng lâm.

Thiên Âm Đạo Chủ, Luyện Ngục Đạo Chủ, Dị Hành Đạo Chủ và Hoạ Thần Đạo Chủ.

Bọn hắn tuy rằng chỉ có bốn người nhưng lại mang đến áp lực cực lớn lên toàn bộ Thần Đạo Cảnh đang có mặt của Đạo Quốc.

Bởi vì ai cũng biết bên cạnh bốn vị Đạo Chủ này vẫn còn đó tám vị Đạo Chủ khác vẫn chưa lộ diện.

Tứ Đại Thế Lực ở Đạo Địa, mỗi thế lực có đến ba vị Đạo Chủ...một khi toàn bộ hàng lâm, đây chính là 12 vị Đạo Chủ hàng đầu.

Hơn nữa rất nhiều Đạo Thống và Thế Lực khác ở Đạo Địa cũng sẳn sàng được tứ đại thế lực hiệu triệu mà đến.

Xử lý không tốt, cục diện này chính là hai đại khu giao chiến...sự kiện đủ để chấn kinh toàn bộ Nguyên Giới.

Loạn Hoàng Vũ hít sâu một hơi đè nén phẫn nộ trong lòng, hắn biết vào những thời khắc như thế này cần phải hành động theo lý trí, liền trầm giọng nói ra:

“Đây là vấn đề nội bộ của Đạo Quốc, sau khi giải quyết xong chắc chắn sẽ cho các vị một lời giải thích hợp lý.”

Chỉ là hắn vừa mới dứt câu, Lạc Nam đang nằm dưới đất vội vàng mở ra Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn chiếu sáng bầu trời.

Từ Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn, một luồng hình chiếu hiện ra khung cảnh Võ Lân, Võ Long, đôi song sinh huynh đệ của Đạo Hành Điện bị tra tấn thê thảm...mà hắn chính là người đích thân giải thoát cho bọn họ.

Chưa dừng lại ở đó, hắn còn chiếu thêm cảnh tượng Loạn Nhai định cường thế ra tay ức hiếp Cầm Dao Nhã khi nàng vừa tiến vào Loạn Thần Đô, mà hắn cũng là người đã cứu Cầm Dao Nhã.

“Tiểu tử này thật lanh lợi.” Cuồng Hổ Đao Thần và Ngạo Long Kiếm Thần âm thầm gật đầu tán thưởng.

Lạc Nam làm như vậy chính là muốn lôi kéo đồng minh.

Ít nhất chưa cần biết nguyên nhân sâu xa bên trong, việc hắn lần lượt cứu giúp hậu nhân của mấy vị Đạo Chủ thoát khỏi hiểm cảnh, thoát khỏi sự lộng quyền của Loạn Đạo Thần Quốc là sự thật.

Quả nhiên khi nhìn thấy mấy cảnh tượng này, Luyện Ngục Đạo Chủ cùng Dị Hành Đạo Chủ đã nổi giận đùng đùng, ánh mắt lăng lệ khoá chặt Loạn Hoàng Vũ:

“Đây chính là lời giải thích mà ngươi nói sao?”

Nhi tử của bọn hắn xém chút bị sưu hồn, đây chính là sỉ nhục vô cùng to lớn.

Rõ ràng là Đạo Quốc chủ động mời nhi tử của bọn hắn đến tham gia Long Phượng Võ Hội, kết quả toàn bộ vô duyên vô cớ lại trở thành tội nhân, cường giả của Loạn Đạo Thần Quốc càng là muốn ỷ lớn hiếp nhỏ cường ngạnh bắt giữ, tra tấn hành hạ, thậm chí còn muốn tiến hành sưu hồn.

Đặt vào thân phận của người làm phụ thân, chứng kiến nhi tử của mình gặp chuyện như vậy...thử hỏi làm sao có thể không phẫn nộ?

Trong lúc nhất thời, Luyện Ngục Đạo Chủ đã trực tiếp vác lấy Địa Ngục trên vai lao vọt xuống, nện thẳng vào đầu một đám Quốc Chủ mà chẳng kiêng nể gì.

Mà Dị Hành Đạo Chủ cũng đã mở ra Sinh Tử Chi Môn, bên trong đó chính là Độc Hải và Tử Hải đang điên cuồng dung hợp hoá thành từng con sóng thần như có thể huỷ thiên diệt địa, ồ ạt lao vọt ra, muốn nhấn chìm ngàn vạn dặm Đạo Quốc.

Thần Đạo Cảnh vừa mới ra tay đã là kinh thiên động địa, quỷ khiếp thần sầu...thanh thế không gì cản nổi.

“Sảng khoái!” Ngạo Long Kiếm Thần cùng Cuồng Hổ Đao Thần hưng phấn cười dài.

Có thêm đồng minh lâm thời cường đại, bọn họ tạm gác đi ý định bỏ chạy, ngược lại muốn ở lại chém giết một phen đến trời long đất lỡ.

Thiên Âm Đạo Chủ im lặng không nói tiếng nào, nhưng nàng hành động lại càng khiến cho người khác phải rùng mình.

Một khối Đạo Mộc Lệnh Bài hiện ra trong tay, mặt sau của Đạo Mộc Lệnh có khắc hai chữ: “Chiến Lệnh”.

Thiên Âm Đạo Chủ lặng lẽ kích hoạt Đạo Mộc Lệnh Bài, hai chữ Chiến Lệnh sáng rực lên kinh động toàn bộ Đạo Thụ ở nơi xa xôi, thanh âm của nàng vang vọng khắp chốn:

“Độ Đạo Môn sẳn sàng cùng Đạo Quốc khai chiến!”

...

Chúc các quý đọc giả nghỉ lễ vui vẻ bên gia đình và người thân.

Chúc tất cả ngủ ngon 3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn 3

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Con Đường Bá Chủ

Số ký tự: 0